Chương 4: Chị em tốt
Ngày thứ hai, Tân Nghiên tỉnh lại trong cơn đau đầu như muốn nứt, vừa mở mắt ra liền thấy An Bộ trưng bộ mặt như chết ngồi ở bên giường, mặt không thay đổi nhìn nàng.
"Xảy ra chuyện gì rồi?" Tân Nghiên mộng bức hỏi, hiển nhiên còn chưa tỉnh ngủ.
"Cậu nói đi?" An Bộ yếu ớt nói, " cũng không biết là ai, lên cơn chạy đến cửa hàng tiện lợi nhà người ta uống đến say!"
Tân Nghiên sững sờ, lập tức che mặt, thống khổ nói: "Bộ Bộ, tớ thất tình!"
"Hừm, nói một chút xem, chuyện gì xảy ra?" An Bộ rót cho cô một chén nước, sau đó tựa vào đầu giường, chờ cô tự nói chuyện mình trải qua khiến cô đau thấu tim gan.
Tân Nghiên phát ngốc một hồi, cảm xúc sa sút nói: "Hắn muốn đính hôn."
"Cái gì?" An Bộ chưa từng thấy qua bạn trai của Tân Nghiên, chỉ biết đối phương là công tử phú nhị đại, là đồng học của Tân Nghiên, bất quá Tân Nghiên về sau bởi vì một ít nguyên nhân nửa đường thôi học, không có bằng cấp cô chỉ có thể tạm thời làm nhân viên phục vụ ở nhà hàng. Mặc dù như thế, hai người từ đầu đến cuối không có chia tay, nói chuyện yêu đương gần ba năm. Vì có thể xứng với đối phương, Tân Nghiên sau khi xong việc ở nhà hàng, đã tham gia lớp huấn luyện điều khiển kỹ thuật số, cố gắng nâng cao trình độ của mình, hi vọng một ngày có thể tạo ra một số thành tựu nhất định trong sự nghiệp.
Cô một mực tin tưởng tình cảm của hai người không gì phá nổi, cho đến hôm qua, hết thảy đều thay đổi.
Vẫn là câu chuyện cũ rích, nhưng cũng rất chân thực, công tử phú nhị đại bỏ bạn gái bình dân, tìm một vị hôn thê bạch phú mỹ môn đăng hộ đối. Chuyện tương đối tàn khốc chính là, bạn trai Tân Nghiên chưa từng nỗ lực thay đổi sự tình, chỉ là coi cô là bạn giường cố định. Cô sạch sẽ, xinh đẹp, nghe lời, đối phương cảm thấy bao nuôi một tình nhân như này rất tiện lợi, cho nên hai người giữ vững mối quan hệ tình nhân ba năm. Thẳng đến khi vị phú nhị đại này dưới yêu cầu của người nhà, quyết định cùng một vị xuất thân danh môn đính hôn.
Tân Nghiên cũng không nói cho bạn trai chuyện cô đi đón ở sân ba, vốn chuẩn bị cho hắn một kinh hỉ, kết quả lại nhìn thấy hắn kéo một nữ nhân ra khỏi sân bay, hai người cười cười nói nói, cử chỉ thân mật. Cô lúc ấy còn tự an ủi bản thân, nữ nhân kia khả năng chỉ là chị em của hắn, thế là lấy dũng khí đi chào hỏi.
Nhưng mà, tên kia đối với sự xuất hiện của cô vẻn vẹn chỉ kinh ngạc vài giây, về sau liền bình tĩnh giới thiệu: "Đây là vị hôn thê của tôi Nguyên Thi Thi."
Rồi hướng Tân Nghiên giới thiệu lại là: "Bạn học trước kia của anh, Tân Nghiên."
Bạn học trước kia, đến cái danh "Bạn gái trước" đều không phải.
Nhìn thấy thái độ của bạn trai, Tân Nghiên còn có cái gì không hiểu? Phàm là hắn đối với mình có một tia tình cảm, cũng sẽ không định nghĩa mối quan hệ của hai người hời hợt như thế, thậm chí không có một tia chột dạ cùng bối dối gì, phảng phất nàng chỉ là một người qua đường không quan trọng.
