Thượng Quan Thanh chỉ cảm thấy đầu óc vù vù.
Trời ạ, chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Sức mạnh kinh thiên động địa bị tấm Hắc Bia Sơn Môn thôn phệ!
Bất Tử Hoàng Thể đã bị thể chất của Huyền Thiên tông Chưởng giáo thần bí đánh bại!
Khí vận Tử khí đã bị khí vận Kim Long nuốt lấy!
Thượng Quan Thanh cảm thấy mình bị thương tích đầy mình.
Dù sao thì nàng ta cũng là khí vận chi tử Đại Thánh chuyển thế, sao khi tới Huyền Thiên tông đã vấp phải trắc trở?
Sao lại trở nên thái quá như vậy?
Liễu Nhược Tiên bên cạnh thấy Chưởng giáo đại nhân hoá giải nguy cơ dễ như trở bàn tay như vậy, vẻ mặt nàng lộ ra một sự kinh ngạc.
"Chưởng giáo đại nhân quá lợi hại rồi?"
"Hàng phục thiên kiêu Đại Thánh chuyển thế ngoan ngoãn."
Liễu Nhược Tiên nhìn về phía ánh mắt của Chưởng giáo, có vẻ sùng bái hơn.
Mới vừa nói ta sẽ bị khí vận phản phệ, bị thiên địa chi uy gạt bỏ.
Kết quả là cái này sao?
“Ngươi đã làm lễ nghi với ta.”
“Kể từ hôm nay, ngươi chính là tạp dịch đệ tử của Huyền Thiên tông ta.”
Giọng nói Hứa Mặc uy nghiêm.
"Hả?”
"Hả.”
Vốn dĩ nàng cho là mình đường đường là Đại Thánh chuyển thế, sau khi hành lễ với Huyền Thiên tông Chưởng giáo, đối phương nhất định sẽ gặp khí vận phản phệ, hoặc bị thiên địa uy áp gạt bỏ.
Kết quả, đối phương thần thông lạ thường, dễ như trở bàn tay đã hóa giải khí vận phản phệ.
Nàng còn có thể nói cái gì được nữa?
Vừa rồi đã thi lễ với Huyền Thiên tông chưởng giáo, tất nhiên không thể đổi ý.
Chỉ có thể nhắm mắt, trở thành tạp dịch đệ tử của Huyền Thiên tông.
Đường đường là Đại Thánh chuyển thế, kết quả lưu lạc làm tạp dịch đệ tử, có phải chút quá khổ cực hay không.
Đột nhiên, toàn thân Thượng Quan Thanh đột nhiên chấn động, trong đôi mắt lộ ra một vẻ kích động và hưng phấn!
Nàng vui vẻ phát hiện.
So với khí vận trước đây của nàng thì nồng đậm hơn nhiều!
Nàng nhớ vừa rồi xuất hiện khí vận Kim Long dài mấy chục vạn trượng: “Có lẽ, bái nhập Huyền Thiên tông, cũng chưa hẳn không phải là một chuyện tốt.”
“Trong Huyền Thiên tông, không chỉ có linh khí nồng nặc, khí vận càng hưng thịnh vô cùng.”
Trong lòng Thượng Quan Thanh đắc ý.
Tại thời khắc này, độ trung thành của nàng đối với Huyền Thiên tông từ 0 thăng lên đến 80.
Hứa Mặc vừa ý với độ trung thành, hắn âm thầm thỏa mãn gật đầu một cái.
“Đinh, tông môn cảm giác được túc chủ thu nhận một vị Đại Thánh chuyển thế làm tạp dịch đệ tử, tâm tình vui vẻ, cảm thấy vô cùng tự hào, vì túc chủ cố tình dâng lên một phần [Đại Lễ Bao Thu Đồ].”
“Ngươi nhận được Chuyển Thế đan.”
“Ngươi nhận được [Hộ Sơn Đại Trận bản thăng cấp].”
“Ngươi nhận được Vạn Cổ Đan Điển.”
Nghe được âm thanh liên tiếp nhắc nhở của hệ thống, trên mặt Hứa Mặc mang theo biểu cảm hài lòng.
“Thượng Quan Thanh, ngươi đã bái nhập Sơn Môn, bản Chưởng giáo tất nhiên phải ban cho ngươi tài nguyên tu luyện.” Giọng điệu Hứa Mặc uy nghiêm.
Hai Chí Bảo tản ra ngũ thải hà quang bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Thượng Quan Thanh.
Khi thấy hai món Chí Bảo này, trên mặt Thượng Quan Thanh hiện ra vẻ khiếp sợ.
“Cái này... Đây là Chuyển Thế đan?”
Thượng Quan Thanh hít một ngụm khí lạnh.
Nàng hoàn toàn bị kinh hãi rồi!
Trước mắt, nàng mới thức tỉnh một phần nhỏ ký ức ở kiếp trước và truyền thừa.
Mà ngô đồng Cổ Thụ Tàn Căn, đúng lúc có thể phối hợp với thể chất Bất Tử Hoàng Thể của nàng.
Một khi nàng luyện hóa ngô đồng Cổ Thụ Tàn căn sau, nàng không chết Hoàng Thể sẽ bộc phát ra cực hạn uy lực!
“Đa tạ Chưởng giáo ban thưởng cơ duyên.”
Thượng Quan Thanh hơi hành lễ, giọng điệu chân thành nói.
Lòng trung thành của nàng đối với Huyền Thiên tông lại lần nữa mạnh hơn, độ trung thành cũng từ 80 tăng lên tới 95.
“Ngươi có hai sư huynh. Đại sư huynh trong tông môn, ngươi có cái gì không biết, có thể hỏi hắn. Nhị sư huynh xuống núi luyện tập rồi, chờ đến khi hắn về, ngươi sẽ làm quen với hắn sau.”
..........
“Liễu Nhược Tiên, vừa rồi ngươi phấn đấu quên mình, muốn bảo hộ bản Chưởng giáo.”
“Bản tọa... Sẽ chú ý.”
Ánh mắt Hứa Mặc dời về phía Liễu Nhược Tiên, nhẹ nhàng nói.
Vừa rồi Liễu Nhược Tiên không tiếc mà mở ra lực lượng cấm kỵ trong cơ thể, muốn thay hắn ngăn thiên địa chi uy.
Nghe được lời này của Chưởng giáo, Liễu Nhược Tiên cúi đầu, trên khuôn mặt trăng noãn không tự chủ được mà hai má đỏ ửng.
Ui chao, cảm giác được Chưởng giáo công nhận, sướng ghê....
“Có thể vì Chưởng giáo làm việc, là vinh hạnh của ta.” Giọng nói Liễu Nhược Tiên yếu ớt.
“Đây là Vạn Cổ Đan Điển, bên trong ghi lại đủ loại đan phương trân quý đã thất truyền.”
“Ngươi cầm lấy từ từ nghiên cứu.”
Hứa Mặc vung tay lên, một bản điển tịch thật dày phiêu phù ở trước mặt Liễu Nhược Tiên.
“Cái gì? Ghi lại Thượng Cổ đan phương đã thất truyền?”
Liễu Nhược Tiên kinh hô một tiếng, cả người kinh ngạc.
Nàng bắt đầu kích động và hưng phấn.
“Chưởng giáo đại nhân ban cho ta điển tịch trân quý như vậy, ta không thể cô phụ kỳ vọng của Chưởng giáo.”