Trần Phong khẽ gật đầu, Sở gia bị cắt đứt truyền thừa ấy vậy mà vẫn trở thành siêu cấp đại thị tộc ở Hoa Quốc, nếu bọn họ bây giờ có thể tìm về tổ linh, chỉ sợ Hoa Quốc sẽ trải qua một hồi cải cách trấn động.
Mặc dù không biết Sở gia tổ linh đến tột cùng là loại viễn cổ dị năng gì, nhưng một khi để ông ngoại lao tâm khổ tứ tìm về, nó đã đủ chứng minh loại sức mạnh viễn cổ dị năng này vô cùng khủng bố.
Trần Phong trong lòng cũng có chút chờ mong, nếu Gia Cát Thăng Long thật sự có khả năng giúp hắn đánh thức tổ linh, kia tuyệt đối là chuyện vô cùng tốt. Bởi Trần Phong cũng muốn thử một chút cảm giác có dị năng đến tột cùng là như thế nào, so với tu tiên khác ra sao.
Nhưng trước hết, hắn phải giúp Gia Cát Đằng Long giải quyết tà vật trên người đã, thứ kia, như lời Minh Vân Khôn nói, nó không phải thứ dễ dàng diệt trừ như vậy.
……
Đêm khuya, Trần Phong đi dạo vòng quanh Thông Thiên Diễn Đàn, Tiểu Thai Thần đến giờ vẫn chưa trả lời lại hắn, Trần Phong nhắn lại mấy lượt đều là hiển thị trạng thái chưa đọc.
Phùng Xuyên, dường như chỉ buổi tối hôm ấy, vào cái ngày mà Thiên giới đóng cửa, Trần Phong mới nhìn thấy hắn bên trong diễn đàn lớp hoạt động, về sau cũng bặt tăm, không còn liên lạc.
Trần Phong vào nhóm lớp hỏi thăm, đa số mọi người đều nói không gặp, mấy ngày nay liên lạc thế nào cũng không được.
Bất đắc dĩ, Trần Phong chỉ có thể thư thả lại mấy ngày, dù sao, chuyện này nhờ được Phùng Xuyên giải quyết thì hắn khẳng định sẽ không tìm đến Thạch Hạo.
Nhưng cái tên Phùng Xuyên này, trong mắt ngoài tiền thì không còn thứ gì khác, thấy tiền mới làm việc, nếu hắn trình độ thuộc hàng vớ vẩn vậy Trần Phong đành phải suy xét căng da đầu đến việc đi tìm Thạch Hạo.
Ở Thiên giới một năm, bởi vì bối cảnh đặc thù, Trần Phong cùng các bạn trong lớp đa số quan hệ không tồi, chỉ có cái tên Thạch Hạo, là hắn không tiếp xúc mấy, quan hệ có thể hình dung bằng từ không thân không quen.
Thôi lấy 1000 lũ tiên khí, nỗ lực tu luyện đi!
……
——
Ngày hôm sau.
Buổi chiều không có tiết học, nên đến giữa trưa Trần Phong mới tỉnh dậy, lập tức nhận được điện thoại của Hồ Phi.
Thằng nhãi này mấy ngày trước sau khi cầm thuốc hắn cho, tựa như bị bốc hơi khỏi trái đất, tin tức không có, manh mối cũng không, làm hại Trần Phong còn tưởng rằng tại thuốc của hắn mà gây ra tai họa gì.
Trong điện thoại, giọng nói Hồ Phi có vẻ rất hưng phấn, nói là đã thành công đột phá Tông Sư cảnh giới rồi.
Kỳ thật, Trần Phong cũng không ngạc nhiên lắm, hôm đó thuốc hắn đưa cho Hồ Phi chính là một viên nhị giai Tôi Thể Đan, là đan dược của Trúc Cơ kỳ, Trúc Cơ kỳ tương đương cảnh giới Tông Sư, Hồ Phi cùng lắm chỉ 7 sao Dị Sư, lấy đan dược rèn luyện thân thể sẽ tốt hơn nhiều, hơn nữa hắn vốn là lực lượng hệ dị năng, dùng xong đột phá lên Tông Sư cảnh, cũng không phải điều khó khăn.
Hai người hẹn ở quảng trường Thục Đô gặp mặt, Hồ Phi nói muốn mời khách, cảm ơn Trần Phong.
Thằng nhãi này thật đúng biết chọn thời gian, 2 giờ chiều, giờ cơm cũng qua lâu rồi, mới dẫn người ta đi chọn.
Quảng trường Thục Đô được xem như tụ điểm tại Thục Đô, là địa điểm đắc địa nằm giữa trung tâm thành phố.
Quảng trường có hai tầng ngầm, được trang bị tàu điện ngầm và trung tâm mua sắm, đây cũng là tuyến đường giao thông quan trọng của Thục Đô. Tuyến số 1 và Tuyến số 2 giao nhau ở đây. Mỗi ngày, số lượt người qua lại nhiều không đếm xuể, hoành tráng nhộn nhịp.
Hiện tại chưa đến ba giờ chiều, nên khung cảnh vẫn còn khá bình yên thoáng đãng.
Ở phía Tây quảng trường là bảo tàng lớn nhất nhì thành phố, Viện bảo tàng Khoa Học Đời Sống, không những nơi đây tồn đọng lại di tích lịch sử loài vật bên ngoài, còn trưng bày rất nhiều đồ vật mang tầm lịch sử văn hiến đi theo từng thời đại dị năng, di vật để lại của Dị nhân đi trước.