Một khắc này, Tân Nghiên cảm giác toàn bộ thế giới đều sập, tình cảm ba năm, bị một câu của hắn đập vỡ nát. Hắn nhìn vị hôn thê xinh đẹp kia một cách chăm chú, lúc đó cô một chút khí lực để chất vấn cũng không có, liền trơ mắt nhìn bọn hắn tình chàng ý thiếp rời khỏi tầm mắt của mình.
Sau đó, cô nhận được tin nhắn từ tên kia, hắn nói cho cô, hắn rất nhanh sẽ đính hôn, nếu như cô còn nguyện ý đi theo hắn, hắn sẽ nuôi nàng.
Nuôi nàng? Cái này không phải là để cô làm tình nhân được bao nuôi ở ngoài? Thân phận của cô, cũng chỉ xứng làm tình nhân? !
Tân Nghiên cuối cùng cũng không biết mình rời sân bay như thế nào, lúc ấy chỉ muốn tìm một chỗ để phát tiết một phen.
"Cho nên, cửa hàng tiện lợi kia là nơi cậu phát tiết." An Bộ hứng thú hỏi, "Tớ tương đối hiếu kỳ, cậu thế nào lại chọn trúng cửa hàng tiện lợi kia?"
Tân Nghiên lúng ta lúng túng trả lời: "Cửa hàng tiện lợi kia rượu đều bày ở bên tên kệ hàng gần cửa sổ."
An Bộ: ". . . Ha ha." Cho nên nói, loại đồ vật dễ dàng để cho người ta não tàn thì không nên xuất hiện tại vị trí quá mức dễ nhìn thấy!
"Không phải, trọng điểm của cậu có phải là lệch rồi không!" Tân Nghiên bỗng nhiên kịp phản ứng, "Tớ bị tên tra nam làm tổn thương, cậu lại chỉ quan tâm cửa hàng tiện lợi kia?"
"Cậu cũng nói hắn là tra nam, vì sao phải vì cái tên tra nam này giày vò mình? Lúc ở sân bay, cậu nên chia tay hắn ngay lập tức, mà không phải ngây ngốc nhìn bọn hắn rời đi."
"Ngoại trừ dạng này, ta còn có thể làm cái gì?" Tân Nghiên cúi đầu xuống, hai mắt đỏ bừng, "Vị hôn thê của hắn nhìn là biết tiểu thư nhà có tiền, cùng hắn trai tài gái sắc, tình ý rả rích, nếu như tớ trước mặt mọi người ầm ĩ, ngược lại càng thêm chật vật không chịu nổi. Ba bốn năm tình cảm, tớ vẫn cho là chúng ta thực tình yêu nhau, kết quả hắn chỉ coi tớ là một kiện đồ để tiêu khiểm thôi. Có phải xuất thân của tớ khá hơn một chút, mới có tư cách làm bạn gái hắn? Gia thế thật sự quan trọng như vậy sao?"
Xác thực rất quan trọng.
An Bộ gặp quá nhiều cặp đôi có xuất thân cách xa nhau, phần lớn đều có kết thúc rất thảm. Chân ái vốn chính là chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, huống chi là loại tình cảm ngay từ đầu đã không ngang nhau. Câu chuyện cô bé lọ lem, đến cùng chỉ là một câu truyện cổ tích không có thật mà thôi. Những công tử nhà giàu kia, đã gặp qua rất nhiều loại mỹ nữ, lại có bao nhiêu người sẽ động tâm với một người phụ nữ bình thường, thậm chí vì cô ấy từ bỏ cơ hội kế thừa sự nghiệp gia tộc? Huống chi Tân Nghiên mặc dù xinh đẹp, nhưng những tiểu thư nhà giàu kia xinh đẹp cũng có rất nhiều, công tử nhà giàu có quá nhiều sự lựa chọn, cũng rất dễ dàng đạt được.
"Ngươi tiếp theo định làm như thế nào?" An Bộ hỏi.
