Chương 24: Xem ngươi làm chuyện tốt!

Chương 24: Xem ngươi làm chuyện tốt!

Sát khí Tiểu Thành rồi?

Nghe được thanh âm nhắc nhở, Liễu Kim có chút kinh ngạc.

Cái năng lực lần đầu tiên lấy được, thế mà lại không phải là Khống Thủy.

Đến vậy rồi mà nó vẫn chưa Tiểu Thành, cái năng lực sát khí luyện sau thế mà lại đạt đến trước rồi.?

Ai nha, tiêu chuẩn để đạt đến Tiểu thành là.

Liễu Kim cảm giác sát khí.

Sát khí: 1114.

Điểm kinh nghiệm đã hơn một ngàn?

Nhanh thật.

Suy nghĩ một lúc, sau đó lại cảm thấy.

Dù sao Khống thủy cũng chỉ lấy điểm kinh nghiệm từ trêu chọc Quỷ Nước cùng cự xà, mà sát khí lại trêu chọc được rất nhiều như là Quỷ binh, Quỷ thi, cự xà, Thát Tử tướng quân, trong đó trêu chọc cự xà cùng Thát Tử tướng quân, cũng gia tăng điểm kinh nghiệm quá giới hạn bình thường nhận được.

Như vậy đến nay thì điểm Khống thủy không có gì là ngoài ý muốn.

Mà Liễu Kim cũng hiểu rõ tiêu chuẩn để đến Tiểu thành.

Là quá một ngàn.

Một ngàn điểm kinh nghiệm sẽ Tiểu thành, vậy Đại thành xem chừng cũng ít nhất phải gấp bội, Viên mãn sợ là cái máy nuốt kinh nghiệm, không biết là nhiều bao nhiêu nữa.

Xa xôi quá thôi không cần suy nghĩ nữa, hiện giờ quan tâm vấn đề trước mắt thôi.

Tiểu thành sát khí, Liễu Kim lập tức cảm giác thấy có sự khác nhau.

Đó là một kiểu tiến hóa, thay đổi.

Trước đó, sát khí chỉ có thể gia trì lên quyền cước, đao kiếm, tăng cường mạnh mẽ lực công kích.

Mà sát khí bây giờ, có thể công kích từ xa, hơn nữa sát khí còn có thể bao trùm trên bản thân, tạo thành một luồng sát khí, tăng cường phòng ngự.

Cái này, quá đã.

Theo cách sắp đặt của võ học, đây là từ sư phụ có được trở thành sư phụ bẩm sinh.

Dựa theo kinh nghiệm võ hiệp, thì đây như kiểu cao thủ Hậu Thiên tiến cấp tới trình độ cao thủ Tiên Thiên a.

Mức độ Tiểu thành hiện giờ giống như này, vậy nếu tới đại thành, còn không phải là rút đao có thể lấp sông, một đao có thể phá núi sao?

Trong lòng vui thích, Liễu Kim nhìn xem Thát Tử tướng quân, hì hì cười, tiếp tục nói: "Xem ngươi không thể động, ta cũng không muốn gây khó dễ cho ngươi, như vậy đi, để cho ta chặt ba đao thôi, nếu chặt không chết, coi như ta thua, thấy thế nào hả?"

"Chẳng ra sao cả."

Thát Tử tướng quân vừa kinh vừa sợ, nghiến răng nghiến lợi.

Nói năng vô sỉ như thế, lại còn thẳng thắn hùng hồn như vậy? Đơn giản là vô sỉ đến cực điểm!

"Đinh: Trêu chọc thành công, sát khí + 99."

Lại tới, sát khí tiếp tục được tăng cường, xuất phát hướng tới Đại thành.

"Tốt, vậy được rồi, nếu đã đồng ý, vậy để ta chặt ngươi phát đầu tiên."

Liễu Kim chững chạc đàng hoàng giơ đao lên.

"Cái gì, ta đã đồng ý rồi sao? Ta không có đồng ý."

Thát Tử tướng quân quá sợ hãi, vội vàng phản bác.

Liễu Kim lại làm như không nghe thấy, một đao chém vào lên đùi trên của nó.

Đinh một tiếng, xuất hiện ánh lửa bắn tung tóe, đao kia chém vào đã có dùng sức.

Mà bộ giáp của Thát Tử tướng quân xem ra vẫn rất cứng rắn, chắc chắn, vậy mà không bị phá hỏng!

Thát Tử tướng quân: ". . ."

"Đinh: Trêu chọc thành công, sát khí + 99."

