Thời gian nhanh chống trôi qua sáng rồi đến tối, từ tối rồi đến buổi sáng ban ngày mới đó đã trôi qua thêm vài ngày nữa, trong thời gian này Sở Đế Hoàng luôn huýt sáo đi về phía trước mệt thì ngồi nghỉ đi bắt Yêu Thú về nướng ăn, nữ nhân mà hắn bắt được làm tỳ nữ mang tên Diễm Phi là một nữ nhi của Tông Chủ một Tiểu Tông Môn
Tông môn đó người mạnh nhất là Phụ Thân nàng một Võ Linh, dù không giàu sang tiểu thư đại thế gia nhưng cũng đủ sống được người người kính trọng, cuộc sống mãi hạnh phúc đến khi bị một Ma Tông giết hết toàn bộ vì một quyển Thiên Giai Công Pháp Tàn Thiên, cuối cùng may mắn được bảo hộ trốn thoát từ đó bước lên con đường trộm cướp, đi thu nhận tiểu đệ cướp tiền tài bảo vật của người khác, tuy nhiên thường sẽ không giết bọn họ nhất là nữ nhân, vì nàng thấy họ giống như mình quá khứ còn yếu ớt
Ba năm khi bị diệt môn Diễm Phi đã trưỡng thành biết thủ đoạn quyến rũ mị lực đàn ông, từ đó dễ dàng giết chết những kẻ háo sắc sự trong sạch không bị mất. Chỉ đến khi nàng cướp nhầm người, tưởng rằng chỉ là một tiểu tử ai ngờ đó lại là một con Chân Long
Sở Đế Hoàng khi nghe được có chút không tin tưởng, nhưng nhờ ánh mắt cùng khả năng nhìn người thì hắn đã tạm thời tin tưởng
Khi tin tưởng thì Sở Đế Hoàng cảm giác có gì đó quen thuộc, nữ nhân vật quá khứ đau thương gia đình bị giết chết, được nhân vật nam chính cứu giúp trả thù từ đó yêu nam chính, nữ nhân này có khi nào là hậu cung nhân vật chính một trong
Nhớ về toàn bộ nhân vật chính có tổng cộng năm nhân vật chính gồm hai nam, ba nữ trong đó Tuyết Sơ Nguyệt thì hắn chính là nam chính cốt truyện của nàng ta, Tiêu Tiên Nhi thì là nữ nhân nhân vật nam chính chưa xuất hiện, Nam Cung Yên Nhi là nữ chính hậu cung văn nam chính Trần Phàm là hậu cung một trong nên không thể, chỉ còn duy nhất Lâm Thần là nhân vật nam cính
Vì thế Sở Đế Hoàng đặt suy đoán lên Lâm Thần có phải nam nhân vật chính sẽ cứu nàng ta không, nhưng đoán một chút thì hắn không quan tâm việc này cho lắm dù sao cũng không có lợi ích gì, không cần tốn thời gian quý báo
Đi về phía trước Sở Đế Hoàng thần thức cảm nhận bốn đạo khí tức quen thuộc trong đó một đạo dù chết hắn cũng nhận ra, ở phía trước bọn họ là một nữ hai nam đang ép một nữ khác
Một nữ nhân khuôn mặt xinh đẹp cầm kiếm y phục màu tím người này là Kiếm Hàn Y, tiếp theo là một nam tử khuôn mặt soái khí y phục hai màu đen đỏ người này là Lạc Nghiêm, còn lại người là một thiếu niên có nửa mặt màu tím hình như là Nghiêm Bán Qủy
Lúc này ba vị thiên kiêu đang chèn ép một thiếu nữ khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, mái tóc dài màu đen, một bộ y phục màu trắng hai vệt vàng kim một cái áo choàng màu đen, đôi mắt to tròn màu nâu, người này đánh chết hắn cũng nhận ra cô ta là Tiêu Tiên Nhi Vị Hôn Thê mà hắn "rất yêu thương "
Sở Đế Hoàng dừng lại một khoảng cách nhất định, ở vị trí này cho dù Võ Linh Sơ Kỳ thần thức cũng không bằng, có điều do là Thiên Đế Trọng Sinh linh hồn của hắn trời sinh rất nhiều, bản thân càng là ngày đêm cắn đan dược hít Linh Dược thần thức trực tiếp dài ra
