Bên trong Đế Cũng Sở Đế Hoàng mặt một bộ Hắc Y ngồi trên một chiếc ghế sang trọng cao quý hai bên tay ghế có hai đầu Kim Long
“ Nữ nhân này thật sự bị câm à “
Sở Đế Hoàng liếc mắt nhìn Thuỷ Lưu Ly ở dưới có chút nhiều mày thầm nói
“ Tôn Thượng cô ta không phải bị câm, theo ta thấy khoảng thời gian bị truy bắt, đánh đập hành hạ đã khiến co ta ra thế này “
Một đầu Kim Long nhỏ nhắn nay lượn xung quanh Sở Đế Hoàng nói
“ Có chút hợp lí nhưng mà… vì sao ngươi trở thành màu vàng rồi ta nhớ ngươi màu xanh mà, đặc biệt vì sao ngươi lại xuất hiện trước mặt cô ta ? “
Sở Đế Hoàng sờ lên cằm không khỏi có chút khó hiểu nói
“ Tôn Thượng ta khổ quá mà nếu là người thường thức tỉnh, thì ta vẫn là một con Thanh Long tuy nhiên ngài là Hoàng Đế, Long tượng trưng cho Hoàng Đế là màu vàng vì thế nên khí vận Đế Quốc dã thay đổi màu da ta, và đây là cơ thể thu nhỏ một phần Linh Khí của ta hiển lộ ra ngoài để dễ xem xét tình hình giao tiếp với ngài, và đừng lo cho dù là Võ Thần cũng không thấy được ta cô ta làm sao thấy được “
Thanh Long không khỏi khóc lóc nói nó có chút đau lòng vì thay da
“ Được ta tin tưởng ngươi, có điều ngươi có chút đen đuổi thật… “
Sở Đế Hoàng gật đầu tăng niềm tin vào Thanh Long một lần, có điều hắn thấy Thanh Long có chút tội nói
“ Đa tạ Tôn Thượng tin tưởng “
Thanh Long cảm tạ nói
“ Tít Thanh Long tăng lên 3% trung thành hiện tại 7%
Âm thanh Hệ Thống vàng lên nhắc nhở
“ Hiện tại nên xử lí cô ta sao đây “
Sở Đế Hoàng liếc nhìn Thuỷ Lưu Ly đang quỳ dưới đất nói
“ Dùng cô ta làm lô đỉnh ngài có thể mạnh đột phá Võ Hoàng “
Thanh Long trực tiếp đua ra lợi ích nói
“ Ngươi xem ra không phải Thú Tốt cho lắm, nếu là lúc trước ta sẽ làm thế tuy nhiên bây giờ làm vậy có chút uổng phí, làm thế hiệu quả không tối đa “
Sở Đế Hoàng lườm thanh long nói
Thanh Long chỉ cười khổ vài cái rồi dùng tay gãi đầu, trong lòng không khỏi uất ức là do đi theo ngài nên ta mới bị dạy hư
“ Hệ Thống hồ sơ cô ta “
Sở Đế Hoàng mặc niệm nói
“ Tít tiêu hao 500 điểm tích lũy còn lại 1000“
Âm thanh hệ thống vang lên trong đầu
[ Thông tin hồ sơ Thuỷ Lưu Ly ]
[ Tên : Thuỷ Lưu Ly ]
[ Tuổi : 17 ]
[ Giới Tính : Nữ ]
[ Tu Vi : Phàm Nhân ]
[ Vũ Khí : Không Có ]
[ Công Pháp : Không Có ]
[ Quá Khứ : Thuỷ Lưu Ly nhị tiểu thư Thuỷ Thiên Tông từ bé sinh ra trời mưa nhiều ngày, sấm sét đánh liên tục nước dâng liền cuồn cuộn vừa sinh ra đã có dị tượng hiện thế, Tông Môn chấn kinh kiểm tra Thiên Phú Thạch liên tục nứt vỡ, được coi Thiên Phú quá cao dốc sức hồi luyện, nhưng đến 15 tuổi vẫn là Phàm Nhân Tông Môn thất vọng, một lần tình cờ cùng đại tiểu thư Thuỷ Sơ Nguyệt ra ngoài cùng Trưỡng Lão bị ba võ Vương Sơ Kỳ mai phục, tưởng như chết nào ngờ thức tỉnh Thiên Phú đánh chết hai trên ba Võ Vương bản thân lạc mất người thân. Tông Môn biết tin nghe kể lại thì liền phát hiện nó là Bích Thuỷ Thánh Thể trong truyền thuyết sai người tìm lại, chỉ có tông chủ cùng trường lão biết được việc này, tên Võ Vương còn sót lại là của Tà Nguyệt Cung về báo cho Lục Đại Cung Chủ, Tà Vô Nhai đọc sách cổ biết được đó là Bích Thuỷ Thánh Thể cho người tìm kiếm, nhưng họ tìm không ra còn nàng bị bắt làm nô lệ chịu đánh đập liên tục cuối cùng không còn sức phản kháng, năm 17 tuổi bị bắt đấu giá được Đại Sở Quốc Hoàng Đế mua lại ]
Sở Đế Hoàng đọc xong thông tin này không khỏi nghỉ thầm
“ Vận Khí cô ta kém đến thế sao… Mười mấy năm liền còn không thức tỉnh được thánh thể một lần làm tưởng là phế vật, lúc nguy hiểm mới thức tỉnh thì chạy trốn vào tay lũ buôn người, rồi cuối cùng được ta cứu đây là phúc hay họa đây, dù gì ta cũng đang tính kế khiến cô ta cam tâm hiến dân “
Sở Đế Hoàng bỗng chú ý đến cho dù gặp nguy hiểm nàng vẫn được cứu thoát, dù rơi vào tay kẻ độc ác nào thì cũng không mất mạng, đây có khi nào tương lai ta cũng sẽ bị thế không
“ Cảm giác nhận nhiệm vụ này có chút sai sai “
Sở Đế Hoàng lắc đầu mắng thầm mình tham lam
“ Ngươi cho ta xem dung mạo thế nào “
Sở Đế Hoàng đứng dậy tiến đến sờ vào mặt nàng
“ Không tồi dung mạo cũng được “
Sở Đế Hoàng nhẹt môi lên cười sau đó ôm eo bế nàng lên đặt trên giường
“ Cởi áo ra “
Sở Đế Hoàng nhìn nàng lạnh giọng nói
Nhưng nàng vẫn bất động không phản kháng
“ Ừm… quên mất cô ta vô cảm tự làm vậy “
Sở Đế Hoàng thở dài nói xem ra phải tự làm
Sở Đế Hoàng tiến đến cởi Y Phục cô ta lộ ra nhiều mảnh thịt bầm tím nhìn là biết chịu hành hạ thế nào, hắn nhíu mày sờ lên đó
“ Xem ra ta cuối cùng vẫn bị người khác xem như đồ chơi sao… “
Bất ngờ thay Thuỷ Lưu Ly không phải câm không nói chuyện, mà là nàng chỉ suy nghĩ trong đầu
“ Ta không can tâm “
Thủy Lưu Ly tức giận nhưng không thể làm gì vì bản thân nàng đã sinh ra sợ hãi
Nhưng bất ngờ thay Sở Đế Hoàng không làm gì mà chỉ xoa những chỗ bầm tím của nàng, trên bàn tay hắn xoa vết thương có một dòng nước đặc màu xanh nhạt đang bôi trên vết thương nàng, tay còn lại thì hắn đang cầm một bình thuốc