Chương 81: Sư thúc tổ về sau phải nhờ vào ngươi

- Chúng ta. . . . . Lại muốn làm công cụ hình người của hắn sao?

Lạc Thanh Dao khoé miệng hơi bất đắc dĩ.

Chỉ là đứng ở một bên xa xa quan vọng, trong lúc lặng yên, bốn phía đã nổi mây trôi dày đặc, hỗn độn sương mù.

Không hề nghi ngờ, đây là Hãm Vân Trận của Lý Nguyên Thần!

Nhớ tới cảm giác bị Lý Nguyên Thần chi phối, nàng ngay cả dũng khí phản kháng cũng không có.

Đứng ở tại chỗ, động cũng lười động.

Thời điểm lúc trước, nàng còn chỉ là đoán, 99% pháp trận hẳn chính là bản thân Lý Nguyên Thần, đi đến chỗ nào, pháp trận ở ngay tại chỗ đó. Hiện tại, chuyện thiết yếu đã thật sự xảy ra trước mắt! Đã có thể xác định 200%!

Nơi này không phải là Tiểu Vong Phong, Lý Nguyên Thần cũng chưa từng có tiến vào.

Tự nhiên cũng không thể âm thầm động tay chân gì!

Lúc nàng ở Tây Hải, cũng là nghe được chút ít tiểu thư nhà mình nói chuyện tình về thần thuật sư. Chỉ là cho dù là thần thuật sư có một không hai mà tiểu thư nhà nàng nói đến, chỉ sợ cũng không thể làm được tới trình độ như Lý Nguyên Thần như này!

Tuỳ thời tuỳ chỗ, tha hồ mà triển pháp trận!

Thậm chí là cùng thi triển nhiều loại pháp trận cường đại!

- Lý Nguyên Thần bây giờ. . . . Chỉ sợ đã bị Thánh Oán nuốt sống đi. . . . .

Cố Bắc Hàn nhìn về nơi xa, rất là mơ hồ, thấy không rõ.

- Hắn khẳng định không có việc gì.

Cho dù thấy không rõ, Lạc Thanh Dao cũng là đem vẻ mặt khẳng định.

Xa xa, từng đợt vầng sáng pháp trận cường đại loé lên, Lý Nguyên Thần nhất định là lại thi triển pháp trận cường đại gì đó mà nàng chưa từng gặp qua! Cho dù là đối mặt với thiên thiên vạn vạn Thánh Oán, nam nhân kia cũng là một mặt thong dong như thế!

Từ đầu tới cuối, đã tính trước kỹ càng!

- Hắn khẳng định không có việc gì, bất quá Diêm Quyết kia. . . . .

Hình Phương Thư thở dài một hơi.

Coi như là bọn họ, cũng chỉ có thể mơ hồ thấy một ít.

Bất quá có thể khẳng định được, ngay lúc đạo ánh lửa đột nhiên khởi trong nháy mắt kia.

Thì khí tức của Diêm Quyết liền đã tiêu thất khỏi trần đời này!

Vĩnh vĩnh viễn viễn!

- Hai người các ngươi. . . . Vận khí thật tốt.

Cố Bắc Hàn nhìn phía hai người.

Hình Phương Thư thật cũng khá tốt, vì một thanh Ngọc Sấu Lưu Li Kiếm của sư môn, mà đi khiêu chiến Lý Nguyên Thần, cũng coi như là có lý do đi. Mà Lạc Thanh Dao, chính là chủ động chạy tới cửa khiêu khích, thiếu chút nữa đem cả Tiểu Vong Phong làm hỏng.

Kết quả Lý Nguyên Thần ngược lại là buông tha bọn họ.

Ngược lại là Diêm Quyết của Hạo Thiên Thành, ngay cả khiêu chiến còn chưa có tới, cũng chỉ là một câu luận bàn.

Kết qua liền ngay tại cửa vào của Thận Cảnh, trực tiếp bị Lý Nguyên Thần chém.

Thi cốt vô tồn!

- Làm sao mà ngươi cảm thấy được là chúng ta vận khí tốt? Ta nói rồi, hắn là người dễ nói chuyện, coi như là bây giờ, ta cũng vẫn cho là như vậy.

Hình Phương Thư không cho là đúng.

- Không sai, Diêm Quyết kia quả thật là chết chưa hết tội.

Lạc Thanh Dao cũng gật gật đầu, lòng còn sợ hãi, kỳ thật lúc trước nàng còn suy nghĩ Lý Nguyên Thần vì cái gì phải chọn thời điểm này mà cố ý làm, bây giờ cũng đã mơ hồ hiểu được.

- Chết chưa hết tội?

Cố Bắc Hàn khó hiểu nói.

- Thanh Dao nói rất đúng, hắn chính là chết chưa hết tội!

Hình Phương Thư hừ nhẹ một tiếng.

