Chương 273: Cầu cứu (1)

Không giống như khu vực phòng thủ phía tây phủ Quảng An.

Trong khu vực phòng thủ phía đông.

Chiến tranh với thi triều đảo Liên Hoa, ngay từ đầu đã tiến vào giai đoạn gay cấn.

Liên quân khu vực phòng thủ phía đông do Chu Mộ Bạch suất lĩnh, thậm chí không kịp bồi dưỡng linh mạch, kiến tạo thành quan thì đã bị thi triều đảo Liên Hoa tập kích.

Cũng may Chu Mộ Bạch cùng với ba vị tu sĩ Tử Phủ của Chu gia ngăn cơn sóng dữ, ổn định chiến cuộc suýt nữa là sụp đỗ.

Cuối cùng cũng có bốn hòn đảo gần đảo Liên Hoa, đặt nên căn cơ.

Và nửa năm sau.

Bốn tiên thành được thành lập.

Con đường từ đảo Liên Hoa về phía phủ Quảng An, đã hoàn toàn được chặn lại.

Vì vậy.

Thi triều đảo Liên Hoa muốn lan đến phủ Quảng An, thì phải xé rách bức tường phòng thủ này.

Trong suốt nửa năm.

Hai bên xoay quanh bốn tòa thành quan, bùng nổ mấy trận đại chiến.

Chiến dịch nhỏ, thậm chí còn đếm không hết.

Sau nửa năm chiến tranh.

Nhất là một lần nhân Chu Mộ Bạch cơ hội bộc phát, một chiêu tiêu diệt mấy vạn cương thi, khiến cho huynh đệ Tôn thị phải thay đổi chiến lược.

Họ chọn giảm quy mô chiến tranh, chuyển đổi các trận chiến lớn thành các cuộc tấn công quấy rối với quy mô nhỏ.

Đến thời điểm này, hai bên xoay quanh bốn tòa thành quan, tiến vào giai đoạn giằng co và tiêu hao.

Mỗi một ngày, đều có tu sĩ ngã ở trước thành quan.

Mỗi một khắc, cũng có vô số cương thi bị tu sĩ liên quân chém tại chỗ.

Nhưng mà, so Tiêu Hao, Tu sĩ làm sao là đối thủ của thi phó đảo Liên Hoa.

Theo thống kê của liên quân khu vực phòng thủ phía đông.

Luyện thi địa của đảo Liên Hoa, Ít nhất có hơn mười triệu cương thi.

Cho dù thực lực của một tu sĩ đơn lẻ vượt xa cương thi bình thường.

Nhất là dưới sự xâm nhập của âm sát khí của đảo Liên Hoa, muốn phản công đảo Liên Hoa, gần như là chuyện không thể nào.

Phải biết, toàn bộ liên quân khu phòng thủ phía đông, cũng chỉ có hơn chín mươi vạn quân tốt.

Trong đó, đại bộ phận đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ.

Thêm nữa.

Chu Mộ Bạch cũng không xác định, Hiện tại đảo Liên Hoa đến tột cùng có bao nhiêu cương thi cấp Tử Phủ.

Nếu thật sự giống như hắn suy đoán, cương thi Tử Phủ ở Liên Hoa Đảo có thể bị luyện chế với số lượng lớn. Vậy hắn tùy tiện xông vào, cũng không có vận khí tốt như lần trước.

Lần trước hắn và Trần Đạo Huyền liên thủ giết ra đảo Liên Hoa, là thành lập trên cơ sở đối phương chỉ có năm đầu Tử Phủ cương thi.

Nếu không lần trước lại có thêm một hai con cương thi Tử Phủ, tiếp tục tiêu hao, Một khi pháp lực của Chu Mộ Bạch hao hết, có khi hắn và Trần Đạo Huyền đều phải ở lại đảo Liên Hoa.

......

Một hòn đảo gần đảo Liên Hoa.

Trên thành quan.

Một gã tu sĩ mặc linh giáp sải bước đi về phía Chu Mộ Bạch.

Lúc này, Chu Mộ Bạch cũng mặc linh giáp, cả người tản mát ra một cỗ sát khí mãnh liệt.

- Thống lĩnh đại nhân!

