Chương 8: giảm áp lực trợ lý

Chương 8: Giảm áp lực trợ lý

An Bộ đựa vào bệ cửa sổ phòng nhân viên nghỉ ngơi, vừa uống nước trái cây, vừa ngắm phong cảnh, vừa ép chân vận động, vừa cắm tai nghe nghe ngoại ngữ đọc chậm, nhất tâm đa dụng, vừa luyện tập thể lực vừa luyện tập trí nhớ.

Cô vẫn mặc bộ đồ gấu mặt đơ trên người, chỉ lấy đầu gấu xuống, thân thể béo lùn chắc nịch đang ép chân vận động, nhưng vẫn linh hoạt như là một con khỉ.

Làm xong một bộ động tác, cô cũng đọc xong một đoạn văn, cuối cùng còn mở cánh tay gấu ra, rất kích thích hô to một tiếng: "Don 't waste life in doubts and fears! (không nên đem sinh mệnh lãng phí trong sự hoài nghi cùng sự sợ hãi! ) "

Mấy nhân viên công tác vừa vặn đi ngang qua: ". . ." Con gấu to lớn kia bị bệnh??

An Bộ sắc mặt không đổi đội đầu gấu lên, bình tĩnh đi qua mấy người bên cạnh: Bọn nhân loại ngu xuẩn này, sẽ không hiểu gấu Bảo Bảo cao lớn.

Gấu Bảo Bảo buổi chiều không phát bóng bay, chỉ chuyên chú bán manh. An Bộ bước từng bước chân gấu, trong công viên trò chơi lắc lư bốn phía, một khi bị du khách bắt được, sẽ cống hiến thân thể của mình, biến đổi dáng vẻ thỏa mãn yêu cầu của bọn họ. Đại đa số du khách đều rất thân thiện, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ gặp phải một số vấn đề ly kỳ không thể nói.

Tỉ như đôi tình lữ trước mặt này.

Bọn họ yêu cầu An Bộ ngồi xổm trên mặt đất, một người trong đó giơ đồ chơi mô phỏng hình cây đao làm dáng vẻ như chặt đầu người, một người khác khoa tay múa chân nghĩ đâm hoa cúc.

Đâm hoa cúc? Quả thực không thể nhịn.

An Bộ biết được ý đồ của bọn họ, quả quyết cự tuyệt yêu cầu của bọn họ. Loại động tác mang tính vũ nhục này, nếu là người quen chơi đùa thì cũng thôi đi, nhưng ở nơi công cộng, dùng với người xa lạ liền có chút thất lễ.

"Chỉ là bày cái dáng mà thôi, cũng sẽ không thật sự làm như thế?" Người đàn ông bất mãn nói.

"Đúng vậy a." Người phụ nữ cũng phụ họa nói, " linh vật không phải chuyên môn cùng du khách vui đùa sao? Thanh cao cái gì?"

"Tranh thủ thời gian, chúng tôi chụp xong liền đi." Người đàn ông cầm cây đao đồ chơi gõ mấy cái lên vai An Bộ, vênh váo đắc ý nói, " cô hôm nay nếu không để chúng tôi chụp, chúng tôi sẽ đi khiếu nại cô."

"Các ngươi xin cứ tự nhiên." An Bộ không thèm để ý chút nào.

Người phụ nữ hướng người đàn ông làm nũng nói: "Thân ái, vừa rồi em đã đăng lên trên vòng bạn bè, nếu không chụp được chẳng phải là sẽ bị bọn hắn chê cười?"

"Sẽ không, ngày hôm nay nhất định sẽ chụp được cho em." Người đàn ông trước trấn an vài câu, sau đó hướng An Bộ hung ác nói, "Cô ngồi xuống cho tôi, nếu không cũng đừng trách tôi đánh."

Hai bên đứng cãi lộn rất nhanh thu hút sự chú ý của một số du khách, không ít người vây sang đây xem náo nhiệt.

An Bộ nhìn thoáng qua các bạn nhỏ bốn phía, liền nhanh chóng chuyển hướng, tay gấu vung lên, hào khí nói: "Gấu Bảo Bảo mặt đơ sẽ không cúi đầu trước thế lực tàn ác."

"Cô nói cái gì?" “ Thế lực tàn ác" nam nữ giận nói, " Cô chơi chúng tôi à? Hỏi cô một lần nữa, cô đến cùng có chụp hay không?"

"Không chụp." An Bộ soái khí nắm chặt quyền hướng các bạn nhỏ xung quanh, đây động tác chiêu bài của gấu Bảo Bảo mặt đơ, đại biểu nó muốn chiến đấu. Gấu Bảo Bảo mặt đơ là nhân vật chính củamột bộ phim hoạt hình, dũng cảm, đáng yêu, trung thành, được rất nhiều bạn nhỏ yêu thích. Nhìn thấy An Bộ làm động tác nắm tay, tất cả các bạn nhỏ đều kích động, nhấc tay hô ứng.

