Khi nhóm người do Tam trưởng lão dẫn đầu rời đi.
Bên trong tiên cung lại khôi phục yên tĩnh.
Một lúc lâu sau.
Càn Nguyên Kiếm Tông tông chủ mở miệng nói.
- Nếu Diệp Vô Đạo không muốn làm mồi nhử, phái Dao Nhi gánh vác trọng trách này, như thế nào?
- Sư tỷ?
Trấn Hải Điện điện chủ khiếp sợ nhìn đối phương.
Xuyên qua Vân Hà, hắn thấy được khuôn mặt dịu dàng nhưng kiên định, nghi ngờ trong lòng cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài,
- Tuân theo mệnh lện của tông chủ.
Mọi người còn lại hai mặt nhìn nhau, lập tức chắp tay nói,
- Cẩn thận tuân theo pháp chỉ tông chủ!
- Tốt!
Càn Nguyên Kiếm Tông tông chủ gật gật đầu.
........
- Cha, bắt Thần Tuyệt chân nhân con không phản đối, nhưng dựa vào cái gì để con làm mồi nhử?
Trong một tòa tiên cung đại khí bàng bạc, một tu sĩ mặc đạo bào màu xanh, trên mi tâm có một đạo văn bản màu vàng, vẻ mặt phẫn nộ bất bình nói.
- Ồ?
Diệp Dận sắc mặt lạnh nhạt, nhìn không ra hỉ nộ,
- Ý ngươi, để cho ngươi làm mồi nhử là ủy khuất ngươi?
- Cha, con không có ý đó.
Nét kiêu căng trên mặt Diệp Vô Đạo mang theo một tia bất mãn.
- Ta chỉ không muốn lấy mạng nhỏ của mình, giao nộp cho người đó!
- Ai?
- Chính là Tần Trảm
- Ba!
Lời còn chưa dứt, Diệp Vô Đạo chỉ cảm thấy thân thể mình không tự chủ được bay lên, ngay sau đó hai má trái liền chịu một trận đau đớn nóng bỏng.
Bang!!
Thân thể Diệp Vô Đạo nặng nề ngã xuống trên mặt đất ngọc thạch của đại điện.
Bên trong tiên cung.
Tỳ nữ đứng ở hai bên đại điện nhìn thấy cảnh này, tất cả đều cúi đầu, sợ tới mức cả người run rẩy không thôi.
Diệp Vô Đạo sắc mặt âm u đứng lên.
Tiếp theo.
Thị tỳ trong đại điện, toàn thân đều thiêu đốt ngọn lửa không màu.
Trong nháy mắt, những thị tỳ có tu vi cao nhất chỉ là luyện khí tầng chín, tất cả đều hóa thành tro bụi, ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không thể nói ra miệng.
- Cha, cha hài lòng!
Diệp Vô Đạo nặng nề nói.
- Ngươi không xứng đáng gọi tên của hắn.
Sắc mặt Diệp Dận không có chút biến hóa nào, tựa như vừa mới tát ra một cái tát kia, không phải hắn, mà là người khác.
- Trấn Hải Điện điện chủ là một vị đệ tử có thiên tư nhất từ trước đến nay của Càn Nguyên Kiếm Tông ta, ngươi...không xứng!
Cảm nhận được khí thế khiến người ta kinh hãi trên người phụ thân, chút lửa giận trong lòng Diệp Vô Đạo trong nháy mắt dập tắt, mồ hôi lạnh không tự chủ được theo hai bên râu trượt xuống.
Nhìn bộ dáng nơm nớp lo sợ của nhi tử không dám nói chuyện, trong ánh mắt Diệp Dận bất giác hiện ra một tia bi thương, ngữ khí cũng trở nên nhu hòa vài phần.
- Có đau không?
Diệp Vô Đạo hoảng sợ lắc đầu.
- Cha.
Giọng điệu nói chuyện của Diệp Vô Đạo trở nên cẩn thận.
