Chương 71: Tổ Linh

“Dị năng giả thì làm sao? Dị năng giả chẳng lẽ không có tư cách bàn nhân quả sao?” Gia Cát Thăng Long cười.

Trần Phong dừng một chút nói, “Cháu tưởng rằng dị năng giả thừa nhận mọi thứ dựa vào khoa học, còn nhân quả chỉ là huyễn hoặc không có thật?!”

Gia Cát Thăng Long lắc đầu, “Sử tồn tại của Dị năng, ở phương diện nào đó, vốn dĩ cũng đã vượt qua phạm trù khoa học, không đủ tầm để tìm hiểu, tự nhiên sẽ bị cái gọi là khoa học kìm nén lại, từ thời cổ chí kim đến nay, không biết bao nhiêu thế hệ đi trước đã chứng minh, vượt qua khoa học chính là thần học……”

“Vậy tiền bối vì sao hỏi cháu câu có tin vào nhân quả hay không?” Chờ Gia Cát Thăng Long nói xong, Trần Phong hỏi lại, hắn là người tu tiên, sao có thể không tin nhân quả đây?

Gia Cát Thăng Long cười trầm ngâm nhìn Trần Phong, “Năm đó ông ngoại cháu lên Thanh Thần tìm ta, muốn ta giúp hắn mở ra tổ linh, nhưng ta không giúp hắn mà lại đáp ứng một mối nhân duyên……”

“Tổ linh là gì?” Trần Phong khó hiểu hỏi.

Gia Cát Thăng Long hiển nhiên đã sớm dự đoán được Trần Phong sẽ hỏi, “Tổ linh chính là huyết mạch ẩn sâu bên trong mỗi người, do tổ tiên xa xưa truyền lại nhưng chưa được khai mở. Loài người từ lúc ra đời tới nay, luôn liên tục phát triển, đồng hành với đó là khoa học xã hội, những dị năng tiềm ẩn mạnh mẽ truyền đời từ tổ tiên sẽ ngày càng bị che dấu, có khi biến mất vĩnh viễn bên trong huyết mạch……”

“Cơ thể con người là thứ vô cùng ảo diệu, nó như một bảo tàng bí mật cần người tìm hiểu và giải đáp, những Dị nhân mà cháu nhìn thấy hoặc bắt gặp, bao gồm những người tự thức tỉnh bọn họ đều chịu ảnh hưởng từ tổ tiên để lại!”

“Thường thấy nhất bây giờ, chính là dị năng tổ tông truyền thừa, cháu có thể lý giải bằng cách đơn giản là hình dung gen chúng ta hình thành mang theo lực lượng, chúng nó sinh ra đã có sẵn, từ đời trước truyền cho đời sau, có càng truyền càng mạnh, nhưng cũng có khi càng truyền càng yếu, rất nhiều dị năng mạnh mẽ, nhưng trong cùng một thế hệ, năng lực lại không giống nhau, đôi lúc còn biến mất!”

“Có người có lẽ chịu phải đả kích hoặc tác động nào đó mà tự nhiên bị đột biến gen, đem sức mạnh tiềm ẩn đó bật ra, trở lên mạnh mẹ dị thường……”

“Nhưng loại tình huống này rất ít thấy, bình thường những người không phải dị nhân sẽ dùng một ít chất xúc tác để mở ra mã gen bản thân, tuy vậy, khoa học kĩ thuật khả năng vẫn hạn chế, nên có thể mở ra hoặc đột phá dị năng rất khó. Một số người vì sức mạnh ẩn tàng quá sâu mà cả đời không đột phá được……”

“Ở xã hội hiện đại, một bộ phận cực nhỏ là có tổ tiên mang sức mạnh phi thường mạnh mẽ, nhưng cũng bởi vì gen đã bị mã hóa, ẩn tàng đi mà con cháu những dị nhân đó không thể thức tỉnh, loại dị năng này gọi là Tổ Linh!”

……

Gia Cát Thăng Long quả thật là người uyên bác, giảng giải một hồi Trần Phong được mở mang tầm hiểu biết rất nhiều, lợi không ít.

“Vật ý của tiền bối là, tổ tiên Sở gia từng xuất hiện siêu cường giả, nhưng qua thời gian bị mất dần? Thế nên ông ngoại tìm tới tiền bối, mong muốn rằng người có thể giúp ông thức tỉnh?” Trần Phong hỏi.

