Chương 80: Mau đi Tây Thiên. . . . Thỉnh Như Lai Phật Tổ

- Đây. . . . Đây. . . . Chính là thực lực của Kiếp Thánh sao. . ...

Bên cạnh, vô số người ngay cả tán thưởng khí lực của Lý Nguyên Thần cũng chưa từng.

Ngay tại trước phút chốc, một đám người còn đang nghị luận, dù sao thì kia chính là Kiếp Thánh trong truyền thuyết, Thương Lan Thành lúc này, không biết bao nhiêu người đang hỏi thăm tin tức của Lý Nguyên Thần.

Mà Lý Nguyên Thần lại xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Nhưng hiện tại, mọi người ngay cả nửa điểm muốn thảo luận hay tâm tư đối Lý Nguyên Thần cũng chưa từng.

Chỉ hận chính mình vì cái gì không dài hơn mấy cái chân.

Chỉ hận chính mình vì cái gì muốn vào đây sớm đến như vậy!

- Sư thúc tổ. . . . .

- Ngươi đứng ở bên cạnh ta, đừng lộn xộn.

- Ah. . . .

Hoả Vũ sắc mắt trắng bệch

Bốn phía bão cát dương trần.

Xa xa, từng đợt hắc vụ lượn lờ, âm phong gào rít giận dữ, quỷ khóc thần gào.

Liếc mắt một cái lại thoáng như quỷ môn đại khai, vạn quỷ triều dũng!

Đó là Thánh Oán!

Đại biểu cho vô tận oán hận của chính những Thánh giả đã ngã xuống!

Chúng nó chẳng những tốc độ cực nhanh, lực sát thương lại kinh người, hộ thể thần thông của Nhập Thánh Cảnh, chỉ sợ một tiếp xúc liền có thể bị ăn mòn hoàn toàn. Ở trước mắt loại Thánh Oán này, nhục thân giống như một khúc gỗ mục!

Hiện tại cho dù chỉ là xa xa nhìn, cũng là hết hồn.

Dĩ vãng, cho dù là gặp được Thánh Oán này đó, thì cũng chỉ là vào thời điểm đi sâu vào mới gặp. Mà cho dù gặp được, cũng chỉ là mấy con linh tinh, tại bên trong sa mạc hoang vu, cho dù không địch lại, cũng có thể dễ dàng chạy trốn.

Nhưng bây giờ, nơi này cũng không phải là một hai con.

Mà là ngàn vạn!

Chi chít, rầy rà chủng loại!

- Phương Thư, ngươi không phải nói hắn dễ nói chuyện sao?

Cố Bắc Hàn chỉ kém không đứng thẳng nổi.

Hắn vốn còn tưởng rằng Diêm Quyết tìm tới Lý Nguyên Thần, hai người cũng liền khách sáo một chút.

Không nghĩ tới, Lý Nguyên Thần này người ta còn đang nói chuyện, thế mà lại trực tiếp liền động thủ!

Nơi này chính là cửa vào của Thận Cảnh đấy!

- . . . . .

Lạc Thanh Dao cùng Hình Phương Thư hai người nhìn nhau, đều nói không nên lời.

- Chúng ta vẫn là nhanh rút đi. . . . .

Cố Bắc Hàn sắp đứng không nổi.

Hắn chỉ là liếc về nơi xa một cái, cách đó không xa, là một mảnh hắc vụ mù mịt!

Vô số tiếng rít của Thánh Oán!

Thanh âm thê thê thảm thảm thích thích!

- . . . . . Người này. . . . .

Lạc Thanh Dao hoàn toàn không biết nên làm sao để hình dung về người như Lý Nguyên Thần.

Thật sự là quá kinh khủng rồi!

Kẻ khác hoàn toàn nhìn không thấu.

Lúc trước, nàng còn lo lắng, Kiếp Hoả thân của Lý Nguyên Thần, sẽ bị người dán mắt vào mà nhìn.

Sẽ bị người nhớ thương.

Hiện tại, trải qua chuyện này, sợ là chỉ còn một vài người dám đánh tâm tư lên Lý Nguyên Thần!

Kia quả thực chính là một tên điên!

Không đúng. . . . . !

Nàng trong lòng trầm xuống, suy tư đơn giản, trong lòng ẩn ẩn hiểu ra.

Lý Nguyên Thần tuyệt đối là cố ý làm vậy!

Ánh mắt của nàng nhìn về người kia trong sa mạc.

Lý Nguyên Thần thần sắc thanh lãnh như trước, từ đầu đã không bị ảnh hưởng, không một gợn sóng. Tòng thuỷ chí chung cũng chỉ là lẳng lặng đứng ở nơi đó, đổ xuống thần thông pháp lực, bình tĩnh.

Mà đối diện là Diêm Quyết đến từ Hạo Thiên Thành, dĩ nhiên vẻ mặt xanh mét, thần sắc hốt hoảng.

Phải biết rằng, Diêm Quyết chính là Nhập Thánh thất giai!

