Trần Phong trừng mắt, “Con cũng muốn mình khiêm tốn đấy chứ, nhưng khả năng không cho phép thì biết làm sao? Chú ba, không phải hôm qua lúc biết được chuyện này, chú hô trời hô đất cảm ơn tổ tông 18 đời còn gì?
Nhớ lại khoảnh khắc đêm qua, Trần Quốc Hoa vẫn có chút bồi hồi. Lần thứ hai Trần Phong kiểm tra, sau khi nhận được kết quả, bản thân suýt nữa bị kích động mà ngất.
Nguyên tố hệ Toàn năng!
Kết quả hiển thị trên báo cáo hoàn toàn khác lần đầu tiên, kim mộc thủy hỏa thổ năm đại nguyên tố chủ đạo đều hội tụ đầy đủ, ngay cả những hệ nguyên tố hiếm như Phong, Lôi, Ánh sáng đều không sót cái nào!
Cầm trên tay, Trần Quốc Hoa thiếu chút nữa đã són ra quần, vội vàng lôi kéo Trần Phong làm lại thí nghiệm ba lần, tất bật mãi đến tận nửa đêm, kết quả nhận được vân không khác biệt mới an tâm. Hơn nữa để chứng thực Trần Phong cũng cho mình chiêm ngưỡng rõ ràng, Trần Quốc Hoa bấy giờ mới xác thực không bị ảo giác.
Trên thế giới người có xác suất thức tỉnh dị năng chiếm tầm 0.3%, nhưng riêng Trung Quốc đạt được 1.1%, dẫn đầu toàn bộ, có nghĩa cứ một trăm người được sinh ra lại có một người thức tỉnh, tuy rằng trong đó đa số dị năng không có tác dụng, nhưng nhìn chung đều rất nhiều. Để có thể từ trong số lượng lớn dị nhân đó tìm ra được người ưu tú bồi dưỡng là điều vô cùng khó khăn.
Trước kia, trên thế giới không phải chưa có tiền lệ, tuy nhiên xác suất đào tạo được tương đối thấp, phải nói là cực khó.
Lấy nguyên tố hệ làm ví dụ, song hệ dị năng ra đời xác suất đại khái là 1%, tam hệ dị năng xác suất là 0.01%. Vậy thử hỏi toàn năng hệ là bao nhiêu?
Chúng ta thử làm phép tính, cứ trong 10000 dị nhân thì xuất hiện một người có tam hệ, vậy 1 triệu dị nhân mới có thể xuất hiện một dị nhân bốn hệ.
Theo thống kê mới nhất thì số lượng dị năng trên toàn cầu đã đạt ngưỡng hơn 30 triệu người, với số lượng như thế thì muốn ra đời một dị nhân năm hệ là điều không thể xảy ra.
Tất nhiên, mấy cái vấn đề xác suất này rất là bình thường, cho dù thấp đến đâu, nếu may mắn vẫn có thể gặp được, ví dụ như hiện tại. Trần Phong còn không phải là nguyên tố chín hệ đại viên mãn sao?
Không thể trách tại sao Trần Quốc Hoa lại kích động như vậy, không ai khác rõ nguyên tố hệ toàn hệ dị năng đại biểu cho cái gì, nếu tin tức này truyền ra ngoài, khẳng định thế giới sẽ hỗn loạn.
Trần Phong không hề để ý, bởi hắn vốn cũng không phải dị nhân gì, tối hôm qua hắn chỉ dựa vào nguyên lý hoạt động sẵn có của máy đo lường, dùng tiên khí trong cơ thể mô phỏng lại mà thôi. Nhưng xem ra, hắn lại làm chú ba hiểu lầm rồi.
Trần Quốc Hoa kìm nén lại tâm tình đang trên đà kích thích, “Con còn trẻ, không biết giang hồ hiểm ác như nào đâu, nếu chỉ mang thân phận thành viên hiệp hội bình thường chú cũng hy vọng con bộc lộ tài năng thật tốt, như vậy hiệp hội chúng ta có thể hưởng chút hương chút hoa, nhưng con lại là cháu chú, cái gọi là mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi, chú không muốn con bị người khác đố kỵ, dã tâm độc chiếm!”