- Ta lo lắng, nếu lấy ta làm mồi nhử, nếu Trấn Hải Điện điện chủ nhân cơ hội này trả thù cha, tính mạng hài nhi kia chẳng phải là...
Nghe vậy.
Diệp Dận liếc Diệp Vô Đạo một cái.
Nhìn thấy ánh mắt Của Diệp Dận, Diệp Vô Đạo không dám giải thích nữa, vội vàng khom người một lễ, ngượng ngùng nói,
- Cha, hài nhi cáo lui.
- Ừ.
Nhìn theo Diệp Vô Đạo chậm rãi lui xuống, Diệp Dận ngẩng đầu, nhìn lưu vân bên ngoài tiên cung, lẩm bẩm nói,
- Hài tử, đừng trách ta!
......
Vạn Tinh Hải, vùng biển tây nam.
Trên bầu trời.
Hết chiếc linh chu này sang chiếc linh chu khác, che khuất bầu trời, từ phương hướng tiên thành phủ Quảng An, bay về phía Thương Châu tiên thành.
Những Linh Chu này, chính là liên quân do các đại gia tộc Thương Châu thành lập.
Trên một chiếc linh hư chiến hạm.
Trần Đạo Huyền và Chu Mộ Bạch, Trương Huyền Lăng, Hỏa Linh đạo nhân sóng vai mà đứng.
- Chu huynh, ý của ngươi là, Thương Châu tiên thành cùng Diệp Vô Đạo, đều chỉ là mồi nhử do Càn Nguyên Kiếm Tông bày ra?
- Đúng.
Chu Mộ Bạch gật đầu,
- Thi triều đảo Liên Hoa náo loạn lâu như vậy, cũng không thấy chút tin tức nào của Thần Tuyệt chân nhân. Có thể thấy được mục tiêu của Thần Tuyệt chân nhân, tuyệt không phải là Phủ Quảng An ta mà là toàn bộ Thương Châu!
Hắn dừng một chút,
- Muốn chiếm được toàn bộ Thương Châu, Nhất định phải công hãm tiên thành lớn nhất Thương Châu là Thương Châu Tiên Thành!
Nghe vậy.
Trần Đạo Huyền nhíu mày nói,
- Nếu Thần Tuyệt chân nhân không ra tay thì sao?
- Hô!
Chu Mộ Bạch thở phào nhẹ nhõm, trầm ngâm nói,
- Không, hắn sẽ ra tay!
- Chu huynh dựa vào cái gì mà khẳng định như vậy?
- Bởi vì lần này Thương Châu thi loạn, cũng không phải là một cuộc bạo loạn duy nhất, mà là một hành vi có dự mưu!
Chu Mộ Bạch còn chưa nói gì, Trương Huyền Lăng ở một bên mở miệng nói.
- Ta vừa mới nhận được tin tức, Vân Mộng Quan bị Huyền Thanh Đạo Minh công kích mãnh liệt!
- Xích Thủy Tiên Thành cũng có rất nhiều dấu hiệu hoạt động của quân đội Huyền Thanh Đạo Minh!
- Ý của ngươi, nội ứng ngoại hợp?
Trần Đạo Huyền không khỏi nhớ tới Hạ Hồng tự sát trước mặt hắn, suy nghĩ trong lòng dần dần rõ ràng.
Hắn trầm giọng,
- Thần Tuyệt chân nhân đầu nhập vào Huyền Thanh Đạo Minh?
- Chưa nói đến đầu nhập,
Chu Mộ Bạch lắc đầu,
- Loại người như Thần Tuyệt chân nhân, sẽ không đầu nhập vào bất luận kẻ nào, nói chính xác, hẳn là lợi dụng lẫn nhau, Thần Tuyệt chân nhân cần Huyền Thanh Đạo Minh vì hắn giảm bớt áp lực, Huyền Thanh đạo minh cũng cần hắn đến tạo ra hỗn loạn cho Càn Nguyên Kiếm Tông.