- Lấy tu vi của hắn, so với Lý Nguyên Thần vốn đã cao hơn một mảng lớn, trước đó lại ở trong thành vạch trần Lý Nguyên Thần, sau đó lại còn cố ý ở cửa vào chờ hắn.

- Ta đã hiểu. . . . Kỳ thật hắn chỉ là nghĩ muốn tất cả mọi người dán mắt lên Lý Nguyên Thần!

Cố Bắc Hàn suy tư đơn giản, liền đã hiểu được.

Diêm Quyết đem hết thảy sự tình đều lường trước, hắn duy nhất chưa có lường được, cũng chỉ là Lý Nguyên Thần.

Làm việc một cách điên cuồng!

Căn bản không ra bài theo lẽ thường.

- Có điều hắn cũng quá lớn mật. . . . .

Lạc Thanh Dao thật sâu bất đắc dĩ.

- Ta thấy, về sau sợ là không còn ai dám khiêu chiến Lý Nguyên Thần nữa đâu.

Cố Bắc Hàn cảm khái một tiếng.

Hạo Thiên Thành, kia chính là tồn tại đứng đầu của Hạo Thiên Đại Lục!

Kết quả gặp được Lý Nguyên Thần, chúng mắt nhìn trừng, vẫn là bị chém làm đôi!

Cái thế gian này, chỉ cần dám trêu chọc lên người Lý Nguyên Thần, sợ là không ai hắn không dám chém!

Kinh qua chuyện này, mọi người của cả Hạo Thiên Đại Lục, chỉ sợ đối với Lý Nguyên Thần sẽ có một cái nhận thức hoàn toàn mới, cho dù biết rõ Lý Nguyên Thần là Kiếp Hoả thân, chỉ sợ cũng không có mấy người dám trêu chọc Lý Nguyên Thần.

Đoàn người đứng ở tại chỗ, giống như vân đạm phong khinh.

Đối với Thánh Oán như hắc vụ kia trực tiếp làm như không thấy.

Cho dù Thánh Oán có lại nhiều, thì dù sao phía trước cũng còn có Lý Nguyên Thần chống lấy.

Cũng không biết qua bao lâu, xa xa vân vũ giống như trở lại lúc đầu, khôi phục thanh minh.

- Thánh Oán, quả nhiên mất tiêu.

Hình Phương Thư cười cười.

- Ừ, mất hết.

Lạc Thanh Dao tuyệt không ngoài ý muốn.

Về phần lũ Thánh Oán kia rốt cuộc là như thế nào mà biến mất, thì nàng cũng không muốn lại đi suy nghĩ.

Lý Nguyên Thần, dù sao vĩnh viễn cũng nhìn không thấu.

- Bất quá như vậy cũng tốt.

Cố Bắc Hàn nghĩ nghĩ.

- Ít nhất là đối với chúng ta, đối với người đến Thận Cảnh lần này, đều tốt. Ta thấy. . . . Chúng ta vẫn nên đi theo phía sau hắn đi, tương đối an toàn.

- Phải a.

Lạc Thanh Dao gật gật đầu.

Đối với đại đa số người mà nói, đi vào Thận Cảnh cũng không phải chỉ là đến xem không.

Mà phần lớn đều là vì Sa Triều mà đến.

Tuyệt đại đa số người, tu vi cũng không tính là đỉnh tiêm, cho dù tiến vào, có lẽ cũng chỉ có thể đứng ở ngoại vi. Dù sao bên ngoài như vậy là đủ rồi, mà địch nhân lớn nhất ở bên ngoài đó là Thánh Oán ẩn núp ẩn náu đâu đó.

Mà hiện tại, Thánh Oán ở bên ngoài toàn bộ đều đã biến mất!

Đây tuyệt đối là một tin tức tốt nhất trong ngày!!

. . . . . .

Quả nhiên. . . . . Xúc động là ma quỷ a.

Cho dù không có kiểm tra, thì hắn cũng biết phần thông báo ở phía trên nhất định nhiều hơn hai câu.

【Trải qua việc vượt mọi khó khăn gian khổ để chiến đấu. . . . . . Do đó nhận được điểm kinh nghiệm thông qua thắng lợi. . . . . .】

Không được, ta phải tu thân dưỡng tính.

Hắn bắt đầu thôi miên bản thân.

Không thể lại tuỳ ý chiến đấu, đại lượng gia tăng các loại linh lực.

Hắn cần chính là năm tháng yên tĩnh mà.

- Sư thúc tổ. . . . .

Hết thảy hạt bụi quy về thổ, Hoả Vũ rốt cuộc cũng đi tới.

- Làm sao vậy?

Lý Nguyên Thần quay đầu lại nhìn thoáng qua.

- Ngài đem Thánh Oán truyền tống đến nơi nào thế? Sẽ không phải. . . . Là Tiểu Vong Phong chứ?