“Nhớ kỹ, phải che dấu thật tốt sức mạnh bản thân!” Trần Quốc Hoa lần nữa cảnh cáo, cho dù biết Trần Phong khẳng định có biện pháp che dấu, nếu không tối hôm qua lần đầu tiên kiểm tra sao lại không phát hiện.
“Được rồi, con đã biết, chú nói thêm lúc nữa, chỉ sợ toàn bộ nơi này đều biết". Trần Phong bất đắc dĩ nói một câu.
“Vào nhanh đi, chú thu xếp hết rồi, tí nữa con cứ phát ra ít năng lực lôi điện cho chú, bấy nhiêu cũng đủ để tiến vào Long ban rồi!”
Thanh âm nhỏ dần, Trần Quốc Hoa nhìn theo hướng Trần Phong đi lên lầu hai.
……
Có thể vào đại học Thục Đô hay không, kỳ thật đối với Trần Phong cũng không quan trọng lắm, ở đây không có gì hấp dẫn hắn, chẳng qua gia đình nói hắn thích, thì cứ coi là thế đi.
Dù sao cũng không về được Thiên giới, vậy ở nơi này luyện tập cũng không tệ.
“ Trung tâm Thí nghiệm ?”
Trên hành lang quạnh quẽ, Trần Phong trong tay cầm một chồng tư liệu, tìm đến phòng kiểm tra.
“Lạch cạch, lạch cạch!”
Phía trước truyền đến tiếng giày cao gót, thực dễ nghe, chủ nhân hẳn là rất thanh lịch.
Chẳng mấy chốc, một dáng người mảnh khảnh xuất hiện cuối hành lang.
Một sinh viên nữ!
Cô cao tầm 1m7, tóc dài xõa ngang vai, mềm mại bồng bềnh như tơ lụa, dáng người hoàn hảo, khoác lên mình bộ váy màu đen họa tiết tinh xảo, hoàn mỹ không tì vết.
Trên mặt đeo kính râm, không rõ dung mạo, nhưng chỉ cần nhìn qua thôi, tuyệt đối là đại mỹ nhân.
Bước chân thong dong ưu nhã, khí chất lạnh lùng, cao quý!
Trần Phong không khỏi nhớ tới Ngao Tô Nhi, khi ấy mới nhập học ở Thiên giới, lần đầu tiên nhìn thấy Ngao Tô Nhi, cũng là cảm giác này.
“Chào bạn, cho tôi hỏi một chút, trung tâm thí nghiệm ở hướng nào?”
Thấy cô tới gần, Trần Phong lễ phép hỏi một câu, nội tâm có ít chờ mong, mỹ nữ a, không biết thanh âm khi nói chuyện sẽ ra sao?
Đáng tiếc, đối phương phải làm hắn thật vọng rồi, cô tựa như không hề nghe thấy câu hỏi của Trần Phong, không nhanh không chậm, lướt qua bên người hắn, nhìn cũng không nhìn một cái, Trần phong cảm tưởng mình vô hình đến nơi.
Trần Phong đơ tại chỗ, từ trước tới nay hắn chưa bao giờ trải qua tình huống xấu hổ như vậy, CMN ít ra mình cũng đã chào hỏi, cư nhiên đáp lại một lời cũng không có, cái liếc mắt cũng keo kiệt?
“Cô ta là Đỗ Toa Toa, thiên kim Đỗ gia tại Thục Đô, đứng thứ hai trong lớp Phượng Hoàng, nằm trong ban cán sự, ra vẻ vênh váo, hừ!”
Bất chợt bên cạnh truyền đến một tiếng cười, người này dáng người thấp bé, cao trên dưới 1 mét 5, đi đôi giày đế độn, trong tay giống hắn cũng đang cầm một xấp tài liệu, nhìn dáng vẻ cũng là sinh viên được đề cử.
