Chương 90: Ngài đang dùng Thiên Địa Thụ Quả · Thống Ngự

- Thứ này. . . . Là trái của cây kia sao?

Bên trong mây mù, Lý Nguyên Thần thừa dịp quái vật kinh ngạc mà ngay lập tức, đã cấp tốc lướt qua.

Tại giữa thân cây, thần quang lóng lánh, hắn chỉ là đưa tay túm, điểm hào quang kia liền đã bị hắn gắt gao nắm trong tay, lớn tầm nắm tay, cầm ở trong tay thì nhẹ, mà chạm lên cũng giống như hư vô phiếu miểu.

Căn bản không giống thực vật.

Nhưng nắm trong tay thì lại phảng phất như là thái dương.

Linh lực cường đại phát ra.

- Lý Nguyên Thần, đó là đồ của ta!

Trong hư không vang lên một tiếng nổi giận, khí tức huỷ diệt thổi quét thiên địa!

Trong nháy mắt, cả bốn phía Thần Thuật Cổ Mộc, đều loé lên các loại vầng sáng pháp trận, nơi nơi đều là ký hiệu thần thuật lưu động, tràn ngập một cỗ huyền ảo đại đạo, trên trời dưới đất, đều tựa như cũng in ấn đầy ký hiệu thần thuật.

Giống như thành một bức tranh cổ, ký hiệu tối nghĩa, vô tận huyền cơ.

Mà Lý Nguyên Thần thì bị nhốt trong bức tranh, bị quái vật trong hư không trực tiếp trấn áp!

- Thật không?

Lý Nguyên Thần ngẩng đầu liếc mắt một cái.

Hết thảy chính như sở liệu lúc trước của hắn, cả vòng xoáy sa mạc chính là một cái pháp trận!

- Ngu xuẩn, cho dù ngươi là Kiếp Hoả thân, một khi dùng, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Trong hư không lại là một tiếng.

Xem ra thứ này không thể tuỳ tiện ăn.

Lý Nguyên Thần trong lòng hơi do dự.

Đối phương còn chưa có hiện ra chân thân, chỉ là ẩn nấp trong hư không, liền đã tản mát ra khí tức cường đại như thế. Cho dù là thần thông pháp lực của hắn, ở trong này cũng hoàn toàn có hạn, muốn dò xét bốn phía đều rất khó.

Có một lần cũng có chống lại một con quái vật giống như vậy, đó là Hư Không Ma Nhãn kia!

Hiện tại, quái vật ở trên không trung hoàn toàn không biết sâu cạn, đã hoàn toàn tập trung vào hắn.

Một khi ăn, đối phương chỉ sợ trong nháy mắt bạo tẩu.

Trọng yếu hơn là, cái thứ này sinh trưởng ở trên Thần Thuật Cổ Mộc, không biết bao nhiêu năm! Chỉ là nắm trong tay, liền đã mãnh liệt giống như thái dương, một khi dùng, linh lực chỉ sợ không biết bao nhiêu!

Nếu là cộng thêm linh lực dự trữ phản hồi, số lượng đơn vị tuyệt đối mở đầu bằng số triệu!

Đến lúc đó tu vi trực tiếp vọt mạnh!

E rằng còn chưa có kịp biết rõ ràng hiệu quả rõ ràng sau khi dùng rốt cuộc là gì.

Thì trong nháy mắt, Chân Thánh Kiếp đã đánh xuống.

Nhưng mà đây còn chưa phải là trọng yếu nhất.

Ngay tại bên trong hang động, bốn phía khắp nơi đều là tinh anh của Ngũ Đại Thánh Địa.

Những người này tuy rằng nhân số so ra kém với đám người trên Tiểu Vong Phong lúc trước, bất quá tu vi thì lại xa xa không phải đám người lúc trước có thể bằng được! Chỉ cần đứng ở phụ cận của hắn, độ khó của Thiên Kiếp chỉ sợ chính là bay lên gấp trăm ngàn lần!

Trong hư không, cát vàng sương mù đầy trời, phảng phất vô cùng vô tận.

Cho dù là Kinh Lôi Trận, cũng chỉ có thể hơi chút trở ngại đối phương.

Căn bản là không gây thương tổn mảy may cho đối phương.

- Để cho an toàn, phải đưa những người này đi ra ngoài trước.

Hắn trong lòng trầm ngâm suy tư.

Hiện tất cả lực chú ý của đối phương đều nằm trên người hắn.

Áp chế cường đại của pháp trận, cũng đều đang dồn vào trên người hắn.