Gia Cát Thăng Long khẽ gật đầu, “Thông thường mà nói, một ít gia tộc lớn sẽ không chấp nhận con cháu mình là những dị năng bình thường, thậm chí họ còn ngăn cấm con cháu mình cùng người thường kết hôn. Cực đoan hơn, họ bắt con cháu kết hôn luôn với người trong gia tộc……”

“Nhưng thời đại ngày càng tiến bộ, kết hôn cận huyết trong gia tộc dẫn đến tác hại vô cùng, thời gian dài diễn ra, chất lượng mã gen còn đi xuống, đôi khi còn bị phế bỏ. Nên loại phương pháp dậm chân tại chỗ này đã bị dị năng giới bài trừ, dẫn đến chuyện hôn ước giữa các gia tộc……”

“Cứ thế mãi đến sau này, dị năng mới vững vàng, tài năng nở rộ. Tuy nhiên đó cũng chỉ là một cách, nó không lâu dài, gen vẫn sẽ bị trộn lẫn mà giảm dần sức mạnh……”

“Sức mạnh lớn không phải là thứ dễ dàng kế thừa, không có người thiên phú vượt trội phát huy thì vô ích. Dị năng biến mất, dường như còn xảy ra quá trình trung hòa……”

“Ông ngoại cháu khi đó đã là một vị Đại tông sư năm hệ dị năng, có thể nói, thiên phú vượt trội, toàn bộ thế giới đã đứng hàng đầu…”

“Năm hệ dị năng?”

Trần Phong kinh ngạc, hắn cũng không hiểu biết nhiều về ông ngại lắm, nhưng năm hệ dị năng?

Mọi người đều biết, muốn người thường hoàn thành thức tỉnh, trở thành một dị năng giả xác suất rất nhỏ, nay còn là năm hệ dị năng, đó là bao nhiêu hiếm, bao nhiêu khó khăn.

Trần Phong cũng từng tính qua xác suất, dựa theo xác suất học được, lấy toàn bộ người trên Trái Đất, mấy tỷ cá nhân, chỉ sợ nặn ra nổi một người mang năm hệ.

“Bất ngờ?”

Gia Cát Thăng Long lắc đầu, “Con cháu đại gia tộc, trên cơ bản đều là thế hệ sau của dị năng giả, thế hệ sau nối tiếp thế hệ trước, sức mạnh cũng không giống nhau. Trong cơ thể,gen hỗn tạp đã sớm pha trộn tất cả, tuy dùng được tác động kỹ thuật nhưng khả năng khôn cao, mà không phải ai cũng có thể tiếp xúc……”

Trần Phong hiểu ra.

“Tuy nhiên, nhiều hệ dị năng cũng không tốt. Có sức mạnh lớn, thì sức lực bỏ ra càng nhiều, thời gian tu luyện gấp mấy lần người khác. Cái gọi là Bất quá, nhiều hệ dị năng cũng hoàn toàn không nhất định chính là cái gì chỗ tốt, nhiều một hệ dị năng, ngươi liền phải hoa nhiều gấp đôi thời gian đi tu luyện, cái gọi là tham nhiều nhai không lạn chính là trừ khi anh có đủ thiên phú cùng nghị lực, nếu không thiên tài cũng trở thành phế vật……”

Nghe Gia Cát Thăng Long giảng đến đây, Trần Phong khẽ gật đầu, “Tiền bối, người vì sao lại giảng cho cháu cái này?”

“Ta không phải nói rồi sao!”

Gia Cát Thăng Long vuốt râu dài, làm bộ cao thâm khó đoán, “Năm đó Sở Thanh Mộc đến tìm ta vì muốn ta giúp hắn đánh thức tổ linh, nhưng ta đồng ý, mà chỉ là đáp ứng hắn một cọc duyên phận, 50 năm sau, von cháu hắn tới tìm ta, ta sẽ giúp người đó đánh thức Sở thị tổ linh!”

“Hửm?”

Trần Phong ngạc nhiên, giống như ý thức cái gì, chỉ vào mũi mình nói, “Tiền bối nói, người đó không phải là ta đi?”

Gia Cát Thăng Long cười không nói.

Trần Phong thản nhiên cười, “Tiền bối, cháu họ Trần, không phải họ Sở, đối với Sở gia, cháu không liên quan đến mấy người đó."

Gia Cát Thăng Long khẽ lắc đầu, “ Huyết thống Sở gia không quy định mang họ Sở, chỉ cần mang dòng máu là được. Bản thân con cháu Sở gia, nhưng từ trước tới giờ còn chưa được thức tỉnh, cháu không tò mò sao?”

Trần Phong ngây ngẩn cả người, “Tiền bối, người biết cháu không phải dị năng giả?”

“Từ lúc đầu, cháu đã tất nhiên không phải!” Gia Cát Thăng Long thở dài, “Tuy ta không rõ cháu đã trải qua chuyện gì, có một điều ta khẳng định, cháu là người ta đang tìm!”

Trần Phong hít sâu một hơi, “Ý tiền bối là, người hiện tại muốn giúp cháu thức tỉnh?”

Nói thật, đối với việc trở thành dị năng giả, Trần Phong vẫn rất mong đợi, hắn muốn biết dị năng giả cùng người tu tiên có gì khác nhau, nếu dị năng giả tu tiên, giao hòa với nhau thành dạng gì!

——