Chương 5: Thị trấn Siren

Bạch Liễu có thể nghe được tiếng vang thanh thúy khi cẩm thạch va vào cửa, mà chốt cửa lúc này bị vặn hai cái, mặc dù chốt đã khóa, dưới lực vặn mạnh mẽ của pho thượng người cá vẫn phát ra tiếng răng rắc như tiếng kim loại yếu ớt gãy lìa, nghe có vẻ rất nhanh sẽ hỏng, sau đó pho tượng người cá bên ngoài đẩy cửa muốn vào, cả cánh cửa đều bắt đầu lắc lư.

Pho tượng người cá dùng đôi mắt cá chết của nó tìm tòi một vòng quanh phòng, hình như không phát hiện ai, cũng không canh trước cửa phòng Bạch Liễu nữa, nắm đấm cửa không chuyển động, bên ngoài phòng trở nên yên tĩnh không một âm thanh, đối phương giống như thật sự rời đi.

Nhưng Bạch Liễu vẫn nín thở như cũ, hắn nhớ thứ đồ chơi này khi di chuyển sẽ phát ra tiếng kéo lê nặng nề, không có âm thanh chứng tỏ pho tượng người cá căn bản không rời đi, chắc chắn còn lẳng lặng canh giữ trước cửa phòng hắn.

Vật này đang lừa hắn, dụ hắn đi ra ngoài, Bạch Liễu nghĩ, hắn liếc mắt nhìn, phát hiện mắt mèo vốn khôi phục màu xám đột nhiên biết thành màu trắng.

Vật kia quả nhiên vẫn ở đó!

Nó vẫn chưa từ bỏ ý định muốn đi vào, chốt cửa chợt bị vặn mạnh, bắt đầu nứt ra, lung lay trên cửa sắp rớt xuống.

Pho tượng người cá sắp vào được!

Người xem trước TV nhỏ của Bạch Liễu không nhẫn tâm nhắm mắt lại.

"Hiếm thấy có tuyển thủ hạt giống thế này... đáng tiếc..."

"Chủ yếu là do phó bản 《 Thị trấn Siren 》 quá độc ác, căn bản không phù hợp với trình độ người mới, người mới vào chỉ có chết."

"Tại sao vậy chứ, tôi rất coi trọng cậu ta, nhân tài giá trị tinh thần 100 đó!"

"100 thì làm được gì, mấy thuộc tính khác của cậu ta bình thường, cái gì cũng chưa biết đã bị nhét vào phó bản 《 Thị trấn Siren 》, đừng bảo người mới, khi không biết nhược điểm cụ thể của pho tượng người cá thì người chơi cũ cũng có xác suất chết, người mới phải nghịch thiên lắm mới qua cửa được..."

Đầu óc Bạch Liễu chuyển động thật nhanh, hô hấp của hắn cũng trở nên chậm rãi.

Trò chơi đã nói rõ ràng cho hắn, quái vật có nhược điểm, người chơi có thể lợi dụng nhược điểm để tránh thoát khỏi quái vật, cho nên trước mắt phải tìm được nhược điểm hạn chế món đồ này di động.

Bạch Liễu nhắm hai mắt hồi tưởng lại toàn bộ những gì xảy ra tối nay.

Chỉ cần là trò chơi thì chắc chắn có giải pháp, trò chơi vô giải là trò chơi rác rưởi nhất, Bạch Liễu thiết kế game kinh dị nhiều năm, hắn vô cùng xác nhận nhất định có gợi ý nhược điểm cho người chơi ở đâu đó.

Rốt cuộc là cái gì chứ...

Bạch Liễu vô cùng tỉnh táo bắt đầu chải vuốt tất cả cảnh tượng khi hắn gặp pho tượng người cá.

Lần đầu tiên là ở đài phun nước ngoài cửa khách sạn, Jeff kêu lên nói thấy pho tượng chuyển động, loại chuyển động này không phát ra âm thanh, chỉ đi theo phía sau xe ô tô mà thôi, pho tượng người cá không nhìn thẳng họ, đang nhìn trong nước.

