“Thương Long Các?”
Nghe đến tên này, nữ giáo viên kinh ngạc liếc nhìn Trần Phong, lập tức cầm lên danh sách lật lật, “Không phải đã sớm gọi đến tên rồi sao? Như thế nào bây giờ mới có mặt!”
Nguyên lai là đến muộn, số báo danh cũng đã được gọi qua!
Trần Phong cười xấu hổ, “Em ngủ quên!”
“Trên thông báo ghi rõ buổi sáng 9 giờ báo danh, tự mình nhìn lại xem bây giờ là mấy giờ!” Nữ giáo viên bất đắc dĩ nhìn Trần Phong, “Thôi vào đi!”
……
Trong phòng.
Những người vừa vào đều đã xếp thành một hàng ngay ngắn, không khí có chút khẩn trương.
Ngay khi Trần Phong bước vào, liền cảm giác được vài ánh mắt ác ý bắn về phía mình. Ánh mắt này không phải từ hướng ban giám khảo, mà đến từ những người đang xếp hàng kia.
Nếu đã đến được đây, khẳng định những người này đều là dị nhân ưu tú. Đối với họ, tài năng thiên phú chính là đẳng cấp, được nuôi dưỡng như thiên chi kiêu tử đã quen, nên khi gặp người kém hơn, có cảm giác khinh thường cũng là điều dễ hiểu.
Hơn nữa nhìn thấy cảnh Trần Phong đi vào cuối cùng, cũng không nghe giáo viên gọi tên, cho nên mặc danh kì diệu hắn đã bị gán tội danh đi cửa sau lên đầu.
Hừ! Không dựa vào sức mình mà muốn có một chỗ, đối với loại người này, đáng bị xem thường!
Phải biết, tuy bọn họ đều là học viên có hiệp hội đề cử, nhưng được đề cử cũng không nhất định có thể lọt vào, một khi có thêm người nữa chen ngang thì đồng nghĩa với việc thêm một đối thủ, như vậy cơ hội của họ cũng ít đi. Chưa kể đến nếu người này còn là một dị nhân ưu tú, vậy bản thân còn gì để thể hiện?
Do đó, đối với Trần Phong, tên không được gọi mà mặt dày dám theo vào, sao có thể cho cái sắc mặt tốt.
Thế nhưng trong không khí khẩn trương này, cũng không ai muốn nhiều lời.
“Từng người từng người theo thứ tự bước lên, báo rõ họ tên, dị năng, nguyện vọng bản thân, đối với những thí sinh có dị năng hệ nguyên tố, sau khi báo danh tên thì tiến lên phía trước đặt tay lên quả cầu đặt sẵn chỗ kia để kiểm tra. Còn lại những hệ khác, có khả năng gì cứ nói ra một lượt, thể hiện chút năng lực của hệ đó ra cho giám khảo nhận xét.”
Từ Vệ Đông chậm rãi nói, thái độ bình tĩnh làm người khác không dám coi thường.
“Ha ha, chú Từ, cháu gọi Lưu phong, thuộc hiệp hội Tinh Vân, ba cháu là giám đốc Lưu Giang, tối qua chúng ta có gặp nhau rồi đó……”
Dẫn đầu là một thiếu niên vô cùng lòe loẹt, vừa tiến lên đã bắt đầu lôi kéo quan hệ.
Từ Vệ Đông trợn trắng mắt, bày ra tư thế, “Ít nói lời vô nghĩa đi, không cần lãng phí thời gian ở đây!”
Tinh Vân hiệp hội gì chứ, chẳng qua là cái hiệp hội nho nhỏ, thân là phó khoa tuyển sinh đại học Thục Đô, dạng người nào mà ông chưa từng gặp, phó cục nào mà chưa từng đi tới, đã vậy một nhân vật nho nhỏ trong đó, mắc công gì ông phải nhớ?
Lưu phong có chút xấu hổ, không lôi kéo được quan hệ còn tạo thành trận chê cười, lập tức cười gượng một tiếng, “Em tên Lưu phong, là nguyên tố hệ dị nhân, cảnh giới hiện tại đạt Dị Sư ba sao, mong muốn vào hổ ban đại học Thục Đô !”
Ở đại học Thục Đô, các ban dị năng được phân chia thành từng lớp, đồng phục mỗi lớp cũng khác nhau, dựa theo tư chất cùng tiềm lực bản thân, mà có thể được xếp vào long ban, phượng ban, hổ ban, ưng ban, và cuối cùng là lớp bình thường!
