Chương 281: Lợi ích không thể đo lường tất cả (1)

Truyền lại sáu môn công pháp và kiến thức trận pháp đến thức hải của Trần Đạo Huyền.

Mặc dù lấy cường độ thần thức hắn có thể so với của tu sĩ Tử Phủ.

Cũng cảm thấy một chút khó khăn.

Tu sĩ tóc đỏ họ Trương nhìn Trần Đạo Huyền nói:

- Ngươi muốn Chu quả ngàn năm còn phải qua một thời gian ngắn mới có thể vận chuyển tới đây.

Nghe vậy Trần Đạo Huyền nhướng mày:

- Sau một thời gian?

- Đúng.

Tu sĩ tóc đỏ tra cứu một phen nói:

- Ngươi vận khí không tệ, giờ phút này Thương Châu tiên thành vừa vặn có một chiếc tàu vận tải tiền tuyến, đại khái ba ngày là có thể tới đây một chuyến. Nhưng phí vận chuyển ngươi phải bỏ ra.

- Phí vận chuyển?

Trần Đạo Huyền vẻ mặt kinh ngạc.

- Đương nhiên phải có phí vận chuyển, nếu không, một chiếc tàu vận tải tiền tuyến chuyên môn chạy cho ngươi một chuyến, ngươi phải có bao nhiêu mặt mũi mới được?

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền bất đắc dĩ nói:

- Không phải nói tàu vận tải tiền tuyến ở Thương Châu tiên thành sao? Ta không thể tự đi lấy nó sao?

Nghe vậy, trên mặt tu sĩ tóc đỏ tràn đầy thâm ý:

- Vận chuyển các loại tài nguyên cho quân tốt tiền tuyến cũng coi như là đường tài lộc của một vị đại nhân ở Càn Nguyên Kiếm Tông, ngươi xác định muốn làm như vậy?

- Cái này...

Trần Đạo Huyền chắp tay:

- Vãn bối cũng không biết tình hình, mong tiền bối thứ lỗi.

Liên quan đến lợi ích cao tầng của Càn Nguyên Kiếm Tông, hắn tự nhiên sẽ không đi phá hư quy củ này, chọc người khác không vui.

Chỉ là tốn chút linh thạch hoặc là chiến công, không cần phải đắc tội người khác.

Thấy Trần Đạo Huyền thức thời như thế, trong lòng tu sĩ tóc đỏ cũng không khỏi coi trọng hắn vài phần.

Ở Vạn Tinh Hải.

Có rất nhiều tu sĩ thiên tài tuổi trẻ đắc chí, khinh cuồng vô tri, không biết trong lúc bất tri bất giác đắc tội rất nhiều nhân vật mà bọn họ không thể trêu vào.

Những tu sĩ này thường đều kết cuộc cực thảm.

Rõ ràng.

Kiếm tu trước mắt tên là Trần Đạo Huyền này biết tiến lùi, biết cách bỏ cuộc.

Giờ khắc này, y rốt cục hiểu được vì sao Chu gia cùng Dương gia đều coi trọng tu sĩ trẻ tuổi trước mắt này như vậy rồi.

Tuyệt không chỉ vì thiên phú kiếm đạo của hắn, mà còn bởi vì những đặc điểm khác trên người hắn.

Nếu một người chỉ có tài năng, nhưng xung quanh kẻ thù.

Những người như vậy, mệnh không thể đi xa.

Chỉ có người có thiên phú, lại khôn ngoan như Trần Đạo Huyền mới có thể đi lâu dài trên con đường tu hành hỗn tạp.

- vận chuyển một quả Chu quả ngàn năm Từ Thương Châu tiên thành đến đây cần phải trả 100 đại công hoặc 1 vạn linh thạch, ngươi có thể tùy chọn một loại phương thức thanh toán.

- Ta chọn sử dụng linh thạch.

Tu sĩ tóc đỏ họ Trương gật gật đầu, lựa chọn của Trần Đạo Huyền, y không có gì bất ngờ.

Ở chiến trường tiền tuyến xuất Vân quốc, phần lớn tu sĩ cần đổi tài nguyên đặc thù đều là dùng linh thạch trả phí vận chuyển.

Dù sao chiến công có thể mua được rất nhiều tài nguyên mà linh thạch không mua được.

Ở trong mắt tu sĩ, đại công so với linh thạch trân quý hơn nhiều.

Nếu không, cũng sẽ không có 10 tiểu công có thể đổi 12 linh thạch trong quân tốt.

Chờ chưa đầy ba ngày.

