Chương 19: Hắc Bia Phát Uy, Bảo Hộ Chưởng Giáo

Trên người Thượng Quan Thanh toát ra khí chất thanh cao, ngắm màu mây tía đằng xa.

Muốn được Đại Thánh hàng phục, trừ khi là người có tu vi cao hơn Đại Thánh.

Nếu không nói qua, tất nhiên sẽ bị khí tức phản phệ.

Thượng Quan Thanh nhàn nhạt nhìn lướt qua Hứa Mặc, trong đầu nàng ta sớm đã hiện ra hình ảnh Hứa Mặc bị uy lực thiên địa ép buộc đến cùng.

Liễu Nhược Tiên bên cạnh gần như là không tin nổi, nhìn thấy Thượng Quan Thanh có thể khiến trời đất chuyển biến, tạo ra dị tượng, phía sau lưng còn bay ra tiên khí ngời ngời cùng màu mây tía bàng bạc. Những thứ đó khiến Liễu Nhược Tiên sợ hãi đến ngây người.

Nàng bất định nhìn giữa không trung, toàn thân thể như được tắm gội bằng Cổ Hoàng Viêm, hô hấp cũng theo đó mà trở nên dồn dập, thần sắc hoảng sợ vô cùng.

"Trời ạ, nàng… nàng ta đúng thật Thiên Thanh Đại Thánh."

"Mấy ngàn năm trước, Đại Thánh ngang bằng thiên tử, thân thể bất tử, đương thời uy lực vô cùng cao, thực sự là phong hoa tuyệt đại!"

"Ta… hồi nãy ta vừa làm cái gì vậy?"

"Tự nhiên lại bất kính đối với Đại Thánh, lại còn đánh với nàng ta một trận!"

Liễu Nhược Tiên đầu óc ong ong, cảm giác mơ hồ.

Trong nháy mắt lại nhìn thấy Cổ Hoàng, tia nghi ngờ cuối cùng từ trong đáy lòng nàng đã hoàn toàn biến mất. Thượng Quan Thanh đích thực chính là Đại Thánh chuyển thế!

Theo sau nàng là một nỗi lo lớn.

"Không xong rồi!"

"Chưởng giáo đại nhân, người có thể đoán trước được việc bị khí tức phản phệ?"

Thiếu nữ kia ngước đôi mắt lấp lánh to tròn của mình lên hỏi, mang theo nỗi lo lắng lớn hiện rõ trên mặt.

Đúng lúc này,...

Giữa không trung xuất hiện một lực vô cùng mạnh mẽ rơi xuống.

Một luồng khí lực uy mãnh, vô hình trung bay thẳng đến Hứa Mặc mà nghiền nát hắn.

Cỗ lực kia dường như muốn nghiền nát Hứa Mặc thành hư vô vậy!

Những nơi bị cỗ lực vô hình kia đi qua đều rơi vào tình trạng không gian sụp đổ, càn khôn đảo lộn, thanh thế quả thực là khiến người ta sợ hãi.

Bất luận là thứ cường giả gì, đối mặt với cỗ lực kia, tinh thần cũng phải rùng mình sợ hãi.

"Hắc Bia tông môn cảm nhận được Chưởng giáo gặp nguy hiểm, vô cùng phẫn nộ, đã thực sự tức giận, hậu quả vô cùng nghiêm trọng!"

"Hắc Bia mở ra hình thức Hộ chủ."

Đang đúng lúc Hứa Mặc sắp bị cỗ lực kia nghiền nát, trong đầu liền vang lên âm thanh hệ thống…

Tinh thần Hứa Mặc đang căng thẳng cực độ, lại đột ngột thả lỏng xuống.

Hắn không ngờ, nhận một đồ đệ mang thân phận là Đại Thánh chuyển thế lại nhiều phiền toái như vậy.

Thế nhưng có bị mạt sát đến thế thì cũng rất nguy hiểm.

Đáng sợ đáng sợ!

"Đây là uy lực của Đại Thánh sao?..."

"Tuy nhiên…"

"Còn Hắc Bia tông môn cũng thật tốt, rất hiểu chuyện tranh đua, mở ra hình thức Hộ chủ thật đúng lúc."

Hứa Mặc nhủ thầm trong lòng.

Một bên.

Liễu Nhược Tiên nhìn cỗ lực uy mãnh kia tấn công tới, mạnh đến mức muốn quét đi tất cả, trên mặt nàng mang theo một biểu cảm vô cùng căng thẳng.

Ngay sau đó, nàng liền thi triển một cỗ thần thông thi pháp, một nguồn lực cấm kỵ trong người nàng dường như đang dần sống lại.

Đây chính là át chủ bài của nàng!

Một khi nàng vận dụng nó, hậu quả sẽ vô cùng khôn lường, nói không chừng, thân thể sẽ trở nên hao tổn, thậm chí có thể trở lại trạng thái sợi tàn hồn.

Nhưng nàng thân là Huyền Thiên tông trưởng lão, đến trưởng lão ắt có nguy hiểm, làm gì phải quan tâm quá nhiều?

