" Hể "
Thủy Lưu Ly khuôn mặt khẽ giật mình một cái thần sắc có chút bất ngo
Đã nhìn ra nàng vừa giật mình Sở Đế Hoàng sờ lên xoa đầu nàng khẽ cười nói
" Ngươi nghĩ rằng ta bắt ngươi về để cưỡng hiếp, hành hạ, hay đánh đạp ngươi sao ngu ngốc. Ta vừa mới cứu ngươi trong tay hai lão già kia trong đó có một lão già định lấy ngươi làm lô đỉnh, người đó là Cung Chủ Tà Nguyệt Cung danh tiếng chúng thì ngươi biết rồi còn gì, đừng suy nghĩ gì nhiều cả nên nhớ ta bắt ngươi về đây là lợi dụng ngươi, tuy nhiên yên tâm ta sẽ không xâm phạm gì vào cơ thể ngươi, và cũng không đẻ ai đánh đập ngươi nếu có thì chỉ là ta "
Nghe xong lời này Thủy Lưu Ly lúc đầu có chút xúc động, tuy nhiên khi vừa nghe xong những câu cuối thì liền đơ hết cả người
" Cằm lấy "
Sở Đế Hoàng đi về phía trước quăng bình thuốc chữa trị về phía sau
Nàng bắt lấy sau đó đơ ra một chút nói nhỏ
" Đây là..."
" Thuốc trị thương ngươi tự mình xoa chả lẽ muốn ta giúp ngươi ?"
Sở Đế Hoàng khẽ nhíu mày nói
Biết được hắc tức giận Thủy Lưu Ly bèn lắc đầu rồi sợ hãi xoa thuốc không dám làm ổn hắn, Sở Đế Hoàng liếc nhìn không khỏi khẽ cười nhìn cục diện bây giờ hắn là một tên rác rưởi lừa gạt thiếu nữ tâm địa trong sáng a
" Ta xoa xong rồi "
Mười phút trôi qua Sở Đế Hoàng vừa uống xong một chén trà thì nghe thấy một đạo âm thanh nhỏ bé từ đằng sau, hắn liếc nhìn thì thấy toàn thân cơ thể Thủy Lưu Ly đã được boi một lớp thuốc, hắn liếc nhìn bộ y phục rách rưới của nàng có chút nhíu mày vì nó quá bẩn rồi
" Mặc lên theo ta "
Sở Đế Hoàng miễn cường cầm y phục quăng về phía nàng
Thủy Lưu Ly nhanh chóng mặc bộ y phục rách rưới vào rồi đi về phía hắn. Có điều nàng không ngờ đến Sở Đế Hoàng trực tiếp xách cổ nàng đi nhanh về phía trước
" Hể thả...thả ta xuống "
Thủy Lưu Ly giật mình nhỏ giọng kêu lên
Tuy nhiên Sở Đế Hoàng làm dạng không quan tâm mà trực tiếp đi về phía trước, khi thấy hắn đi qua các hộ vệ, cung nữ, thái giám, hoặc quan viên đều quỳ xuống ho Bệ Hạ Van Vạn Tuế
Thủy Lưu Ly nghe xong không khỏi giật mình nàng tưởng người cứu mình là một Võ Hoàng tán tu, hoặc các thế lực nào khác nào ngờ lại là bệ hạ. Suy đoán thử một chút thì bỗng nàng nhận ra người đàn ông trước mặt này là ai, nàng nhỏ giọng run rẩy nói
" Ngươi...ngươi...ngươi là bạo quân "
Sở Đế Hoàng đang đi có chút nhíu mày Bạo Quân danh hiệu này hắn thích Đế Quân hơn, tuy nhiên khuôn mặt vẫn không cảm xúc gì cả chỉ nhết môi cười chế giễu nói
" Sao nào ngươi sợ ta sao, có cần ta ném ngươi cho Cung Chủ Tà Nguyệt Cung không chắc bọn chúng sẽ quỳ xuống cảm tạ mất "
Thủy Lưu Ly nghe vậy thì bèn ôm chặt lấy người hắn không tách rời xa, khuôn mặt nhỏ nhắn run lên chảy vài dòng nước mặt rất động lòng người, làm cho người khác rất muốn tiến đến an ủi nàng. Tuy nhiên khi các cung nữ, thái giám, thị vệ, quan viên nhìn thấy khuôn mặt người đứng kế bên nàng thì sợ muốn chảy nước từ trong quần run cả chân quỳ xuống, đợi hắn rời đi chỉ đành lắc đầu một tiểu cô nương đơn thuần như con thỏ lại bị một con ác long mang về làm hư