"Tiếp theo?" Tân Nghiên một mặt mờ mịt. Nam nhân kia ý tứ rất rõ ràng, hoặc là chia tay, hoặc là làm tình nhân của hắn, không có lựa chọn thứ ba.
"Bọn hắn lúc nào đính hôn?" An Bộ bỗng nhiên lại hỏi.
"Không biết." Tân Nghiên vô lực tựa vào đầu giường, lòng như tro nguội.
An Bộ nhìn cô một cái, lấy notebook trên tủ đầu giường ra, mở web page, nhanh chóng lục soát một phen, quả nhiên tại một trang tin tức giải trí tìm được tin tức cô nuốn tìm.
[Lương gia Đại công tử cùng thiên kim Nguyên Gia tháng này ở số 28 tổ chức nghi thức đính hôn]
Lương gia Đại công tử Lương Hòa Phủ, cùng vị hôn thê của hắn Nguyên Thi Thi.
Số 28? Ngay ba ngày sau.
"Tốt, đừng trốn trong chăn nữa, chúng ta ra ngoài dạo chơi." An Bộ để bút xuống, một tay kéo Tân Nghiên lên.
Tân Nghiên liều mạng túm ga trải giường, lớn tiếng rên rỉ: "Không, để cho tớ nằm chết ở trên giường đi, tớ không muốn ra ngoài!"
"Đây là giường của tớ, cậu dám nằm chết ở phía trên, tớ liền đem cậu lột sạch sành sanh ném lên trên đường cái để mọi người cùng chiêm ngưỡng."
"Cậu sao có thể ác độc như vậy! ! !" Tân Nghiên phát ra phẫn nộ lên án.
Cuối cùng, Tân Nghiên vẫn khuất phục dưới dâm-uy của An Bộ, đi theo An Bộ ra ngoài.
An Bộ trước mang cô nàng đi ra cửa hàng điểm tâm bên ngoài chung cư dùng bữa sáng, gọi cho nàng sữa đậu nành cùng bánh quẩy, chỉ gọi cho mình một cốc sữa bò. Tiệm này đồ ăn rất sạch sẽ, là một trong số ít nhũng tiệm ăn mà An Bộ nếm qua sẽ không để giá trị sinh khí của cô bị tụt xuống. Còn hương vị, cô không bình luận.
Tân Nghiên hiển nhiên không có gì khẩu vị, nắm lấy bánh quẩy, nhìn ảnh gia đình chủ quán treo trên vách tường ngẩn người.
An Bộ lấy ra 10 tờ 100 tệ, lung lay trước mặt Tân Nghiên: "Đem bữa sáng ăn hết, cái này thưởng cậu."
Tân Nghiên lãnh đạm nhìn cô một cái, mặc dù nàng bị tình gây thương tích, nhưng nàng không phải thiểu năng, cho nên nàng quả quyết rút tiền mặt trong tay An Bộ đi, sau đó bắt đầu ăn.
An Bộ: ". . ." Tiền tài quả nhiên là vạn năng.
Ăn điểm tâm xong, An Bộ dự định mang nàng đi công viên trò chơi thư giãn một tí, kết quả chứng minh, cái lựa chọn này phi thường sai lầm. Tân Nghiên vừa đi vào công viên trò chơi, nước mắt liền rầm rầm chảy xuống, ngồi xổm trên mặt đất khóc ròng ròng: "Hắn trước kia cũng thường xuyên dẫn tớ tới công viên trò chơi."
An Bộ: ". . ." Là lỗi của cô, cô đã quên công viên trò chơi là thánh địa hẹn hò của các cặp đôi.
Kéo Tân Nghiên từ dưới đất dậy, An Bộ quyết định mang nàng đi một nơi mà bạn trai nàng tuyệt đối chưa bao giờ mang nàng tới—— thẩm, mỹ, viện.
