Chương 36: Tuyết Sơ Nguyệt Đã Bị Ta Công Lược Thành Công

Sở Đế Hoàng cùng Tuyết Sơ Nguyệt tiếp tục đi dạo trong Võ Đạo Minh Thành Trì, sau khi rời tửu lầu cả hai tiến vào một nhà mua sắm thời trang, sau đó tiếp tục đi dạo đến buổi chiều tối

Ở chỗ xa nhất Võ Đạo Minh trên một nơi có thể nhìn hết toàn bộ thành trì

Tuyết Sơ Nguyệt đứng từ trên cao nhìn xuống không khỏi liên tưởng đến quá khứ, lúc trước nàng cũng đã từng cùng bạn trai đi ngắm nhìn thành phố vào ban đêm, vốn tưởng rằng cả hai có thể hạnh phúc nhưng nào ngờ hắn lại ngoại tình

Nói đến đây Tuyết Sơ Nguyệt một giọt nước mắt không tự chủ được rơi xuống

" Làm sao đó sư tôn " Sở Đế Hoàng từ đằng sau nói

Tuyết Sơ Nguyệt sững sờ phản ứng lại nói " Không có gì chỉ là nhớ lại chuyện buồn thôi...."

Sở Đế Hoàng nhìn thẳng vào mắt Tuyết Sơ Nguyệt hắn đương nhiên biết nguyên nhân vì sao, chỉ thở dài lắc đầu sau đó đặc tay lên đầu nàng nói " Chuyện đã qua thì cứ để cho nó trôi qua, cứ việc bỏ qua quá khứ rồi tiến đến tương lai, vì quá khứ chính là thứ ta đã trải qua đừng bắt buộc phải tra qua thêm lần nữa, còn tương lai là thứ ta sắp trải qua "

Tuyết Sơ Nguyệt sững sờ không biết Sở Đế Hoàng lời nói là có ý gì, tuy nhiên nàng lại cảm thấy nó rất hợp lí với những gì nàng trải qua

Tuyết Sơ Nguyệt khẽ cười nói " Ngươi nói đúng đấy là chuyện của quá khứ đừng suy ngẫm về nó nữa mà hãy tiến đến tương lai mới "

Đúng vậy a nàng bây giờ không phải là Tuyết Sơ Nguyệt của quá khứ bị bạn trai phản bội, bây giờ nàng là Thiên Tuyết Võ Hoàng Tuyết Sơ Nguyệt là sư tôn của đại boss phản diện Sở Đế Hoàng, và cũng là người mà hắn đã thề rằng sẽ bảo vệ dù chống lại cả thế giới

Nói đến đây nàng không khỏi cười tươi hơn vài phần

Sở Đế Hoàng chỉ tay về phía trước nói " Sư tôn nhìn kìa "

Tuyết Sơ Nguyệt nhìn theo hướng hắn chỉ, từ dưới mặt đất từng tia sáng bay lên bầu trời sau đó nổ tung trở thành hình bông hoa đủ màu

" Đây là " Tuyết Sơ Nguyệt có chút sững sờ đây không phải là pháo hoa sao, vì sao nó lại ở đây

Sở Đế Hoàng mỉm cười đáp " Đây là một thứ gọi là pháo hoa tuyết, lúc còn ở Thiên Khải Thành quê hương của ta có một thứ gọi là pháo sáng chỉ có thể phát sáng ở dưới đất, thế là ta bỏ công nghiên cứu cuối cùng đã phát triễn thành thứ này "

Tuyết Sơ Nguyệt tràn đầy sững sờ nhìn hắn nàng không nghĩ đến Sở Đế Hoàng lại thông minh đến vậy

" Hình ảnh cây pháo bắn lên bầu trời rõ ràng là bông hoa vì sao ngươi gọi là hoa tuyết ?" Tuyết Sơ Nguyệt cảm thấy cái tên có gì đó không đúng

Sở Đế Hoàng mỉm cười thâm tình nhìn nàng đáp " Là vì người sư tôn "

" Hả " Tuyết Sơ Nguyệt bất ngờ kêu lên một tiếng

Sở Đế Hoàng giải thích nói " Cây pháo bắn lên bầu trời tuy nó là hình bông hoa, lí do vì sao ta lại chọn hình bông hoa là vì người sư tôn, người xinh đẹp tựa như một bông hoa tuyệt trần ở thế gian, người lạnh lùng tựa như băng sương nữ thần hạ phàm, phối hợp giữa sự xinh đẹp như hoa của người cùng sự lạnh lùng đó thì cho ra một bông hoa tuyết "