" Đến rồi "
Sở Đế Hoàng nhìn tòa cung điện trước mặt nói
Thủy Lưu ly liếc nhìn thì thấy toàn cung điện này diện tích nhỏ hơn Đế Cung gấp năm lần, vẻ ngoài cũng không quá sang trọng bằng chỉ có bốn hộ vệ gác cửa. Trên cung điện có một tấm bảng họa tiết hai con Kim Long ghi Dưỡng Đế Cung
Sở Đế Hoàng tiến vào hộ vệ tất nhiên lui ra khi vừa vào Dưỡng Đế Cung có đến mười cung nữ, mama đang đứng hai bên, ở giữa có một cái hồ nước trông lành không một vết bẩn màu xanh nước biển
" Chăm xóc cho con nhóc rách rưới này "
Sở Đế Hoàng quăng Thủy Lưu Ly về phía trước khiến nàng rơi xuống đất khá đau kêu lên một tiếng a, không tiến đến quan tâm gì cả mà chỉ lạnh giọng nói rồi rời đi
" Hừ tên xấu xa "
Thủy Lưu Ly hừ một cái nhỏ giọng mắng
Mama cung nữ lập tức che miệng nàng tràn đầy sợ hãi
Một vị mama già nhất trong số người ở đây run rẩy nói
" Tiểu thư của ta ơi ngài đừng chọc giận Bệ Hạ a, ai biết được Bệ Hạ tính khí khác thường trực tiếp giết hết chúng ta thì sao "
Thủy Lưu Ly nghe xong thì giật mình nói
" Hắn...hắn đáng sợ vậy sao ?"
Mama khóc không ra nước mắt nói
" Đương nhiên là đáng sợ trừ khi bệ hạ lên ngôi đời sống bách tính khổ sở, hoạn quan tham nhũng càng nặng, minh quan thì bị chém đầu diệt tộc cả nhà đặc biệt là Diệp Thượng Thư dù làm quan chục năm tận tuy, tuy nhiên lại bị giết sạch không còn một người. Đặc biệt đến cả thân muội muội ngài ấy cũng không tha, trực tiếp đầy đi trấn thủ biên cương mấy năm liền "
Thủy Lưu Ly nghe xong thì rợn người nàng có chút không tin được, vì lúc hắn mang nàng đến đây chưa bao giờ nói giận đánh đập nàng bao giờ, còn từ tốn ôn nhu trợ giúp đang bôi thuốc, mang nàng đi tắm rửa sạch sẽ, dù biết được hắn là bạo quân nhưng nàng nghĩ đấy chỉ là tin đồn thất thiệt
Vài phút sau từ trong Dưỡng Đế Cung một tiếng âm thanh già nua vang lên
" Bệ Hạ cô nương đã tắm rửa xong rồi mời ngài tiến vào "
Sở Đế Hoàng đang nhắm mắt đứng đợi bên ngoài cung, nghe được âm thanh thì tiếng vào trong đầu thầm mắng nữ nhân tắm rửa lâu thật tận một tiếng đồng hồ. Tiến vào đập vào mắt hắn là một cô nương khuôn mặt tuyệt trần máy tóc dài màu xanh biển mềm mại, đôi mắt to tròn màu xanh nước biển tuyệt đẹp đã mất đi sự vô hồn như lúc đầu vài phần, làn da trắng hồng mềm mại tuy nhiên vẫn còn nhiều dấu vớt hơi bầm tím do bị đánh đập, nàng cao tầm một mét sáu trở lên mặc một bộ nữ y phục màu xanh nước biển cùng màu trắng, trên tay cầm một chiếc quạt trông nàng như thiên nữ hạ phàm
Sở Đế Hoàng có chút đơ người cái miệng hơi nhết lên hiện rõ trên khuôn mặt
" Ngươi...không nhận ra tao sao ?"
