Tại một con đường cũ nát, Trường Vĩnh hành tẩu xung quanh, vốn là định trở về chủ thế giới nhưng ngoài ý muốn chạm mặt luân hồi giả.
Sau khi giết một tên trong đó thì hắn cũng không có ý định thu tay, dù sao nếu mà bỏ đi thì tương lai sẽ có tiềm ẩn hiểm họa khôn lường.
Thế giới này cũng rộng lớn, hắn cũng không cách nào nhất thời tìm được những tên còn lại, nhưng theo những gì biết được, bọn chúng chắc chắn không cách nào không xuất hiện, dù sao mục tiêu nhiệm vụ là hắn, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.
Cho nên Trường Vĩnh quyết định ôm cây đợi thỏ.
---
Trường Vĩnh đoán không sai, sau hai ngày trôi qua, rốt cuộc cả hai đều gặp nhau, hắn liếc mắt thấy tên Triệu Hổ bị phế một tay, hơi kinh ngạc.
Dù sao, thế giới này zombie chả uy hiếp được bọn hắn, nhưng mà lại bị thương như thế, đoán chừng...là nội bộ bất ổn? Trường Vĩnh nghĩ vậy rồi ngưng trọng liếc mắt nhìn gã Chu Phong kia, tên này rõ ràng hai ngày trước thấy dáng vẻ kiêu căng, quát tháo những luân hồi giả còn lại, hôm nay sao lại đứng yên ở một bên.
"Là vì sao? Chẳng lẽ tên tay phế kia đoạt quyền cầm đầu, vết thương đó cũng là vì lúc chiến đấu?"
Trường Vĩnh nghi hoặc rồi quan sát tên Chu Phong, sau đó giật mình, tên này nào có dấu hiệu của sinh mệnh, rõ ràng là một cái tử thi.
Nhưng khí tức trên người nó lại khiến hắn cảm nhận thật sâu uy hiếp, rõ ràng là tên Triệu Hổ này đã dùng một loại chiêu số ác độc lên nó.
Trường Vĩnh bất động thanh sắc cảm nhận xung quanh, nhưng cũng không phát hiện nữ nhân Hạ Dung kia, trong nháy mắt tinh thần đề cao cảnh giác.
"Trường Vĩnh, ngươi rất mạnh, ta không thể nào giết được ngươi, nên ta từ bỏ nhiệm vụ này, hi vọng giữa chúng ta có thể hòa giải." Triệu Hổ gương mặt ấm áp, nhè nhẹ nói.
"...Hơn nữa, ta có thể cho ngươi tư cách trở thành luân hồi giả." Nói xong hắn một tay tháo chiếc nhẫn trên tay của tử thi kia ra, sau đó vứt cho Trường Vĩnh.
"Đây là...?" Trường Vĩnh tóm gọn chiếc nhẫn vào tay, ngẩng đầu chất vấn Triệu Hổ.
Triệu Hổ nghe vậy liền trả lời:"Đeo nó vào, thì ngươi có thể trở thành luân hồi giả, và dĩ nhiên nó cũng có thể xóa bỏ liên hệ của ngươi với Vô Hạn Ác Mộng Không Gian."
Sau đó hắn liền ra giọng khuyên nhủ:"Dĩ nhiên, cái Vô Hạn Ác Mộng Không Gian của ngươi rất yếu, Chủ Thần đã thôn phệ không biết bao nhiêu cái rồi, ta cũng không hiểu sao ngươi lại mạnh như vậy, ắc hẳn là tại chủ thế giới liền là cường giả, sau đó bị nó nhìn trúng?"
Trường Vĩnh nghe vậy liền hờ hững, cất chiếc nhẫn vào túi, sau đó nhàn nhạt nói:"Thôi, đừng có giả ngu trước mặt ta, ngươi nói từ bỏ nhiệm vụ giết ta, nhưng tại sao lúc này liền xuất hiện?"
Không chờ Triệu Hổ đáp, Trường Vĩnh cười lạnh nói:"Rõ ràng, thời hạn nhiệm vụ đã đến, ngươi cấp bách không chịu nổi mới lú đầu ra đây, nếu ngươi thật từ bỏ, cần gì đến đây chơi trò tiểu xảo này, thế giới rộng lớn như vậy, nếu ngươi trốn kĩ, ta cũng không chắc tìm ra ngươi."
Triệu Hổ nghe vậy liền thở dài:"Ài, có chút ý tứ, xem ra ngươi cũng không phải loại hình não cơ bắp."
Sau đó hắn liền nhanh chóng mọc ra cánh dơi, nhanh chóng bay đi ẩn nấp, Trường Vĩnh muốn đuổi theo thì bị tử thi Chu Phong chặn lại.
Trường Vĩnh hơi tối mặt, liền một chưởng vỗ ra, dư ba của đòn này thậm chí thổi tung đất đá xung quanh hàng chục mét nhưng lại bị tử thi ngạnh sinh đỡ được, mà lại nhìn như không hề hấn gì cả.
"Nhục thân của hắn biến thái đến vậy?" Trường Vĩnh âm tình bất định, tiếp đó không ngừng tấn công, nhưng hiển nhiên mọi đòn đánh của hắn đều bị tử thi nhẹ nhõm gạt bỏ, tình cảnh có chút lúng túng.
Bỗng chốc, tử thi cũng bắt đầu phản kháng, nó cấp tốc vung quyền, Trường Vĩnh kịch biến lấy hai tay đỡ lại, nhưng bị nó đấm bay đụng nát vài tòa nhà.