Đôi nam nữ kia không rõ ràng cho lắm, chỉ cho rằng An Bộ đang đùa cợt bọn họ, trong lúc người đàn ông xông lên trước, đưa tay chụp vào cánh tay của cô.

An Bộ thân hình lóe lên, nhẹ nhàng linh hoạt tránh qua một bên.

"Cô ** còn dám tránh! Đứng lại cho ta!" Nam nhân thẹn quá hoá giận, tiếp tục hướng cô chộp tới.

An Bộ cười khẽ một cái, thân lượn một vòng, chuyển qua sau lưng người đàn ông.

"Cô ta ở phía sau anh!" Người phụ nữ nhanh đi mấy bước, ý đồ cùng người đàn ông vây kín An Bộ.

An Bộ căn bản không coi bọn họ ra cái gì, trong vòng tròn bán kính không đến 7 mét, lấy dáng người gấu nhưng thể hiện lại như con thỏ nhanh nhẹn, chạy, nhảy vọt, lộn ngược ra sau, lập tức đem một trận nháo biến thành một trận biểu diễn tạp kĩ, thấy đám người vỗ tay gọi tốt, đồng thời lấy điện thoại di động ra các loại quay chụp. Các bạn nhỏ lại càng hưng phấn đến không được, hét to tên gấu Bảo Bảo mặt đơ. Đặc biệt là khi bọn hắn nhìn thấy An Bộ bỗng nhiên ôm lấy một em gái nhỏ, mang theo nàng lộn về sau, các bạn nhỏ tất cả đều điên rồi, hoan hô nhào về phía An Bộ, bao bọc vây quanh cô.

Về phần đôi nam nữ gây sự kia, sớm bị bầy người chen đến nơi hẻo lánh, nơi nào còn có người nhớ kỹ trước đó là một trận xung đột?

Bé gái mà An Bộ đang ôm chính là Giản Tiểu Vi.

Vốn Giản Ninh Huyên buổi chiều chuẩn bị mang nàng rời đi, nhưng nàng chết sống không đi, kiên trì muốn chơi thêm hai giờ. Giản Ninh Huyên không có cách, đành phải đồng ý, không nghĩ tới nửa đường lại gặp An Bộ, thấy cô bị một đôi nam nữ làm khó dễ.

Rõ ràng đôi nam nữ kia hung hăng càn quấy, tố chất cũng không cao, Giản Ninh Huyên cho là sự tình sẽ huyên náo rất không thoải mái, ai ngờ cô lại dễ như trở bàn tay hóa giải như vậy. Chẳng những không khiến công viên trò chơi có một chút ảnh hướng trái chiều nào, ngược lại tăng lên không ít nhân khí.

"Cám ơn ngươi, Tiểu Vi Vi." Sau khi An Bộ đưa tiễn đám tiểu quỷ ầm ĩ kia đi, ôm Giản Tiểu Vi đi hướng Giản Ninh Huyên.

Giản Tiểu Vi khuôn mặt bé nhỏ đỏ bừng, tựa trong lồng ngực gấu Bảo Bảo mặt đơ kìm được vui mừng.

"Tiên sinh, xin đón bé." An Bộ đem Giản Tiểu Vi đưa trước mặt Giản Ninh Huyên

Cô tới gần, lần nữa để Giản Ninh Huyên cảm nhận được loại thoải mái dễ chịu nhẹ nhàng khoan khoái kia.

Giản Ninh Huyên không đưa tay ra, mà hướng bên cạnh liếc qua, trợ lý Tiểu Lưu lập tức tiến lên, đem Giản Tiểu Vi lưu luyến không rời từ trên tay An Bộ nhận lấy.

"Hành vi vừa rồi của cô quá liều lĩnh, lỗ mãng." Giản Ninh Huyên bỗng nhiên nói.

"Cái gì?" An Bộ không hiểu nhìn về phía hắn.

"Chưa có sự đồng ý của phụ huynh đã ôm trẻ con lộn nhào, nếu xảy ra bất trắc thì làm sao bây giờ?" Giản Ninh Huyên trong giọng nói không có trách cứ, chỉ là trần thuật sự thật.

"Đúng vậy, anh nói đúng." An Bộ không có phủ nhận, khom người một cái ưu nhã, "Vừa rồi đúng là tôi có hơi liều lĩnh, lỗ mãng, hi vọng anh có thể thứ lỗi."

