Chương 29: Sherlock Húc
"Lão gia tử, xin chào a."
Trở lại quán trọ, Liễu Kim trực tiếp vào tronng gian phòng của Mao lão gia tử, nói lời chào.
Mao lão gia tử đang nằm trên giường chơi Tiktok, nghe vậy liền liếc qua nhìn Liễu Kim, cười tủm tỉm nói:
"Ta còn tưởng rằng đêm nay ngươi không trở lại chứ."
"Ai nha, ngài quả nhiên phát hiện ra điều gì sao? Nữ nhân kia lai lịch thế nào?"
Liễu Kim hiếu kì hỏi thăm.
"Ngươi còn không biết? Vậy mà ở Quỷ Uyên nhai còn đi chơi cùng với ả?"
Mao lão gia tử ánh mắt cổ quái.
Đây không phải là vì thích trêu trọc sao?.
Trong lòng thầm nhủ, Liễu Kim cười nói: "Chỉ là tình cờ gặp nhau, nhưng mà ta cảm thấy nó rất thần bí, mà lại rất xảo trá."
"Hồ ly thì có con nào không xảo trá."
Mao lão gia tử đương nhiên nói.
"Hồ ly. . . !"
Liễu Kim trừng lớn mắt.
"Đúng, hơn nữa còn là tiểu hồ ly tinh không bình thường."
Liễu Kim im lặng: "Vậy mà ngài cũng yên tâm để cho ta cùng nó chơi với nhau? Cái thân hình nhỏ này của ta, sợ còn chưa đủ một bữa sáng của nó đó chứ."
"Ai nha, nghĩ hay lắm, hồ ly tinh kia có yêu khí tinh khiết, mà điểm mấu chốt là ngươi nghĩ rằng có thể tùy tiện gặp được một tiểu hồ ly hoang dại mà nó nhìn thấy nam nhân liền không chịu được sao?"
Mao lão gia tử cười lạnh.
Liễu Kim: ". . ."
Lớn tuổi như vậy, còn nói mấy chuyện này sao?
"Nhưng mà xem bộ dáng ngươi, có phải đã có hợp tác gì rồi đúng không?"
Mao lão gia tử tiếp tục hỏi.
"Ngươi vậy mà cũng biết rõ? Lão gia tử ngươi theo dõi ta à?"
Liễu Kim có chút mắt trợn tròn.
Mao lão gia tử nói: "Hồ ly kia trên đường đi cũng luôn theo đuôi nhóm chúng ta, lại vì điều gì cũng không biết, vừa nãy liền mới xuất hiện, ta suy nghĩ, nó hẳn là tìm đến ngươi. Quả nhiên ta vừa đi là liền đi theo ngươi, ngươi đã bị hồ ly tinh kia nhìn trúng, không phải nhìn trúng thân thể ngươi, mà chính là nhìn thấy ngươi rất hữu dụng đối với nó, hiện tại ngươi đã quay trở về, vậy thì điều hiển nhiên chính là nó yêu cầu gì đó cần ngươi hỗ trợ."
Liễu Kim trợn mắt hốc mồm.
Gừng càng già càng cay mà!
Ta xem ngài cũng đừng nên gọi là Mao Đông Húc nữa, nên đổi tên thành Sherlock Húc em của Sherlock Holmes đi.
"Ta phục sát đất ngài rồi, nữ nhân kia thật là đã tìm tới ta cần hỗ trợ, có cho ra điều kiện tốt, ta không có cách nào cự tuyệt được."
Liễu Kim ăn nói ngay thật.
Mao lão gia tử tiếp tục chơi Tiktok.
"Vậy đừng nói với ta là tiểu tử ngươi không thu được cái gì, đồ vật có thể khiến ngươi tâm động, xem chừng ta cũng thích nó."
"Huyết mạch quả."
Liễu Kim nói tiếp.
Hả?
Động tác Mao lão gia tử dừng lại, nhìn về phía Liễu Kim.
"Thoát thai hoán cốt, huyết mạch quả? Nói như vậy, hồ ly tinh kia đã ba đuôi."
Mao lão gia tử nói một mình.
Liễu Kim sửng sốt: "Ba đuôi cái gì?"
Mao lão gia tử nói: "Hồ tộc tu hành, lấy đuôi để định vị cấp giai, nhiều hơn một cái đuôi liền cấp giai tôn quý hơn một điểm, Cửu Vĩ Thiên Hồ, chính là thành tựu cao nhất của Hồ tộc."