Trong đó, long ban và phượng ban có cấp bậc ngang hàng, không phân chia cao thấp, để được vào học lớp đó đều là những con cháu thế gia được đào tạo, hơn nữa còn phải có năng lực đặc biệt xuất chúng. Tuy rằng long ban cùng phượng ban đều lên lớp nghe giảng cùng nhau nhưng khác biệt nhất chính là long ban chỉ thu nam sinh, còn phượng ban chỉ thu nữ sinh.
Hổ ban là lớp thấp hơn một chút, ưng ban thấp hơn Hổ ban!
Đương nhiên, có thể tiến vào lớp hổ ban cùng ưng ban, cũng đều là anh tài ưu tú khó gặp!
Cũng như lớp chuyên vậy, bạn muốn vào đó bạn phải có khả năng.
Người này thế nhưng biết lượng sức mình, nhưng Dị Sư ba sao mà muốn tiến vào hổ ban, chỉ sợ cũng không phải dễ dàng.
Bởi vì, trừ phi dị năng hoặc là tư chất đặc biệt ưu tú, hoặc không dị nhân thông thường muốn tiến vào Hổ ban, tối thiểu đều phải đạt Dị sư năm sao trở lên mới được.
Lưu phong mới đạt ba sao, có lẽ hắn có khả năng gì đó nên mới tự tin như vậy?
Từ Vệ Đông khẽ gật đầu, chỉ chỉ quả cầu pha lê phía trước thượng đài, ý bảo hắn đi lên thí nghiệm.
Lưu phong vội vàng tiến lên, đem tay bao trùm trên quả cầu.
Rất nhanh phía trên liền nổi lên một tia sáng màu xanh lục, tia sáng này lại pha tạp thêm vài tia dị sắc yếu ớt!
“Nguyên tố hệ mộc, năng lượng pha tạp, tư chất bình thường, vọng tưởng vào hổ ban ưng ban, vào lớp bình thường đi!”
Từ Vệ Đông nói xong, lấy bút ra, không chút chần chừ liền hạ xuống vài đường, vận mệnh Lưu Phong cứ thế bị quyết định.
Lưu phong cười khổ, khuôn mặt tràn đầy thất vọng, mất mát lui về phía sau.
Sau đó lại thêm ba người, hai người tư chất bình thường, bị xếp vào lớp bình thường, người còn lại không đạt tiêu chuẩn nên bị loại bỏ.
Người này nhìn qua tương đối non nớt, tên Lâm Tiểu Đào, cư nhiên là có thể dùng cái mũi thổi ra một quả bong bóng lớn, bao bọc lấy cơ thể như tấm áo giáp.
Kỳ thật năng lực này có thể xem như hệ phòng ngự, nhưng vấn đề ở chỗ, giám khảo cảm thấy hành động này của hắn quá ghê tởm, không thích hợp với hình tượng trường học, cho nên lập tức loại bỏ.
Tiếp theo đến lượt Hầu Dũng!
“Em tên Hầu Dũng, dị nhân hệ lực lượng, vừa mới đột phá tông sư cảnh, nguyện vọng gia nhập long ban.”
Hầu Dũng đứng dậy, tràn ngập tự tin nói.
“Hầu Dũng? Cậu chính là Hầu Dũng?”
Nghe được cái tên Hầu Dũng, sắc mặt Từ Vệ Đông rõ ràng thay đổi, thiếu chút nữa đứng bật dậy, nhưng ngay sau đó ý thức được chính mình không nên biểu hiện quá khích, đành cố gắng bình tĩnh lại.
“Khụ khụ!”
Từ Vệ Đông ho khan, biểu tình trên mặt cũng trở nên nhu hòa rất nhiều, mang thêm ý cười, “Mười chín tuổi tông sư cảnh, có thể tiến vào long ban!”
Nói xong, Từ Vệ Đông cầm lấy bút vạch vạch vài đường.
“Từ chủ nhiệm, dựa vào cái gì mà hắn nói cái gì thì chính là cái đó, chẳng lẽ không cần phải kiểm tra chút sao? Thầy thiên vị cũng quá rõ ràng đi?”
Bên cạnh, một nam sinh dáng người cao cao, nhìn khá đẹp trai bày tỏ bất mãn.
