Thế là Thủy Lưu Ly phải ăn cơm trong lo lắng, từng muỗng cơm đều phải tốn mấy phút mới ăn xong. Sở Đế Hoàng nhíu mày trực tiếp tực giận quát
" Đủ rồi ta bảo ta không đầu độc, nếu không tin tưởng thì đừng ăn có thể cút ngay lập tức "
Thủy Lưu Ly trực tiếp sợ hãi chen cơm trên tay trực tiếp rơi xuống đất võ thành từng mãnh, trên ngón tay nàng xuất hiện một vết sẹo chảy ra máu. Thân hình run rẩy ánh mắt trở nên đỏ đỏ có một lớp nước chắn trước mắt
Sở Đế Hoàng thấy cảnh này trực tiếp thanh tỉnh lại, thầm cắn răng xem ra thay đổi tính cách dù tạo ra một tính cách giả tạo cũng không thể nhanh thế được, dù kiếp trước hay kí ức của kiếp này hắn và Sở Đế Hoàng kiếp này đều là cùng một loại người, tàn độc, thông minh, kiêu ngạo, không thích kẻ không nghe lời mình
Sở Đế Hoàng trầm mặt một lúc khá lâu, thấy Thủy Lưu Ly đang cuối người xuống run rẩy nhặt từng mảnh vụn đôi lúc kêu lên vài tiếng đau đớn. Sở Đế Hoàng hít một hơi thật sau, đi về phía trước cuối người xuống lụm từng mảnh vụn khi tay hắn vừa chạm vào Thủy Lưu Ly
Ngay lập tức nàng đã bò ra cách xa hắn không dám lại gần, Sở Đế Hoàng lựa chọn cách im lặng nhặt từng mảnh vụn cùng cơm trông chén vứt vào thùng rác, sau đó đi về phía nàng
Thủy Lưu Ly trực tiếp hoảng sợ muốn bỏ chạy thì bị Sở Đế Hoàng nắm chặt người
" Bỏ ta ra "
Thủy Lưu Ly trực tiếp kêu lên vùng vẫy
" Xin lỗi "
Sở Đế Hoàng khẽ nói
" Hả "
Thủy Lưu Ly trực tiếp dừng lại ngớ người nhìn hắn
Sở Đế Hoàng hít một hơi thật sau nói
" Ta xin lỗi vì khi nãy làm muội sợ "
Thủy Lưu Ly cảm nhận được lỗ tai mình không có vấn đề thì giật mình, Sở Đế Hoàng thế mà lại xin lỗi nàng từ trước đến giờ luôn có câu Hoàng Đế sai sửa chứ không xin lỗi. Hắn thế mà lại từ bỏ tôn nghiêm của Hoàng Đế xin lỗi nàng, dù không biết đây là thật hay là giả, tuy nhiên nàng nhìn biểu cảm cắn chặt răng cố nén từng câu thì quyết định tin nó là sự thật
Trầm mặt một lúc lâu Thủy Lưu Ly khẽ nói
" Huynh đã từng nói sẽ không để cho ai tổn thương ta "
Sở Đế Hoàng có chút ngớ người nói
" Đúng là thế nhưng có bảo là trừ ta "
Thủy Lưu Ly đơ cả người nhìn thẳng vào mắt Sở Đế Hoàng
Bầu không khí từ căng thẳng đã trở nên ngại ngùng
" AHH tên khốn huynh là đồ xấu xa, dù thế nhưng không phải huynh nói sẽ bảo vệ không ai làm ta bị thương sao, vì sao người làm ta bị thương lại là huynh hả đồ khốn "
Thủy Lưu Ly trực tiếp khóc òa lên liên tục tung ra những cú đấm nhỏ yếu vào ngực Sở Đế Hoàng
Sở Đế Hoàng trực tiếp ôm nàng vào lòng, không phản kháng gì cả mà để cho nàng trực tiếp đánh vào ngực liên tục. Cuối cùng Thủy Lưu Ly cũng mệt mỏi dừng lại chỉ còn lại tiếng thở dóc cùng đôi mắt đỏ đang chảy nước mắt
" Xin lỗi caca sai rồi về sau nếu ta hung với muội , thì cứ việc đánh ta hoặc nhắc lại ngày hôm nay được chứ "
Sở Đế Hoàng hạ giọng xoa đầu nàng nhẹ nhàng nói
" Ừm..."
