Trần Đạo Sơ nghe Trần Đạo Huyền cam đoan, kích động.
Ngay lập tức.
Hắn oán giận trước mặt Trần Đạo Huyền,
- Ngài không biết, viện nghiên cứu pháp khí chúng ta trong khoảng thời gian này vì nghiên cứu máy chế tạo linh phù này, phế bao nhiêu miệng lưỡi.
- Phế miệng lưỡi?
Trần Đạo Huyền có chút khó hiểu.
- Đúng vậy,
Hắn chỉ vào tất cả các loại tài liệu trong phòng thí nghiệm, khôi lỗi vỡ nát, pháp khí kỳ lạ,
- Những thứ này đều phải dùng linh thạch mua! Nhưng ta tìm lão tộc trưởng, hắn nói hiện tại chỉ quản giáo tu sĩ phúc tự bối, chuyện trong gia tộc hắn chỉ là hỏi, ta lại tìm Đạo Xuyên, hắn nói linh thạch trong ngân hàng, một phần cũng không thể vận dụng. Thiếu tộc trưởng, ngài phải giúp ta, viện nghiên cứu pháp khí chúng ta, hiện tại một chút linh thạch cũng không có!
- Không có chút tiền nào luôn sao?
Trần Đạo Huyền khiếp sợ nói,
- Ta nhớ mấy tháng trước, trên sổ sách của viện nghiên cứu pháp khí các ngươi còn có mười triệu linh thạch đâu?
- Đúng vậy, nhưng đi tỏng hết rồi!
- Trần Đạo Sơ, ngươi chi tiêu như thế nào?
Trần Đạo Huyền ngây ngẩn cả người,
- Hơn hai tháng, đốt hết một ngàn vạn linh thạch, bồi dưỡng linh mạch cũng không nhanh như vậy?
- Thiếu tộc trưởng, ngươi xem.
Trần Đạo Sơ chỉ vào một con khôi lỗi thú cấp ba cách đó không xa.
- Chỉ riêng con thú khôi lỗi thu được từ chiến trường Xuất Vân quốc đã vượt qua một trăm vạn linh thạch. Đây là ta nhờ người mua về từ phủ khác. Còn có cái này, Huyễn Vẫn chi kim cấp ba, một cân phải ba vạn linh thạch! Còn có cái này...
- Được rồi, được rồi!
Trần Đạo Huyền nghe hắn ở đó kể khổ, vội vàng khoát tay,
- Vấn đề tài trợ nghiên cứu, ta giải quyết.
- Ngươi giải quyết không được.
- Ta giải quyết cho ngươi còn không được? Ta chiều ngươi quá, ngươi hư đúng không?
- Không, ta làm gì dám?
Trần Đạo Sơ cười nói,
- Thiếu tộc trưởng ngài cũng biết, hiện tại gia tộc lớn rồi, sạp hàng nhiều hơn, ngài lại thường xuyên bận rộn trong ngoài, có đôi khi mấy tháng không về, có khi tương lai mấy năm không về cũng là chuyện thường xuyên. Nhưng dự án của viện nghiên cứu pháp khí của chúng ta không thể dừng lại, cũng không thể mỗi lần chúng ta thiếu tiền, đều ở đây chờ ngài trở về, ngài nói đúng không?
Nghe vậy, Trần Đạo Huyền nhíu mày.
Hắn biết, Trần Đạo Sơ nói không sai.
Gia tộc bây giờ càng ngày càng nhiều sự vụ, các bộ phận cần phải sử dụng tiền cũng ngày càng nhiều.
Trong quá khứ, quyền lực tài chính gia tộc, luôn luôn là chính mình phân chia.
Và bây giờ.
Bởi vì Trần Đạo Huyền thường xuyên ra ngoài, làm như vậy cũng có chút không thích hợp.
Hắn phải tìm một người phù hợp, để tiếp quản quyền lực tài chính của gia tộc, để khi hắn không ở trong gia tộc, sẽ không vì thiếu tiền, ảnh hưởng đến sự phát triển của gia tộc.
Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền gật đầu nói,
- Vấn đề của ngươi, ta sẽ được đưa vào cuộc họp của gia tộc để thảo luận.
Nghe nói như thế.
Trần Đạo Sơ liền không nói nữa.
Nhưng ngay sau đó, hắn nói một lần nữa,
- Ta có một câu hỏi khác.
Trần Đạo Huyền trừng mắt,
- Có vấn đề không biết một lần nói rõ ràng?
- Vâng,
Trần Đạo Sơ cười hắc hắc,
- Thiếu tộc trưởng, lần này ngài trở về, có thể dạy thêm cho viện nghiên cứu pháp khí chúng ta?
Hắn cố ý tăng thêm ngữ khí ở trên lớp bổ túc.
- Lớp học bổ túc không thành vấn đề, công tác bảo mật đã sẵn sàng chưa?
Trần Đạo Huyền nghiêm túc nói.
Nghe nói như vậy, Trần Đạo Sơ cũng trở nên nghiêm túc, hắn gật đầu nói,
- Ngài yên tâm đi, công tác bảo mật trong lĩnh vực này, có thể nói là nghiêm khắc nhất trong gia tộc. Chúng ta sàng lọc ra tu sĩ phúc tự bối, vốn là trung thành với gia tộc đệ nhất, năng lực thứ hai, hơn nữa đại đạo thề ước thúc cùng ta trông coi, nếu như cái này đều có thể xảy ra vấn đề, thiếu tộc trưởng đem ta ra hỏi là được!
Nghe nói như thế.
Trần Đạo Huyền yên tâm gật gật đầu.
Trần Đạo Sơ cơ hồ là một tay hắn nuôi lớn, đối với cách làm người của hắn, Trần Đạo Huyền vô cùng hiểu rõ.
Trần Đạo Sơ bình thường ở trước mặt hắn tuy rằng biểu hiện có chút không điều chỉnh, nhưng trên thực tế, hắn là một người cực kỳ cẩn thận và cứng cỏi.
Nếu không.
Trần Đạo Huyền cũng sẽ không đem gia huyết mạch tương lai viện nghiên cứu pháp khí Trần giao cho trong tay hắn.
Trần Đạo Huyền luôn nghĩ, cẩn thận và kiên trì, là hai phẩm chất không thể thiếu trên con đường nghiên cứu.
Bởi vì sự cẩn thận có thể cho phép các nhà nghiên cứu tìm thấy các chi tiết dễ bị bỏ qua trong quá trình tạo ra các pháp khí mới, và kiên trì, có thể làm cho các nhà nghiên cứu không nản lòng khi đối mặt với thất bại, không bỏ cuộc.
Về phần thiên tài.
Với chức năng giảng đạo, ngược lại, là một trong những phẩm chất ít quan trọng nhất của tất cả các nhà nghiên cứu tại Viện Pháp khí.
Viện nghiên cứu pháp khí Trường Bình do một người như vậy trông coi, Trần Đạo Huyền rất yên tâm.
- Đã như vậy, lát nữa ta sẽ gửi tiền cho ngươi.
- Không vội, không vội, ngài bận rộn trước.
Trần Đạo Huyền nghe nói như vậy, đùa giỡn nói,
- Nếu không vội, vậy chờ triệu tập hội nghị trong tộc xong rồi nói sau.
Nghe vậy, sắc mặt Trần Đạo Sơ nhất thời suy sụp xuống,
- Không không không, ta đã nói sai, chúng ta vội! Gấp đến mức muốn chết! Mọi người chờ gạo vào nồi luôn ah!
- Tiểu tử thối!
Trần Đạo Huyền chỉ vào hắn, nở nụ cười.
- Hắc hắc.