"Bát gia, bát gia cứu mạng."

Thát Tử tướng quân luống cuống, nhìn về phía nữ tử áo xanh cầu cứu.

May, đây là gặp phải tên đần, đừng nhìn hiện tại không thấy có việc gì mà không lo sợ, nếu như chẳng may nó chém trúng điểm yếu, vậy đời này coi như xong.

Khóe miệng nữ tử áo xanh co quắp rút, không biết nói như thế nào.

Nếu để cho Thát Tử tướng quân biết, là mình cố ý mang theo cái tai hoạ này tới, vậy thật xấu hổ?

Nên thôi tốt nhất là vẫn nên để tiểu tử này đem nó chém chết cũng được, miễn là đừng để truyền ra ngoài, tổn hại thanh danh của ta.

"Ai nha, chân cứng quá a, không chém nổi, không được không được, vậy đao tiếp theo, ta phải…, à, ta muốn chặt cổ."

Liễu Kim một mặt nghiêm túc nói, sau đó dùng Phá vân đao, nhắm đến ngay cổ Thát Tử tướng quân.

"Đừng đừng đừng, có chuyện gì cũng từ từ nói, ta phục, ta nhận thua, ta mong muốn chuộc thân, đại ca tha mạng."

Thát Tử tướng quân lập tức hoảng sợ.

Dù là chết rồi, cổ cũng là nhược điểm trí mạng a, đao kia cũng không phải đao bình thường, nếu một đao xuống tới, coi như thi thể tách rời, cũng mất một nửa cái mạng, ngẫm lại liền sợ hãi đến phát hoảng.

"Chuộc thân? Ngươi lấy gì để chuộc?"

Liễu Kim cười hỏi.

Thát Tử tướng quân vội vàng nói:

"Trong mộ của ta, có mười rương vàng bạc châu báu to đùng, toàn bộ cho ngươi hết."

"Thôi đi, ta còn tưởng rằng có cái đồ gì tốt chứ, những tục vật đó, thật chướng tai gai mắt."

Liễu Kim lắc đầu, một mặt không thích.

Thát Tử tướng quân mặt ngưng lại, im lặng một lúc.

Lão tử năm đó xuất sinh nhập tử, chiến đấu cả một đời, đủ kiểu trừ gian, cướp bóc, bớt ăn bớt mặc, tằn tiện dành rụm mới để dành được mười thùng gia sản này, ngươi thế mà lại thấy chướng mắt? Ngươi đây là đang quá sỉ nhục nhã ta rồi sao!

"Vậy ngươi muốn cái gì?"

Thát Tử tướng quân biệt khuất hỏi.

Liễu Kim vui vẻ: "Là sao? Bây giờ ta muốn cái gì, ngươi liền có sao? Ta muốn ngươi mắng Vương gia vài câu để nghe một chút, ngươi có dám không?"

Thát Tử tướng quân: ". . ."

"Xem ngươi sợ kìa, không vui gì cả."

Liễu Kim biểu lộ không hài lòng.

Thát Tử tướng quân giận mà không dám nói gì.

Con mẹ ngươi, con ta như trò chơi tiêu khiển của ngươi sao?

Nếu không phải bị yêu xà đánh lén, lão tử cũng sẽ cho ngươi biết rõ thế nào là vui chơi rồi!

"Đinh: Trêu chọc thành công, sát khí + 99."

Ai nha?

Lời này cũng có thể làm cho ngươi nổi giận như vậy?

Chậc chậc, tướng quân này cũng có tính tình hay đó.

"Không bằng như vậy đi, ta thấy ngươi cũng nhát gan, cũng nghèo nữa, cũng rất đáng thương, vậy thì hai đao kia coi như xong, ngươi nói ngươi có mười rương vàng bạc châu báu, lão xà, ngươi đi vào đẩy hết tất cả ra đây, ta muốn xem một chút, xem có thứ gì để lấy không, tùy ý chọn mấy món gán để gán nợ cũng được."

Liễu Kim một mặt không thú vị nói, giống như hoàn toàn không có hứng thú đối với vàng bạc châu báu.

Cự xà nghe vậy, không nói hai lời lại đi vào trong cái khe.

Thát Tử tướng quân nhẫn nhịn lại.

Xem như để cái Sát Thần này yên tĩnh.

Không bao lâu, cự xà dùng miệng đem mười thùng vàng bạc châu báu đi ra.

Liễu Kim nóng lên.

