Nói xong Lạc Nghiêm trực tiếp ngất đi
Nhình xem Lạc Nghiêm ngất đi hắn không nhịn được nói " Hình như tâm lí của tên này có chút kém a"
Tiêu Tiên Nhi kế bên cười trộm vài cái
Sau khi Lạc Nghiêm ngất đi được nửa khắc, Tiên Đạo Minh nhóm do Cố Tiên Nhi cầm đầu xuất hiện, đập vào mắt họ là Lạc Nghiêm đang tức ngất đi còn Sở Đế Hoàng thì đang ân ái cùng Tiêu Tiên Nhi
Do dự một chút thì Cố Tiên Nhi ra lệnh không cần để ý, sau đó lần lượt là Ma Sát Hợp Hoan Hai Tông, Thiên Kiếm Tông, Địa Ngục Môn, Bách Thảo Các, Độc Vương Các, Huyết Khê Tông, Tử Lôi Tông, Xích Viêm Tông
Khi người của Ma Sát Hợp Hoan hai tông tiếng vào đã trực tiếp chạy đến cứu chữa Lạc Nghiêm đang tức ngất đi, Kiếm Hàn Y thì định tiến đến chăm sóc nhưng nhớ lại thân phận chỉ đành đứng xa lo lắng nhìn
Sau một lúc cứu chữa thì Lạc Nghiêm đã tỉnh lại
Điều đầu tiên hắn làm là nhìn Sở Đế Hoàng căm hận nói " Sở Đế Hoàng nhất định ta không tha cho ngươi "
" Lạc Thiếu Tông Chủ sao lại trách ta, trách là do ngươi quá kém mới nói không được đã ngất đi, có khi nào bị ta đoán trúng nên vậy " Sở Đế Hoàng cười cười nói
Lạc Nghiêm phun ra ngụm máu nói " Ngươi..ngươi...ngươi "
Nói xong hắn lại té xuống đất ngất lần nữa
Hành động này trực tiếp tạo ra một trận cười lớn, ai cũng không tin được Lạc Nghiêm Ma Đạo Đệ Nhất lại có ngày như vậy, ngay cả Kiếm Hàn Y cũng đồng dạng
Bỗng lúc này cả tòa hang động trực tiếp rung chuyển, đất đá rơi dữ dội thậm chí cả khu vực họ đang đứng cũng đồng dạng rung lắc cực mạnh, Lạc Nghiêm trực tiếp bị đánh thức nhìn xung quanh
Sở Đế Hoàng đang cùng Tiêu Tiên Nhi ân ái bỗng đứng dậy, liếc nhìn về phía trước
Từ dưới mặt đất ở nơi trung tâm, từng bước bậc thanh được làm từ đá xuất hiện dưới mặt đất, không ngừng kéo cao lên tạo thành nhiều bậc thang đá lơ lửng trên không trung, cuối cùng ở bậc thanh cuối cùng tạo thành một tòa cung điện cổ lão tràn đầy xa hoa, hai bên có hai bức tượng hình sư tử đá
Đây tựa như một tòa Cổ Điện Không Trung
Đám người ở đây ai nấy đều sợ hãi cùng chấn kinh, cung điện nổi lên trời ?, phải biết rằng bí cảnh này được đoán là đã được hơn trăm năm sắp đến ngàn năm, muốn duy trì được loại trạng thái này, cần bao nhiêu sự cường đại
Lạc Nghiêm, Kiếm Hàn Y, Cố Tiên Nhi và các thiên kiêu khác tràn đầy chấn động đây là Võ Quân truyền thừa sao
Nếu không thì sẽ không có loại cảnh tượng này
Từ trên không trung từng kí tự màu vàng kim hợp lại làm một, tạo ra sáu chữ màu vàng kim
[ Vòng Thứ Hai Đạp Thiên Lộ ]
Sau đó hiện lên vô số kí tự màu vàng kim nhỏ, tuy nhiên không hề có sự uy nghiêm cùng hoành tráng như sáu chữ kia đây chắc là nội dung
Nội dung rất đơn giản, chỉ cần đạp trên từng bậc thang đá đi đến đỉnh, mười người cuối cùng sẽ tấn cấp vòng tiếp theo những người khác sẽ được truyền tống ra ngoài
Đơn giản như vậy sao, đây là điều mà ai cũng nghĩ đến
Sở Đế Hoàng liếc nhìn liền cảm nhận được mỗi bậc thanh đều có một luồng áp lực, bậc càng cao thì luồng áp lực uy áp đó càng khủng khiếp hơn, theo như hắn đoán đây có thể là một vòng kiểm tra sự nghị lực
Tuy nhiên vẫn còn một điều Sở Đế Hoàng nghi vấn là, vòng cuối rốt cuộc là thế nào, chỉ còn mười người sống sót, khả năng cao là một trận hỗn chiến tranh giành truyền thừa sao, hay là thứ khác ?
Tuy nhiên chỉ có hắn là nghĩ về vấn đề này, bốn người Lâm Thần, Cố Tiên Nhi, Kiếm Hàn Y, Lạc Nghiêm thì khác họ tự động nhận định rằng vòng cuối sẽ là chém giết
Dù sao người ta có câu Thiên địa bất nhân, Tiên lộ vô tình
Chỉ có đạp lên xương cốt kẻ khác đăng đỉnh cửu thiên, thành tựu Võ Đế Vô Địch Thiên Hạ Dụy Ngã Độc Tôn
Lâm Thần, Lạc Nghiêm, Cố Tiên Nhi, Kiếm Hàn Y tất cả đều liếc nhìn sang Sở Đế Hoàng
Trừ Lâm Thần toàn bộ ánh mắt khác đều mang theo một luồng chiến ý mãnh liệt
[ Thí Luyện Bắt Đầu ]
Một dòng chữ màu vàng kim uy nghiên cùng hoành tráng như sáu chữ lúc ban đầu, sau đó dòng chữ dần dần biến mất
Dòng chữ biến mất ai nấy đều tập trung tình thần, tuy nhiên không ai bước lên cả vì họ lo lắng sẽ có bẫy
Lạc Nghiêm khinh thường nói " Một lũ chuột nhắc, nếu đã sợ hãi thì cút đi "
Nói xong hắn đạp chân mạnh xuống đất lao lên bậc thang, một bước đi của hắn trực tiếp đi được hai ba bậc
Đám người có chút xấu hổ, tuy nhiên thấy có người đi thì cũng ồ ạt như lũ bảo dẫm đạp lao về phía trước
Tuy nhiên khi họ vừa đi liền cảm nhận được một luồng uy áp truyền vào cơ thể mình, càng thấp thì luồng uy áp càng yếu càng cao thì luồng uy áp càng hùng mạnh lên, chỉ một bậc luồng uy áp đã ngang Võ Sư Viêm Mãn, nếu lên đến một ngàn bậc sẽ cấp độ nào làm ai nấy cũng cảm giác sợ hãi
Sở Đế Hoàng không hề vội vã mà nằm ngồi xuống ôm Tiêu Tiên Nhi vào lồng ngực ngắm nhìn dòng người chen chút