Tuyết Sơ Nguyệt sững sờ nhìn hắn khuôn mặt không tự chủ được đỏ lên để hai tay sau lưng, không hiểu vì sao khi thấy lời nói chân thành đó của hắn thì trái tim nàng đã đập mãnh liệt

Bỗng nàng nhận ra gì đó nói " Ngươi có phải đã sớm chuẩn bị thứ này mới hẹn ta đi chơi không "

Sở Đế Hoàng mỉm cười đáp " Không hổ là người thông minh người nói rất đúng sư tôn, ta đã chuẩn bị lên kế hoạch cho chuyến đi chơi này vào ngày hôm trước, một phần là để xin lỗi và một phần là để bài tỏ tâm tình của ta dành cho người sư tôn "

Sau đó hắn đi đến sờ vào tóc thâm tình nhìn nàng nói " Sư tôn nam nhi đại trượng phu nói lời giữ lấy lời, cường giả đỉnh thiên hạ một lời đáng ngàn vạn linh thạch, ta thân là nam nhi đại trượng phu và cũng là cường giả đỉnh cao trong tương lai lời nói không thể là xảo trá, những gì ta nói một lời một lời đều là chân tình sư tôn ta thật sự thích người "

Nhìn vào ánh mắt chân tình của hắn cùng những lời nói hùng hồn hảo khí đó Tuyết Sơ Nguyệt trái tim tựa như loạn nhiệp không khỏi liên tục run lên

Tuyết Sơ Nguyệt tránh khỏi hắn cúi đầu nói " Nhưng ta là sư tôn của ngươi ngươi không sợ mọi người nói sấu sau lưng sao, ta cũng đã không còn là một thiếu nữ như xinh đẹp nữa mà đã là một phụ nhân đã già qua tuổi đẹp nhất rồi "

Sở Đế Hoàng mỉm cười ôm nàng từ sau lưng thâm tình nói " Sư tôn người không cần quan tâm lời nói xấu sau lưng của người khác, nếu bất kì kẻ nào dám nói xấu người thì ta sẽ đồ sát chúng, nếu vẫn còn thì ta sẽ tiếp tục đồ sát đến khi chúng im miệng, và đối với ta sư tôn người luôn luôn là tiểu cô nương, nữ nhân xinh đẹp nhất trên đời sư tôn người đồng ý làm đạo lữ ta không "ư

Nếu nói những lời vừa rồi chỉ làm trái tim nàng đập mạnh, thì lời nói hiện tại của hắn tựa như đã thật sự chạm đến trái tim của nàng, Tuyết Sơ Nguyệt cảm nhận được tựa như con tim bản thân đã run động trước người nam nhân chỉ vừa quen biết này

Tuyết Sơ Nguyệt mỉm cười xoay người lại nhón chân lên hôn vào môi hắn

Sở Đế Hoàng ôm chặt nàng hơn hôn vào môi nàng, tiếng pháo hoa bắn lên càng mãnh liệt tựa như chúc mừng cho đôi đạo lữ trẻ tuổi

Sau vài phút Tuyết Sơ Nguyệt tách môi ra nàng ngại ngùng nhìn hắn nói " Từ ngày này về sau ta là đạo lữ của ngươi, tuy nhiên chuyện này không thể công khai nếu muốn phải đợi ngươi đột phá Võ Hoàng không Võ Quân "

Sở Đế Hoàng sờ vào tóc nàng đáp " Sư tôn yên tâm đồ nhi không phu nhân yên tâm vi phụ đã hiểu "

Tuyết Sơ Nguyệt khi nghe hắn tự nhận bản thân là phu quân nàng trực tiếp ngại ngùng hơn trước nói " Ngươi...ngươi chúng ta chỉ là đạo lữ chưa thành thân đừng hòng làm trò đồi bại gì với ta "

Sở Đế Hoàng chỉ mỉm cười nhìn nàng sau đó nắm tay dắt nàng tiếp tục đi dạo phố

Tuyết Sơ Nguyệt mỉm cười đi theo không biết vì sao nàng cảm nhận được lần xuyên thư này thật may mắn, nhờ nó nàng gặp được người nam nhân trước mặt này người sẽ bảo vệ cho nàng mãi yêu thương nàng

Tuy nhiên nàng không biết rằng lúc này nụ cười của Sở Đế Hoàng không phải là cười vì nàng, mà là vì kế hoạch của hắn đã thành công mỹ mãn

" Tuyết Sơ Nguyệt đã bị ta công lược thành công " Sở Đế Hoàng thầm nói