"Chết tiệt! Thủ đoạn của tên kia, khiến cho tử thi này mạnh đến mức khó tưởng, sức mạnh giữa ta và nó chênh lệch khá lớn." Trường Vĩnh miên man nghĩ, từ từ đứng lên từ đống đổ nát, miệng bắt đầu tràn huyết.
Lúc này, tử thi cũng bắt đầu điên cuồng phóng tới, một đấm ập vào, Trường Vĩnh chật vật né ra, nơi bị tử thi đánh trúng trong nháy mắt sụp đổ, hố to cả trăm mét, sức mạnh phá toái rõ ràng ghê gớm.
Trường Vĩnh nhận ra, hắn mà dính thêm vài đòn nữa, chắc chắn sẽ bị thương nặng, thậm chí mất mạng.
Hắn cắn răng, dự định né tránh đòn tấn công của tử thi thì bỗng chốc đầu óc hơi nhói, khiến hắn hơi đơ người, kết quả là hắn hứng trọn một cú đấm của tử thi, cả người hắn bị đánh lún sâu vào đất, xương cốt rã rời, máu tươi bắt đầu chảy ra.
"Đây...chết tiệt, là ai?" Trường Vĩnh giật giật mắt, ngó xung quanh, khi thấy một thân ảnh duyên dáng đứng trên một tòa nhà, lạnh lùng quan sát hắn, hắn liền tức giận, hiển nhiên nàng ta là Hạ Dung, người mà hắn để lọt mất khi đánh giết Hàn Thần, nàng ta thế mà có thủ đoạn đả kích tinh thần, dù chỉ một sát na thôi nhưng khiến hắn trả giá, hắn cơ bản gần như phế hơn nửa thực lực.
Tử thi cũng không dừng lại, liên tục tấn công, Trường Vĩnh lúc này chỉ có thể bất đắc dĩ mặc niệm quay về chủ thế giới.
Trong chớp mắt tử thi cũng chỉ đánh hụt, kiến trúc xung quanh bị nó làm cho sụp đổ.
"Chết tiệt, thế mà để hắn trốn thoát, quên mất là hắn còn có một cái Vô Hạn Ác Mộng Không Gian." Triệu Hổ đen mặt chửi rủa.
Hạ Dung mắt thấy tình hình đã ổn, liền hiện thân, hơi chần chờ bảo:"Ta bị Chủ Thần trừ điểm, nhưng cũng may chỉ giảm một nửa, không đến mức bị gạt bỏ." Nàng tỏ vẻ hơi mệt mỏi, chuyến đi này bọn hắn cứ nghĩ dễ dàng như du lịch nghỉ phép, không ngờ lại chết mất hai người, ân, tất nhiên là Hàn Thần, và cả Chu Phong kia nữa, nhưng bù lại Triệu Hổ lại sở hữu một thi khôi cường đại, trước mắt rõ ràng nàng cũng chỉ đành hạ thấp tư thế đối đãi đối phương.
Triệu Hổ nghe vậy cũng không biết nói gì, chỉ biết than nhẹ:"Ta lúc đầu đúng là thật lòng muốn chiêu mộ hắn, dù sao nếu hắn trở thành luân hồi giả, chắc hẳn sẽ bị Chủ Thần đem thành đồng đội chúng ta, lúc đó những loại như nhiệm vụ chắc chắn sẽ được hủy bỏ, đội ta cũng thêm một chiến lực cường đại."
Sau đó hắn liền lắc đầu:"Đáng tiếc...tên đó quá cẩn thận, đưa ra lời nói khiến ta cũng không thể phản bác được. Cho nên ta đành dùng phương án hai, cũng may thành công."
Hắn vừa nói vừa liếc nhìn tử thi Chu Phong, tâm tình trở nên phấn chấn, dù sao chuyến này không phải không có thêm thu hoạch, đối với cá nhân hắn thì chỉ bị phế một tay, khi về Chủ Thần trị liệu chỉ mất tí điểm mà thôi, còn việc đồng đội hắn chết, hắn cũng chả lười quan tâm.
Cả ba thân ảnh biến mất, hiển nhiên là trở về Chủ Thần Không Gian.
---
"Khụ! Khụ!"
Trường Vĩnh thình lình xuất hiện trong phòng, khụy một chân xuống đất, ho khan ra máu, cử động khó khăn, hiển nhiên đã bị thương nặng.
Rất nhanh hắn câu thông Vô Hạn Ác Mộng Không Gian, liền dùng hơn vạn điểm để chữa trị thương thế.
"Hô..." Trường Vĩnh trong nháy mắt liền thở ra một cái, nhìn xung quanh bản thân, phát hiện thân thể lại nhẹ nhõm, dễ chịu.
Trường Vĩnh nghĩ lại tình cảnh ban nãy của mình, liền nghiến răng nghiến lợi, thù này không báo, chắc chắn sẽ thành tâm ma của hắn, tên Triệu Hổ mưu mô kia, và cả nữ nhân Hạ Dung kia nữa, hắn phải bắt cả hai trả giá đắt.
Chợt nhớ đến điều gì, hắn liền móc ra chiếc nhẫn từ túi, híp mắt quan sát.
Dị biến liền xuất hiện, Hệ Thống Chư Thiên bất ngờ lên tiếng.
"Phát hiện một tia bản nguyên chi lực, có muốn thu hồi để kích hoạt chức năng tiếp theo của hệ thống không?"
Trường Vĩnh nghe vậy kinh hỉ, nháy mắt liền đồng ý.