Chương 17: Chương 17: Lời Mời

"Là Enju à, dạo này khỏe chứ người cảnh sát nhân dân tạo tổ đội với em không bắt nạt em chứ" hắn liền xoa đầu cô bé tóc đỏ nói.

Sau khi bị ông Harama lắc như cục xì lầu ông bê lắp thì cũng thả hắn ra và tập trung vào phân tích dữ liệu từ hắn, nhưng hắn thiết nghĩ Al mà sao chép được hắn thì bờ vờ lờ.

"Không sao cả, anh ấy rất tốt với em, à đợi chút để em giới thiệu cho thầy về họ nhé" Enju khi được hắn xoa đầu thì sướng tít cả mắt nhưng vẫn đáp lại như thường.

"Rầm..rầm...rầm..."

Tiếng đập bàn phím của lão Harama bên cạnh khiến mọi người đều để ý sang, lão thấy mọi người nhìn mình thì liền thở dài rồi nói.

"Tuy là chưa lấy được dữ liệu gì về cậu, nhưng con Al tính toán hỏng bố rồi giờ nó 1+1 bằng 3 kìa, đáng lẽ ra tôi nên cho cậu ra ngoài thử với mấy con gastrea cấp III cấp IV thì hơn, giờ thì phải mất cả tuần để sửa mất" lão Harama thở dài nói.

"Nhót, biến biến để ta làm việc, ta định nghỉ hưu từ hôm này nhưng ai ngờ lại gặp chuyện xui này chứ, lượn hết cho ta" lão Harama đột nhiên tức giận đùng đùng đá đít bọn hắn toàn bộ ra ngoài.

Miori và hai người kia thì nhìn nhau thở dài, hắn thì vẫn là cái meme hỏi chấm như thường lệ, nhìn vừa ngố vừa vô tri nên đã bị hai đứa Mina và Enju nhéo hai bên má khi hắn đang ẳm cả hai người hai tay.

"Đau đau đau" hắn liền bắt đầu hoài nghi về 500 VIT của mình, cái qq gì z sao hắn lại thấy đau.

Chỉ số của hai cô bé hay các bé khác khi luyện tập cũng hơi ngang ngang các Đại Vĩ Nhân rồi, nhưng chưa bằng một nửa so với hắn. How bằng cách nào ?????

Mặt hắn thì lại bắt đầu hiện dần thành cái meme hỏi chấm cực mạnh và yeah sure hắn lại bị nhéo cho cái đau điếng nữa.

Lúc này hắn cũng nhìn hai người kia, một người là Satomi Rentarou và Kisara Tendo chỉ số của Kisara cũng ngang ngang cảnh sát nhân dân bình thường còn của Satomi khiến hắn khá bất ngờ khi điểm STR và AGI đều qua 200, gần mức một Đại Vĩ Nhân như mấy bé gastrea hắn huấn luyện.

"A xin lỗi vì đã thất lễ, chào thầy em là Satomi Rentarou là bạn đồng hành của Enju ạ" Satomi liền nhanh chóng cúi chào kính lễ với hắn.

"Em là Kisara Tendo, em là Chủ tịch của cơ quan an ninh dân sự Tendo ạ, hân hạnh được gặp thầy" Kisara cũng cúi đầu giới thiệu chào hắn một cách lễ phép.

Hắn quay qua nhìn hai đứa Mina và Enju, trên mặt hiện rõ 4 chữ, " Ta già lắm hả" và một đống hỏi chấm xung quanh. Thấy hắn nhìn thế thì hai cô bé cũng nhún vai nhìn nhau chả hiểu gì sất.

"Haizz, được rồi ngẩng đầu lên đi, xin chào hai đứa cứ gọi là sensei là được" hắn như ông già nói.

"Được rồi chúng ta qua phòng riêng nói chuyện chứ, ở hành lang thế này không tiện lắm" Miori liền chen vào bầu không khí ngượng ngùng này.

Ở trong phòng thì lão Harama nhận ra bên ngoài đã đi hết thì liền nhìn vào bảng thống kê của hệ thống Al đưa ra.