Thủy Lưu Ly khẽ gật đầu nhỏ giọng nói
Sở Đế Hoàng kéo nàng đứng lên, lấy ra một viên đan dược nhét vào miệng nàng. Thủy Lưu Ly có chút bất ngờ định phản ứng lại thì bị Sở Đế Hoàng bịt họng nuốc vào, sau khi nuốt vào vết thương đã dừng lại dần dần hồi phục, thấy cảnh này Thủy Lưu Ly mới yên tâm thở một hơi
Được rồi nếu muội lo sợ thì chúng ta đi ăn mỳ được chứ, muốn ăn gì ta có thể mua cho muội "
Sở Đế Hoàng xoa đầu nàng nói
" Muội muốn ăn kẹo hồ lô. thịt viên, mức hoa quả "
Thủy Lưu Ly vui vẻ nói
Sở Đế Hoàng kéo chiếc má nàng cười nói
" Được rồi được rồi nếu muội không sợ béo thì muốn ăn gì cũng được "
Thủy Lưu Ly hừ một cái đánh vào ngực hắn nói
" Caca xấu xa cả nhà huynh mới béo "
-------------------------------------------
Sở Đế Hoàng kêu Thủy Lưu Ly thay một bộ y phục đơn sơ để người khác không chú ý, hắn cũng vứt bỏ Long Bào trực tiếp mặt một bộ Hắc Y đeo chiếc mặt nạ Tu La vừa mua hôm trước
Trên Đế Đô hai bóng người đang đi dạo tham quan, một nam tử mặt hắc y đeo chiếc mặt nạ tu la quỷ dọa xa đáng sợ, một cô nương mặt y phục màu xanh dương một chiếc áo dài màu trắng không đeo trang sức có mái tóc dài màu xanh, đôi mắt to tròn đầy sức sống màu xanh nhạt đang nhìn xung quanh thấy món ăn, hoặc đồ vật lạ gì thì kéo nam tử lại đấy mua rồi trả tiền hai người này chính là Sở Đế Hoàng cùng Thủy Lưu Ly
Cả hai tiếng vào một tửu lầu, Sở Đế Hoàng ném cho tiểu nhị một viên Linh Thạch Trung Phẩm ra lệnh hắn đuổi người đi. Tiểu Nhị rất nghe lời thông báo lão bản, lão bản gật đầu rồi ra lệnh hộ vệ quán đuổi người đi, khiến cho quán ăn chỉ còn Sở Đế Hoàng Thủy Lưu Ly, cùng lão bản và chân tiểu nhị
Sở Đế Hoàng ngồi xuống thở dài nói
" Không phải Đế Cung cái gì cũng có sao, muội không cần phải mua nhiều thứ như thế "
Thủy Lưu Ly hừ lạnh một cái phồng má lên tức giận nói
" Không phải chỉ tốn mấy viên Linh Thạch Thượng Phẩm thôi sao, caca là đồ keo kiệt "
Sở Đế Hoàng nghe xong không nhịn được kém nữa phun ra ngụm máu, cô nãi nãi ơi đây là ba mươi viên Thượng Phẩm Linh Thạch đủ cho võ giả bình thường tu luyện mấy chục năm trời đấy, cho dù là thiếu gia, tiểu thư các tiểu gia tộc cũng hơn cả năm tiền tiêu vặt của họ rồi. Cũng may hắn là Hoàng Đế của Đại Sở Quốc thế lực Võ Hoàng tài sản cá nhân hai ngày trước là bốn ngàn Thượng Phẩm Linh Thạch, tài sản còn lại cất Đế Cung còn hơn một vạn viên, đi đấu giá rồi bắt được Thủy Lưu Ly về đây sẵn lấy được một vạn viên Linh Thạch từ Thủy Thiên Tông, với bốn ngàn viên từ Dương Huyền, hiện tại tổng tài sản lên được ba vạn Thượng Phẩm Linh Thạch
" Nữ Nhân tiêu tiền thật đáng sợ "
Sở Đế Hoàng nuốt một ngụm nước bọt khẽ than thở