Sau khi bàn bạc xong kế hoạch, Trần Bình Nhật và ông chú Gruu sẽ là người tiên phong mở đường cho các cô gái, và các em nhỏ.
"Chú Gruu sau khi chém lồng, các em phải theo sau chú, và anh đấy."
"Các em rõ rồi chứ?"
Các cô gái, và các em nhỏ đồng loạt gật đầu. Ông chú Gruu nhìn Trần Bình Nhật với ánh mắt ấm áp.
"Hệ thống đổi ta kim cang bất hoại cao cấp."
[Túc chủ chắc chứ? Sao không chọn cuồng huyết chiến?]
"Đổi cho ta kim cang bất hoại đi, ta không có bị M với lại bọn trẻ, và các cô gái sẽ nhìn ta bằng ánh mắt gì?"
[Chậc, như ý muốn của túc chủ đổi thành công kim cang bất hoại cao cấp 1 phút, trừ 100 điểm.]
...
...
Bây giờ đứng trên mặt đất, Trần Bình Nhật mới cảm giác được kim cang bất hoại rõ nét qua từng thớ cơ nhỏ. Toàn thân hắn đang phát ra một màu ánh vàng kim tuyệt đẹp.
Chờ toàn bộ sức mạnh lan ra toàn bộ cơ thể anh khí thế nói: "Được rồi, phá lồng và thoát ra ngoài nào ông chú."
"Các nhóc sẵn sàng nào, theo sát ta, và chàng trai này đấy." Ông chú Gruu gật đầu đáp.
"Vâng ạ." Tất cả đồng thanh trả lời.
Ông chú Gruu vung kiếm 2 lần, chiếc lồng đã nát vụn. Con goblin cầm trượng đã phát hiện ra hành động của họ, và đang gửi tín hiệu cho đồng bọn.
Trần Bình Nhật phát hiện ra một con goblin đang niệm phép, rồi cảnh báo ông chú Gruu "Ông chú, con goblin cầm trượng kia đang gọi đồng bọn kìa."
Ông chú Gruu chém ngang cổ con goblin, đầu nó bay đi, nhưng đã chậm mất một bước rồi. Tiếng bước chân "Bịch, bịch, bịch!". Và tiếng kêu inh ỏi gọi nhau của bọn goblin đang kéo đến.
Từ cuối hang động, một con goblin mặc khố cao 240 cm. Đó là một con goblin nữ hoàng. Nó đã phát hiện ra chỗ họ đứng, và đang lao đến chỗ họ với tốc độ tối đa.
Các con goblin con bao vây tứ phía, trước mắt họ đâu đâu cũng là goblin.
Ông chú hối hận thì thầm trách móc bản thân mình "Chậc, muộn mất rồi, tất cả tại ta phản xạ quá chậm chàng trai."
"Đừng đổ lỗi cho bản thân, tập trung nào ông chú."
"Chưa quá muốn đâu, ông chú dẫn đám trẻ theo sau đi, tôi sẽ lấy thân mở lối cho." Bình Nhật an ủi ông chú, và tìm cách mở đường cho họ.
"Hệ thống đổi ta cái gì đó, đủ dài để quét về phía trước, mở đường đi."
[Đổi ngẫu nhiên cho túc chủ, với 50 điểm hận thù đổi thành công Tre trăm đốt.]
[Túc chủ đã đủ dài chưa?]
Một cây tre dài và to bằng một vòng tay Trần Bình Nhật xuất hiện từ hư vô. Ông chú biểu cảm ngạc nhiên, các cô gái và bọn trẻ thì biểu cảm long lanh trên đôi mắt, giống như khi lần đầu họ xem ảo thuật vậy. Lũ goblin thì đồng loạt cảnh giác với hắn.
"... Dài thật đấy!"
[Một quật tan vạn địch túc chủ không biết sao? Hay túc chủ, không biết Thánh Gióng sao? Thánh Gióng còn lấy bụi tre ven đường cân vạn địch được, còn túc chủ hơn người ta ở vũ khí là trăm đốt tre còn gì? Túc chủ không phải người Việt rồi.]
[Cộng 150 điểm hận thù từ túc chủ.]
"... Ta là người Việt Nam một trăm phần trăm... ta đầu hàng rồi, ta..."