"Về vấn đề tu luyện, mỗi một cái đuôi trên cơ bản là phải mất một trăm năm, nhưng cũng có những hạn chế, đó là ở những mốc, Tam vĩ, Lục vĩ, Cửu Vĩ(ba đuôi, sáu đuôi, chín đuôi). Đây là ba cửa ải của Hồ tộc, mỗi lần phá vỡ một cấp giai, tuổi thọ cùng thực lực đều sẽ được tăng lên đáng kể, hồ ly tinh kia đạo hạnh nông cạn, và không mạnh cũng không có điều gì xấu xa, muốn tìm ngươi hỗ trợ, khẳng định là đang muốn phá giai, cũng chính là tiến đến cửa ải Tam vĩ. Một khí bước qua, liền biển rộng trời cao, có hi vọng tiến tới Lục vĩ, nếu không qua được, ngươi có thể mang da cáo trở về, ta có thể thu mua với giá cao."
Liễu Kim: ". . ."
Nhìn xem, đây mới là người tu hành.
Kinh nghiệm phong phú, nhìn qua là đã biết toàn cảnh vấn đề.
"Nói như vậy, lão gia tử ngươi cũng có hứng thú? Cũng muốn đi à?"
Liễu Kim cười nói.
Mao lão gia tử cười nhạo một tiếng, tiếp tục chơi Tiktok: "Thôi đi, nếu có thể tham dự, hồ ly tinh kia sớm đã liên hệ với ta, làm gì phải vòng vo vậy? Chắc nó sợ hãi ta, không dám tìm đến."
Liễu Kim nhíu mày: "Trong lời nói này chứng tỏ điều gì vậy, sợ ngươi mà không sợ ta? Chẳng lẽ nó nghĩ lừa ta dễ hơn sao?"
"Khó mà nói được, nhưng mà cẩn thận thì không sai, khi nào thì xuất phát?"
"Còn chưa biết, nó nói là huyết mạch quả chưa trưởng thành, khi nào đến thời điểm thích hợp sẽ tới tìm ta."
"Vẫn là nên cẩn thận, như vậy đi, cứ tham dự, đến thời điểm đó ta sẽ đưa cho ngươi một vật phòng thân, nếu ngươi bị lừa, cũng có cái là để tự vệ."
Mao lão gia tử bình tĩnh trả lời.
Liễu Kim đại hỉ: "Cái này thật tốt, ta biết là lão gia tử ngài coi trọng ta nhất mà, ta nhất định không làm sư huynh ta phải xấu hổ, phải hối tiếc."
"Đừng có cao hứng gấp, ta có điều kiện."
Mao lão gia tử nói tiếp.
"Ngài cứ nói."
"Huyết mạch quả là một thứ đồ tốt, nhưng huyết mạch quả thuần tuý, nếu không biết sử dụng rất lãng phí, ngươi mang về, ta có thể luyện chế thành huyết mạch đan, hiệu quả càng tốt hơn, đến thời điểm luyện chế thành công, ta muốn một phần ba."
Liễu Kim hỏi:
"Một huyết mạch quả có thể luyện chế được bao nhiêu huyết mạch đan?"
"Khó mà nói được, bằng vào trình độ của ta, nếu may mắn phát huy được thực lực hơn lúc bình thường thì có thể được bảy tám khỏa, còn không thì được khoảng năm sáu khỏa. Đừng cảm thấy rằng ta muốn một phần ba trong số đó là ngươi lỗ, cũng cần không ít đồ để phối với nó, có mấy vị cũng tìm rất khó khăn, ở đây ta cũng lưu trữ được mất loại của tổ tiên để lại, trước đó sợ lãng phí nên không dám dùng linh tinh, nếu là phối với huyết mạch quả, còn điều gì tốt hơn."
Liễu Kim quả quyết nói: "Không có vấn đề, ta đáp ứng."
Mao lão gia tử cười, nhìn về phía Liễu Kim nói: "Tiểu tử ngươi, ta nhìn thực sự không thấu, nhưng ta có một loại dự cảm, chỉ cần không chết, sau này ngươi nhất định sẽ có được thành tựu không nhỏ."
Liễu Kim khóe miệng giật một cái: "Lời nói mang nhiều ý tốt như vậy, nhưng ngài cũng đừng mang chữ chết vào có được không? Ta cảm thấy như ngài đang nguyền rủa ta vậy."
"Ngươi thích nghĩ thế nào thì nghĩ, thôi được rồi, cút về ngủ đi, ngày mai còn trở về, sau này ngươi có thể ở lại chỗ ta, có vấn đề gì, ta sẽ chỉ điểm cho ngươi một chút, miễn là về sau hành nghề trong thiên hạ, đừng để đến lúc bị người ta mang đem bán thân còn không biết."
Mao lão gia tử nói xong, tiếp tục chơi Tiktok, không còn điều gì muốn nói với Liễu Kim.
Liễu Kim chào một tiếng, rồi quay về phòng làm một giấc ngủ ngon lành.