Mà Lý Nguyên Thần ngay tại trước đó không lâu, cũng vừa mới siêu việt Nhập Thánh!

Không hề nghi ngờ, đây là hiệu quả của Lý Nguyên Thần.

Có gan khiêu chiến Kiếp Thánh, nhất định phải trả đại giới, coi như là người của Hạo Thiên Thành, cũng phải lưu lại chôn cùng!

- Công tử. . . . .

Người phía sau Diêm Quyết luôn đi bên cạnh, thanh âm run rẩy.

- Lý Nguyên Thần. . . . Chúng ta lần sau. . . . Lần sau gặp!

Diêm Quyết khoé miệng run rẩy, chỉ cảm thấy lưng phát lạnh từng đợt.

Hắn vẫn là lần đầu tiên gặp được người giống như Lý Nguyên Thần như vậy.

Quá điên cuồng.

Cũng quá kinh khủng!

Cho dù không có quay đầu lại, hắn cũng có thể nghe được những tiếng rít âm trầm khủng bố, đó là con số đếm không hết, trăm triệu ngàn ngàn các loại Thánh Oán, ở trong không khí cấp tốc xuyên qua, kéo không khí hình thàm tiếng động.

Thoáng như nước chảy.

Đã muốn hướng Lý Nguyên Thần vọt tới.

Mà hắn, là ngay tại trung gian của lũ Thánh Oán cùng Lý Nguyên Thần!

Nếu là Thánh Oán bình thường vô cùng đơn giản, hắn thật cũng không sợ. Nhưng hiện tại, Thánh Oán này tầng tầng lớp lớp, hoàn toàn ngưng tụ cùng nhau, sớm phân không rõ, trời mới biết bên trong giấu chủng loại Thánh Oán gì.

Nếu không cẩn thận, coi như là hắn, cũng sẽ nháy mắt bị mất mạng!

Nơi này vốn chính là nơi đổ máu của chư Thánh!

Huống chi, hắn hiện tại, còn bị khí tức của Lý Nguyên Thần hoàn toàn khoá.

Một khi Thánh Oán tới gần, Lý Nguyên Thần hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Mà hắn, cũng phải chôn cùng!

- Lần sau? Ngươi không phải là đối với ta rất có hứng thú sao?

Ánh mắt Lý Nguyên Thần lạnh thấu xương.

Hắn trong cuộc đời hận nhất chính là loại này, người cứ ở trong tối mà cứ muốn làm đông muốn làm tây.

Có một lần là Triệu Tịch giả, cũng là người của Hạo Thiên Thành.

Mà hiện tại, Diêm Quyết trước mắt, cũng lại là người của Hạo Thiên Thành!

Tiếng động gào thét càng ngày càng gần, Diêm Quyết sớm đã hoàn toàn không nghía đến Lý Nguyên Thần, lúc này đây, làm trò trước mặt nhiều người như vậy, hắn căn bản là thật không ngờ Lý Nguyên Thần lại thật sự động thủ.

Bây giờ hai người giằng co, hắn lại hoàn toàn không dám động thủ.

Mạng của hắn cao quý hơn sao Lý Nguyên Thần lại có thể bằng!

Một mạng đổi một mạng, căn bản không đáng!

Hắn nghĩ cũng không nghĩ, cước bộ một túng, thầm nghĩ rất nhanh sẽ rời khỏi nơi này.

Chỉ là hắn thậm chí chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy trước mắt đột nhiên phong vân biến huyễn, vân thâm vụ bao lại.

Cái gì vậy?

Hắn thét một tiếng kinh hãi, còn chưa có kịp thấy rõ, nháy mắt tiếp theo, chỉ cảm thấy trước mặt liền nhiềm thêm một bóng người.

Hơn một chút xanh biếc lấp lánh.

- Ngươi có thể đi chết rồi!

Lý Nguyên Thần cũng nghĩ cũng không nghĩ, vừa ra tay đó là nhánh cây của Long Thần.

Thánh Oán vô cùng vô tận sắp tới gần, hắn phải tốc chiến tốc thắng, cho tới nay hắn luôn lấy Long Thần Thụ làm vũ khí bí mật, giờ khắc này cũng hoàn toàn đem ra.

Phối thêm Hãm Vân Trận làm cho người ta khó lòng phòng bị, như hổ thêm cảnh!

Có một lần, chính là lá cây của Long Hồn Thụ, liền đã dễ dàng cắt qua Già Lam Bảo Y của Hình Phương Thư!

Bây giờ đây chính là Long Hồn Thụ!

- Đây là. . . .

Trong lúc hốt hoảng, Diêm Quyết chỉ cảm thấy trước mắt mình hiện lên một đạo lục quang.

Ngay sau đó, còn không kịp phản ứng, cả người tức thì lạnh lẽo ở yết hầu.

Hắn muốn nói gì đó, cũng làm sao cũng không thể nói nên lời.