Linh giáp tu sĩ hướng Chu Mộ Bạch chắp tay thi lễ:

- Thi triều ở thành quan thứ tư đã rút đi.

Nghe vậy.

Chu Mộ hiểu rõ gật gật đầu, bàn tay vốn nắm chặt hơi thả lỏng.

Tòa thành quan hắn trấn thủ, bình thường cũng không có bao nhiêu cương thi dám tới tìm phiền toái.

Nhưng thành quan của ba hòn đảo khác, hầu như thời thời khắc đều phải đối mặt với sự xâm nhập của thi triều đảo Liên Hoa.

Không có biện pháp, ai bảo Tử Phủ tu sĩ khác của Chu gia lại không có lực uy hiếp như hắn chứ.

Nếu là cương thi đảo Liên Hoa đều là một đám không có đầu óc thì dễ nói.

Nhưng họ có hai chỉ huy.

mỗi lần Chu Mộ Bạch nghĩ tới đây, đều cảm thấy vô cùng hối hận.

Lúc trước, nếu hắn cố gắng chống đỡ chém giết con cương thi mặt trắng đang giao chiến với hắn thì tốt rồi.

Bởi vì hắn biết, bây giờ liên quân của họ phải đối mặt với rắc rối lớn như vậy, tất cả đều là tên này ở đằng sau hậu trường thao túng.

Thậm chí, ngay từ đầu đã chặn tàu chở hàng của Ngô gia.

Hấp dẫn ánh mắt của Quảng An phủ, lại nhân cơ hội đánh lén Triệu gia, tàn sát toàn bộ tộc Triệu gia, đều là hành vi có dự mưu.

Về phần nhân cơ hội trừ tu sĩ Tử Phủ của Chu gia đi điều tra, đều là chuyện thuận tay làm.

Nếu ngày đó không phải là Chu Mộ Bạch và Trần Đạo Huyền đi tới.

Đổi lại là ba tu sĩ Tử Phủ khác của Chu gia liên thủ điều tra.

Chu gia bây giờ sẽ thiếu ba chiến lực Tử Phủ.

Điểm này, Chu Mộ Bạch không nghi ngờ chút nào.

Chu Mộ Bạch sở dĩ cảm thấy đám huynh đệ Tôn thị này trừ bỏ Triệu gia là có hành vi có dự mưu, là bởi vì hiện tại liên quân đông phòng khu của bọn họ thiếu vật tư, nhất là giải độc đan cùng phá sát đan.

Nếu Triệu gia còn ở đây, khẳng định có thể cung cấp tài nguyên đan dược cho liên quân.

Nhưng đáng tiếc, Triệu gia không còn.

tuy rằng Chu gia cũng là luyện đan đại tộc, nhưng chỉ dùng lực của Chu gia nhất tộc, căn bản không thể cung cấp đan dược tiêu hao cho liên quân đông phòng khu.

Mà không có giải độc đan cùng phá sát đan.

khi tu sĩ Luyện khí kỳ của liên quân đối mặt với cương thi, nguy hiểm sẽ tăng lên hai cấp bậc.

Rất nhiều tu sĩ không chết dưới răng nanh của cương thi, mà là chết bởi thi độc về sau.

Điều này làm cho Chu Mộ Bạch hết sức tức giận.

Nhưng không có cách nào để thay đổi.

Thực lực của hắn tuy mạnh, nhưng dưới một kích bộc phát đánh chết mấy vạn cương thi, trên cơ bản đã là cực hạn của hắn.

Hơn nữa đối phương phải cho cơ hội mới được.

Từ khi đối phương phát hiện Chu Mộ Bạch hung mãnh như vậy, hầu như không phát động xâm nhập quy mô lớn, tất cả đều là quấy rối quy mô nhỏ trên diện rộng.

Thực lực của Chu Mộ Bạch có mạnh đến đâu, làm sao có thể bận tâm đến bốn hòn đảo, nhiều chiến trường như vậy?

- Thống lĩnh... Thống lĩnh đại nhân.

Ngô Quảng Nghĩa mặc linh giáp có chút do dự:

- Đan dược từ Quảng An phủ vận chuyển tới, lại dùng hết.

- Mới mấy ngày, sao lại dùng nhanh như vậy?

Chu Mộ Bạch nhìn hắn, cau mày nói.