Thấy Trần Phong nhìn qua, người nọ tới gần, cười hì hì, “Tôi kêu Hầu Dũng, sinh viên năm nhất, người anh em, xưng hô thế nào!”
“Trần Phong, sinh viên năm nhất!”
Trần Phong lấy lại tươi cười, giới thiệu đơn giản, “ Anh có vẻ rất tường tận về cô ta?”
Hầu Dũng nhún vai, “Đỗ gia là gia tộc số một số hai Thục Đô, Đỗ Toa Toa chính là người xuất sắc nhất thế hệ này, từ nhỏ cô ta đã rất kiêu ngạo, mười chín tuổi đạt cảnh giới tông sư hai sao, không muốn biết cũng không được.”
Mười chín tuổi đạt cảnh giới Trúc Cơ kỳ, đích xác lợi hại!
Trần Phong nhún vai, “Lợi hại thì lợi hại, đáng tiếc lại bị câm!”
“Ha ha, có cậu mới dám nói cô ta như vậy, là tôi khẳng định không dám đâu!” Hầu Dũng cười như nắc nẻ, “Tại cậu không biết đấy thôi, vạn vật trên đời này, cô ta đều chia làm hai loại, loại có hứng thú và ngược lại. Nếu thuộc vế thứ nhất thì oke, muốn nói gì cô ta cũng nói. nhưng ngược lại, cậu mà thuộc vế thứ hai, thì nhìn cô ta cũng lười nhìn chứ đừng nói đến nói chuyện!”
Trần Phong cười khổ, “Thế thì tôi hẳn thuộc vế thứ hai đi?”
“Chắc là thế!”
Hầu Dũng muốn vỗ vai an ủi Trần Phong, nhưng phát hiện Trần Phong quá cao, tư thế có chút không hợp bèn nói, “Đi thôi, tôi biết đường đến phòng thí nghiệm, để tôi dẫn cậu đi!”
……
Phòng thí kiểm tra học sinh chuyển đến ở tầng ba, ấy vậy mà Trần Phong nãy giờ cứ loanh quanh dưới tầng hai tìm phòng, tìm sao thấy nổi.
“Đừng đẩy tôi, các người đừng có đẩy!”
“Giáo sư, cho tôi thêm cơ hội nữa!”
……
Vừa bước chân lên tầng ba, một loạt những âm thanh nhốn nháo lập tức đập vào tai.
Một nhóm người tập trung tại một cửa phòng, tò mò theo dõi.
Hai người đàn ông mặc đồ bảo an đang nhấc một người ra khỏi phòng hướng phía cầu thang, người này nhìn qua tầm hai mươi mấy tuổi, nãy giờ vẫn cố sức ngoái đầu lại cầu xin giáo sư gì đó bên trong nhưng không được.
Người nọ chưa từ bỏ, không ngừng giãy giụa kêu to, dù vậy sức lực của hắn đem đọ với hai bảo an căn bản không phải đối thủ, liền trực tiếp bị lôi xuống.
Một chàng tiếng cười phát ra từ phía cửa, trên mặt thể hiện rõ ràng sự chế giễu.
“Bản thân quá yếu cho nên mới rớt, năm nào mà không thấy trường hợp như này!”
Thấy Trần Phong nghi hoặc, Hầu Dũng liền giải thích.
Tuy rằng sinh viên đề cử mỗi năm đều rất nhiều, nhưng muốn vào đại học Thục Đô để học cũng không phải dễ dàng như thế, rớt tuyển là việc bình thường.
“Ha ha, yếu vẫn là yếu, cho dù thi lại cũng thế, tiểu tử này quả thực lạ lùng a!”
“Anh biết năng lực của người này?”
“Hắn ta nói bản thân có khả năng khống chế hình dạng đồ vật, lại muốn kéo hẳn một cái Transformers lên sân khấu cho giám khảo nhận xét, ha ha, cười chết ta!”
