Chương 3: Cốt truyện bắt đầu (2)
Hắn có quỷ thủ và quỷ cước đuổi theo bóng.
Quỷ thủ có nguồn gốc từ một sự kiện linh dị nào đó ở ngoại ô thành phố Đại Đông, trong sự kiện đó, Tô Viễn đã bị lệ quỷ tập kích. Nó là một người rơm nhuốm đầy máu, điên cuồng tấn công người sống, Tô Viễn cũng không ngoại lệ vì hắn phù hợp với quy luật giết người của nó, cũng chính trong giây phút nguy cấp, hắn ký với hệ thống nên mới có thể sống sót.
Trong lần tập kích đó, hắn đã thu được một đôi tay quỷ của lệ quỷ thông qua ký nhận với hệ thống, quỷ che mắt có thể che đậy cảm giác lệ quỷ, tránh thoát quy luật giết người của nó, bởi vậy mới có thể sống sót.
Đây là một đôi tay vô cùng khủng bố, sau khi ký xong, nó lập tức thay thế hai tay của Tô Viễn và trở thành tay của hắn. Tô Viễn thông qua vài chi tiết truyện có hạn mà phỏng đoán, đây đại khái là một trong những mảnh ghép linh dị của bản thân lệ quỷ, trên thực tế Tô Viễn cảm thấy trình độ của nó cũng không quá cao, năng lực của nó có thể hai chữ để hình dung: che mắt.
Còn được gọi là: Quỷ che mắt
Quỷ thủ che mắt có thể che đậy cảm nhận của lệ quỷ với bản thân, từ đó tránh thoát công kích thần quái, nếu dùng quỷ thủ che hai mắt lệ quỷ, có thể áp chế lệ quỷ và hạn chế hành động của nó.
Trong tình huống quỷ thủ hồi sinh, một khi người bình thường bị quỷ thủ che mắt thì sẽ chết không cần nghi ngờ. Mà năng lượng linh dị trong cơ thể ngự quỷ giả sẽ bị áp chế, với ngự quỷ giả dựa vào lực lượng linh dị sống sót mà nói thì cũng khó tránh khỏi một kiếp.
Tô Viễn cho rằng trình độ linh dị của nó không cao, chỉ là quy luật giết người của nó tương đối đơn nhất, chỉ cần nhắm mắt lại là có thể tránh được quy luật giết người của nó. Những thông tin này là hắn biết được từ hệ thống sau khi khống chế quỷ thủ, điều đáng nói chính là, sau khi quỷ thủ bị khống chế thì sẽ lâm vào trạng thái chết máy, đến tận bây giờ, không hề có tí xao động hồi sinh, có thể làm cho Tô Viễn không kiêng nể gì sử dụng lực lượng lệ quỷ mà không cần lo lắng gặp phải vấn đề lệ quỷ hồi sinh.
Quỷ cước cũng giống như quỷ thủ, đặc tính quỷ cước là giẫm lên bóng, một khi bị giẫm trúng bóng, chỉ cần đẳng cấp linh dị không cao bằng lệ quỷ hoặc vật phẩm linh dị đều sẽ bị áp chế, người bình thường bị giẫm bóng sẽ chết.
Ngoài ra, nó còn có một loại năng lực đặc thù, dường như quỷ vực bình thường không cách nào vây khốn nó. Ngày mới tới thành phố Đại Xương, Tô Viễn đi nhầm vào quỷ vực, bị lệ quỷ tập kích, mặc dù có quỷ thủ nên không đến mức mất mạng, nhưng cũng bị nhốt trong quỷ vực, không cách nào thoát ra.
May mà thông qua ký kết đạt được quỷ cước của lệ quỷ, mới bất ngờ ra được quỷ vực.
Đối với ngự quỷ giả bình thường mà nói, có thể khống chế lệ quỷ đã chết, khiến cho bản thân không cần rơi vào vận mệnh lệ quỷ khôi phục, không thể nghi ngờ là điều đáng mơ ước, đối với Tô Viễn mà nói thì không phải như thế.
Quả thật năng lực điều khiển lệ quỷ có thể giúp Tô Viễn càng thong dong hơn khi gặp nguy hiểm, có thêm càng nhiều sức mạnh, nhưng bản năng thuộc về lệ quỷ không biến mất, mà sẽ ngầm thay đổi bản thân ngự quỷ giả. Ví dụ như Tô Viễn hiện tại mặc dù điều khiển được lệ quỷ, nhưng cũng sẽ nhịn không được muốn giẫm lên bóng của chủ tiệm đang bận rộn trong cửa hàng, đồng thời dùng tay che khuất mắt anh ta.
Ngự quỷ giả là một đám người quanh quẩn giữa ranh giới sinh và tử, nhưng đôi khi vượt qua giới hạn kia thì giữa người và quỷ cũng không có quá nhiều khác biệt.
Thời gian chậm rãi trôi qua, lúc Tô Viễn khẽ thở dài một tiếng, cho rằng hôm nay lại là một ngày công cốc thì bỗng có một người từ xa chậm rãi bước đến, hắn mặc một bộ áo gió màu đen, đeo khẩu trang, qua hình thể có thể thấy đây là một chàng trai, kỳ lạ là khiến người khác có một cảm giác đơn bạc, lạ nhất là bụng người này hơi nhô lên, nhìn từ xa giống như mang thai mười tháng.
Một cái bụng bia thật lớn...
Tô Viễn tặc lưỡi, vào ngày hè nóng nực này có thể thấy một người có trang phục giống mình, không thể nghi ngờ, người này hẳn là ngự quỷ giả, bởi vì Tô Viễn cũng dùng cách bọc kín mít để che đi dị trạng của mình.
Nếu như cởi giày ra thì có thể phát hiện, hai chân của hắn sớm đã đen một mảng, hơn nữa còn có dấu vết rõ ràng bị lửa thiêu đốt, ngón chân cuộn lại không thể duỗi thẳng, lại còn mơ hồ tản ra mùi khét.
Vết thương như này nằm trên người bình thường có thể được chẩn đoán tàn phế nghiêm trọng nhưng Tô Viễn vẫn có thể chạy nhảy bình thường, động tác linh hoạt, đến quỷ vực cũng có thể thoát ra, vì vậy chỉ có thể nói năng lực linh dị thật khó giải thích bằng khoa học.