Chương 16: Chương 16: Thử Nghiệm

Lúc này hắn đang đứng ở một căn phòng khá rộng và không một bóng người, 3 vách đều là hợp kim xịn còn một bên là một tấm kính dày, bây giờ thì hắn cảm nhận được hắn như thú quý hiếm vậy.

Bên ngoài kính Miori và Harama bắt đầu họp ý và lập trình để "thử thách" hắn, còn Mina chỉ ngồi yên nhìn chằm chằm hắn.

Hắn thấy vậy cũng kệ đó mà mặc găng tay lên, súng thì dắt ở bên hông và vali thì cầm ở tay trái.

"Moshimoshi, nghe rõ chứ Thành" giọng lão Harama vang lên trong căn phòng.

"Nghe rõ trả lời đây" hắn sờ lên tai nghe rồi nói.

"Thông qua hội ý giữa ta và Miori ta định cho cậu đánh với toàn bộ ảo ảnh của cảnh sát nhân dân, cậu đã sẵn sàng rồi chứ" lão Harama liền nói với hắn.

"Tôi lúc nào chả sẵn sàng chiến đấu" hắn nói như vẻ hiển nhiên vì Ryuusui Seikuuken luôn bật 24/24.

"Được rồi tôi khởi động đây" lão Harama nói.

"Motion reality....Prism....Battle simulation Ver 10.0....Khởi Động....Bắt Đầu"

Sau khi quả giọng máy móc thông báo thì xung quanh hắn hoàn toàn biến đổi thành một khu vực thành thị nào đó, có vẻ như là Tokyo thì phải. Hắn xem xét lại thì mình đang đứng giữa một cái ngã tư đường rộng lớn.

Lúc này xung quanh hắn các cảnh sát nhân dân bắt đầu xuất hiện từ tứ phía theo đúng nghĩa đen, tay bắt đầu chăm chăm vũ khí hướng vào hắn mà vũ khí họ đa dạng phết các loại súng ống hay kiếm đều có đủ cả.

Dùng skill "Quan Sát" nhìn sơ qua thì đều biết họ đều ngang ngang lv 40~55 chỉ số cũng chỉ số bằng vĩ nhân cấp thấp mà thôi lv trên 50 may ra mới có mấy người chỉ số vĩ nhân.

Họ thấy hắn thì chẳng nói chẳng rằng gì liền lao tới bắt đầu tấn công luôn, vì họ là cảnh sát nhân dân nên thân thủ khá tốt, cũng có người luyện võ nữa, nhưng hắn chỉ muốn đúc lại bằng hai từ.

QUÁ YẾU

Những viên đạn bay vẻ hắn thì chỉ với một tay thuận là tay phải hắn đấm, bắt đạn liên tục và tránh né hết toàn bộ, những người tiếp cận thì một đấm thì thừa nửa đấm thì thừa ảo ảnh nào dính một đấm của hắn thì cũng biến mất bởi vì chỉ số của hắn lúc này phải gọi là cực điên.

Tên: Trần Nguyễn Nguyên Thành

Tuổi: 19

Giới tính: Nam

Hp:10420/104200 (Hp regeneration: 311.9/s)

Ip: 7300/7300 (Ip regeneration: 730/s) (được tính theo lv của hắn)

Rage:5500/5500

Lv 73: 28150/73000 Exp

STR: 478 + 100 (Strength: sức mạnh)

AGI: 458 + 100 (Agility: nhanh nhẹn)

VIT: 421 + 100 (Vitality: sức sống)

WIS: 87 +100 (Wisdom: thông thái)

INT: 91 + 100 (Intelligence: trí thông minh)

LUK: 162 +100 (Luck: may mắn)

Điểm tự do: 105

STR, AGI và VIT đều trên 500 điểm, chỉ số điên vãi cả chưởng 200 điểm từ 4 mũi tiêm gastrea cường hóa và.....hắn là não cơ bắp xin lỗi.

Hắn lướt trên mặt đất y như cơn gió khi hạ hết người này đến người kia bằng một đấm bonus người thì một vali và chưa đầy nửa phút toàn bộ cảnh sát nhân dân cận chiến đã bị hạ, hắn đương nhiên là người thầy liêm khiết nên đã cầm lên khẩu súng vừa nhận được từ lão Harama.

Ngắm nghĩa một chút hắn liền chuyển thành bắn bán tự động của lục ổ quay và bắt đầu truyền hỏa năng vào.