Khoa Học Đời Sống?!
Dị năng cũng là một môn khoa học đời sống!
Bảo tàng này tiếng tăm không hề nhỏ, thời gian trước đã từng đóng cửa mấy tháng để tu sửa lại, dạo gần đây mới thi công xong. Nhưng vẫn rất nhiều người đến tham quan.
Sau khi ra khỏi tàu điện ngầm, Trần Phong đi dạo loanh quanh một vòng, vẫn chưa nhìn thấy Hồ Phi, hắn đi xuống trung tâm thương mại dưới lòng đất, tìm tạm một quán ăn ngồi đó. Thằng nhãi này cũng quá cao su thời gian, hẹn mình ra ăn cơm, lại còn mẹ nó đến trễ, một chút khái niệm thời gian quan cũng không có.
Rút điện thoại, gọi một dãy số.
“Tên béo chết tiệt, anh đang ở đâu?” Đợi mười mấy phút, Trần Phong có chút không kiên nhẫn, “Quán ăn vặt Minh Hiên, nhanh đến đi, thêm lúc nữa tôi về.”
“Minh Hiên? Phong ca, tôi cũng ở đó nha!”
Bên kia truyền đến giọng nói Hồ Phi, tiếng cười mang theo trêu chọc.
Trần Phong quay đầu nhìn lại, trong quán có không ít người,đi tới đi lui, cực kì ầm ĩ nhưng vẫn như cũ không hề nhìn thấy Hồ Phi.
Dù sao với cái hình thể của hắn, muốn phân biết giữa dòng người là vô cùng dễ dàng.
“Đậu, đùa nhau à?”
Trần Phong nhíu mày, tức giận muốn chửi to.
“Phong ca, cậu đúng là nhanh quên mà, tôi đi theo cậu một đường, cậu không hề nhận ra sao!”
Lúc này, bên tai truyền đến giọng nói của Hồ Phi, Trần Phong bỏ điện thoại xuống, quay đầu nhìn lại, một người đeo kính râm, mặc quần jean thời thượng đi tới trước bàn, đĩnh đạc ngồi xuống.
Kiểu tóc này, giọng nói này, thật sự là Hồ Phi a, nhưng sao bề ngoài thay đổi khác xa thế.
Không hề mập chút nào, hơn nữa còn có chút gầy quá mức.
Kính râm được tháo xuống, lộ ra khuôn mặt ba phần quen thuộc, Hồ Phi nhướng mày nhìn Trần Phong, nở nụ cười khiêu khích.
“Hồ Phi?”
Trần Phong không dám nhận bừa, nhìn chằm chằm thanh niên, nửa ngày chưa phục hồi tinh thần lại.
Hồ Phi cầm kính râm trong tay ném xuống cạnh bàn, nhe răng cười hớn hở với Trần Phong, “Haha, cậu xem xem, tôi ngồi đây, nhìn tôi thấy mấy phần giống như lúc chưa gầy?”
“Thật sự? Mẹ nó là anh?”
Tuy rằng bề ngoài thay đổi chóng mặt, nhưng cái giọng nói này, còn ánh mắt đó, không thể lẫn đi đâu được.
Hồ Phi xòe tay, một bộ tán thưởng bề ngoài hoàn mỹ của bản thân, “Nhìn này, hiện tại tôi có phải rất đẹp trai?”
“Anh giảm béo thành công rồi à?” Trần Phong thu hồi ánh mắt ngạc nhiên.
Hồ Phi cười lớn, “Ít nhiều phải kể đến công lao thứ thuốc kia của Phong ca, đêm đó tôi dùng xong, trong người đột nhiên xuất hiện cảm giác khô nóng, một loại cảm giác khó nói thành lời, xôn xao, rạo rực lan tỏa ra toàn cơ thể, từ chân tóc đến đầu móng chân đều như được tẩy rửa sạch sẽ……”
“Khoan!”
Trần Phong vội vàng kêu hắn ngừng lại, đang chỗ đông người, tên này lại nói ra mấy cái lời linh tinh này, người khác không hiểu lại nghĩ mình cho hắn ăn thuốc kích dục a!
Hồ Phi ngượng ngùng, tiếp tục nói, “Cậu biết đấy, nhà tôi truyền thừa dị năng là dựa vào việc tích mỡ, mỡ càng nhiều sức mạnh càng lớn. Tuy nhiên, mỗi lần qua một cảnh giới, thời điểm đột phá, mỡ trong người chúng tôi sẽ bị tiêu hao, cảnh giới tích mỡ lại nâng lên một tầm cao mới!”
“Hiện tại tôi gầy như vậy không phải bởi vì mất mỡ, mà vì cảnh giới cao, nên tiến độ tích càng lớn, càng dài, tôi đã một sao Tông Sư cảnh, chờ sau một thời gian tu luyện, mỡ sẽ quay trở lại, rồi đến lần đột phá tiếp theo sẽ quay trở lại vòng lặp như thế……”
“Kinh vậy!”
Trần Phong cười, khó trách, hắn cảm thấy kỳ quái sao tên này đột nhiên trở nên gầy như vậy, so với lần trước bị Tây Môn gia hành hạ, gầy còn dữ tợn hơn.