"Cậu." Giản Tiểu Vi mở miệng nói, " con rất thích gấu Bảo Bảo, cậu không nên trách cô ấy."

Giản Ninh Huyên gật gật đầu, lần nữa nói với An Bộ: "Đề nghị trước đó của tôi, cô thật sự không suy tính một chút sao?"

An Bộ: "Tôi chỉ làm bán thời gian."

Giản Ninh Huyên dừng một chút: "Bán thời gian cũng có thể."

Bên cạnh Tiểu Lưu nghe không hiểu ra sao, không rõ bọn họ đang nói cái gì.

"Xin hỏi tiên sinh là làm cái gì?" An Bộ hỏi.

Giản Ninh Huyên lấy danh thiếp ra đưa cho cô: "Tôi là một thương nhân tài chính, bình thường công việc khá bề bộn, thời gian nghỉ ngơi không quy luật, việc cô cần làm, chính là thời gian tôi nghỉ ngơi, giúp tôi hóa giải một chút áp lực."

Tiểu Lưu trừng to mắt, phảng phất như nghe được chuyện bất khả tư nghị gì. Giản tiên sinh những năm này một người trợ lý chuyên phụ trách chuyện sinh hoạt đều không có, bây giờ lại chủ động thuê cái con gấu này?

An Bộ nhìn danh thiếp một chút, phía trên chỉ có một cái tên cùng một chuỗi số điện thoại di động.

Cô suy tư một lát, chần chờ nói: "Tôi không thể lúc nào cũng ở bên được."

"Một tháng ba, năm lần là được rồi." Giản Ninh Huyên nhượng bộ. Khí tức trên người cô gái này, là lần thứ nhất hắn cảm thấy chân chính thoải mái dễ chịu trong hai chin năm qua. Nếu cứ buông tha như thế, tương lai có lẽ cũng không có cơ hội gặp lại.

"Vậy được rồi." An Bộ đáp ứng, "Thời điểm anh cần, có thể liên hệ tôi."

Sở dĩ đáp ứng, cùng thân phận thương nhân tài chính của Giản Ninh Huyên cũng có quan hệ. An Bộ rất có tiền, trước kia chủ yếu dựa vào mua bán bất động sản làm giàu, sau đó bắt đầu đầu tư, có được cổ phần của mấy nhà máy xí nghiệp cỡ lớn, tám mươi mấy năm tích lũy hiện tại tiền tài của cô có bao nhiêu cô cũng không rõ, nhưng những tiền tài này không cách nào giúp cô gia tăng nhiều giá trị sinh khí, cô tương lai tất nhiên muốn tiến quân vào cái ngành nghề có nhân khí cao, tỉ như truyền hình điện ảnh giải trí, thi đấu thể dục, y dược bảo vệ sức khoẻ vân vân, cho nên cô cần một thị trường chứng khoán để giải quyết, cần có nhân viên giao dịch có ánh mắt sáng suốt, giúp cô quản lý tài chính dư thừa.

An Bộ cùng Giản Ninh Huyên trao đổi phương thức liên lạc, xem như đã đạt thành hiệp nghị sơ bộ.

"Ban đêm muốn cùng nhau ăn cơm hay không?" Giản Ninh Huyên thuận miệng mời, trong giọng nói mang theo tia vui vẻ khó mà nhận ra.

Câu nói này lại khiến Tiểu Lưu chấn kinh một lúc. Hiểu rõ Giản Ninh Huyên, bởi vì thể chất đặc thù, hắn bình thường ít cùng người khác thân cận, lại thêm đặc điểm đặc thù của nghề nghiệp, cơ hồ có thể liên tục một tháng ngồi tại bàn trước máy vi tính phân tích, đừng nói mời người khác ăn cơm, xem như giao tiếp cùng người khác cũng rất ít.

"Không cần, cảm ơn, công việc của tôi còn chưa kết thúc." An Bộ khoát tay cáo từ.

Nhìn cô đi xa năm sáu mét, Giản Ninh Huyên lập tức lại bị một cỗ sóng nhiệt bốc lên bao phủ, sau khi trải qua loại cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái kia, cỗ khô nóng đã đi theo hắn hai mươi chín năm qua bỗng nhiên biến đổi dị thường khó mà chịu đựng.

Giản Ninh Huyên thầm nghĩ, cô gái kia nếu là máy tính hoặc là một cái điện thoại có phải tốt không, có thể mang theo trên người.

Kết thúc công việc tại công viên trò chơi, An Bộ uống hai cốc nước trái cây, lại đi phòng tập thể thao ngâm 1 giờ, sau đó về nhà tắm rửa, một bên nhìn giải thưởng thi đua, một bên nhìn những đồ mĩ nghệ nhỏ.