Từ Vệ Đông nghe vậy, hàng lông mày nhăn lại, ánh mắt nhìn về phía nam sinh, trên mặt mang theo vài phần không vui, “Cậu tên là gì?”
Đối mặt với chất vấn, nam sinh kia không hề tỏ ra sợ, hiên ngang nói một câu, “Tiết Minh!”
Tiết Minh?
Từ Vệ Đông nghe vậy, cau mày, đợt kiểm tra này, căn bản có một số thí sinh đã được mặc định chọn lựa, chẳng qua làm chút hình thức mà thôi. Mà trong danh sách đó, trừ bỏ Hầu Dũng vừa xong thì cái tên Tiết Minh cũng ở danh sách đó, bọn họ đều là con cháu thế gia ở Thục Đô, cho dù mặt mũi Từ Vệ Đông có lớn, thì ông cũng không đủ khả năng trêu vào.
Trần Phong ở bên cạnh nhìn nhìn, có chút ngộ ra, hẳn Hầu Dũng cùng tên Tiết Minh này đều có bối cảnh không nhỏ, có thể làm Từ chủ nhiệm nể mặt đón chào, quan hệ phải rất lớn a.
Mấy cái con cháu gia tộc này, ăn no rửng mỡ à, xuất hiện thi tuyển như sinh viên bình thường không được sao, vì cái gì cứ phải làm cho bản thân đặc biệt mới được? Tự thân dự tuyển thể hiện bản lĩnh mới là tốt, Từ Vệ Đông trong lòng buồn bực, trong thời gian ngắn có chút xấu hổ.
“Hắn nói hắn là tông sư một sao thầy tin, vậy nếu em nói bản thân là đại tông sư một sao thì thế nào, tin sao?” Tiết Minh trào phúng một câu, mọi người xung quanh nhất loạt tỏ thái độ đồng tình.
Vốn dĩ nhiều người ở đây rất ghét đặc quyền, bởi cho dù họ có là sinh viên đề cử đi chăng nữa thì cũng không hơn thí sinh bình thường là bao, nhưng chỉ cần hơn một cái có gia tộc thế gia chống lưng đằng sau, quyền lợi đã đổi khác. Tất nhiên nảy sinh ganh tỵ cùng ghen ghét lúc này là điều không tránh khỏi.
Tuy rằng mọi người đều thực tán đồng lời nói Tiết Minh, nhưng không ai mở miệng, trong trường hợp này, làm gì có người nào ngu xuẩn tự đâm đầu vào rọ.
Đối mặt với nghi ngờ, Hầu Dũng cũng không thèm nhiều lời, trực tiếp hướng đài đo lực khí bên cạnh đi tới, giơ tay đánh xuống một quyền.
“Oành!”
Cả tầng lầu như bị rung chuyển, thiết bị đo lực nặng hơn 10 tấn cư nhiên bị một quyền đánh lùi phía sau mấy centimet.
Trên màn hình, dữ liệu nhảy liên tục.
“Đinh! 5014kg!”
CMN! Vẫn tiếp tục chạy.
Một màn này diễn ra, lập tức làm hội trường thoáng cái lặng ngắt.
10000kg?
Ngay cả Trần Phong cũng đều bị kinh ngạc, ây dà, cái cơ thể nhỏ bé như thế, lại tồn tại sức lực cường đại như vậy?
Nhìn Hầu Dũng, Trần Phong có chút ngưỡng mộ.
Lần trước gặp Hồ Phi, hắn dùng mỡ trên người để chuyển hóa lực lượng, hiện tại gặp tên này, chẳng lẽ chuyển hóa chiều cao, càng lùn càng có lực?
Hầu Dũng một câu đều không nói, dùng sức lực chính mình chứng minh hết thảy là phương pháp tốt nhất.
Xoay người trở về chỗ, khí chất thế nhưng thêm vài phần lãnh khốc, thân ảnh nho nhỏ tựa hồ trở nên cao lớn.
“Không tồi a nhóc lùn, mới một tháng không gặp, chưa gì đã đột phá tông sư cảnh!” Phía sau truyền đến giọng nói của Tiết Minh, mang theo vài phần âm dương quái khí.
Xưng hô này, có chút xúc phạm người khác.
Tuy nhiên, nghe khẩu khí của hắn có vẻ cùng Hầu Dũng đã sớm quen biết, hơn nữa quan hệ tựa hồ cũng không tốt lắm.