Lần thứ hai là trong sảnh khách sạn, một lượng tượng người cá lớn nhìn thẳng họ, không xê dịch.

Lần thứ ba là trong phòng nghỉ, trừ pho tượng người cá lớn nhất nhìn gương, các pho tượng còn lại đều nhìn thẳng Bạch Liễu, sau khi Bạch Liễu ngủ mới bắt đầu xê dịch, pho tượng gương dịch chuyển nhanh nhất, nhưng sau khi Bạch Liễu tỉnh dậy nó liền bất động.

Nhưng hiển nhiên "Bạch Liễu tỉnh táo" không phải điều kiện hạn chế pho tượng người cá, bởi pho tượng người cá bên ngoài đã chuẩn bị phá cửa mà vào.

Trò chơi sẽ không xảy ra hiện tượng vô giải, trên người hắn nhất định có cái gì đó có thể hạn chế pho tượng người cá di động.

Không phải đồ vật bên trong căn phòng, không phải đồ vật có sẵn ở khách sạn, nhất định là đồ vật Bạch Liễu mang tới, bởi khách sạn không thể hạn chế pho tượng người cá di chuyển tự do, việc pho tượng người cá có thể tự ra khỏi phòng Jeff đã chứng minh điểm này.

Rốt cuộc là cái gì?

Gương... Nước... Ngủ... Nhìn thẳng!

Bạch Liễu biết là cái gì!

Hắn chợt đứng lên, mở cửa nhìn thẳng vào pho tượng người cá bên ngoài.

Pho tượng ngoài cửa đã đến rất gần, từ thị giác của Bạch Liễu có cảm giác chóp mũi nó đã chạm vào chóp mũi hắn vậy, bàn tay nó còn đang đặt ở nắm đấm cửa, con mắt thuần trắng không đồng tử xuyên thấu mắt mèo nhìn xuống góc dưới phải —— đó là vị trí Bạch Liễu vừa núp.

Khó trách nó nhất định phải vào, hóa ra là đã thấy Bạch Liễu núp ở góc dưới phải cửa.

Nó dừng lại mọi hành động, đuôi cá đã sắp đụng vào mũi chân Bạch Liễu, ngay một khắc cuối cùng trước khi bước vào phòng Bạch Liễu, nó ngừng trước cửa bất động.

Bạch Liễu thở vào nhẹ nhõm, quả nhiên không sai, nhược điểm khiến thứ đồ chơi này không động đậy được là người "nhìn thẳng".

Quần chúng đứng trước TV nhỏ của Bạch Liễu đều sợ ngây người.

"Tui #^#%$%$! Hắn nghĩ ra được kiểu gì vậy!! Lúc nãy mở cửa không hề do dự!"

"Bình thường người chơi mới căn bản không nghĩ đến, coi như nghĩ đến cũng không dám kéo cửa ra, chỉ dám 'nhìn thẳng' qua mắt mèo, làm vậy vẫn phải chết không nghi ngờ, bởi khoảng cách gần nhìn qua thấu kính mắt mèo chỉ hạn chế một bộ phận khả năng di chuyển của pho tượng người cá, vẫn đủ để nó phá cửa vào."

"Mẹ nó chứ, lúc cậu ta và pho tượng người cá đối mặt tôi nổi hết cả da gà!"

"Cậu ta tên là gì, người mới mà ngạo mạn ghê..."

Đám người dần dần tụ tập lại xung quanh TV nhỏ của Bạch Liễu.

【 168 người vây xem TV nhỏ của người chơi Bạch Liễu, người chơi Bạch Liễu đạt thành tựu Tân Thủ Bách Nhân Trảm 】

【 102 người like TV nhỏ của Bạch Liễu, 143 người theo dõi TV nhỏ của Bạch Liễu, 3 người donate TV nhỏ của Bạch Liễu, người chơi Bạch Liễu đạt được 3 điểm 】

Biểu tình Bạch Liễu bên trong TV vẫn dửng dưng trấn định, tựa hồ không hề thấy mình vừa làm chuyện gì ghê gớm.

Suy đoán ra "nhìn thẳng" là nhược điểm hạn chế pho tượng người cá di chuyển thật ra rất đơn giản.

