Chương 14: Chương 14: Trường Đa Zi Năng

Trong một căn phòng nhỏ, tại một bàn làm việc phổ thông hắn đang đọc những cuốn sách được lấy ra từ Cây Thế Giới, với những từ khóa là gastrea, con người, huyết thanh.

Cây Thế Giới: mở ra vùng tinh thần đi đến cây thế giới, dựa vào 3 từ khóa để tìm kiếm các loại sách.

Đây là chức năng được mở khóa sau nhiệm vụ hộ tống ba người kia về tới khu vực cốt truyện để vào cốt truyện chính, ngoài ra khi cứu bố mẹ hắn, hắn nhận được rương bí ẩn mở ra được một viên ngọc đen xì, thông tin thì toàn ???? Nên hắn vứt vào hành trang để kệ đấy.

Hắn đã đến đây được tầm hơn 1 tháng ít ngày, vài ngày đầu để đến Tokyo, 1 tuần để xây trường học và dùng thời gian còn lại để.

Sáng dạy võ hắn chọn Karate, Taekwondo và Jujutsu là ba thứ võ hắn dạy cho các bé chân voi tay gấu này , chiều dạy kiến thức về sinh tồn, chiến đấu, xử lý các tình huống...., tối hắn đọc sách và nghiên cứu, đêm đến thì săn gastrea kiếm tiền và huyết thanh, ngày ngủ 8 phút và bắt đầu một ngày mới. Đương nhiên kèm theo đó là nấu ăn ba buổi và đọc sách những thời gian rảnh.

Nhưng đến bây giờ thì ổn rồi, lũ trẻ ở đây phải nói là thiên tài khi thích nghi rất tốt với kế hoạch hắn đề ra, sáng lũ trẻ tự kéo nhau dậy, ăn cơm, luyện võ rồi trưa cũng kéo về tắm rửa ăn cơm xong đầu giờ chiều xuống chỗ hắn học, tùy theo xem có cảnh sát nhân dân đến thuê không mà sẽ cử người phù hợp để đi với họ.

Việc thuê này thì giống như thuê lính đánh thuê thôi, phần này là Yumo quản lý và Mina thì lo phần tất tần tật mọi chi tiêu và sinh hoạt còn lại của trường.

Hắn thì khá bất ngờ sau khi làm quả tên trường là Trường Đa Zi Năng và cùng Yumo, Mina đi tìm các Initiator à không phải là các học sinh của hắn mới đúng, học sinh trường đa zi năng tăng lên cực kì nhanh chóng, gần như họ đều đồng ý gia nhập một cách tự nguyện. Hắn bây giờ có số học sinh là đông thôi và hắn có thể phân biệt được nhờ tên ở trên đầu của các bé.

Việc hắn bây giờ khá ít vì số lượng học sinh được thuê khá nhiều, không thì cũng tự lập hội mà đi săn gastrea riêng luôn cho máu và đương nhiên mỗi đứa đều sở hữu một chiếc đồng hồ theo dõi để tiện hắn ứng cứu kịp thời rồi, thắng nào động đến học sinh của bố thì bố nấu chín khét luôn.

Hắn cũng có văn phòng riêng nằm ở khu giảng đường , hắn xây đúng năm khu, khu kí túc xá đầy đủ tiện nghi năm đứa một phòng để mấy học sinh ở, khu căn tin để nấu nướng, một khu nhà vệ sinh, một khu nhà đa năng thường dùng để tập luyện và cuối cùng là khu giảng đường. Xung quanh trường thì cũng chỉ là hàng rào bình thường thôi lí do không có gastrea đến phá là do thành mồi cho các học sinh luyện tập rồi, không hắn thì cũng là các học sinh.

Còn về việc nghiên cứu thì cũng chưa ra ngô ra khoai gì, có lẽ hắn cần thêm rất nhiều thời gian.