Không tìm được câu vặn lại hệ thống, hắn tức giận xả sang lũ goblin.
"Lũ goblin đáng chết, Gahhh."
[Đây người ta gọi là giận cá chém thớt sao? Mà không đúng, phải là chém goblin mới đúng.]
"..."
Trần Bình Nhật nhấc giò, dậm chân thế tấn về phía trước, quật hết sức phía cửa hang động. Lũ goblin phía trước không tránh kịp bay thành hình >, đập vào cạnh tường hạng động, toàn thân chúng nát bét không còn gì ngoài máu cạnh vách động. Cây tre trăm khúc lướt qua chỉ còn lại vài con goblin kịp nằm xuống.
Lũ goblin bất ngờ vì động bọn chúng sau khi Trần Bình Nhật vung tre chết gần hết, chúng sợ hãi chạy tán loạn dẫm đạp lên nhau. Con goblin nữ hoàng từ xa chạy đến dừng lại, nhấn chuỳ gỗ xuống giữa 2 chân, đứng gầm lên một tiếng vang vọng khắp động.
"Gobuu, gobaww, gobaww, gobuu." (Các con không được hoảng sợ, bao vậy chúng lại.)
Nó gầm lên mệnh lệnh chỉ huy tập hợp lũ goblin với nhau tạo thành vòng vây lại từ đầu.
[Cộng thêm 1 điểm hận thù từ goblin nữ hoàng.]
[Cộng thêm 1 điểm hận thù từ goblin nữ hoàng.]
[Cộng thêm 1 điểm hận thù từ goblin nữ hoàng .]
[Cộng thêm 1 điểm hận thù từ goblin nữ hoàng...]
Lũ goblin sau khi nghe tiếng gầm lấy lại chiến ý "GoBUUUU." đồng thanh gầm lên đáp lại.
Một con goblin chiến binh bị thương nặng, một vài con nằm xuống tránh kịp thời. Và tất cả các con goblin chạy tán loạn dẫm đạp lên nhau, cũng đã đồng thời, triển khai lại vòng vây như chưa có gì xảy ra.
Ông chú Gruu bất ngờ bởi một cú vung từ Trần Bình Nhật. Định thần lại, ông chú vẩy tay về phía trước mở đường máu cho đám trẻ.
"Nhanh chân lên các cháu, ông chú thân già này, kể cả thân thể bị tàn tạ đến cùng, vẫn sẽ mở đường cho các cháu."
"Ông chú ngầu đấy, cố mà sống nhé, để đằng sau lại cho tôi mà tiến về phía trước đi."
Sát khí đáng sợ của con nữ hoàng, sau khi con của nó chết tăng lên. Sức mạnh, cùng tốc độ của nó một càng nhanh và mạnh hơn.
Lũ goblin con đằng sau goblin nữ hoàng còn hai, ba chục con đang tiến đến vây quanh Bình Nhật. Dù bị vây công Trần Bình Nhật vẫn quan sát hướng ông chú dẫn bọn trẻ chạy về cổng hang phía trước. Xác nhận lũ goblin chắn ở phía cổng đã chết hơn nửa. Chỉ còn dư lại hai con chiến binh, một con bị thương nặng cùng mười con goblin con.
"Chắc chắn ông chú sẽ lo được thôi, mình sẽ bảo vệ đằng sau cho họ." Bình Nhật tin là phía ông chú sẽ ổn thôi. Việc bây giờ hắn cần làm là thủ ở phía sau cho họ. Trần Bình Nhật cười gằn với lũ goblin rồi hắn tiếp tục vung tre xanh đánh chúng.
"Ăn tre đi này, lũ bọ xanh khốn khiếp."
Trần Bình Nhật nghĩ mình pha này ăn đứt chúng rồi, không ngờ con goblin nữ hoàng thủ thể chặn lấy tre của hắn. Bình Nhật mất đà, con goblin nữ hoàng nhân cơ hội lấy đà bật tới dùng chuỳ quật tới tấp ngang vào ngực hắn.
Trần Bình Nhật bị nó đánh bay từ giữa hang cho đến khi hắn dính chặt vào vách tường hang động. Con goblin nữ hoàng vất cây chuỳ lại, nó lấy đà chạy rồi nhảy bay tới đấm túi bụi vào mặt Bình Nhật