Chương 26: Chương 26: Độ kiếp theo đoàn p1.

Chương 14: Độ kiếp theo đoàn.

"Chẳng lẽ, ta nói sai ngôn ngữ, không chắc chắn ta nói đúng rồi! Không phải lỗi ở ta mà là do tên thổ dân đẹp mã ở thế giới này vẫn chưa biết đọc." Tên thiếu niên khoác hắc sắc bào đen thứ nhất nghi vấn Trần Bình Nhật chỉ số trí tuệ quá thấp.

"Thiếu chủ, cậu sao phải nói nhảm gì nhiều nữa? Cứ thế mà bắt về để thủ lĩnh từ từ dạy cũng được, có khi ngài ấy lại thích như vậy thì sao." Lão giả khoác hắc sắc bào đen thứ hai mở lời chen vào vì thấy tên thiếu niên khoác hắc bào đen thứ nhất quá tốn thời gian của bọn hắn để giảng giải cho Trần Bình Nhật. Tên Lão giả khoác hắc sắc bào đen thứ hai tranh thủ lời nói đưa bàn tay ra giữa không trung hướng Trần Bình Nhật nắm. Một cái bàn tay khổng lồ từ từ ngưng tụ trong không khí đem vị trí Trần Bình Nhật bắt tới.

....

Trần Bình Nhật đang ngưng tụ chân nguyên nhìn hai tên khoác hắc sằc bào đen trò chuyện với mình không được liền động thủ. Hắn cũng là trợn tròn mắt kinh ngạc, hắn không ngờ đến tên lão giả khoác hắc bào đen này thật sự không hợp thói thường. Một hai lời nói liền động thủ hướng mình đánh tới.

Nhưng Trần Bình Nhật cũng không hoảng vì giữa đường đánh tới hắn, thì cái bàn tay khổng lồ bị ngăn lại bởi một lớp chắn trong suốt. Hắn chắc chắn đó là trận pháp độ kiếp Biến Anh trung phẩm đã đỡ một đòn này cho mình.

"Hừ! Nhìn ta hiền hiền, không nói chuyện, các ngươi lại tưởng ta là bánh trôi. Thích nhào nắn thế nào cũng được sao! Còn ngươi tên thiếu niên kia, dù ta không biết tên người là gì, ba mẹ ngươi là ai? Nhưng họ không dạy ngươi rằng không được cư xử hỗn láo với người lớn như vậy sao? Đã vậy một hai câu gọi người khác thổ dân này, thổ dân kia. Ba mẹ ngươi mà nhìn thấy ngươi như bây giờ cũng là nhức trứng vì đẻ ra đứa con như ngươi. Ta buồn thay chắc họ mà biết ngươi vậy, họ thà đẻ quả trứng ra ăn còn hơn."

Trần Bình Nhật hừ lạnh nén tức giận đã đến giới hạn hắn bực bội xả một tràng dài. Vừa nói hắn vừa bình tĩnh nhân cơ hội ba tên khoác hắc bào đen, bị hắn làm cho bất ngờ. Rồi lấy từ kho đồ hệ thống ra thanh trảm long kiếm. Vì hắn biết mình cũng chẳng còn vũ khí nào khác ngoài nó trong kho đồ. Trần Bình Nhật nói câu giờ đã đủ để hắn ngưng tụ chân nguyên đến cực hạn Biến Anh cảnh trung cấp.

Trần Bình Nhật cười tủm một tay cầm trảm lòng kiếm một tay vuốt từ chuôi kiếm đến đầu kiếm. Hắn vận chuyển tất cả chân nguyên của mình truyền vào trảm long kiếm, Trần Bình Nhật thấy mình vẫn chưa đủ nhanh, hắn thầm đọc thêm khẩu khuyết của võ kỹ nhất kiếm quy tiên đẩy nhanh chân nguyên đến cực hạn.

Ba tên khoác hắc bào đen lúc này ngạc nhiên vì Trần Bình Nhật đỡ được một chiếu bàn tay khổng lồ của đồng bọn mình. Nhưng bọn hắn kinh ngạc hơn là Trần Bình Nhật biết nói, mà không những chỉ nói. Mà còn mắng tên thiếu niên khoác hắc bào đen thông thạo bằng ngôn ngữ của giới bọn hắn.

"Cmn! Ngươi tên thổ dân này!" Tên thiếu niên khoác hắc sắc bào đen xám mặt tức tối chửi bậy nhưng hắn không biết nói lại gì để phản bác Trần Bình Nhật. Sa mạc lời hắn chuẩn bị vận công pháp hướng Trần Bình Nhật động thủ. Thì lão giả khoác hắc sắc bào đen đã đưa tay ngăn lại.

"Khoan đã thiếu chủ, cậu vừa không thấy hắn nhẹ nhàng vừa cản được một chiêu thức của ta sao?" Lão giả khoác hắc sắc bào đen thứ hai lườm Trần Bình Nhật cản tên thiếu niên khoác hắc bào đen thứ nhất bên phe manh động lại.

"Thì sao? Không phải do ngươi chưa đánh toàn lực để tên thổ dân này may mắn đỡ được thôi sao!" Tên thiếu niên khoác hắc sắc bào đen bị Trần Bình Nhật mắng đến máu dồn lên não quay sang nghi hoặc trả lời lão giả khoác hắc bào đen thứ hai hộ vệ của hắn.

