Chương 96: Càng nhiều càng tốt, càng nhiều càng tốt

Dưới ánh trăng, cả Hoả Vũ Phong là một mảnh chích diễm liệt thổ.

- Không phải nói. . . . Cửa vào ngay tại ngọn núi sao?

Lý Nguyên Thần đứng lặng đỉnh núi, tinh tế cảm ứng.

Thần thông pháp lực cường đại tràn ra, vô hạn bình phô, chỉ là thoáng cái liền đã bao phủ cả đỉnh núi. Chẳng qua là hắn vô luận tìm tòi như thế nào, vô luận cảm ứng như thế nào, thuỷ chung đều là không thu hoạch được gì.

Ngay cả một đinh điểm Hoá Long Trì tìm cũng không thấy.

Rất nhanh, hắn nhíu mày, giống như ý thức được cái gì.

Dù cho cửa vào của Hoá Long Trì thật sự ngay tại đỉnh núi, những người khác cũng nhất định không có khả năng phát hiện.

Bằng không ở mấy ngàn năm nay, Trường Ly Kiếm Tông tất nhiên đã sớm nhét người vào.

Hắn tâm niệm, thúc dục huyết mạch toàn thân.

Nháy mắt tiếp theo, huyết khí ở trong thân thể hắn cấp tốc thông suốt, thoáng như rồng ngâm.

Sau đó, hắn ngẩng đầu liếc mắt một cái.

Ngay tại đỉnh núi của Xích Vũ Phong, ẩn ẩn có một điểm kim mang nhàn nhạt.

Mỏng manh vô cùng, tựa như một tia ánh sáng, theo từ tận đáy hư không, chiếu đi ra.

- Quả nhiên, cửa khẩu ngay tại nơi này.

Miệng hắn quẹt ra một nụ cười thản nhiên.

Nguyên bản ngay từ đầu, hắn còn muốn mang Hoả Vũ hoặc là những người khác đi vào, nhìn xem có thể hay không nghĩ biện pháp vớt một cái Chân Long Quả, thời điểm mấu chốt mang ở trên người có lẽ dùng được.

Hiện giờ xem ra, ngoại trừ hắn, những người khác nhất định vào không được.

Về phần nguyên nhân, tất nhiên là bởi vì Chiêu Diêu cho hắn giọt Chân Nguyên Chi Huyết kia.

- Sư huynh, ngươi tìm được cửa vào của Hoá Long Trì rồi sao.

- Ừ, tìm được rồi, bất quá ngươi hẳn là vào không được, được rồi, ngươi trở về đi.

- Ah. . . .

Hoả Vũ "Ah" một tiếng, trên mặt hơi uỷ khuất.

Nàng vừa định nói cái gì đó, còn không có kịp mở miệng, Lý Nguyên Thần đã theo đỉnh núi cấp lướt mà đi.

Xa xa, Lý Nguyên Thần đưa tay chạm đến điểm hào quang kim sắc kia.

Nháy mắt tiếp theo, người của hắn ở tại chỗ biến mất không thấy.

-

- Cư nhiên một chút cảm giác áp chế cũng không có sao?

- Xem ra tiểu nha đầu này. . . . Sợ là không đơn giản a. . . . .

Lý Nguyên Thần tinh tế đánh giá bốn phía.

Một bên chậm rãi tiến lên phía trước, một bên suy tư.

Lần kia khi vào, cho dù là Kiếp Hoả thân của hắn, cũng cảm nhận được cỗ long uy áp chế thật lớn. Bây giờ, chính là huyết mạch trên người cấp tốc thông suốt, tất cả áp lực bốn phía tức thì không còn sót lại chút gì.

Cho dù là bốn phía có vô số cự long hài cốt, ở trước mặt điểm Chân Nguyên Chi Huyết của Chiêu Diêu, giờ khắc này cũng không phải không cúi đầu.

Hắn vừa nhấc đầu, rất xa cảm ứng được một người.

Ngay tại trong hư không vô tận kia.

Dù cho không cần nhìn, hắn cũng biết, người kia, nhất định chính là Chiêu Diêu.