Bởi sau khi Bạch Liễu ngủ, các pho tượng liền bắt đầu chuyển động, mà sau khi tỉnh, các pho tượng nháy mắt liền dừng, điểm khác biệt duy nhất trước và sau khi tỉnh của hắn chính là mở mắt, chứng minh tầm mắt có thể hạn chế di động của pho tượng người cá.

Nhưng ở đây có một cái bẫy —— đó chính là nếu cách vật ví dụ như kính "nhìn", chỉ có thể hạn chế một bộ phận tốc độ di động của pho tượng người cá, nhất định phải nhìn trực tiếp mới có thể dừng pho tượng hoàn toàn.

Bởi dưới cái nhìn của mắt người, chỉ có hai pho tượng người cá vẫn di động chậm rãi, đó là pho tượng ở đài phun nước và pho tượng bê gương trong phòng.

Pho tượng người cá ở đài phun nước nhìn trong nước, con mắt cách nước nhìn pho tượng, pho tượng mặc dù không thể chuyển động nhanh vẫn có thể xê dịch một cách chậm rãi, cho nên lúc ngoài cửa khách sạn Jeff mới thấy pho tượng chuyển động từ từ, mà trong số các pho tượng trong phòng, người cá bê gương chuyển động nhanh nhất, cũng là bởi nó nhìn gương, người cách gương nhìn vào pho tượng, độ hạn chế có hạn, cho nên nó mới đi nhanh như vậy.

Mới rồi người cá cách mắt mèo nhìn Bạch Liễu, cho nên có thể di động, mà Bạch Liễu nếu chỉ nhìn thẳng pho tượng qua mắt mèo, mặc dù sẽ có hạn chế nhất định, nhưng pho tượng ngươi cá vẫn có thể di động.

Ở khoảng cách gần như vậy, cách mắt mèo tuyệt đối không đủ hạn chế người cá phá cửa mà vào, nếu để nó tiền vào, người chơi bị đè dưới cửa, mất đi điều kiện "nhìn thẳng", người chơi rất nhanh sẽ go die.

Không thể không nói, dưới tình huống này, người chơi có can đảm mở hẳn cửa ra đối mặt pho tượng người cá đúng là rất ít, phần lớn đều luống cuống, coi như suy đoán ra điều kiện, cũng không có dũng khí nghiệm chứng, chỉ có loại người cần tiền không cần mạng như Bạch Liễu mới có thể dưới tình huống không khẳng định được mình đúng 100% vẫn tỉnh táo và có lá gan đi cá cược.

【 Sách Quái Vật tập 《 Thị trấn Siren 》 trang Pho tượng người cá đổi mới 】

【 Tên quái vật: pho tượng người cá (trạng thái nhộng), pho tượng bùa hộ mạng (trạng thái kén) 】

【 Nhược điểm: mắt người nhìn thẳng (1/3) 】

【 Phương thức tấn công: ấp trứng 】

Pho tượng người cá đôi mắt rũ xuống, đầu thoáng lệch về góc dưới phải một chút, khóe miệng hơi nhếch lên tạo thành nụ cười châm biếm, đuôi cá ưu mỹ, thân thể trắng noãn không tì vết, tư thái lộ ra một loại mỹ cảm và thần tính bí ẩn, một khi đứng bất động, loại cảm giác rùng rợn sởn tóc gáy biến mất không thấy, biến thành pho tượng đầy giá trị nghệ thuật, trong bóng đêm lãng mạn, yên lặng đứng canh trước cửa phòng vị khách xứ lạ.

【 Người chơi Bạch Liễu đạt được 3 điểm donate, giải khóa Cửa hàng 】

【 Điểm quá thấp, không thể mua vật phẩm nào, mời người chơi không ngừng cố gắng! 】

3 điểm donate, Bạch Liễu có chút hiểu, hẳn là có người xem tặng quà cho hắn, mà tại Cửa hàng vừa mở khóa, tất cả vật phẩm đều xám, biểu hiện trạng thái không thể mua, hắn đơn giản liếc vài cái, phát hiện Cửa hàng từ đồ dùng hàng ngày tới vũ khí đều có đủ, còn có rất nhiều thứ linh tinh khác, gì mà 【 nội tạng hoàn hảo không tổn thương 】, 【 thuốc Vừa gặp đã yêu 】, loại hàng hóa nghe rất khó tin cũng có bán ở đây, nhưng tương ứng, giá cả của chúng vô cùng đắt đỏ.

