"Vẫn là chọn nấu canh cà chua trứng đi, hệ thống cô đổi tôi hai quả cà chua, một bó hành lá, rau mùi với hai củ hành khô." Trần Bình Nhật nghĩ món nào bây giờ cũng hợp ý mình. Nhưng lâu rồi hắn chưa có ăn qua canh cà chua trứng lên nghĩ mà thèm, hắn liền lựa chọn món này.
[Xác nhận tiêu hao, 1 điểm hận thù đổi rau củ.]
"Xác nhận."
[Đã đổi thành công hai quả cà chua, một bó hành lá, rau mùi và hai củ hành khô. Túc chủ định nấu kiểu gì mà không cần xoong nồi sao?]
"Cũng đúng nhỉ" Nghe A.I hệ thống thắc mắc hỏi Trần Bình Nhật đang thấy là mình còn thiếu thứ gì đó mới nhận ra. Hắn không suy nghĩ nhiều gì liền phản hồi: "Vậy hệ thống cô đổi luôn cho tôi một bộ nhỏ đi."
[Xác nhận tiêu hao 1 điểm hận thù, đổi thành công 1 bộ xoong nồi cỡ nhỏ.]
"Hình như vẫn còn thiếu con dao." Trần Bình Nhật định đổi thêm một bộ dao làm bếp nữa, nhưng lại thôi, hắn thấy việc này quá mất thời gian.
Chẳng phải còn một thanh trảm long kiếm sao? Lưỡi kiếm đủ sắc, lấy nó thái rau cũng không tệ.
Trần Bình Nhật nghĩ vậy, hắn đảo mắt nhìn qua thanh trảm long kiếm, tay vuốt thân kiếm cười cười. Tuy trảm long kiếm chỉ là thanh kiếm 6 sao chưa thức tỉnh linh trí. Nhưng nó cũng là hàng thượng phẩm trong thượng phẩm, từ phần thưởng của hệ thống lên một ít nhận thức mờ nhạt vẫn phải có.
Trảm long kiếm rung lên nhè nhẹ như muốn nói ra sự bất mãn của mình: "Chủ nhân tồi tệ, còn ai ngoài ngài lại cho một thanh thần kiếm giết rồng như ta dùng để thái hành chứ!"
Dù vậy Trần Bình Nhật cũng chẳng thể nào hiểu được suy nghĩ của thanh trảm long kiếm. Hắn mới học được võ kỹ cũng không có đạt đến trình độ kiếm ý tương thông.
Không để ý thanh trảm long kiếm rung lên ở tay nữa. Trần Bình Nhật nhanh chóng tiến vào trong não hải. Hắn bắt gặp hình ảnh một quả trứng tím đen xì đang tỏa dần ra những ảo cảnh khơi gợi những ký ức đau thương, sự sợ hãi, lòng ham muốn và sự đen tối nhất trong lòng mình.
"Nào tới đây Trần Bình Nhật, ta biết ngươi là ai, ta biết ngươi muốn gì. Ta có thể biến tất cả thành sự thật. Nào Bình Nhật nhập ma đi! Nào Trần Bình Nhật nhập ma đi!!" Quả trứng hắc ám tâm ma dụ hoặc lôi kéo Trần Bình Nhật tiến sâu hơn, để hòa làm một với ảo cảnh. Tâm ma trứng không muốn Trần Bình Nhật thoát ra ngoài. Nó muốn nuốt trọn nhân tâm khiến Trần Bình Nhật ngày càng chìm vào con đường tà ma không ngày trở về.
"Mẹ ngươi, làm quả trứng cũng cần nhiều phân cảnh thế sao?" Trần Bình Nhật đơ mặt, lạnh giọng trả lời. Hắn nghi ngờ quả trứng này có khi bị hỏng rồi! Ăn vào thật sự không đau bụng tiêu chảy chứ?