Mà trong nháy mắt này, Chiêu Diêu tất nhiên cũng cảm ứng được hắn.

Hắn vừa nhấc đầu, rất xa cảm thụ được một cỗ khí tức lớn hơn nữa, tựa như cự long ngủ đông. Chỉ là cự long kia rất lớn, làm như vô biên vô hạn, bốn phía cự long là một mảnh hỗn độn mù mịt, hắc ám, tĩnh lặng.

Tràn ngập một cỗ khí tức làm kẻ khác khủng bố khiếp sợ.

Hắn biết, khí tức này nhất định là Hỗn Độn Chân Nguyên mà Tử Dong lúc trước nói với hắn.

Những Chân Nguyên Lực này mạnh mẽ vô cùng, truyền thuyết nói là từ năm tháng vô tận mà thành, tu hành giả chỉ là hấp thu luyện hoá một chút, đó là tương đương với tu hành giả khác trên Hạo Thiên đại lục không biết bao nhiêu năm tháng!

Hắn thậm chí còn nghe nói, một ít Chân Nguyên nơi sâu trong hư không, có thể làm cho người ta thanh xuân vĩnh trú, năm tháng không giảm.

Mơ hồ trong lúc đó, hắn cũng rốt cuộc hiểu được, vì cái gì lúc trước người của Thái Hư Kiếm Cảnh muốn hắn vào.

Nơi này cùng bên ngoài chênh lệch quá lớn.

Đương nhiên, nơi này tất nhiên cũng là phiến hỗn độn ách thổ nguy cơ tứ phía.

Nơi nơi đều có đại tai hoạ.

Hư không yêu vật sinh ra tại bên trong Chân Nguyên, mỗi một con tất nhiên đều mạnh mẽ vô cùng! Người tu vi thấp, tiếp xúc phiến hỗn độn kia, chỉ sợ trong nháy mắt đó là thân thể mục nát, linh hồn ma diệt!

Tầm nhìn của hắn làm như kéo dài ra vô tận, quăng về hướng phiến hư không ngàn dặm kia.

- Đó là Hạo Thiên Thành?

- Hạo Thiên Thành. . . . Cũng là Hoá Long Trì?

Hắn trong lòng rùng mình.

Lần đầu tiên đến Hoá Long Trì, trên người hắn không có Chân Nguyên Chi Huyết của Chiêu Diêu.

Tu vi cũng không cường hoành như bây giờ.

Căn bản cảm thụ không được nơi đó.

Nhưng mà lúc này đây, hắn hoàn toàn cảm nhận được.

Cả Thập Nhị Đô Phủ của Hạo Thiên Thành, Thập Nhị Đô Phủ là cổ thành to lớn như quái thú ngập trời, thoáng như mười hai cái tiết điểm trên người cự long, mà Hạo Thiên Thành, liền kiến lập ở vị trí trái tim của cự long, long uy hạo hãn vô tận.

Nháy mắt tiếp theo, tầm nhìn của hắn hướng về cự long hài cốt nhiều vô cùng ở bốn phía.

Trong lòng ẩn ẩn một tia xúc động.

Phiến thổ địa dưới chân hắn, nhất định là đã từng có vô số cự long đổ máu!

Hư Không Chúc Long nhất tộc, có lẽ mới là chủ nhân chân chính của phiến thổ địa này.

Là [nguyên trụ dân] của phiến hư không vô tận này!

[Nguyên trụ dân] tựa như là [dân bản địa] vậy.

Hả?

Rất xa, hắn cảm nhận được một khí tức sắc bén.

Như là lợi kiếm sắc bén.

Là một người trung niên.

Hai mắt như sao, khí thế quân lâm thiên hạ, [quyết nhân sinh tử].

[Quyết nhân sinh tử] : Quyết định sinh tử của người khác.

Chỉ là đứng ở trong hư không vô tận, ở dưới khí tràn của hắn, cả thiên địa đều giống như tiêu thất, chỉ còn lại có một thanh kiếm, tuyệt thế phong mang, vô cùng vô tận kiếm ý tung hoành thiên địa, cắt đứt hư không.