Trung tâm thành phố có một thẩm mỹ viện quốc tế nổi tiếng, tên là "Hoán thải Hoa Đô", chủ yếu kinh doanh về chăm sóc body, spa hương thơm, dưỡng sinh bảo vệ sức khoẻ, yoga, tạo hình khỏe mạnh có mấy hạng mục lớn. Kỹ thuật phi thường chuyên nghiệp, giá cả cũng phi thường chuyên nghiệp.
Bất quá, Tân Nghiên đối với nơi này không có một chút kiến thức gì, chẳng qua là cảm thấy nơi này trang hoàng cao cấp, phảng phất như tiến vào một quốc gia khác.
Nhân viên tiếp đón hai người tiến đến, nhanh chóng mà bí ẩn quét qua trang phục hai người các cô, sau đó ra nụ cười nghề nghiệp nói: "Chào quý khách, không biết tôi có thể giúp gì cho quý khách?"
Tân Nghiên lôi kéo góc áo An Bộ, nhỏ giọng hỏi: "Chúng ta tới đây làm gì?"
An Bộ trả lời: "Làm SPA, thư giãn một tí."
"Rất đắt a?"
"Chỉ là một cái SPA mà thôi, không có bao nhiêu tiền đâu." An Bộ hời hợt trả lời.
Nhân viên tiếp đãi nghe vậy, khóe miệng có chút co quắp. SPA phổ thông cũng có giá mấy trăm hơn nghìn, huống chi đây là SPA cao cấp loại kém nhất cũng cần tiền triệu, nhìn không mỹ nữ trước mặt này là một thổ hào thâm tàng bất lộ!
An Bộ tay lấy quyển danh mục dịch vụ từ tay nhân viên tiếp đón, chon một hạng mục SPA không cần hẹn trước.
Sau khi trả tiền xong lại có một nhân viên khác đến tiếp đón, nhiệt tình dẫn các cô vào bên trong.
Tân Nghiên xưa nay chưa bao giờ đến nơi như thế này, nhìn cái gì cũng thấy mới lạ, trong lòng bi thương cũng giảm bớt không ít.
"Bỏ ra bao nhiêu tiền, rồi về tớ chuyển cho cậu." Tân Nghiên biết An Bộ muốn cho cô vui vẻ, nhưng cô sẽ không tùy tiện chiếm tiện nghi của người khác.
"Hừm, cậu mời tớ một bữa ở quán ăn chay dưỡng sinh là được rồi."
Tân Nghiên không nghi ngờ gì gật đầu, An Bộ nói tới quán ăn chay dưỡng sinh, cô đã đi qua mấy lần, giá cả đồ ăn ở đấy tương đối cao, chỉ có ba món chay một món canh cũng tiêu của cô năm sáu trăm rồi.
Hai người đổi áo choàng tắm, đi về phía bồn ngâm riêng của mình.
Sau khi ngâm xong, An Bộ tiến vào tĩnh thất, để thợ đấm bóp xoa bóp toàn thân. Chỉ cần không nén ngực, hoặc là cố ý sờ mạch đập của cô, cơ bản không cần lo lắng thợ đấm bóp phát hiện cô là một thi thể.
Xoa bóp có thể giúp tăng tính linh hoạt của cơ bắp, An Bộ mỗi lần tắm rửa đều sẽ xoa bóp, chỉ là tự mình xoa bóp sẽ không xoa bóp toàn thân được, cho nên cô mỗi tháng đều sẽ đến SPA một lần, bất quá “hoán thải Hoa Đô” này là lần đầu tiên cô tới.
Nhắm mắt lại, An Bộ thả lỏng toàn thân, mặc dù trải nghiệm không thật sự mang đến cảm giác thoải mái dễ chịu, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự biến hóa của cơ bắp.
Lúc này, cách màn bên ngoài bỗng nhiên truyền tới một giọng nữ có chút cao lạnh: "Tân Nghiên? Ngươi gọi là Tân Nghiên a? Bạn học của Hòa Phủ."
Trong tĩnh thất An Bộ chậm rãi mở mắt, nhìn xuyên qua khe hở, mơ hồ nhìn thấy ba bóng người, một người là Tân Nghiên, hai người khác một trái một phải đứng trước người Tân Nghiên.