Sở Đế Hoàng ra hiệu Diễm Phi dừng lại, dù nàng ta không hiểu nhưng cũng gật đầu
Lúc này ở vị trí Tiêu Tiên Nhi nàng ta hừ lạnh nói " Đường đường là các thiên kiêu chi tử đại tông môn, lại đi ăn hiếp một nữ tử như ta thật đánh khinh bỉ "
Nghiêm Bán Qủy hừ lạnh nói " Hừ nữ nhân thối biết điều giao ra đan dược nếu không chết "
Kiếm Hàn Y trực tiếp cường ngạnh nói " Không giao ra đừng trách kiếm ta không có mắt "
Lạc Nghiêm hiếp mắt một cản nói " Cô nương nếu giao có thể rời đi an toàn "
Tiêu Tiên Nhi cười lạnh một tiếng bộ mặt của lũ người này nàng đã hiểu, thiên kiêu tuyệt thế gì chứ vừa thấy đan dược đã sáng mắt tham lam ra, nhìn viên đan dược trong hộp nàng nhịn không được đau lòng
Món đồ này tên là Phá Tông Qủa chỉ cần Đại Võ Sư Viêm Mãn ăn vào liền đột phá Võ Tông, ở Võ Tông một viên đủ đột phá một tiểu cảnh giới, một đời chỉ được dùng một lần. Dù thế cũng được xét vào hàng Hoàng Giai Bảo Vật giá trị cũng rất lớn, ba người ở trước mặt đều đã dùng tuy nhiên ai noi không được đem cho thủ hạ
Nghiêm Bán Qủy chờ đợi lâu thì liền nổi giận nói " Nữ nhân ngu xuẩn khôn hồn nộp ra nếu không đừng trách chúng ta, ngươi chỉ là tán tu không đấu lại chúng ta đâu, cho dù chạy thoát ra ngoài thì cũng sẽ bị người của chúng ta giết "
Lời vừa dứt hai người còn lại lườm hắn, dù cách này thật nhục nhã họ đường đường là hạng bốn cùng hai Thiên Kiêu Bảng lại chơi trò này
Nghiêm Bán Qủy cười lạnh nói " Hai vị đừng nhìn ta, món đồ này rất quý giá có thể khiên thủ hạ chúng ta tăng chiến lực làm sao có thể bỏ qua "
Lời này của hắn cũng rất có tính thuyết phục, hai người Kiếm Hàn Y cùng Lạc Nghiêm tương đối động sát tâm
Tiêu Tiên Nhi cắn răng chả lẽ tán tu bị ức hiếp vậy sao, chả lẽ người yếu đuối bị khinh thường vậy sao, nàng Tiêu Tiên Nhi bị sỉ nhục hai năm trời sau đó nghịch thiên mà đi, từng bước một liều mạng sinh tử không dựa vào thế lực, tự thân mình cố rắng rèn luyện dù được sư tôn chỉ dạy vẫn rất vất vả, cuối cùng đạt đến một thân tu vi Đại Võ Sư Viêm Mãn này
Đúng thế là Viêm Mãn ở đằng xa Sở Đế Hoàng cũng đồng thời bất ngờ, sau đó cũng từ từ hiêu ra dù sao nàng ta là nữ chính nguyên bản nhận được thế giới quan tâm cùng sủng ái nhất, ngoài ra không còn nhân vật chính nào đối đầu với nàng, nếu có chỉ là Tuyết Sơ Nguyệt nhưng bây giờ nàng ta điểm khí vận đã giảm không phanh
Bỗng Tiêu Tiên Nhi nhớ lại hình ảnh người thiếu niên khi xưa, sẽ từng nói sẽ không để ai ức hiếp bắt nạt nàng bây giờ hắn đâu
Tiêu Tiên Nhi cắn chặt răng nói " Các vị bắt nạt ta không sợ vị hôn thê của ta báo thù ?"
Đã đến nước này nàng sẽ kéo hắn xuống cùng
Nghiêm Bán Qủy khinh thường nói " Vị hôn thê của ngươi là ai nói lão tử giết hắn "
Tiêu Tiên Nhi khinh thường nói " Chỉ bằng ngươi cũng xứng "
Lời vừa dứt Nghiêm Bán Qủy đã tức giận ra mặt
Tiêu Tiên Nhi không quan tâm mà trực tiếp nói " Nghe rõ đây vị hôn thê của ta, người nam tử thần thông quảng đại, soái tựa ngút trời, vô địch thiên hạ duy ngã độc tôn, thiên hạ đệ nhất thiên kiêu Sở Đế Hoàng "
Lời vưa dứt ba người đã chấn kinh nhìn nàng ta, người này là hôn thê của Sở Đế Hoàng hình như có chút không đúng thì phải