- Khí tức này. . . . Ít nhất là phải. . . . Thiên Tôn cao thủ!

- Là Nguyệt Môn Thần?

- Hắn sao cũng tới nơi này?

Lý Nguyên Thần mày trầm xuống.

Có chút ngoài ý muốn, bất quá cũng không phải quá mức ngoài ý muốn.

Cả Hạo Thiên đại lục, cho dù Ngũ Đại Thánh Địa, đều là thiên cư góc, không thể không hướng Hạo Thiên Thành cúi đầu. Hiện giờ xem ra, dù cho là Hoá Long Trì này, chỉ sợ cũng thuộc về phạm vi cai quản của Hạo Thiên Thành.

Xa xa, Chiêu Diêu đứng trên hư không.

- Nguyệt Môn Thần, chúng ta nơi này không chào đón ngươi!

- Quả nhiên, trên người Lý Nguyên Thần mang theo khí tức của các ngươi!

Ánh mắt Nguyệt Môn Thần như điện, theo trên người Chiêu Diêu mà đảo qua, lúc trước lần đầu tiên khi thấy Lý Nguyên Thần, hắn liền mơ hồ có chút cảm ứng, hiện giờ thấy Chiêu Diêu, trong nháy mắt liền đã hiểu được.

- Đúng thì làm sao?

Chiêu Diêu tuyệt không kiêng kị.

- Ngươi yên tâm, ta đối với nhóm các ngươi không có hứng thú, ta chỉ là nghe nói Lý Nguyên Thần từng vào Hoá Long Trì các ngươi, cho nên cố ý lại đây nhìn xem, sang đây cho ngươi một lời khuyên, nếu là các ngươi cố ý cùng Hạo Thiên Thành chúng ta là địch. . . . .

- Ngươi đây là uy hiếp ta sao!

Ánh mắt Chiêu Diêu như hoả, mơ hồ có sát khí.

- Xem ra các ngươi sợ là đã quên thủ đoạn của bản thân Hư Không Chúc Long nhất tộc các ngươi. . . . . .

- . . . . . Không cần ngươi nhắc nhở!

Chiêu Diêu oán hận một tiếng, mạnh mẽ kiềm chế chính mình.

- Ngươi biết là tốt rồi!

Nguyệt Môn Thần hừ nhẹ một tiếng, nháy mắt tiếp theo, tiêu thất.

- Lý công tử, sao ngươi lại tới đây, là tới xem tiểu thư nhà ta sao?

Một lão giả, chậm rãi đi tới.

Chỉ là lời của lão giả chưa dứt âm, trong hư không, một thân ảnh mỹ lệ đã lướt trở về.

Cả người một mặt nổi giận đùng đùng.

- Xem cái gì, ta cùng hắn rất thân sao!

Là Chiêu Diêu.

- . . . . . Ta tới đây nhìn xem.

Lý Nguyên Thần bất đắc dĩ cười, nghĩ đến Chiêu Diêu còn đang nổi nóng, vừa rồi bị Nguyệt Môn Thần trêu chọc một chút, chỉ sợ là càng tức giận. Hắn vốn còn muốn từ Hoá Long Trì, nghĩ biện pháp trực tiếp đi tới Hạo Thiên Thành.

Bây giờ xem ra, vẫn là không cần cho Chiêu Diêu thêm phiền toái.

- Lão hủ nghe nói Lý công tử muốn đi Hạo Thiên Thành?

- Đúng, bọn họ lúc trước có cho ta quyển trục thần thuật, chẳng qua là ta cầm đem đi huỷ, cho nên định tới Hoá Long Trì nhìn xem, loại giống như quyển trục thần thuật, hẳn là không khó làm đi?

- Rất khó!

Lão giả rất nghiêm túc gật đầu.

- Cho dù Hạo Thiên Thành có rất nhiều thần thuật sư, muốn chế tác loại như quyển trục thần thuật cũng là rất khó, quyển trục thần thuật của Thập Nhị Đô Phủ kia, ở trên thị trường cũng là cực kỳ trân quý.