Nháy mắt tiếp theo, Lý Nguyên Thần vung tay một cái, trong tay có những điểm máu tươi theo cổ tay phun dũng mà ra, đã trực tiếp vung về hướng Diêm Quyết. Máu tươi khuynh sái, dường như bị Thiên Địa Kiếp Hoả đốt đi, chỉ là ngắn ngủi trong nháy mắt, Diêm Quyết trước mắt liền đã hoá thành tro tàn!

- Công tử. . . . . ?

Phía sau vẫn là người hầu hai mắt đăm đăm, gần như dại ra.

Thời điểm tới đây, bên người Diêm Quyết chỉ dẫn theo một người là hắn!

Nơi này là cửa vào của Thận Cảnh! Vô số người truyền tống vào nơi này, cả tu hành giả của Thương Lan Thành đều ở trong này! Trên đời này cho dù có người lại điên cuồng, cũng không thể đối với công tử Diêm Quyết đến từ Hạo Thiên Thành động thủ!

Loại chuyện này cho dù là Ngũ Đại Thánh Địa liên thủ, cũng không thể phát sinh!

Nhưng là như thế, ngay tại trước mắt hắn, hết lần này đến lần khác lại đã xảy ra!

- Diêm. . . . Diêm Quyết. . . . Hắn đã chết. . . . . . ?

Hoả Vũ ở phía sau cả người hoàn toàn ngây dại.

Trước một giây, nàng còn đang suy nghĩ, làm sao để chuồn êm đẹp, tự nhiên bên trong nhiều hơn một cái Hãm Vân Trận.

Không nghĩ tới mới nháy mắt, Diêm Quyết trước mắt liền cặn bã cũng không còn!

Kia chính là tứ công tử của Hạo Thiên Thành!

Ngay tại cửa vào của Thận Cảnh, trực tiếp bị Lý Nguyên Thần giết!

Nàng chỉ là theo mắt nhìn, Lý Nguyên Thần cầm một thanh đao lục sáng chói vọt tới, tuỳ tùng vẫn luôn đi theo Diêm Quyết, vẻ mặt mơ mơ màng màng, sợ là còn chưa có phản ứng, liền đã bị Lý Nguyên Thần dùng một đao.

Giơ tay chém xuống!

- Sư thúc tổ của ta đây. . . . Rốt cuộc là cái gì a. . . . .

Hoả Vũ sợ ngây người.

Nàng lăng lăng đứng ở tại chỗ, lăng lăng mà nhìn.

Vầng sáng pháp trận tứ phía từng đợt loé lên, là màu sắc mà nàng quen thuộc vô cùng.

Cũng là màu sắc mà nàng sợ hãi.

- Đó là. . . Truyền tống pháp trận. . . . .

- Sư thúc tổ. . . . Sẽ không phải là muốn đem lũ Thánh Oán này. . . . Truyền tống đến Tiểu Vong Phong đi. . . . .

Hoả Vũ chỉ cảm thấy da đầu run lên.

Đây rốt cuộc là sư thúc tổ gì vậy a!

Số lượng Thánh Oán đông đảo như thế mà đem truyền tống qua, Trường Ly Kiếm Tông sợ là phải trực tiếp bị chơi nát!!

. . . . . .

Bên trong núi non, một nơi bí mật.

Vách đá, mây mù lượn lờ.

Thích Tôn Tín đang ở trên vách đá, hứng thú mà thưởng thức vân cuốn vân thư đầy trời.

Đột nhiên, hắn giống như cảm ứng được gì đó.

Đột nhiên quay đầu lại!

- Đó là. . . . Thánh Oán!

- Thứ đồ quỷ trong Thận Cảnh. . . . Làm sao lại chạy tới nơi này rồi. . . .

- Đây. . . Đây. . . . . Làm sao có thể. . . . . . .

Hắn chỉ là giương mắt nhìn, bên trong ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ. Bên trong cổ thành to lớn, trong lúc lặng yên, dĩ nhiên đã có hàng vạn hàng nghìn tiếng rít của Thánh Oán, gào khóc thảm thiết! Vô số Thánh Oán tụ tập cùng một chỗ, tối đen như mực, tựa như thuỷ triều.

Ở cả trong căn cứu mà tuỳ ý làm loạn!

- Thích lão. . . . . ! Việc lớn không tốt!

Một bóng người cấp tốc chạy tới.

- Mau. . . . .

Thanh âm Thích Tôn Tín run rẩy.

Thánh Oán này, cho dù là hắn, cũng là cực kỳ kiêng kị!

Ngay tại trước đó không lâu, hắn còn muốn, đời này sẽ không bao giờ. . . . lại đi Thận Cảnh nữa!

Không nghĩ tới, hiện tại, Thánh Oán ở Thận Cảnh liền đã tìm tới cửa rồi!

- . . . . . Mau đi Hạo Thiên Thành. . . . . Thỉnh Nguyệt Môn Thần đại nhân!

--------------------------------

Đa tạ vị đạo hữu - jackthegreatIV - đã tặng TLT.

--------------------------------

**Không drop thì không drop. Đập nồi, chiều thả bom!