Một đêm vô sự, ngày thứ hai trả phòng để rời đi, bắt xe đi vào thành phố, sau đó ngồi xe lửa quay về Chương Giang.
Đến buổi chiều, liền đã đi tới cửa chính.
Hồ Thiết Khuê trong sân đang phơi dược liệu, nhìn thấy Mao lão gia tử, vui vẻ tiến lên: "Sư phụ đã quay trở về."
"Ừm, Phỉ Phỉ tới rồi sao?"
Mao lão gia tử hỏi.
Hồ Thiết Khuê nói: "Tới rồi, nhưng đã đi cùng bằng hữu ra ngoài chơi."
"Biết rồi, ta giao cho ngươi chuẩn bị dược liệu, đã chuẩn bị xong chưa?"
"Cũng dựa theo ngài phân phó đã chuẩn bị, ta đã tuyển chọn tỉ mỉ qua, không có nửa phần sai lầm."
"Được, ban đêm chuẩn bị nồi sắt, ta muốn nấu thuốc."
Mao lão gia tử nói xong, đi hướng hậu viện.
"Được rồi, sư phụ."
"Nấu thuốc? Chẳng lẽ là cho nữ nhi của Mao sư huynh nữ nhi?" (Mao sư huynh nữ nhi là con gái của Mao Đông Húc).
Liễu Kim tiến lên, hiếu kì hỏi thăm.
"Đúng vậy a, Phỉ Phỉ lúc mang thai thì sư tẩu bị tai nạn ngoài ý muốn dẫn đến động thai, Phỉ Phỉ đã phải sinh non, do sinh không đủ tháng nên sức khoẻ thê chất rất yếu, bác sĩ cũng nói không thể sống quá mười bốn tuổi, sư phụ đã cho sư tỉ lúc còn nhỏ phải ăn theo chế độ kiêng kĩ nhiều thứ để an dương thân thể, vì thế mới sống được đến bây giờ, lần này nếu có được Bổ Thiên Đan, lại cộng thêm thuốc thang này nữa, hẳn là có thể bồi bổ, khôi phục khỏe mạnh không ít."
Hồ Thiết Khuê giải thích.
"Thì ra là như vậy, tiền bối quả nhiên là một người cha tuyệt vời, nghịch thiên cải mệnh."
Liễu Kim bừng tỉnh.
Hồ Thiết Khuê nhìn Liễu Kim, tiếp tục nói:
"Liễu sư đệ, cám ơn ngươi đã đưa sư phụ cùng quay trở về, có muốn ở lại tối này ăn cơm với chúng ta hay không?"
Liễu Kim cười một tiếng: "Không cần khách khí, về sau chúng ta chính là một người nhà."
A?
Hồ Thiết Khuê sửng sốt.
Liễu Kim nói: "Là như thế này, tiền bối cảm thấy ta tư chất phi phàm, tiền đồ vô lượng, cho nên mới quen như đã thân, không nỡ bỏ ta, sau này ta cũng coi là phần tử trong gia đình, sư huynh về sau chiếu cố nhiều hơn cho tiểu đệ."
Hồ Thiết Khuê cười nói: "Vậy thì tốt quá, có Liễu sư đệ ở đây, trong nhà này cũng nhiều phần vui vẻ hơn, được rồi, để ta đi dọn dẹp phòng ốc, nơi ở cho ngươi."
"Không cần khách khí, ta tự mình tới đi, sư huynh cứ nghỉ ngơi."
Tìm được một phòng ngủ vừa ý, Liễu Kim để Tiểu Xà tìm chỗ ngồi đặt chân, còn mình thì tự nằm ở trên giường, suy nghĩ sắp xếp thời gian sau này thế nào.
Bên phía Hồ ly tinh, cũng không biết thời điểm nào bắt đầu, trong khoảng thời gian này là cơ hội tốt để tự mình tăng cường thực lực, như vậy cũng coi như là để bảo về bản thân thôi.
Nhưng năng lực hiện tại, kỹ năng sát khí cùng khống thủy cũng không cần bận tâm quá nhiều nữa, chỉ cần trêu chọc liền có thể tăng điểm.
Đáng giá nghiên cứu, nín thở pháp cùng Thôn Nguyệt.
Cái này là những năng lực tốt.
Chỉ là, nín thở còn dễ dùng, còn Thôn Nguyệt thì. ..
Liễu Kim đang suy nghĩ nên tu luyện cái năng lực này thế nào, chợt cảm thấy thật xấu hổ.
Nằm xuống, nhếch mông, ngẩng cao đầu, hướng về phía Mặt trăng, hé miệng kêu. . . aaa, thật xấu xí, thật cay con mắt!
Sửa: 25-10 buianh210399