Thì ra là thế.

Lý Nguyên Thần nhíu mày.

Trong nháy mắt, rốt cuộc hiểu được, vì cái gì Hạo Thiên Thành muốn tìm hắn.

Tại trong hư không vô tận mênh mông, Tinh Thuật Dược Thiên nhìn như là một trung cấp pháp trận vô cùng đơn giản.

Nhưng thực ra lại là vô thượng thần kỹ!

Đối phương nhất định là dán mắt lên Tinh Thuật Dược Thiên trên người hắn.

Chỉ là vẫn còn chưa hiểu rõ.

Cho nên mới muốn thăm dò.

- Nói như vậy, loại quyển trục này vẫn là có thể mua được?

- Đúng, Lý công tử có lẽ hẳn là nghe nói qua Thịnh Cổ Trai, coi như là trong Thập Nhị Đô Phủ, thường thường cũng có dấu vết của bọn họ, kỳ thật chính là các Đại Thánh Địa, thường thường cũng sẽ đi tới các Đô Phủ, [trao đổi hữu vô].

* [Trao đổi hữu vô] : Có thể hiểu là trao đổi qua lại những vật mình cần.*

Lão giả rất nghiêm túc gật gật đầu.

- Là như thế sao. . . . .

Lý Nguyên Thần hình như có sở ngộ.

Trao đổi hữu vô như loại địa phương Hạo Thiên Thành, tất nhiên không phải vô cùng đơn giản.

Loại quyển trục thần thuật này tất nhiên cũng là cực kỳ trân quý.

Bằng không, mọi người sợ là đều có thể tuỳ ỳ nơi nơi chạy.

Hắn vừa quay đầu lại, chỉ thấy không trung có hai quyển trúc thần thuật từ xa xa ném tới.

Là Chiêu Diêu ở một bên một mực còn đang nổi nóng, Chiêu Diêu giọng căm hận nói.

- Không phải là đã phá quyển trục thần thuật sao! Ta lúc trước đi Tây Hải, vừa vặn trên đất nhặt được mấy cái!

- Trên đất nhặt được?

Lý Nguyên Thần tuỳ tay tiếp nhận, lắc đầu cười.

- Bất quá loại đồ vật này, người bình thường hẳn là rất khó sử dụng.

Lão giả nhắc nhở nói.

- Ta biết.

Lý Nguyên Thần tự nhiên biết điểm ấy, lúc trước Hạo Thiên Thành cố ý cho hắn quyển trục thần thuật mà người bình thường cơ bản sẽ không sử dụng , vốn chính là có tâm muốn thăm dò hắn, cho nên sau khi hắn cầm tới tay, trực tiếp phá huỷ.

Hiện giờ, hai chương này nhưng là hoàn toàn khác!

Hắn cười cười, lại nói.

- Lão tiên sinh ở trong này lâu như vậy, trên người không biết có loại đồ vậy này không?

- Trên người lão phu nhưng thật ra không có, Lý Nguyên Thần còn chê không đủ sao?

Nhìn loại ánh mắt mong mỏi của Lý Nguyên Thần, lão giả ngây ngẩn cả người.

- Loại đồ tốt này nha, đương nhiên là càng nhiều càng tốt, đúng rồi, nơi này hẳn là còn có một vị Trầm tiên sinh đi.

- Trầm tiên sinh. . . . Đi tiếp phu nhân nhà ta rồi. . . . .

Lão giả có chút nhìn không thấu, Lý Nguyên Thần này thấy thế nào cũng không giống như là đến xem tiểu thư nhà hắn, càng giống như là đến Hoá Long Trì bọn họ vơ vét. Bây giờ, chỉ sợ là ngay cả quyển trục thần thuật trên người Trầm Tiên Nam, cũng muốn vơ vét một chút.

Đột nhiên, Chiêu Diêu một mực ở bên cạnh trầm mặt không nói gì lại hét lên một tiếng kinh hãi.

- Nương. . . . .Mẫu thân muốn tới nơi này sao??