Chỉ cần đám người này rời khỏi nơi này, cho dù có độ Chân Thánh Kiếp, hắn cũng sẽ không lại buồn phiền gì nữa. Không có nhóm người này cản trở, hắn dù cho muốn rời khỏi nơi này, thì có lẽ cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.

- Đó là cái gì vậy. . . . . ?

- Trên cây có gì đó chín sao?

Không ít người trong lòng sinh nghi, chỉ là hiện tại sớm đã cố kỵ.

Lý Nguyên Thần không muốn lại trì hoãn, cả người đứng thẳng trên cây, giống như bị pháp trận của đối phương hoàn toàn vây khốn, ánh mắt đảo qua mọi người, nói :

- Nơi này không thích hợp với các ngươi, ta đưa các ngươi đi ra ngoài, các ngươi liền tự cầu phúc nhiều vào.

Tinh Thuật Dược Thiên của hắn không thể trực tiếp truyền tống đi ra ngoài.

Nhưng là ở bên trong cả pháp trận sa mạc thì vẫn là có thể trực tiếp truyền tống đi.

Trong đó có một cái tiết điểm, ở vị trí cách cửa vào không xa, do hắn lúc trước lấy đi làm thí nghiệm.

- Lý Nguyên Thần. . . . Quả nhiên là tới cứu chúng ta.

Vô số người ngẩng đầu nhìn thân ảnh trên cây kia.

Không hề nghi ngờ, Lý Nguyên Thần chạy vào đây.

Cũng là tới cứu bọn họ.

- Đi ra ngoài? Tất cả các ngươi đều phải lưu lại nơi này!

Trong hư không, lại là một tiếng quát lớn.

Cả thời không phảng phất như đều ngưng trệ.

Chợt trong lúc đó, mọi người chỉ cảm thấy trên người đầy áp lực.

Chẳng qua là một đám còn chưa kịp phản ứng, thì bên người đã dồn dập loé lên từng đạo vầng sáng pháp trận.

Nháy mắt tiếp theo, một đám người vừa nhấc mắt liền đã trực tiếp tới vị trí cách cửa vào cách đó không xa.

- Các ngươi như thế nào lại đi ra?

Bên ngoài cách đó không xa, người của Đường gia, mấy người Lạc Thanh Dao, đang đứng ở bên ngoài.

- Lý Nguyên Thần đâu?

Lạc Thanh Dao liếc nhìn một cái.

- Lý Nguyên Thần hắn đưa chúng ta đi ra.

- Hắn hiện tại hẳn là cùng con quái vật kia chiến đấu.

- Bên trong rất nguy hiểm, nơi này đã cách cửa vào không xa, chúng ta vẫn là nên chạy nhanh ra ngoài.

Lạc Thanh Dao lớn tiếng hô hoán, một đám người nếu mà lại đứng ở chỗ này, chỉ sợ cũng sẽ kéo chân của Lý Nguyên Thần.

- Các ngươi mau nhìn. . . . .

Cách đó không xa, từng đợt hôi vụ sương mù.

Cát vàng dương trần.

Cát vàng đầy trời đã muốn từ cửa đồng thổi quét lại đây.

- Đó là?

Ánh mắt Lạc Thanh Dao run sợ, trong lúc nói chuyện, một thiếu nữ đang chậm rãi đi tới, váy trắng xinh xắn, thò tay đụng đụng, còn ngoài miệng thì la hét.

- Đây là thứ quỷ gì vậy? Thế mà lại có chút tà môn nha?

Nháy mắt tiếp theo, thiếu nữ cước bộ nhẹ nhàng tiến lên, đã biến mất tại trước mắt mọi người.

- Nàng hẳn là đi ra ngoài, mọi người bắt kịp.

- Nơi này khoảng cách đến cửa vào không xa.

Lời nói chưa dứt âm, có người hoá kiếm quang, đã vút qua.

Lạc Thanh Dao cước bộ vừa mới bước, thì bên tai tức thì truyền đến vài tiếng kêu thê thảm "A!". Nàng chỉ là vừa mới nhấc mắt, vài người chạy đầu tiên, chỉ là vừa mới tiếp xúc với cát vàng, trong nháy mắt liền tiêu tán.

Tựa như là hoàn toàn bốc hơi.

- Đây. . . . .

Nàng ngây cả người, hoàn toàn nói không nên lời.

Vài người xông trước nhất, tu vi ít nhất cũng là Bán Thánh!

Kết quả là chỉ mới tiếp xúc, đó là thân thể hoàn toàn bốc hơi!

Thi cốt vô tồn!

- Mọi người cẩn thận! Không nên xông!