Hơn chín giờ đêm, An Bộ nhân được một cái tin nhắn ngắn, đến từ ông chủ mới Giản Ninh Huyên.

【 biết làm cơm không? 】

【 Biết. 】

Nấu ăn là môn học An Bộ đã học qua, nhưng cô không làm được mỹ vị chân chính, bởi vì vị giác của cô khác hẳn với người bình thương, chỉ có thể dựa theo công thức phối trộn bình thường, làm ra đồ ăn phù hợp tiêu chuẩn. Mặc dù hương vị ngon hơn so với người bình thường, nhưng không cách nào sáng tạo được ra món mới. Mà nếu có người vụng trộm cho thêm gia vị khác vào trong thức ăn thì cô cũng nếm không ra.

【 hiện tại có rảnh không? Có thể tới giúp tôi làm bữa ăn khuya được không? 】

Hơn chín giờ đêm gọi một cô gái đi qua nhà hắn làm bữa ăn khuya? Gia hỏa này đến cùng là giả vờ chính đáng, hay là đơn thuần thật?

【 gửi địa chỉ qua đây. 】

An Bộ sảng khoái đáp ứng, quyết định đêm nay đem trù nghệ đưa ra xem có hợp với ông chủ này không, nếu không hợp cách, về sau cũng không cần làm nữa.

Giản Ninh Huyên rất nhanh đã gửi địa chỉ ứu, cách chung cư chỗ An Bộ khoảng chừng mười mấy phút đi bộ.

Thay một bộ quần áo thể thao, An Bộ đeo ba lô trên lưng liền ra cửa.

Tầng cao nhất cao ốc Hằng Đế, Giản Ninh Huyên ngồi trước máy tính, con mắt nhìn chằm chằm màn hình, tâm tư lại không an tĩnh được. Trong nhà điều hoà không khí mở đến 14 độ, nhưng hắn vẫn là cảm giác toàn thân không thoải mái, phảng phất trong cơ thể có một đám lửa đang không ngừng thiêu đốt, hơi lạnh bên ngoài cùng nhiệt khí bên trong cơ thể tương phản va chạm, để hắn cảm giác được sự dày vò.

Giản Ninh Huyên do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định gửi cho An Bộ cái tin nhắn ngắn kia.

Sau mười lăm phút, cổng truyền đến một tiếng chuông, Giản Ninh Huyên ấn mở video, xác nhận thân phận của cô, lập tức mở cửa ra.

Trong nháy mắt khi co bước vào cửa phòng, phảng phất như cô đã đem mùa thu mang vào gian phòng này, tất cả khô nóng đều biến mất, tùy theo mà đến, khiến cho người ta cả thể xác lẫn tinh thần thư sướng mát mẻ.

"Chào buổi tối, Giản tiên sinh." An Bộ đối với hắn lộ ra một nụ cười xán lạn.

"Chào buổi tối." Giản Ninh Huyên đứng trong phòng khách, lẳng lặng mà nhìn qua cô.

"Anh muốn ăn cái gì?" An Bộ một bên đổi giày một bên hỏi.

"Cô nhìn xem làm đi, tôi không kén ăn." Trên thực tế, Giản Ninh Huyên rất kén ăn, bất kỳ đồ ăn gì có khả năng dẫn đến phát hỏa cũng sẽ không xếp vào menu của hắn. Nhưng ngày hôm nay có cô ở đây, hắn có lẽ có thể không cần quá kén.

Nhìn cô đi vào phòng bếp, Giản Ninh Huyên lơ đãng thoáng nhìn qua nhiệt độ trên điều hoà không khí, vội vàng đi qua đem nhiệt độ tang đến 26 độ.

Những năm này, bên cạnh hắn sở dĩ không có một trợ lý sinh hoạt cố định, ngoại trừ thể chất đặc thù cùng tính cách quái gở, còn có một nguyên nhân chính là trong nhà duy trì nhiệt độ thấp mười mấy độ, người bình thường đều không chịu được.

Bất quá, cô gái này lúc vừa mới tiến vào, giống như không có biểu hiện ra dị thường gì. Chẳng lẽ cô không cảm thấy nhiệt độ trong phòng quá thấp sao?

An Bộ đương nhiên sẽ không có cảm giác gì, bất kể là nhiệt độ cao hay là nhiệt độ thấp, chỉ cần không đạt tới trình độ nhất định làm tổn thương làn da, đối với cô mà nói đều không có gì khác biệt.

Mở tủ lạnh ra, bên trong nguyên liệu nấu ăn ngược lại rất phong phú, An Bộ lấy mì sợi, trứng gà, hành lá cùng một chút phối liệu, định làm mì sợi bánh trứng cho Giản Ninh Huyên.