Mà kể cũng hay khi cứu lão Harama vì gia sản ông ấy giàu vcl, hầu như các trang thiết bị hiện đại đều xuất phát từ ông ấy hướng dẫn cho cả và cái giá khi hắn đề ra là mười xác của con cấp III thì ông ấy đã đồng ý lắp cho hắn.

Việc nào ra việc đấy chứ, hắn là Thành Thật Thà mà, sau vụ đó thì ông ấy vẫn đang mải chế vũ khí cho hắn còn khi nào lấy được thì chắc là tùy duyên thôi chứ biết sao giờ.

"Hai giờ chiều rồi chắc không có ai tìm mình giờ này đâu nhỉ, chắc phải đi xuống hầm thí nghiệm để làm việc cho khuây khỏa" hắn đứng dậy bẻ khớp vài đường định dùng cầu thang trong hốc tường đi xuống phòng thí nghiệm thì cảnh văn phòng hắn vang lên tiếng gõ cửa.

"Cộc, cộc, cộc"

"Sensei thầy có ở đó chứ" giọng của Mina ở ngoài nói vào.

"Em cứ mở cửa vào đi" hắn liền quay lại ngồi xuống ghế văn phòng của mình.

Mina bước vào trước thì một thân ảnh còn nhanh hơn cả Mina lon ton lách vào và nhảy vào lòng hắn.

"Papa"

Hắn thì cũng thuận nước ôm lấy mà xoa đầu cô bé thôi, cô bé thì giống như mèo vậy nằm yên trong lòng hắn để hắn xoa đầu.

"Này Miu đừng quấy rầy papa như thế chứ" Mina cũng chỉ biết thở dài nói.

Tên: Yokuno Miu (Gastrea Chó)

Tuổi: 6

Giới tính: nữ

Lv 22

STR: 51

AGI: 72

VIT: 47

WIS: 94

INT: 106

LUK: 121

Miu là em gái của Mina hắn cũng khá là hỏi chấm nhưng biết được rằng mẹ của họ cũng là người tốt một trong những người mẹ không hắt hủi hai đứa con của mình mà hy sinh để bảo vệ lấy hai đứa khi Mina 5 tuổi và Miu mới 1 tuổi.

Quá khứ của các học sinh hắn thì đau buồn cực, hầu như ai cũng phải trải qua một làn tâm sự với hắn cả, hắn thì cũng chỉ xoa dịu nỗi đau bằng tình thương lớn hơn thôi, dễ vãi ò. CHẮC CHẮN LÀ KHÔNG DÙNG ẢO THUẬT, HẮN THỀ.

"Chẳng mấy khi mà Mina, có chuyện gì sao" hắn cũng không thấy phiền mà chỉ cười nhẹ lại hỏi Mina.

"Ngày nào mà cũng được gọi là chẳng mấy khi sao, hơn nữa không có việc gì là con không được tìm papa sao" Mina chống nạnh nhìn hắn nói.

Hắn cũng chỉ biết dơ hai tay đầu hàng thôi chứ biết sao giờ, sự thật mà sao chối được. Papa hay là sensei thì tùy từng bé à, nhưng gọi thế nào hấn cũng thấy vui cả.

"Ehe" hắn cũng chỉ cười gượng gãi gãi đầu.

"Phù, không đùa nữa hôm nay ông Harama đã chế tạo xong vũ khí cho anh rồi đó, bây giờ chúng ta có thể qua đó rồi, tập đoàn Shiba" Mina liền nghiêm túc cầm bảng kẹp giấy và nói với hắn.

"Ồ xong rồi sao, bây giờ chúng ta đi luôn chứ" hắn đứng dậy và bế theo Miu vẫn còn nhắm mắt hưởng thụ.

"Ừm, Yumo đã đỗ xe sẵn rồi chúng ta mau đi thôi" Mina nói rồi mở cửa mời hắn đi.

Sau đó hắn cùng Mina, Miu, Yumo tới tập đoàn Shiba để nhận vũ khí.