“Các ngươi xem, mặt mấy giám khảo tái mét cả vào rồi kìa!”
……
Mấy sinh viên đứng bên cạnh ngó đầu vào xem, cười đến nghiêng ngả, lại thấy Trần Phong cùng Hầu Dũng đứng sau, vội vàng kéo tại chia sẻ!
Khụ khụ!
Trần Phong thiếu chút bị sặc nước miếng, vừa rồi hắn còn cảm thấy những người này cười nhạo kẻ yếu có chút không phúc hậu, sau khi nghe xong nguyên do, liền không thấy oan chút nào!
Nơi này là trường học, là nơi uy nghiêm, không phải chỗ cho ngươi đến để chơi!
……
Phòng này có không gian khá lớn, ở giữa đặt một cái bàn dài, sáu vị giám khảo ngồi ở đó, trung tâm là vị giáo sư mang hơi hướng Địa Trung Hải, mắt đeo cặp kính gọng vàng, trước mặt để một bình giữ nhiệt.
Khuôn mặt mập mạp, rõ ràng tràn ngập không vui.
Từ Vệ Đông, phó chủ nhiệm văn phòng tuyển sinh đại học Thục Đô, cảnh giới tông sư tám sao!
Ngồi bên cạnh đều là giáo sư trong văn phòng, mặt người nào người nấy xanh mét, cuộc đời họ trải qua không biết bao đợt tuyển sinh, cũng gặp không ít việc kỳ lạ, nhưng những việc đó vẫn chưa là gì với chuyện này.
“Tiểu Lý, tra một chút xem hiệp hội nào đề cử, hủy bỏ ngay tư cách năm nay!” Từ Vệ Đông càng nghĩ càng cảm thấy giận, nhấp ngụm trà, giọng mới xuôi xuôi một chút.
Sống đến từng này tuổi rồi, lần đầu gặp được người muốn đem ông hợp nhất với tường, như thế còn chưa đủ, hắn còn muốn kéo nguyên cái ô tô tải đến để biến hình Transformers. Tran...tran cái gì Tran. Quả thực hồ nháo, rõ ràng chính là tới quậy phá.
“Từ chủ nhiệm!”
Giáo viên nam bên cạnh vội vàng lên tiếng.
“Được rồi tiếp tục đi!”
Từ Vệ Đông đem ly thả lại trên bàn, phân phó nữ giáo viên đối diện một câu.
Nữ giáo viên lật nhanh danh sách trước mặt, nói nhỏ bên tai Từ Vệ Đông.
Từ Vệ Đông khẽ cau mày, ngay sau đó gật đầu, không biết nghĩ ra chủ ý gì!
Nữ giáo viên cầm lấy danh sách, đi tới cửa, ánh mắt nhìn chung quanh một vòng, “Tôi gọi đến tên ai, người đó tiến vào tiến vào đã rõ chưa? Chu Giai Hưng, Hầu Dũng, Đỗ Nguyên, Lâm Tiểu Đào, Trương Tình Tuyết, Lưu Phong……”
Một loạt những cái tên được đọc ra, tầm sáu bảy người, nhưng cuối cùng vẫn không có tên của Trần Phong.
Những người được gọi tên đều đã đi vào, chỉ dư lại một mình Trần Phong lẻ loi đứng ngoài cửa.
Dường như giáo viên kia cũng không để ý đến hắn, liếc mắt một cái, xoay người bước vào.
“Cô giáo, chưa thấy tên em?”
Trần Phong có chút xấu hổ, chú ba không phải kêu chuẩn bị tốt rồi sao, CMN căn bản không thấy hắn trong danh sách a!
Nữ giáo viên liếc mắt đánh giá Trần Phong một cái, có lẽ cảm thấy thái độ Trần Phong không tệ, bèn nói, “Tên là gì, hiệp hội nào đề cử?”
“Thương Long Các, Trần Phong!” Trần Phong mỉm cười nói.