Cùng ở bên trong não hải, tâm ma trứng đọc được Trần Bình Nhật suy nghĩ coi thường mình. Tâm ma trứng khó chịu ra mặt, nó ngày càng tăng sự mê hoặc lên cao nhất đào sâu hơn vào ký ức của Trần Bình Nhật.
"Đây tên cướp ngân hàng này không phải kẻ thù của ngươi sao? Hắn không những cướp ngân hàng mà còn bắn cậu em, ngươi coi là gia đình duy nhất. Ngươi không muốn báo thù ư?" Tâm ma trứng lục trúng được đoạn ký ức sâu thẳm bên trong Trần Bình Nhật muốn cất giấu nhất. Nó tự mãn, giọng điệu trầm thấp lên xuống lôi kéo hắn "Nào Trần Bình Nhật hãy nhập ma đi, chính nghĩa lòng tốt, ngươi không thấy ghê tởm chính mình à? Chỉ cần nhập ma lấy giết làm chủ, rồi ngươi sẽ hiểu ra chỉ có cái ác mới trị được cái ác. Hãy tin ta ngươi sẽ không phải hối hận đâu, hay ngươi định làm một tên nhu nhục suốt phần đời còn lại? Nào Trần Bình Nhật hãy lựa chọn đi."
Mặc dù nghe tâm ma trứng lời dụ dỗ trúng vào trọng tâm mình hai phần, trên tám phần. Nhưng Trần Bình Nhật, kiên định với lòng của mình. Hắn nhất quyết phải nấu món canh cà chua tâm ma trứng, sao hỏi hắn có nghe cái quả trứng than đó nói nhảm sao? Hắn hầu như bỏ ngoài tai, mọi sự cố gắng của tâm ma trứng giống nước đổ lá khoai vậy.
Trần Bình Nhật kích hoạt kĩ năng Đại sư rán trứng, bàn tay hắn tỏa sáng hào quang của aura bếp trưởng trứng. Từ một quả tâm ma trứng ảo ảo, thực thực bao phủ khắp não hải. Dễ dàng thu nhỏ lại lắn vào tay hắn.
"Đại hiệp tha mạng, đại hiệp tha mạng. Ta chỉ là một quả tâm ma trứng cái gì cũng chưa làm." Tâm ma trứng hốt hoảng, sợ hãi xin tha. Nó không ngờ đến có một ngày mình lại thảm vậy, dễ dàng chui vào tay Trần Bình Nhật biến nhỏ lại không khác gì một quả trứng gà.
Tâm ma trứng lo sợ Trần Bình Nhật bóp nát mình, nó nhanh chóng nịnh nọt "Đại hiệp, ta nhìn ngài mạnh mẽ, đẹp trai như này. Lên chắc chưa kiếm được hộ vệ nhỉ? Không thì chân sai vặt cũng được. Ta thấy chỗ trống này thừa ra như dành cho ta vậy. Chứ không ngoài ta ra thì ngài không kiếm được cái thứ hai trứng, vừa hiểu chuyện, vừa có thể phục vụ mọi loại mộng cảnh cho ngài đâu."
Tâm ma trứng cảm nhận được tay Trần Bình Nhật nắm mình giật giật, nó không để lỡ mất dù chỉ một giây nào. Tưởng bở Trần Bình Nhật đã động tâm, tâm ma trứng tiếp tục marketing bản thân mình lên tầm cao mới.
Song những gì tâm ma trứng nhận lại là ba chữ đơn giản lại khó hiểu với mình. Nó giật mình, và dỏng thân trứng của nó lên nghe lại xem có chính xác không.
Tâm ma trứng giọng run lẩy bẩy cảm thấy Trần Bình Nhật sở thích thật biến thái. Đến nó chỉ là một trái trứng cũng muốn ăn? Đi tìm phụ nữ cùng giống loài thì hắn chết chắc! Nó nghi hoặc hỏi Trần Bình Nhật. "Ngài bảo muốn ăn ta, theo nghĩa nào vậy?"