Khẩu súng liền có chút sáng lên, hắn cũng nhắm chuẩn và bắt đầu xả súng.

"Đoàng...đoàng....đoàng"

Hắn bắn liên tục vì súng được nạp từ hỏa năng hay nói cách khác là nội năng của hắn nên cực kì dồi dào có thể nói là vô hạn đạn mà súng cũng giật mạnh thật hắn chỉ mới truyền thử 100 Ip thôi hắn tự mắt đánh giá lôi con Tank ra thì cũng chỉ một viên là "BÙM".

Thế là chưa đầy 2 phút toàn bộ cảnh sát của Tokyo đã bị hắn cho đi bán muối toàn bộ, đương nhiên là giảm mức độ đạn xuống 10 Ip và đổi dạng tiểu liên xấy cho nhanh rồi.

Không muốn khoe chứ từ đầu đến giờ hắn toàn nhắm mắt và những thứ vừa làm kể trên đều là theo cảm nhận từ các giác quan và mở rộng vùng Ryuusui Seikuuken.

Mở mắt ra thì thấy không gian xung quanh cũng trở lại bình thường rồi, nhìn qua cửa kính thì mặt hắn liền hiện ra meme hỏi chấm thêm một lần nữa.

Lão Harama, một cậu thanh niên và thiếu nữ đang há hốc mồm nhìn hắn, còn Mina và cô bé bên cạnh thì nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ, Miori thì hắn chả nhìn ra được vì cô dùng quạt che mặt nhưng trong ánh mắt đó là sự ngạc nhiên cùng cực.

"Alo alo, bên ngoài ổn chứ" hắn liền ngay lập tức bấm vào tai nghe để nói, chân thì rải bước khỏi căn phòng này.

"Hoàn tất....Đánh giá sơ bộ.....Không thể đánh giá" một giọng máy móc vang lên khi hắn đang mở cửa đi ra ngoài.

"Oi oi oi, mất người ổn chứ" hắn ta liền tháo găng tay ra hỏi.

"Sensei vất vả rồi, các vết thương vẫn chưa hồi phục mà, thầy không sao chứ" Mina đẩy ghế lại gần đứng lên sờ vào mấy vết nứt trên cổ hắn vẫn chưa lành lại.

Không phải là vì thể chất hắn không lành được, mà là đó là sự quá nhiệt khi hắn ở trong trạnh thái Thức Tỉnh quá lâu, mặc dù không ảnh hưởng gì nên việc có vài vết nứt như thế này cũng chả ảnh hưởng gì.

Còn vì sao bật Thức Tỉnh à, đương nhiên là mới gần đây hắn lùng được chỗ ở của một con gastrea nhện cấp IV ở Amazon trong đợt đi săn để kiếm mấy con cấp III làm giao dịch với lão Harama.

Con này thì ngoài vỏ ngoài cứng, phun tơ và chân sắc nhọn thì hết rồi, quá yếu tơ thì hắn đốt cho cháy hết, di chuyển thì chậm chạm quá yếu so với con lúc đầu hắn chạm trán, được cái nó trâu với ổ nhện của nó cũng có tầm chục con III, trăm con I và II nên hắn dành cả một ngày để hỏa thiêu sạch sành sanh.

Hắn đạt được 125000 exp, 12.167 vàng và đương nhiên là một nồi huyết thanh virus gastrea để làm thí nghiệm.

Quay lại vấn đề thì hắn nghe xong thì cũng chỉ biết gãi đầu, xoa đầu Mina rồi đáp.

"Thầy không sao, chuyện trẻ con này sao làm khó được thầy các em" hắn nhe răng cười sáng lạn.

"Sensei mạnh thật đấy, trong chốc lát đã hạ toàn bộ bọn họ rồi" cô bé tóc đỏ liền lại gần hắn ngưỡng mộ nói.

"Cậu....cậu đúng là quái vật, tay không bắt với đấm đạn, lại còn nhắm mắt, bắn lại còn không xịt phát nào và hack não cả họ, dù là ảo ảnh nhưng nó gần như phản ánh 100% sức mạnh của họ và được tính toán thông qua cả Al đấy, cậu mạnh vãi chưởng ạ" lão Harama thất thố xách cổ hắn lắc lắc

"Mạnh như thế mới tự tin khoe quá tính chứ, học trò của ta ai đụng đến ta tiễn đi hết" hắn trong căn lắc lắc trả lời.