Sở Đế Hoàng hừ một cái sau đó quay đầu nhìn sang Tiêu Tiên Nhi mỉm cười nói " Sao nào Tiên Nhi có phải ta nói rất đúng không, sẽ không để cho ai ăn hiếp muội "
Lời này trực tiếp khiến Tiêu Tiên Nhi nhớ về một năm trước, Sở Đế Hoàng đã từng nói câu này và hắn đã làm được, trái tim nàng càng ngày càng đập mạnh hơn
Sở Đế Hoàng mở hai tay ra tiến đến định ôm nàng thì nàng ta liền né đi, làm hắn khuôn mặt hiển lộ mộng bức
Sở Đế Hoàng có chút khó hiểu nói " Tiên Nhi cái này muội là đang....tránh ta ?"
" Không phải chỉ là ta nghĩ nam nử thụ bất thân, khi nào thành hôn thì mới được tiếp xúc thân mật " Tiêu Tiên Nhi im lặng một hồi đáp
Sở Đế Hoàng thở dài tỏ vẻ chán nản sau đó nói tiếp " Được rồi nam nử thụ bất thân, nếu thế ta hi vọng được làm bạn đồng hành cùng muội được chứ "
Tiêu Tiên Nhi gật đầu vì việc này không tiện từ chối, thế là nàng cùng Sở Đế Hoàng đi về phía trước còn Diễm Phi thì đã bị hắn ra lệnh cách xa đây vài chục mét ở phạm vi thần thức Tiêu Tiên Nhi không phát hiện, nếu có biến cố thì trực tiếp truyền âm
Cả hai người đi thoáng cái đã trời tối, lại tìm một nơi ẩn núp Sở Đế Hoàng bắt vài Yêu Thú rồi đem nướng chúng sau đó cắt thịt ra đặt vào chén ăn của Tiêu Tiên Nhi
Tiêu Tiên Nhi ăn một miếng không nhịn được thốt lên " Ngon quá nguyên liệu hoàn hảo, thịt mềm ngọt nước không nghĩ đến ngươi nấu nướng giỏi đến thế "
" Muội quá khen vài năm nay ta có học nấu nướng để tương lai nấu cho muội nếm thử " Sở Đế Hoàng mỉm cười đáp
Lời này trực tiếp khiến Tiêu Tiên Nhi tò mò nói " Ngươi tốn nhiều thời gian về phần nấu nướng vì sao tu vi, lại trực tiếp cao hơn người cùng trang lứa "
Sở Đế Hoàng không trả lời mà hỏi ngược lại " Ta nên hỏi muội thì phải Đại Võ Sư Viêm Mãn, một người từ Nhập Võ Sơ Kỳ không trong thế lực tu luyện đến cấp bậc này, thật làm người khác tò mò "
Lời này khiến Tiêu Tiên Nhi có chút bối rói nàng liền nói " Gặp cơ duyên thôi không có việc gì "
Sở Đế Hoàng ánh mắt chuyển thành màu vàng hướng thú nói " Cơ duyên đó là gì "
Lời này khiến Tiêu Tiên Nhi im miệng nàng không biết trả lời làm sao
Vũ Lạc Trần từ trong nhẫn xuất hiện nói " Tiên Nhi ngươi cứ biện lý do đi "
Tiêu Tiên Nhi nuốt ngụm nước bọt nói " Ta may mắn ăn vào một loại quả thần bí giúp ta có được Võ Hồn, sau đó tu luyện nhanh chống đạt đến cấp bậc này, rồi may mắn lụm được nhẫn trữ vật từ Võ Hoàng cường giả đã chết "
Sở Đế Hoàng nhìn thẳng vào nàng ánh mắt tựa như muốn sát nhận việc đó, điều này khiến nàng cảm thấy nghẹt thở vì không biết tại sao con mắt của hắn tựa như nhìn thấu mọi thứ
Tiêu Tiên Nhi không nhịn được nói " Sư tôn người có biết con mắt đó vì sao lại đổi màu không, ta nhớ không lầm con mắt ban đầu là màu xanh "
" Khả năng cao là do công pháp, hoặc sử dụng bảo vật nào đó " Vũ Lạc Trần thản nhiên đáp
Sau một hồi im lặng thi hắn mỉm cười nói " Tiên Nhi quả nhiên khí vận hơn người việc này cũng có thật khó tin, được thôi ta cũng không cần hỏi nhiều muội có câu hỏi nào thì cứ hỏi "
Tiêu Tiên Nhi nghe thấy hắn nói thì nhẹ lồng một chút rồi nói " Tu vi của huynh vì sao lên được Võ Tông Trung Kỳ "
" Đan dược, Linh Dược sử dụng tu luyện công pháp Võ Đạo Minh cùng Võ Hồn trợ giúp " Sở Đế Hoàng thản nhiên đáp
Tiêu Tiên Nhi gật đầu việc này dù khó nhưng cũng có mấy phần hợp lí
Sau đó nàng nói tiếp " Đôi mắt màu vàng đó là thế nào "
" Trời sinh đã có và nó có chút thú vị" Sở Đế Hoàng thản nhiên đáp
Điều này hắn nói là sự thật, ở kiếp trước khi bản thân đạt đến Võ Thánh biết được bản thân thật ra là tuyệt đỉnh thiên tài, chỉ trong thời gian chưa đến vạn năm đạt đến Võ Thánh điều mà lúc đó dù là thiên tài cấp Truyền Thuyết cũng khó đạt được, nói gì một đứa nhờ cơ duyên mới đạt được Truyền Thuyết Võ Hồn như hắn, lí do cho việc đó là vì bản thân có một món đồ vật bị ẩn giấu từ trong cơ thể, lúc sinh ra cho đến đột phá Võ Thánh hắn đã cảm nhận được nó chỉ là không thể nào dùng được, chỉ khi đọc được cuốn sách cổ có lí giải sự tiến hóa của Tứ Trảo Kim Long Võ Hồn hắn mới phát hiện ra
Tiêu Tiên Nhi nhíu mày không chỉ riêng nàng mà cả Vũ Lạc Trần cũng vậy, trời sinh đã có đây là có ý gì
Tiêu Tiên Nhi không nhịn được hỏi " Sư tôn ngươi biết con mắt đó là gì không "
" Ta không biết theo ta nó chỉ là con mắt màu vàng kim khá hiếm gặp, chỉ là những từ thú vị kia là có ý gì "
Nhìn thấy sự nghi ngờ từ họ Sở Đế Hoàng chỉ cười, dù sao Sở Đế Hoàng cũng không định che giấu Tiêu Tiên Nhi làm gì cả, nếu bây giờ hắn khai ra một trong các bí mật của mình cho một mình nàng, à không cả sư tôn nàng biết, thì độ thiện cảm sẽ tăng lên
Ngoài ra cho dù bị lộ thì ở vị diện này cũng không ai biết về nó cả, dù sao kiếp trước khi đạt đến Võ Thánh nếu không nhờ vào cuốn sách thần bí kia thì hắn cũng không biết