"Thiếu chủ, cậu không cảm thấy suy nghĩ của mình giờ quá đần độn sao? Nếu không phải cậu may mắn được xếp vào hàng ngàn ứng cử viên kế thừa ghế ngồi của phó thủ lĩnh trong tương lai. Cậu nghĩ ta sẽ phí nước bọt tốn công giải thích cho cậu ư! Nghe đây nhóc thiếu chủ, thứ nhất hắn nói cùng ngôn ngữ thế giới với chúng ta. Ta chắc chắn là hắn cũng từ thượng giới xuống đây như chúng ta. Và thứ hai chiêu đánh từ cảnh giới Biến Anh sơ cấp của ta không phải con hươu con vượn gì cũng đỡ được. Thứ ba từ đầu đến giờ ta không cảm nhận được cảnh giới của hắn. Chỉ có hai khả năng là hắn đang ẩn giấu cảnh giới hoặc cảnh giới của hắn quá cao ta không thể cảm nhận được. Đã hiểu chưa nhóc thiếu chủ!" Lão giả khoác hắc sắc bào đen thứ hai khinh bỉ, chế nhạo phản hồi tên thiếu niên khoác hắc sắc bào đen thứ nhất.

Nghe hết giải thích tên thiếu niên khoác hắc bào đen thứ nhất cũng liền tỉnh táo đầu óc. Toàn thân hắn run cầm cập mặt tái nhợt không còn giọt máu nói "Vậy, vậy phải làm thế nào bây giờ!"

"Còn làm sao được nữa? Không phải do thiếu chủ ngươi vừa đến một câu thổ dân, hai câu thổ dân chửi hắn sao? Không những thế còn đòi lấy hắn làm quà tặng cho thủ lĩnh. Giờ chỉ có thiếu ngươi xem xuống xin lỗi hắn, đưa một hai lọ đan dược làm quà tạ lỗi là được. Cũng hỏi hắn xem có muốn làm việc dưới trướng thủ lĩnh không? Bảo hắn có nhan trị cực phẩm này chẳng phải làm việc cho thủ lĩnh không phát tài sao? Hắn mà đồng ý chúng ta không những sẽ được thăng chức khỏi chức vị hộ vệ quèn này. Chẳng những vậy thiếu chủ ngươi cũng có chỗ tốt." Lão giả khoác hắc sắc bào đen thứ hai vuốt vuốt bộ râu, vô sỉ dụ dỗ tên thiếu niên khoác hắc bào đen thứ nhất.

"Đúng vậy nhỉ! Sao ta không nghĩ ra sớm hơn, cùng lắm mất một hai lọ đan dược là được. Hà hà hà" Tên thiếu niên khoác hắc bào đen thứ nhất, hai mắt sáng lên nói cảm kích lão giả khoác hắc sắc bào đen thứ hai.

Trần Bình Nhật nghe xong ba tên khoác hắc sắc bào đen trò chuyện. Hắn đang truyền chân nguyên vào trảm long kiếm, cũng suýt hộc máu mà chết vì độ vô sỉ của bọn hắn.

"Quà xin lỗi ư? Ta không lấy chỉ cần các ngươi chết là được rôi" Trần Bình Nhật cảm nhận bản thân mình đã vắt cạn mọi chân nguyên trong cơ thể truyền vào trảm long kiếm. Hắn cười gằn mỉa mai nói, rồi hắn lẩm bẩm thật nhanh hô to chiêu thức chém ra một kiếm về hướng ba tên khoác hắc sắc bào đen.

"... Một ta, một kiếm trảm thần, trảm ma, nhất kiếm quy tiên. Nhất kiếm!"

Ba tên khoác hắc sắc bào đen bàn bạc xong chuẩn bị cưỡi phi kiếm hạ xuống gần chỗ Trần Bình Nhật. Thì nghe tiếng Trần Bình Nhật hô to cái gì đấy "Nhất kiếm!!" Bọn hắn liền quay sang nhìn thì thấy một chiêu kiếm sắc bén Trần Bình Nhật đánh đến. Bọn hắn kinh hãi hô lên lấy ra pháp bảo phòng ngự mạnh nhất của minh. "Lại là Biến anh trung cấp! Đừng có ẩn giấu đồ tốt gì nữa! Hai ngươi mau lên lấy ra pháp bảo phòng ngự mạnh nhất của mình ra"

Tên thiếu niên khoác hắc bào đen thứ nhất tiếc đứt ruột lấy ra đáy áo đồ lót Địa Khải giáp Biến Anh trung cấp pháp bảo phòng ngự thượng phẩm. Hai tên lão giả khoác hắc bào đen thứ hai và thứ ba cũng không giấu giếm lấy ra đáy túi của mình pháp bảo Biến Anh sơ cấp phòng ngự hạ phẩm.

"Keng!!!" Sau một hồi tiếng va chạm kiếm chiêu của Trần Bình Nhật với pháp bảo phòng ngự của ba tên khoác hắc sắc bào đen. Thì pháp bảo của hai tên lão giả thứ hai và thứ ba vỡ nát. Bọn hắn trọng thương nặng khuỵu gối thở dốc trên phi kiếm. Còn pháp bảo phòng ngự của tên thiếu niên khoác hắc sắc áo bào chỉ bị sây sát nhẹ ở vài chỗ. Hắn không bị trọng thương nhưng cũng xanh mặt thở dốc, mềm nhũn hai chân ngồi bệt xuống trên thanh phi kiếm.