Hoả Vũ lớn tiếng nhắc nhở, nhớ tới thời điểm lúc trước vừa mới tiến tới, ở bên trong sa địa ẩn ẩn thấy Kim Thân Hài Cốt. Hiện tại xem ra, đám cát vàng này chỉ sợ là ngay cả nhục thân của Chân Thánh cường giả cũng đều có thể trực tiếp ăn mòn!

Liền như vậy tuỳ tiện tiến lên, cùng chịu chết không khác gì nhau!

Chỉ là trong giây lát, vô số người cước bộ liên tục lui về phía sau, thần sắc hốt hoảng.

Một đám mặt như màu đất.

Cát vàng này như là sương mù đã muốn từ cửa vào thổi quét tới đây!

Cấp tốc hướng về phía trước mà lan ra!

- Chúng ta. . . . . Vẫn là nhanh đi tìm Lý Nguyên Thần. . . . . . !

Lạc Thanh Dao quyết định thật nhanh.

Bây giờ, đám cát vàng này từ cửa vào, một đường thổi tới.

Cả không gian dưới nền đất, chỉ biết càng ngày càng nhỏ.

Cho dù đứng ở nơi này, cũng chỉ có thể kéo dài nhất thời nửa khắc.

Rất nhanh, cả hang động sẽ bị cát vàng quỷ dị này hoàn toàn bao phủ!

Mà đám người bọn họ, đều sẽ hoàn toàn chôn vùi bên trong phiến cát vàng này!

. . . . . .

Xa xa.

Lý Nguyên Thần chính là vung tay ra, kinh lôi đầy trời đã trực tiếp đánh xuống.

Cho dù Kinh Lôi Trận không thể tổn thương đến đối phương, thì hắn cũng phải thi triển, ít nhất có thể kéo dài một ít thời gian.

Hắn một bên thi triển Kinh Lôi Trận, một bên xuất ra đan dược lúc trước.

Như là trâu bò nhai cỏ dại, mồm to nhấm nuốt, ăn như hổ đói!

Chuyện cho tới nước này rồi, hắn phải đem tu vi của bản thân, cấp tốc đề thăng!

Đề thăng tới ít nhất là Nhập Thánh thất giai!

Sau đó, lại thêm một hơi, trực tiếp dùng trái cây trên Thần Thuật Cổ Mộc, lại cưỡng ép đề thăng tu vi trên diện rộng!

Trong nháy mắt đem tu vi trực tiếp cất cao!

Đề thăng lên tới xác xuất thành công lớn nhất độ kiếp!

【Ngài đang dùng Thánh Nguyên Đan. 】

【Linh lực của ngài đã được tăng lên cực lớn, trong đó bao hàm cơ sở linh lực là 100 000 cộng với linh lực dự trữ được phản hồi là 600 000 ( Hiện tại linh lực dự trữ có thể phản hội lớn nhất là 600 000 ).】

. . . . . .

【Ngài đang dùng Thánh Nguyên Đan. 】

. . . . . .

【Ngài đang dùng Vô Cực Tạo Hoá Đan. 】

. . . . . .

【Cảnh giới tu hành của ngài đã đề thăng tới Nhập Thánh tam trọng cảnh!】

. . . . . .

【Cảnh giới tu hành của ngài đã đề thăng tới Nhập Thánh tứ trọng cảnh!】

. . . . . .

- Đan dược này. . . .Thực sự là quá chậm!

Hắn vừa nhấc đầu, xa xa, có bóng người quơ quơ qua lại.

Một đám người đang hoang mang rối loạn vội vội vàng vàng mà chạy trở về.

- Các ngươi sao lại trở lại. . . . .

Lý Nguyên Thần thầm kêu không ổn.

Hắn ở trong này một bên dùng đan dược, một bên nhìn chằm chằm bảng thông báo, còn muốn không ngừng thi triển Kinh Lôi Trận để hấp dẫn sự chú ý của đối phương, thế mà lại không nghĩ tới, một đám người đều đã bị truyền tống tới cửa.

Kết quả vẫn là chưa có đi ra.

- Bên ngoài ra không được. . . . .

- Các ngươi nghĩ nhóm các ngươi đi ra được sao?

Trong hư không truyền đến một tiếng khinh miệt.

- Lý Nguyên Thần, lấy nhục thân của ngươi, cho dù dùng cũng là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, giao ra Thiên Địa Thụ Quả, bằng không thì những người này sẽ phải cùng ngươi chôn cùng. . . . . !

- !!!

Nhưng câu nói còn chưa xong, thì Lý Nguyên Thần đã há mồm liền ăn.

【Ngài đang dùng Thiên Địa Thụ Quả · Thống Ngự. 】