Chương 34: Đừng Tin Lời Bạo Quân

" Ngươi..."

Lãnh Vô Khuyết tức giận nói nhưng không thể làm gì được, hiện tại lão chỉ đành cố gắng hết sức thôi

" Sơ Nguyệt mau bóp nát lệnh bài cầu cứu Tông Môn "

Lãnh Vô Khuyết vội vàng truyền âm cho Sơ Nguyệt nói

" Lãnh trưỡng lão đệ tử đã bóp nát lệnh bài từ trước rồi, chỉ cần Nửa tiếng nữa sẽ có mặt "

Sơ Nguyệt vội vàng đáp

" Nửa tiếng quá lâu xem ra ta phải đánh nhanh thắng nhanh, con ác chủ bài này không dùng thì không được rồi "

Lãnh Vô Khuyết thở dài nói

Ngay lập tức Khí Tức từ trên người Lãnh Vô Khuyết tăng vọt đến Võ Vương Cảnh Hậu Kỳ dễ dàng dùng một hai chiêu đánh bay Âm Thiên vào vách tường, rồi dùng tốc độ nhanh nhất lao đến chõ Dương Huyền

" Không ổn ta phải đi giúp sư đệ "

Âm Thiên đứng dậy nói rồi dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo Lãnh Vô Khuyết không chú ý đến Sơ Nguyệt

Lúc này toàn bộ bọn họ đều không chú ý đến có một cặp mắt màu vàng kim đang nhìn chằm chằm họ mà họ không hề hay biết

Quay lại chỗ Dương Huyền lúc này lão ta đang dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Thiên Đường Lầu một khoảng cách khá xa, xác định rằng không có ai đuổi theo mình thì nở nụ cười nói

" Haha xem ra lão phu thoát rồi, lần này chắc chắn sẽ được Cung Chủ ban thưởng "

Bỗng ngay lúc Dương Huyền đang vui sướng thì một âm thanh chết chóc vang lên

" Dương Huyền lão đầu mau trả nàng ta lại cho lão phu "

Ngay tức khắc Dương Huyền đơ người không hiểu chuyện gì quay đầu lại thì thấy một con Thủy Long lao về phía mình, theo bản năng hắn nhanh chóng dùng Linh Khí hộ thể nhưng vẫn bị đánh văng khá xa

Dương Huyền cau mày tức giận nhìn về phía âm thanh đấy phát ra thì đã nhận ra người quen tức giận nói

" Lãnh Vô Khuyết chả phải sư huynh ta đã ngăn ngươi lại rồi sao, vì sao ngươi ở đây chả lẽ sư huynh đã "

Lãnh Vô Khuyết thấy thế thì nhết môi cười tuy lão không hạ được Âm Thiên, Nhưng vẫn làm bộ đã giết được hắn ta khiến Dương Huyền tức giận mất đi lí trí có khi lão còn hạ được Dương Huyền

" Khốn nạn đền mạng cho sư huynh ta "

Dương Huyền thấy nụ cười của Lãnh Vô Khuyết thì càng tức giận hơn quát, hắn ta lao về phía trước dùng lượng lớn Linh Khí tích tụ tích tụ vào bàn tay tung nhiều cú đấm loạn xạ về phía Lãnh Vô Khuyết, mỗi cú đấm của hắn ta có uy lực ngàn tấn

Nhưng tất cả chúng đều bị Lãnh Vô Khuyết né đi một cách dễ dàng, hắn nở nụ cười khinh bỉ về phía Dương Huyền rồi cách xa ra vài mét dùng toàn bộ Linh Khí vào một đòn quát lớn

" Dương Lão Qủy đỡ đấy đòn toàn lực của lão phu Huyền Giai Hạ Phẩm Công Pháp " Thủy Long Đạn " "

" Không ổn "

Dương Huyền nhận ra nguy hiểm đến gần vội quát lớn dùng toàn bộ Linh Khí tung ra một chiêu đối địch

" Huyền Giai Hạ Phẩm Công Pháp " Bạch Hổ Sát " "

Sau một khoảng thời gian tích tụ thì hai người đồng loạt ra chiêu, một con Thủy Long một con Bạch Hổ lao vào đối chiến lẫn nhau, sau một khoảng thời gian chông cự thì con Bạch Hổ đã bị con Thủy Long đẩy lùi không còn vật cản nó nhanh chóng lao về phía Dương Huyền

" Chết tiệc "

Dương Huyền chỉ kiệp hét rồi dụng lượng lớn Linh Khí bao bộc lấy tay phải ngăn chặn đòn Thủy Long Đạn nhưng rất nhanh lão đã bị đẩy lùi một khoảng cách khá xa