Từ Vệ Đông nhẹ nhàng thở ra, Hầu Dũng bản lĩnh không phải giả, kể cả hắn không đi cửa sau thì nếu ông có gặp cũng lập tức duyệt cho vào long ban.
Hầu Dũng xoay người về hàng, đi đến bên người Trần Phong, nhe răng cười, “So sánh ngu ngốc, không cần để ý đến hắn.”
Ngay sau đó Trần Phong liền cảm giác được một ánh mắt tàn nhẫn bắn về phía mình, chính là Tiết Minh.
CMN, Trần Phong có chút không nói lên lời, bản thân còn chưa chọc hắn, vì cái gì liền bởi câu nói của Hầu Dũng mà đem hận thù áp lên người mình a?
Hầu Dũng thi xong liền đến lượt Tiết Minh.
Gia hỏa này thế nhưng là nguyên tố hệ kim, hơn nữa còn đạt cảnh giới tông sư một sao. Trực tiếp tại chỗ triệu hồi năng lượng kim loại xuất hiện, một cái chuông vàng, lại thêm hơn chục thanh kiếm vàng xoay tròn quanh thân.
Rực rỡ chói mắt, hoa hoa lệ lệ.
Thằng nhãi này rõ ràng chính là cố ý khoe khoang, cố ý muốn cướp đoạt nổi bật Hầu Dũng vừa rồi.
Nhưng phải công nhận hắn thành công, Từ Vệ Đông vung bút, thằng nhãi này cũng vào long ban.
Trận khảo thí này, thu hoạch không tồi, chưa gì đã có hai sinh viên để cử tiến vào long ban, từ trước đến này cũng chưa nhiều đến vậy.
Trần Phong là thí sinh cuối cùng.
“Đến lượt cậu!”
Hầu Dũng truyền cho Trần Phong ánh mắt cổ vũ, tuy rằng không biết Trần Phong có năng lực dị năng gì, nhưng hắn có thể cảm giác được Trần Phong khẳng định không giống người thường, đặc biệt là khí chất, cái loại khí chất tỏa ra trong vô thức này, hắn không hề xa lạ, nó thường xuất hiện ở những hậu duệ thế gia được bồi dưỡng.
Trần Phong khẽ gật đầu, đứng ra.
Trần Phong?
Từ Vệ Đông nhìn hắn âm thầm đánh giá, ánh mắt dần trở lên nghiêm túc, đây cũng là một trong các thí sinh được nội bộ để ý, hơn nữa hiệu trưởng cũng đã đặc biệt đề cập qua.
“Tôi tên Trần Phong, ừm dị năng là……”
Khi nói đến đây, Trần Phong dừng một chút.
Không khí phảng phất bị đình trệ theo.
“Ha ha, gia hỏa này, không lẽ quên dị năng chính mình?” Tiết Minh ở phía sau cười nhạo, không chút nào che dấu khinh thường.
Hắn cùng Hầu Dũng vốn có hiềm khích riêng, thấy Trần Phong đi cùng Hầu Dũng, tự nhiên ghét lây, ghét ai ghét cả tông chi họ hàng là dùng vào thời điểm này, đối Trần Phong nhìn kiểu gì cũng không thuận mắt.
“Họ Tiết, CMN không thể ngậm cái miệng thối lại à?” Lúc này, Hầu Dũng nhịn không được đáp trả một câu.
“Tôi đang nói hắn, liên quan gì đến họ Hầu nhà cậu.”
Tiết Minh trợn mắt liếc sang Hầu Dũng, sắc mặt như quả bom sắp nổ đến nơi.
“Yên lặng.”
Từ Vệ Đông trầm giọng quát lớn, nơi này là trường học, mấy việc riêng bên ngoài, đừng có lôi đến đây gây sự với nhau.
Trong phòng lập tức khôi phục im lặng, Từ Vệ Đông nhìn về phía Trần Phong, “Không có việc gì, không cần khẩn trương, từ từ tới.”
“Em là Trần Phong, hình như thuộc dị nhân hệ lực lượng, Dị Sư chín sao, nguyện vọng vào long ban.” Trần Phong phục hồi tinh thần, cười thản nhiên, hắn cũng không thể nói cho Từ Vệ Đông năng lực thật, vừa rồi chỉ là rơi suy nghĩ nên lấy hệ dị năng gì nên mới chững lại mà thôi.