Một đạo độn quang nhanh chóng bay tới nơi đóng quân của Chu gia ở tiên thành phủ Quảng An.

Trần Đạo Huyền đứng trước đại điện.

Ánh mắt hơi ngưng tụ, phát hiện người trước mắt cũng là một vị tu sĩ Tử Phủ, chẳng qua tu vi của hắn quá thấp, nhìn không ra đối phương cụ thể là tu vi Tử Phủ mấy tầng.

Nhưng hắn có thể cảm thụ được, đối phương cũng không phải tu sĩ Tử Phủ sơ kỳ.

Người tới mặc một thân đạo bào màu xanh, trên đầu ngọc quan kéo lên, khuôn mặt gầy gò, bộ dáng tinh thần sáng láng.

Thấy tu sĩ Tử Phủ họ Trương, người nọ chắp tay nói:

- Trương sư huynh!

- Ừ.

Tu sĩ tóc đỏ họ Trương gật đầu:

- Đồ đã mang lại?

- Mang đến chính là cái này.

Nói xong, người nọ từ trong túi trữ vật lấy ra một hộp ngọc, toàn bộ hộp ngọc đều bị cấm chế phong bế.

Thấy như vậy.

Tu sĩ tóc đỏ họ Trương nhận lấy hộp ngọc từ trong tay tu sĩ Tử Phủ trẻ tuổi, đưa cho Trần Đạo Huyền nói:

- Ngươi muốn Chu quả ngàn năm, kiểm tra một chút đi.

- Được!

Trần Đạo Huyền khẩn cấp tiếp nhận hộp ngọc, lúc này giải trừ cấm chế trên hộp ngọc, kiểm tra cẩn thận một phen rồi gật đầu nói: .

- Mọi thứ không sai.

Nói xong, hắn nhìn về phía tu sĩ Tử Phủ giao hàng cho hắn, chắp tay cảm tạ:

- Làm phiền tiền bối!

- Không phiền toái không phiền toái, sau này có loại chuyện tốt này gọi ta nhiều là được, ta là Trịnh Hành.

Vị tu sĩ Tử Phủ tên Trịnh Hành này khách khí chắp tay, không chút nào coi thường hắn bởi vì Tu vi Trần Đạo Huyền thấp.

Thấy hắn trông mong nhìn mình, Trần Đạo Huyền lập tức lấy ra một cái túi trữ vật đ từ bên hông, ưa tới nói:

- Đây là linh thạch của tiền bối, ta đã chuẩn bị xong, mời qua xem.

Nghe vậy.

Trịnh Hành không chút kiêng dè tiếp nhận túi trữ vật trước mặt hai người, đem thần thức ngâm vào túi trữ vật kiểm kê.

Chốc lát.

Trịnh Hành ngẩng đầu cười chắp tay nói:

- Đúng vậy vừa vặn là 1 vạn linh thạch.

Trần Đạo Huyền vội vàng trả lễ.

Trịnh Hành gật gật đầu cùng tu sĩ tóc đỏ họ Trương chào hỏi một tiếng, liền thân hóa độn quang biến mất trước mặt hai người.

Nhìn theo Trịnh Hành rời đi, Trần Đạo Huyền chắp tay nói với tu sĩ tóc đỏ họ Trương:

- Vừa lúc vãn bối cũng nên trở về tây phòng khu tọa trấn.

Tu sĩ tóc đỏ gật gật đầu nói:

- Đi chậm không tiễn!

- Cáo từ!

Dứt lời.

Trần Đạo Huyền độn quang bay về phía Song Hồ Đảo.

Lần này dùng chiến công đổi các loại tài nguyên, Trần Đạo Huyền phải trở về tiêu hóa thật tốt một phen mới được.

Ngoài dự liệu của hắn là giá cả của công pháp cao giai thật sự quá đắt.

Nhưng may mắn là tu sĩ ở Vạn Tinh Hải lại có được cao giai công pháp.

Cách làm này của Càn Nguyên Kiếm Tông không thể nghi ngờ cho tán tu tầng dưới chót một cái thiên thang đi tới cao giai tu sĩ.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao bốn trăm năm qua, tán tu trung cao giai tu sĩ tầng tầng lớp lớp.

Chưa đầy nửa ngày.

Trần Đạo Huyền thu liễm độn quang, đáp xuống linh mạch Trần gia Song Hồ Đảo.

Cảm thụ linh khí sung túc của linh mạch cấp hai, trên mặt Trần Đạo Huyền không khỏi lộ ra một tia ý cười.

Thần thức đảo qua không có kinh động bất luận kẻ nào, Trần Đạo Huyền trực tiếp chạy tới tộc học.