"Ăn là ăn, còn có nghĩa nào được nữa!" Trần Bình Nhật nghĩ tránh để cho tâm ma trứng bổ não suy bụng ta ra bụng người vớ vẩn. Làm người đọc hiểu nhầm minh có sở thích biến thái. Hắn kéo tâm ma trứng từ não hải ra bên ngoài.
Trần Bình Nhật đổi tam muội chân hỏa dùng trong 30 phút chỉ với 5380 điểm hận thù. Hắn chém đi ý thức của tâm ma trứng rồi đập nó ra bát. Hắn lấy trảm long kiếm thái hành, cà chua thành từng lát đổ vào trong xoong nhỏ rang lên với chút mỡ. Cho thêm một bát lớn nước lọc, đổ thêm mắm tiêu, muối, súp. Điều khiển tam muội chân hỏa cháy nhỏ lại để không cháy xoong. Bước cuối cùng hắn đánh trứng đổ vào xoong đậy trong 15 phút.
.....
Ba tên khoác hắc sắc áo choàng chân chính tu luyện giả, đang chống đỡ tâm ma kiếp mới chuẩn bài sách giáo khoa tu chân giới. Bọn hắn chỉ còn một ảo cảnh cần vượt qua nữa thôi là hoàn thành tâm ma kiếp.
Song ở bên ngoài để lại một tia thần thức canh chừng, phòng hộ. Lên ý thức bọn hắn như được phân ra làm hai nửa. Mọi động tác bên ngoài của Trần Bình Nhật có thể truyền trực tiếp vào trong ý thức chủ đang độ kiếp. Nhìn quá trình Trần Bình Nhật độ tâm ma kiếp ba tên khoác hắc áo choàng suýt soát. Thì tức giận đến tím mặt nhồi máu cơ tim, vỡ vụn đạo tâm trong tâm ma kiếp mà chết.
"Đậu xanh, đậu hũ, các loại đậu cả nhà ngươi! Trả lại ta kiến thức, trả lại ta những năm tháng học tập vất vả. Trả lại ta sự lô gíc có được không?" Ba tên khoác hắc áo choàng mắt ngấn lệ, bặm môi, không hẹn mà cùng chung một mạch suy nghĩ về Trần Bình Nhật.
Ba tên khoác hắc sắc áo choàng không muốn chú ý đến Trần Bình Nhật nữa, bọn hắn quay lại kiên cố lại đạo tâm để chống lại sự dụ dỗ của tâm ma trứng. Vì bây giờ Trần Bình Nhật trong danh sách nhận thức của bọn hắn tên phản tu chân, thánh bẻ gãy sự hợp lý, kẻ hủy diệt luật thiên đạo, v.v. Khủng bố nhất những danh hiệu nguy hiểm về Bình Nhật mà bọn hắn không nghĩ hết ra được.
"Được rồi canh cũng gần chín, nhưng vẫn thiếu mất ba quả trứng nữa canh mới hoàn mỹ chuẩn ký ức tuổi thơ của mình." Trần Bình Nhật nếm thử canh, hắn khá hài lòng về kĩ năng Đại sư rán trứng này đã tái hiện được một phần mùi vị trong bát canh ký ức hồi bé của mình.
"Giờ tìm thêm ở đâu đây?" Song Trần Bình Nhật ánh mắt đau lòng, quay đầu nhìn về phía ba tên khoác hắc sắc áo choàng tìm thêm nguyên liệu.
"Êy mấy hão hửu, các ngươi ăn canh không? Chỉ có điều giờ thiếu mất ba quả tâm ma trứng mới đủ. Vậy ta xin phép nhé ha ha ha" Trần Bình Nhật nhu thuận cười, kích hoạt kĩ năng Đại sư rán trứng phá vỡ rào cản phòng vệ yếu ớt trong não hải của ba tên khoác hắc sắc áo choàng. Hắn luồn tay vào trong thần thức từng tên khoác hắc sắc áo choàng, nắm tâm ma trứng như đi siêu thị, cho trứng vào giỏ hàng một dạng.