Bạch Liễu hiểu được câu nói lúc mới vào trò chơi —— điểm tích lũy có thể mua tất cả sự vật bạn mong muốn.

Bạch Liễu đóng Cửa hàng, cùng pho tượng người cá bất động trước cửa trố mắt nhìn nhau.

Bây giờ thứ này bất động, nhưng Bạch Liễu không thể thức cả đêm nhìn nó, hơn nữa trải qua chuyện vừa rồi, Bạch Liễu đã có nhận thức mới về mức độ tàn phá của nó.

Hắn nhìn về phía nắm đấm cửa rỉ sắt sắp từ giã cõi đời.

Xét từ biểu hiện của các pho tượng trước đó, mặc dù nó có lực tàn phá rất lớn, nhưng hình như chỉ có thể dựa vào mắt để xác định vị trí, thị giác nhạy cảm, một khi bị vải trắng che phủ liền không tìm được vị trí của Bạch Liễu nữa, coi như ở cùng một phòng cũng khó mò thấy hắn.

Nói cách khác, pho tượng người cá không có các giác quan khác.

Bằng không Bạch Liễu ở chung phòng với nhiều pho tượng người cá như thế, chỉ nghe tiếng hít thở không là có thể biết Bạch Liễu ở đâu, sau đó vặn đầu hắn xuống, không cần phí sức lôi vải trắng xuống rồi tìm, chỉ bằng sức lực tay không bẻ chốt, không có chuyện đến giờ vẫn bị giam trong tủ quần áo không ra được.

... Thật phiền mà, số lượng nhiều như vậy, đúng là cái gánh nặng.

Hắn hơi hí mắt, trong lòng bỗng hiện ác ý —— bây giờ trước mặt hắn có một pho tượng không nhúc nhích mặc hắn ức hiếp, hắn liệu có thể làm một vài thí nghiệm với nó không nhỉ, thí nghiệm xem nó có nhược điểm gì khác không, ví dụ như dùng lửa đốt hoặc dùng gậy đập xem có vỡ không chẳng hạn...

【 Nhắc nhở: nếu người chơi trực tiếp công kích quái vật mà quái vật không chết, giá trị thù hận đối người chơi của quái vật sẽ tăng lên, dẫn đến luôn công kích người chơi, hạ thấp tỉ lệ sinh tồn 】

Bạch Liễu suy nghĩ sâu xa sờ cằm một cái, hắn mỉm cười, má phải lộ ra lúm đồng tiền nho nhỏ đơn thuần vô hại.

"Trực tiếp công kích nó, nó sẽ ghi hận ta rồi trả thù đúng không..." Bạch Liễu lầm bẩm, "Vậy nếu nó tự xảy ra chuyện, liền không thể trách ta."

Bạch Liễu trò cũ dùng lại, lấy ga trải giường bọc pho tượng người cá lại, sau đó dùng dây buộc chặn đầu dưới, tiếp theo không có ý tốt đẩy pho tượng đến gần bậc cầu thang.

Dưới hoàn cảnh không nhìn thấy gì, pho tượng người cá sẽ như rắn mất đầu đi lung tung, Bạch Liễu đặt pho tượng ở chỗ này, chính là để pho tượng chủ động rơi xuống cầu thang.

Có điều kiện tiên quyết là giá trị thù hận, Bạch Liễu sẽ không chủ động đập pho tượng, nếu có thể trực tiếp đập vỡ thì tốt, còn nếu đập không vỡ, rõ ràng hắn sẽ có thêm một rắc rối to.

Số lượng lớn các pho tượng người cá là tai họa ngầm không nhỏ, Bạch Liễu chỉ có một đôi mắt, nếu hắn bị pho tượng bao vây 360 độ không góc chết, trong khi thị giác con người chỉ có tối đa 188 độ, Bạch Liễu không có cách nào mọc mắt sau gáy nhìn hết tất cả pho tượng, vậy thì hắn phải chết không thể nghi ngờ.