Thiếu nữ tóc xanh nhìn thấy hắn như thế này thì có chút hiếu kì hỏi
Sở Đế Hoàng ho lên một cái khuôn mặt hiện lên hơi đỏ đỏ vì xấu hổ sau đó lên tiếng
" Tất nhiên nhận ra ngươi là Thủy Lưu Ly người hầu của ta "
" Ai mới là người hầu của ngươi hừ "
Thủy Lưu Ly nhìn thấy hắn đỏ mặt thì nhịn không được mỉm cười phòng má lên hừ một cái
Các cung nữ mama thấy cảnh này thì sợ muốn ngất, trời ơi tiểu thư ngươi làm thế này thì chúng ta bị ném cho chó ăn đấy
Sở Đế Hoàng liếc nhìn nàng không tự chủ được cười lên vài tiếng, nhìn nàng hắn cảm xác như Vương Tiên Nhi phiên bác khác vậy có điều là bản trưỡng thành
" Được rồi không làm người hầu thì làm muội muội được chứ ?"
Sở Đế Hoàng xoa đầu nàng mỉm cười nói
" Hừ ai thèm chứ "
Thủy Lưu Ly hừ một cái
" Ngươi chắc chứ ?"
Sở Đế Hoàng không sinh khí mà vẫn mỉm cười nói
" Chắc chắn "
Thủy Lưu Ly gật đầu đáp
Sở Đế Hoàng nhết miệng lên cười gian xảo nói
" Được vậy ta đem ngươi đưa cho Tà Nguyệt Cung chắc sẽ được một số tiền lớn, rồi đem những mama cung nữ này ném cho chó ăn "
Thủy Lưu Ly giật mình ôm lấy người hắn nói
" Không được đưa ta cho bọn chúng, ngoài ra không được giết bọn họ "
Sở Đế Hoàng nhết môi cười biết được nàng đã trúng kế thì thở dài nói
" Haizz ai bảo ngươi không phải muội muội ta, nếu là muội muội ta không những giúp ngươi về gia đình, không những cho ngươi ăn ngon mặc đẹp đối xử tốt, nếu thích có thể lưu lại đây chơi thoải mái, còn có thể bảo vệ mạng lũ nô tài kia nhưng đáng tiếc a "
Thủy Lưu Ly nghe xong có chút chần chừ nói
" Ngươi....ngươi không phải có muội muội rồi sao ?"
Sở Đế Hoàng nghe xong nụ cười cứng đơ lại ánh mắt có hơi nghiêm nghiêm, nhưng sau một chút thời gian thì bình thản lại lắc đầu nói
" Là do nàng hư nên mới bị phạt, ngươi a chắc chắn sẽ không hư đâu. Vì ta nắm được điểm yếu là ném ngươi cho Tà Nguyệt Cung còn nàng thì không có "
Thủy Lưu Ly tức giận phồng má nói
" Ngươi dồ vô sỉ "
Sở Đế Hoàng nhết môi cười nói
" Ta vô sỉ thì thế nào ngươi làm gì được ta "
Thủy Lưu Ly tức giận cắn răng nói
" Ta làm muội muội ngươi ăn hết của cải Đế Quốc ngươi, cướp sủng phụ mẫu ngươi để họ đá ngươi khỏi ngôi vua ta làm Nữ Hoàng "
Tuy nhiên lời này của nàng thì không chỉ riêng Sở Đế Hoàng, mà các cung nữ mama khác cũng không nhịn được cười lên
" Được rồi nếu ngươi thích ta cho ngươi ăn cả đời, còn sủng ái mất đi hoàng vị thì ngươi bao nuôi ta nhé muội muội ?"
Sở Đế Hoàng mỉm cười nói
" Hừ người xấu xa "
Thủy Lưu Ly hừ lạnh
" Gọi ca ca "
" không gọi "
" Không gọi ta ném ngươi cho Tà Nguyệt Cung, đem bọn họ giết cho chó ăn "
" Đừng mà caca "
" Lớn tiến lên "
" Caca Caca caca !!!"
Các người hầu cung nữ mama đứng một bên nhìn có chút không tin được, bệ hạ ngài đây là đang làm gì thế còn đâu là tên Bạo Quân tàn ác thích gì làm nấy, bắt cóc dân nữ diệt tộc người khác, chém giết minh quan nhận hối lộ thì thôi đi, vì sao lại lừa gạt tiểu cô nương làm muội muội ngài