Chưởng giáo ban cho nàng Thánh Linh Thảo, Ngọc Bội Dưỡng Hồn, Thanh Phong đan lô, còn để cho nàng ở trên Thần Đan Phong.

Ơn này nặng như núi, biết lấy gì để báo đáp?

Thời điểm hiện tại, nàng đang trả giá vì Chưởng giáo.

Dù cho thân thể có bị hao tổn, thân thể kia không bị gì cũng đáng!

Nàng, chính là muốn bảo vệ chưởng giáo.

Nhưng mà, nàng còn chưa kịp hoàn toàn rơi vào trạng thái cơ thể cấm kỵ thì lại thêm một cảnh trước mắt khiến cho nàng sợ đến ngây người.

Chỉ thấy Hắc Bia Sơn Môn quang mang đại trướng.

Phóng xuất ra hàng loạt ám khí loá bạc.

Hắc khí phảng phất đều có thể cân nuốt hết thảy, chút ánh sáng dư âm cũng không thấy xuất hiện.

Nơi nó đi qua, bất luận là cảnh sắc gì thì tất cả cũng đều biến thành màu xám trắng.

Vù vù vù…

Trong Hắc Bia vang lên từng đợt âm thanh trầm đục, dường như đang cực kỳ tức giận.

Trong nháy mắt, giữa không trung.

Hắc khí và lực vô hình giằng co lẫn nhau.

Cũng không lâu lắm.

Hắc khí trực tiếp thôn phệ lực vô hình không còn một mống.

Hắc Bia thu hồi Hắc khí, thiên địa chi uy giữa không trung biến mất không thấy gì nữa.

Nếu nhìn kỹ, lúc này Hắc Bia lộ ra càng bóng loáng và đen như mực.

Sau khi Thượng Quan Thanh nhìn thấy Hắc Bia đại phát thần uy, mà vowia lịch duyệt và kiến thức của nàng ta cũng nhịn không được mà ngây dại.

Trời má?

Lại còn có thể cắn nuốt thiên địa chi uy?

Sắc mặt của nàng lộ ra một vẻ không thể tin được.

Liễu Nhược Tiên vội vàng áp chế lại sức mạnh cấm kỵ thể nội, hô hấp của nàng lần nữa trở nên dồn dập.

“Đây là bảo tàng Chưởng giáo gì vậy?”

Nàng lại một lần nữa bị Chưởng giáo thi triển ra thủ đoạn, trấn trụ, cả người ngơ ngác nhìn Chưởng giáo, trong đôi mắt lập loè ánh sáng khác thường.

“Huyền Thiên tông Chưởng giáo rốt cuộc có lai lịch ra sao?”

“Nội tình thâm hậu lại như thế?”

Trong lòng Thượng Quan Thanh uy tư, nàng ta nhìn chòng chọc vào Hứa Mặc, phảng phất muốn nhìn thấu đối phương.

Nhưng mà, mặc cho nàng quan sát như nào, Hứa Mặc tựa như vực sâu không thấy đáy, tràn đầy sắc thái thần bí.

“Hừ!”

“Thiên địa chi uy bị ngươi xóa đi, ta còn có Bất Tử Hoàng Thể và khí vận phản phệ nữa!”

Thượng Quan Thanh hừ lạnh nói.

Tiếp đó, khí thế trên người nàng lại lần nữa tăng vọt.

Bất Tử Điểu Cổ Hoàng giữa không trung có hoả diễm bao quanh kêu lên một tiếng, rồi hướng thẳng đến Hứa Mặc và phun ra một đại cổ hỏa diễm.

Ngọn lửa uy lực, vậy mà tương xứng với thiên hỏa Cổ Hoàng Viêm!

Đồng thời, khí vận tử khí bàng bạc bao phủ Hứa Mặc.

“Điêu Trùng Tiểu Kỹ.”

Hứa Mặc nhẹ giọng thì thầm, thần sắc bình tĩnh.

Không nên quên, Hứa Mặc đã dung hợp [Chí tôn Bá Thể]!

Một tầng lộ ra chi uy kinh hoàng mang ánh sáng màu vàng, vững vàng bao phủ Hứa Mặc lại.

Quang đoàn thi triển ra một đạo thần thông công kích, hung hăng đánh phía Bất Tử Cổ Hoàng.

Đồng thời, lúc tử khí bàng bạc quanh thân Quan Thanh bộc lộ ra ngoài và bao phủ đến giữa không trung.

Một hoàng kim cự long dài khoảng mấy vạn trượng bay ra từ trên Chủ Phong, tiếp đó nuốt một ngụm tử khí bàng bạc vào.

Thậm chí, còn ợ một cái.

Hai con ngươi uy nghiêm Khí vận Kim Long đánh giá Thượng Quan Thanh một phen, lúc đang chuẩn bị công kích, dưới mệnh lệnh Hứa Mặc, một lần nữa quay trở về Chủ Phong.

Thượng Quan Thanh nhìn thấy cảnh trước mắt xong thì ngây dại, có chút kinh ngạc.

------

Mai bạo chương ạ, hôm nay bị bài dịch tệ quá nên chưa beta xong.

Chúc mọi người vui vẻ ❤️