Bạch Liễu thích làm chuyện vốn nhỏ lãi lớn, mặc dù trò chơi nói chỉ cần lợi dụng nhược điểm chạy thoát thân là được, nhưng hắn muốn biết liệu có cách trực tiếp hủy diệt pho tượng luôn hay không, hoặc có thể nói, những pho tượng này liệu có tồn tại nhược điểm trí mạng hay không.

Hắn không phải người biết mà vẫn chủ động gõ hoặc đập pho tượng người cá, nguy hiểm quá lớn, hắn trả giá không nổi.

Nhưng nếu pho tượng người cá tự mình thị lực không tốt bước hụt ngã cầu thang, thì hắn chẳng liên quan gì ở đây hết.

Bạch Liễu chỉ muốn làm một thí nghiệm nho nhỏ, nghiệm chứng vật này có thể bị đập vỡ hay không, hắn lui về phòng, không lâu sau pho tượng quả nhiên di động, Bạch Liễu như có điều suy nghĩ, thật ra bây giờ hắn vẫn đang nhìn pho tượng, nhưng pho tượng bị vải trắng che đầu, không biết Bạch Liễu đang nhìn nó, cho nên vẫn cử động.

Điều này chứng minh, mắt người "nhìn thẳng" chỉ là điều kiện khách quan, pho tượng người cá cần chủ quan cảm thấy mình bị nhìn thẳng mới có thể ngừng chuyển động.

Trong phòng Bạch Liễu nhiều pho tượng như vậy, hắn không có cách nào nhìn thẳng từng cái, khi Bạch Liễu vừa tỉnh chưa kịp nhìn xung quanh, chúng đã chủ động ngừng xê dịch.

Cho nên, chỉ cần pho tượng người cá cảm thấy mình bị nhìn thẳng, nó sẽ không động đậy.

Có thể tự ý thức được đến trình độ này, chúng quả nhiên đều là vật sống, hoặc vật sống có trí khôn nhất định, mặc dù trình độ trí lực không cao cho lắm.

Pho tượng người cá gần cầu thang vùng vẫy mấy cái, hụt một phát nghiêng xuống, cứ thế trùm vải trắng lăn xuống cầu thang, phát ra tiếng rầm vang, Bạch Liễu đứng ở lan can tầng từ trên nhìn xuống, phủi phủi bụi bay, có chút tiếc nuối thở dài, hắn nhìn pho tượng người cá hơi co rúc phía dưới, không phát hiện bất kỳ tổn hại nào, một vết nứt nhỏ cũng không có.

... Quả nhiên đập không hỏng nha... Công kích vật lý không hiệu quả...

Bạch Liễu không biết dáng vẻ như nhân vật phản diện của mình khiến một đám người chơi đứng trước TV nhỏ trợn mắt há hốc mồm.

"Mẹ nó chứ đây là người mới ý hả?! Trùm ga trải giường lừa pho tượng người cá té cầu thang... Thao tác đầy mùi vai ác này là thế nào... Tên này trước khi vào trò chơi là tội phạm bắt cóc à?! Hay là phần tử khủng bố?"

"Tôi vừa mới còn thay cậu ta căng thẳng lo lắng, bây giờ bắt đầu đồng tình pho tượng người cá, ngã dập mặt xuống đất, quá thảm..."

"Tôi cũng thế... Trông cậu ta đứng trên cầu thang nhìn xuống giống hệt nhân vật phản diện vậy, cảm giác còn đáng sợ hơn pho tượng người cá nữa..."

"Đảo ngược hết... Vừa rồi pho tượng người cá muốn giết cậu ta, bây giờ cậu ta muốn giết pho tượng người cá, con hàng này thật sự coi mình là người chơi đấy à?!"

"Những người chơi khác đều muốn chạy thoát khỏi quái vật để sống sót, hắn thì hay rồi, trực tiếp không muốn quái vật sống nữa..."

"Đây là thế giới của đại lão sao?"