- Ta cũng không biết đó rốt cuộc là nơi nào, có điều khẳng định không phải là Tiểu Vong Phong là được.

Lý Nguyên Thần cười cười.

Tinh Thuật Dược Thiên của hắn là kỹ năng, có thể tuỳ ý xác định địa điểm, thậm chí là bao phủ.

Chỉ là thi triển một lần, chính là mấy chục vạn linh lực.

Quyển trục thần thuật kia thì lại khác

Nếu hắn đoán đúng, loại quyển trục thần thuật giống như này của Hạo Thiên Thành nhất định không có khả năng là một cái hai cái, địa điểm cũng không thể tuỳ ý biến ảo, tất nhiên là cố định ở một địa phương nào đó, bốn phía cũng tất nhiên là có thiết lập một thần thuật hệ thống cường đại.

Bằng không chỉ là mở quyển trục thần thuật thôi, thì căn bản không có khả năng truyền tống.

Thần thuật sư hiếm thấy như thế, loại địa phương mà có được thần thuật hệ thống, cũng nhất định cực kỳ bất phàm!

Hoặc là cứ điểm của Hạo Thiên Thành, hoặc chính là ở Hạo Thiên Thành. Vô luận loại nào, nhất định cũng sẽ có rất nhiều cao thủ của Hạo Thiên Thành trông coi. Đối với Hạo Thiên Thành mà nói, cũng nhất định là một nơi cực kỳ trọng yếu.

Hắn chỉ cần vô hạn xoát kỹ năng Tinh Thuật Dược Thiên, truyền tống là có thể.

Còn cái khác thì cứ để Hạo Thiên Thành lo là được.

- Sư thúc tổ, ngài thi triển pháp trận truyền tống lớn như thế. . . . . Thật sự là không có việc gì sao. . . . .

Biết không phải đi Tiểu Vong Phong, Hoả Vũ rốt cuộc yên lòng, hiện tại nàng duy nhất lo lắng một điều, chính là Lý Nguyên Thần không ngừng thi triểu pháp trận cường đại như thế, chỉ sợ là linh lực sẽ không đủ, rồi hư nhược.

Cho dù là thần thuật sư có lại cường, chỉ sợ cũng không chịu nổi loại sức ép này.

Pháp trận truyền tống vừa rồi, linh lực chấn động, Lý Nguyên Thần sợ là không biết đã thi triển bao nhiêu lần!

Cho dù nhìn thấy, nàng cũng ẩn ẩn có điểm đau lòng.

- . . . . Ừ. . . . . Nhất thời thi triển nhiều lần như thế, quả thật linh lực có chút không đủ. . . . Tiếp theo có thể thật lâu sau không thể động thủ, sư thúc tổ của ngươi về sau phải nhờ vào ngươi rồi. . . . .

Lý Nguyên Thần chậm rãi đi qua, ngữ khí suy yếu, đối với Hoả Vũ nói thấm thía.

Hiện tại có Hoả Vũ ở bên người, nhưng thật ra là vừa hảo.

Nháy mắt tiếp theo, ánh mắt hắn đảo qua trên bảng thông báo.

【Độ thuần thục của ngài đối với Tinh Thuật Dược Thiên đã được tăng lên | Kỹ năng thuần thục + 1. 】

. . . . . .

【Cao cấp truyền tống pháp trận : Tinh Thuật Dược Thiên. 】

【Tiết điểm hiện tại : 2 | Tiết điểm lớn nhất : 3 | Linh lực tiêu hao : 320 000. 】

Hử?

Cư nhiên nhiều hơn một tiết điểm?

Này!

Xem ra là cấp 20 sẽ nhiều hơn một tiết điểm?

Dần dần, trên mặt hắn nhiều hơn một tia kinh hỉ.

Nếu đem kỹ năng này tăng lên, kỹ năng Tinh Thuật Dược Thiên chỉ là đơn thuần gia tăng linh lực lên, đó là không ý nghĩa gì. Mà một khi tiết điểm gia tăng, vượt qua 2 cái, tính chất thao tác liền hoàn toàn bất đồng!

Vốn hắn còn muốn, trực tiếp bao trùm tiết điểm này.

Hiện tại nhiều thêm một cái, tình huống tựa hồ là hoàn toàn khác.

Ánh mắt hắn nhìn phương xa.

Loại kỹ năng này phải luyện đếp cấp 999 a!

- Sư thúc tổ. . . . . Ngài làm sao vậy?

Hoả Vũ có chút mộng.

Ngay tại trước đó một giây, Lý Nguyên Thần thoạt nhìn vẫn đang suy yếu vô cùng.

Nhưng bây giờ, trong nháy mắt, giống như được hồi đầy máu, ánh mắt cũng không giống.

--------------------------------

Đa tạ vị đạo hữu - jackthegreatIV - đã tặng TLT.

--------------------------------