" Haha để Lão Phu cho ngươi một đòn "

Lãnh Vô Khuyết đắt ý cười nói rồi nhanh chóng tích tụ lượng lớn Linh Khí tung một đòn Thủy Long Đạn về phía Dương Huyền. Nhưng uy lực của đòn này có vẻ yếu hơn mắt thường nhìn cũng có thể thấy rõ, dù thế nó vẫn khiến cho Dương Huyền một phen chật vật Linh Khí trong cơ thể càng tiêu hao nhiều hơn

" Chết tiệc "

Dương Huyền tức giận nói rồi quăng Thủy Lưu Ly đang bị lão xách cổ áo bằng tay trái, nhanh chóng sử dụng lượng lớn Linh Khí bao bọc lấy cánh tay trái ngăn chặn hai đòn Thủy Long Đạn

Sau một hồi Dương Huyền cũng đã ngăn chặn thành công lão chưa kiệp thở dài, thì một âm thanh đắc ý kêu lên

" Lão phu đã chờ nãy giờ nếm thử đi Dương Lão Qủy Hoàng Giai Cao Cấp Công Pháp " Bích Thủy Trảm " "

Lãnh Vô Khuyết nở một nụ cười đắc ý lúc này đã tốc biến đứng trước mặt Dương Huyền, cánh tay phải được bao bộc bởi lượng lớn Thủy Linh Khí chém một nhát về phía Dương Huyền

Dương Huyền chưa kiệp nghỉ ngơi thì đã vận dụng tiếp Linh Khí bao bộc lấy hai cánh tay ngăn chặn lấy đòn đánh của Lãnh Vô Khuyết

Ngay tức khắc mặt đất bị nứt một lỗ thủng dài vài chục cm do uy áp khổng lồ của hai người đè xuống, đôi chân Dương Huyền bị ép đến nổi phải quỳ một chân xuống chống đỡ Linh Khí trên đôi tay dần dần biến mất

" Chết Đi !!!"

Lãnh Vô Khuyết quát lớn tuy Linh Khí lão không còn bao nhiêu, nhưng đã nhận ra Dương Huyền bây giờ là đèn cạn dầu liền vội dùng hết Linh Khí tăng thêm sức mạnh cho Bích Thủy Trảm

Sau vài phút chống cự quyết liệu thì Linh Khí bao quanh tay Dương Huyền đã tan biến. Nắm lấy thời cơ Lãnh Vô Khuyết dùng toàn bộ sức lực chém một nhát vô tình về phía Dương Huyền

Dương Huyền chỉ kiệp hét một tiếng KHÔNG rồi liền bị cắt đứt đôi cơ thể

Lãnh Vô Khuyết thấy cảnh tượng này thì cười như điên đắt ý vì trận thắng này của mình. Nhưng chưa kiệp hưởng thụ được bao lâu thì từ sau lưng đã có một bóng người mặt Y Phục màu đen tung ra một nhát kiếm đầy uy lực đủ để đánh trọng thương Võ Vương Sơ Kỳ chém về phía lão

Lãnh Vô Khuyết chưa kiệp cảm nhận được nguy hiểm thì liền bị ăn một nhát chém đầy uy lực, lão ta gục gã xuống đất đơ người vài giây rồi mới hét thảm

" GGAAHHH !!!"

Lãnh Vô Khuyết chưa kiệp cảm nhận được niềm vui chiến thắng, thì đã được cảm nhận một cơn đau khủng khiếp muốn xé tan da thịt lão về phía sau, lão cảm nhận được nguy cơ mất mạng liền sợ hãi lui từng bước về phía sau, rồi dùng ánh mắt kiên kị nhìn về phía bóng người mặt Y Phục màu đen thì liền nhận ra tức giận quát

" Tiền bối người vì sao lại ra tay với ta, chả phải ta đã đưa người Linh Thạch cùng Công Pháp rồi sao !!!"

Người đó không ai khác là Sở Đế Hoàng hắn dùng ánh mắt thương cảm nhìn Lãnh Vô Khuyết giống như một con heo chờ bị mần thịt, thở dài lạnh giọng nói

" Kiếp sau thông minh lên một chút, đừng bao giờ tin lời người khác nhất là Bạo Quân "

Nói xong hắn bổ thêm một nhát kiếm nữa về phía Lãnh Vô Khuyết chẻ đôi cơ thể lão ta

Lãnh Vô Khuyết vừa nghe hai chử Bạo Quân thì nhận ra đối phương là ai, chưa kiệp nói lời nào thì cơ thể đã bị chẻ đôi không cam lòng mà chết