Nếu mà đem toàn bộ chỗ châu báu này mang đi bán, lập tức ta phất sẽ rất nhanh a.

Đáng tiếc, đồ vật quá nhiều, căn bản không có cách nào mang đi được cả.

Ai nha, trước mắt chọn lấy mấy món đáng tiền cũng được, những cái khác để lại đi, chờ về sau hết tiền, lại đến lấy dùng tiếp.

Mở mấy cái rương ra, quả nhiên toàn đồ vật, trang sức, trang phục đẹp.

Cái gì mà thỏi vàng ròng thỏi bạc ròng, dây chuyền trân châu, vòng tay phỉ thúy, ngọc thạch ban chỉ, cái nào cũng là hàng thật cả.

Liễu Kim vừa chịu đựng đau lòng ở trong lòng, vừa lục tung lên, dùng mắt tìm kiếm.

Ai nha, vòng tay không tệ, xanh biếc tuyệt đẹp.

Xem ra rất ưa thích, con ngươi Liễu Kim đảo một vòng, nhìn về phía nữ tử áo xanh, cười hì hì nói:

"Tỷ tỷ, cái vòng tay này rất xứng với tỷ đó, đưa cho tỷ này, vất vả cho tỷ đã dẫn ta tìm đến cái ổ vàng này."

Nói xong, Liễu Kim tiến lên, liền đeo lên cho nữ tử áo xanh.

Nữ tử áo xanh: ". . ."

Thát Tử tướng quân: ". . ."

"Đinh: Trêu chọc thành công, Thôn Nguyệt + 99."

"Đinh: Thôn Nguyệt: Dao dao thái âm, ánh trăng vô tận, trên uẩn nguyên thần, xuống nuôi thân thể thân, rửa sạch duyên hoa, siêu phàm thoát tục."

"Đinh: Châm ngòi thành công: Sát khí + 99."

Liễu Kim: ". . ."

Trời ơi.

Đang tính trêu nữ tử này một lần.

Nhưng mà làm sao lại có điểm năng lực từ trên người nó vậy, thật không hiểu.

Thôn Nguyệt?

Cái này giống như là công pháp của yêu loại tu hành, cướp đoạt ánh trăng a!

Cái nữ nhân này, là yêu?

Liễu Kim có chút hơi bối rối.

Mà nữ tử áo xanh cũng đang cắn răng nghiến lợi.

Cái tiểu tử khốn khiếp này, ở đây lại lừa ta?

Đang nghĩ ngợi có nên động thủ hay không, thì đột nhiên dị biến xuất hiện.

Một luồng sáng đỏ như huyết hồng từ đằng xa bay tới, chiếu lên trên mười thùng vàng bạc châu báu, phanh một tiếng, đập bể mấy cái cái rương ra.

Thát Tử tướng quân xem mà giận dữ.

Lão tử cả đời này mới kiếm được bằng vậy, lão tử thấy vậy liều sống liều chết thu gom!

Ngạch!

Trong nháy mắt Thát Tử tướng quân toàn thân cứng ngắc.

Người tới là một người đàn ông khoác áo lụa hồng bào với mái tóc dài, trên mặt có vết sẹo ngang, mặt mũi hắn thối rữa, áo giáp thì tả tơi, nhe răng trợn mắt, miệng cười đắc ý quỷ dị, tà khí tràn ngập khi hắn đến.

" Hỏa Quỷ áo bào đỏ!"

Nữ tử áo xanh tránh đi mấy bước, mày nhăn lại.

"Coi chừng, đây chính là Tà Quỷ làm ô uế Quỷ Uyên!"

Lúc này, lại có một người đuổi theo, hoá ra là Mao lão gia tử, tay hắn cầm thanh kiếm gỗ đào, la hét nhắc nhở.

Hỏa Quỷ áo bào đỏ lúc đầu có chút kinh hoảng, nhìn thấy mấy vị ở đây, đột nhiên nhe răng cười một tiếng, đưa tay ra chỗ. . . Liễu Kim.

Liễu Kim nhìn vàng bạc châu báu đầy đất, rồi lại nhìn về phía Hỏa Quỷ áo bào đỏ đang để mắt tới mình, sắc mặt càng ngày càng khó coi, nhãn thần càng ngày càng lạnh.

Sát khí Tiểu Thành, gia trì vào Phá vân đao.

Hướng về phía Hỏa Quỷ áo bào đỏ, đột nhiên một đao đánh xuống.

"Xem chuyện tốt mà ngươi làm kìa."

Sửa: 24-10 buianh210399