Chương 16: Chương 16: Trên đường đến làng Oran p.3

"Vậy ra ba bốn con goblin pháp sư còn lại niệm ma thuật bộc phá viêm trên đầu

mình" Bình Nhật nhìn từ xa chỗ đám goblin pháp sư đang niệm phép hắn cũng đã đoán được rồi.

Trong khi những con còn lại có thời gian niệm hồi phục cho con goblin Lord.

"A a! nóng quá! Nóng quá!" Dù thành công tránh thoát nhưng Trần Bình Nhật vẫn dính dư chấn từ hơi nóng của vụ nổ. Với chân khí hộ thể hắn vẫn chưa bị thương gì cả, nhưng với sức nóng cháy da này, hắn vẫn có thể cảm nhận rõ.

Ông chú dẫn đám trẻ ra xa, thấy Trần Bình Nhật đang gặp khó khăn bởi lũ goblin pháp sư. Ông im lặng rút kiếm chạy hết tốc lực về phía chúng.

Bọn goblin pháp sư lúc này chỉ chằm chằm nhìn vào Trần Bình Nhật, và chúa tể của chúng đã không phát giác được ông chú Gruu đã chạy đến từ xa chém bay đầu từng con goblin một.

...

...

Con goblin Lord rút được thanh đại kiếm ra càng thêm cuồng nộ, thức tỉnh kĩ năng Berserk như nhân vật chính sắp đánh chết kẻ thù.

Mắt nó đỏ ngầu đen tối sâu như vực thẳm, sau ánh mắt của Bình Nhật và nó chạm nhau.

Trần Bình Nhật phải toát cả mồ hôi lạnh khi thấy ánh mắt, chỉ có giết hoặc bị giết hiện ra trong đó như hố xoáy.

"Thật đáng sợ, ngươi có lẽ cần thuốc nhỏ mắt đó!"

Hắn tự trấn an bản thân, và phát ra một câu mỉa mai kẻ thù của mình.

Con goblin Lord dồn lực vào chân nhảy tới chém liên tục như không còn gì để mất vào Bình Nhật.

Lúc đầu còn tự tin vào chân khí phòng hộ của mình, còn bây giờ khắp trên cơ thể Trần Bình Nhật là vết thương sâu của thanh đại kiếm.

Đỡ một đòn hắn trả lại một đòn bằng một quyền, nhưng dù con goblin bị thương nặng, hay bị mất một cánh tay. Thì ánh sáng xanh lục nhạt luôn xuất hiện bao quanh hồi phục lấy nó. Kèm theo đó là một cột lửa bên cạnh hắn.

Trần Bình Nhật đánh ngang tài, ngang sức, với goblin Lord được gần mười năm phút. Đã câu đủ thời gian để ông chú Gruu lao tới đám goblin pháp sư.

...

...

Ông chú Gruu ẩn thân di chuyển ra sau lưng từng con goblin pháp sư một. Từ từ tiếp cận chúng, chém bay đầu từng con một.

Đám goblin sau bầu không khí im lặng không nghe thấy tiếng "Gobu, gobu" niệm phép của nhau nữa.

Mới quay đầu lại thì không còn cái nịt nữa rồi, ông chú vung thanh long sowrd (kiếm dài) vào đầu một con goblin pháp sư cuối cùng.

Sau khi tiêu diệt hết tất cả goblin pháp sư, ông chú cắm thanh Long Sowrd (kiếm dài) giữa hai chân, đứng thẳng lấy một hơi hét to về phía Trần Bình Nhật.

"Đánh hết mình đi Bình Nhật, ta xử xong một phần cho cậu rồi đó."

Con goblin Lord trong trạng thái cuồng nộ, không giữ được thần trí chỉ còn lao đầu vào chém một cách điên loạn.

Nghe thấy tiếng hét từ xa của ông chú Gruu. Trần Bình Nhật mỉm cười bắt đầu đọc khẩu quyết vận chân khí, và linh khí xung quanh dồn nộ khí vào hai nắm đấm. Máu từ vết thương bắt đầu cuộn chung chân khí, với linh khí vào hai tay thành hình dáng một con rồng ở hai tay.

Trần Bình Nhật cong một chân về trước, một chân trụ phía sau, vắt gần toàn lực chân khí trong cơ thể. Nghiêng người như tháp Pisa, đánh hai quyền về phía con goblin Lord, hét to quyền thức thứ hai của mình "Giáng Long Đại Pháo Quyền!"

Hai con xích rồng bay giữa không trung cuộn vào nhau thành một con đại xích long lớn. Đại long gầm lên một tiếng vang trời, mở to hàm răng sắc nhọn của mình nuốt trọn con goblin Lord. Chỉ để lại một hố to một trăm năm mươi mét trên con đường đất của thảo nguyên xanh.

Ông chú Gruu đã về lại nhóm các cô gái và bọn trẻ. Tất cả đang xem Bình Nhật xuất một quyền này đều kinh ngạc hét lên.

"WOW! Thần rồng, thần rồng đó!"

"Ngầu quá anh ơi, ngầu ghê.". Ba cậu nhóc trong nhóm, hét lên ngưỡng mộ.

Tiêu hao quá nhiều chân khí cuối cùng để ngượng đánh ra quyền thứ hai. Trần Bình Nhật kiệt sức, ngồi bệt ra trên bãi cỏ, thở nặng nhọc.

"Hộc hộc, cuối cùng cũng sang được quyền thứ hai." Trần Bình Nhật vui sướng vì thành công đánh sang quyền thứ hai. Hắn không quan tâm sự mệt mỏi khoe Như Tuyết

"Như Tuyết cô thấy gì chưa, giờ ai mới là bánh chưng bị ăn?"

[Tôi vừa trong quá trình nghỉ nạp lại năng lượng, anh nghĩ tôi thấy sao?] Để túc chủ không quá tự mãn nhưng nhiều hơn vẫn là sở thích vả mặt Như Tuyết cười phản hồi.

"..."

[Cộng 100 điểm thù hận từ túc chủ.]

[Tôi không nói chuyện, với cô nữa. Tôi đi thu thập tai goblin đây.]

Tuy mệt mỏi, nhưng Trần Bình Nhật vẫn ngượng dậy đi bộ về phía mọi người, và chỉ đạo họ đi thu thập tai goblin làm phân bón giúp cho mùa màng của làng.

...

...

Họ thu thập xong tất cả, mặt trời cũng lặn hẳn nhường chỗ cho ánh trắng chiếu xuống.

Trần Bình Nhật và mọi người bắt đầu lấy củi đốt lửa trại nướng cá. Chỗ cá này cũng là hắn tiện tay bắt được bên dòng suối nhỏ.

Nói đúng hơn là do thử quyền, sau đột phá nhập khí tầng bốn của Trần Bình Nhật, làm cả đàn cá trong suối bay hết lên.