"Khẩu súng đó cũng chả thể hạ được cậu ta, xem ra đây là sự tồn tại vượt lên cả con người sao.....mong rằng lũ đầu đất kia đừng làm chuyện gì ngu ngốc, nếu không một cuộc "Đại Diệt Chủng" hoàn toàn có thể xảy ra" lão Harama liền thở dài tự nhủ.

~~~~~~~~~~~~~

Ở một căn phòng khá rộng rãi và đầy đủ tiện nghị, hắn đang múa may pha trà một cách chuyên cm nghiệp, đương nhiên rồi hắn Đa Zi Năng mà thứ gì chả làm được.

Bên cạnh thì bọn họ đang nói chuyện với nhau, về gì thì ai biết được khi tập trung làm một việc gì đó, việc bỏ qua mọi thứ không cần thiết là điều tất yếu.

"Xong" hắn pha xong thì rót ra từng ly một.

"Vậy thầy có đồng ý đi không thầy" Mina hỏi hắn.

Hắn vừa pha trà xong thì Mina hỏi làm hắn chả hiểu gì sất, đang uống có hớp trà mà toàn bộ ánh mắt đều đổ về phía hắn.

"Có gì hot" hắn hỏi chấm nói.

"Nãy giờ thầy không nghe gì sao" Enju liền hỏi.

"Chả nghe gì sất, sư phụ ta đã dạy khi tập trung làm một việc nào đó phải tập trung dồn hết tâm ý và kỹ thuật vào việc đó, nên nãy giờ có thể gọi là ta mải pha trà nên chả biết gì sất" hắn gật đầu đáp lại.

Lúc này thì đột nhiên có tiếng gõ cửa làm mọi người lại đổ dồn ánh mắt về phía cửa. Miori liền lên tiếng đáp.

"Vào đi"

Một người đàn ông trung niên bước vào, là người mà lúc trước hắn đã từng gặp.

"Ta nghe nói Thành-sensei đang ở đây, cô đã gặp qua chưa Miori..." Kisame liền bước vô lên tiếng hỏi.

Sau đó liền bị xịt keo cứng ngắc khi hắn nhìn chằm chằm vào, lão liền "E hèm" một tiếng rồi nhìn hắn nói.

"Bên Bộ Quốc Phòng có lời mời đến thầy, Thành-sensei mai là cuộc họp thường niên của cảnh sát nhân dân và cũng có một số chuyện quan trọng nên muốn mời ngài tham gia" Kisame liền tuôn ra một tràng.

"Ta có phải cảnh sát nhân dân đâu đến làm khỉ gì" hắn hỏi ngược lại.

"Để cho ngài cái danh cảnh sát nhân dân thì lại hạ thấp ngài quá, chúng tôi mời ngài tới như một cố vấn cấp cao của cuộc họp" Kisame liền nói.

"Không đi, không đi, nhà bác bao việc" hắn liền lắc đầu từ chối.

Nhưng chợt nhận ra đây là lúc khởi đầu cốt truyện hắn lại giả bộ nhắm mắt suy nghĩ. Kisame thì cũng chỉ biết chờ đợi hắn suy nghĩ lại.

"Được ngày mai chúng tôi sẽ đến" Mina nhận ra điều gì đó liền đáp lại.

Kisame nghe vậy xong cơ mặt liền giãn ra xin kiếu đi về, thế là mấy ánh mắt kia lại đổ xô về phía hắn.

"Mấy người bớt làm mấy chuyện vô tri được không, nhìn qua nhìn lại cái khỉ gì" hắn lúc này bất lực nói.

Mọi người vẫn nhìn hắn gật đầu trực tiếp làm hắn cạn lời, thở dài một hơi hắn liền tiếp tục hỏi.

"Thế nãy là chuyện gì, chuyện mà mấy đứa nói nãy giờ đấy"

"Là chuyện hồi nãy Kisame đã nói đấy sensei" Mina liền nói.

"Ra là vậy sao, vậy chúng ta về thôi mai tính tiếp" hắn nghe vậy cũng gật đầu nói.

"Enju nhớ giữ gìn sức khỏe nhá, có rảnh thì hãy ghé trường thường xuyên và có việc gì phải ngay lập tức liên hệ thầy" hắn xoa đầu dặn dò Enju vì cô bé đã chuyển đến ở với Satomi và học ở một trường gần đó hòa nhập với cộng đồng, hắn tôn trọng quyền tự do mỗi người nên cũng không ngăn cản.

"Vâng ạ" Enju cũng gật đầu đáp.

Hắn đứng dậy tính rời đi cũng gửi lời chào đến đám người còn lại, hắn cũng chả ham nữ chính nữ phụ hay có ý định NTR gì đâu. Đời sống hắn là khúc độc hành hắn không có không gian hệ thống hay bất cứ thứ gì tương tự nên hắn cũng không có ý định hóa giá trị của mình thành 5 triệu đâu.