Chương 72: Sư đệ mấy năm nay là như thế nào đần đến vậy a

- Sư đệ, ngươi. . . .

Trên Tiểu Kiếm Phong, hai bóng người đứng trên không trung.

Là Tử Dong chân nhân cùng Sở Nam Diễn.

Sở Nam Diễn hoàn toàn nói không nên lời.

Từ đầu tới cuối, hắn cũng chỉ là đi một chuyến qua Triều Dương đại điện.

Kết quả một hồi đến, nhục thân của Lý Nguyên Thần đã tận phục, cả người cũng thay một bộ y phục sạch sẽ, toàn thân trên dưới rực rỡ hẳn lên. Tính tới, thì khoảng thời gian lúc trước nhục thân bị huỷ, thậm chí còn chưa đến một ngày!

Thật sự là quá nhanh!

Lý Nguyên Thần lúc trước mở miệng nói khôi phục nhục thân rất dễ dàng, hắn vốn còn tưởng rằng Lý Nguyên Thần chỉ là thuận miệng nói.

Chỉ là an ủi nhóm người bọn họ một chút.

Không nghĩ tới, đó thật sự chính là "rất dễ dàng"!

Tử Dong chân nhân từ không trung hạ xuống.

Cả người mang theo vẻ mặt hồ đồ.

Hiện giờ, một đám kiếm chủ của Thập Nhị Kiếm Phong, còn đang ở trong thư khố của Triều Dương Phong lục tung, còn đang đắm chìm trong các loại sách cổ, đau khổ tìm tòi biện pháp giúp nhục thân Lý Nguyên Thần tận phục.

Mà bên này, Lý Nguyên Thần xoay mình một cái, nhục thân đã tận phục!

- Nguyên lai là chưởng môn sư huynh.

- Sư đệ. . . . . Ngươi thật sự định trực tiếp đi qua Thương Lan Thành ở Tây Hải sao?

Tử Dong chân nhân hỏi một tiếng.

- Ừ, ta tính lập tức xuất phát.

Lý Nguyên Thần làm như một khắc cũng không muốn trì hoãn.

- Sư đệ hiện tại nếu nhục thân đã tận phục, lại vừa mới nhập Thánh giai, kỳ thật cho dù muốn đi Thương Lan Thành kia cũng không cần sốt ruột quá, muốn hay không ở Triều Dương Phong bế quan vài ngày, tu luyện Thánh Vực một chút.

Tử Dong chân nhân nhắc nhở một câu.

Hắn hiển nhiên là lo lắng Lý Nguyên Thần liền như vậy tuỳ tuỳ tiện tiện ra ngoài.

Như vậy thật sự là quá nguy hiểm.

Cho nên vừa nghe đến Lý Nguyên Thần muốn đi Tây Hải, hắn trực tiếp chạy tới đây.

Chỉ là tu luyện một cái Thánh Vực, nếu là có hắn ở một bên phụ trợ, hẳn là không cần dùng đến mười ngày nửa tháng.

Bế quan?

Tu luyện Thánh Vực?

- Trở về sẽ có cơ hội, ta ở trên đường sẽ chậm rãi cân nhắc. . . . .

Ánh mắt Lý Nguyên Thần nhìn thẳng, tuỳ tiện lấy cái cớ.

Hắn hiện tại đã siêu việt Nhập Thánh, nhục thân lại sáng sủa hẳn, Kiếp Hoả thân hơn nữa còn có một ít Chân Nguyên Long Huyết, thật muốn luận về tư chất tu hành, thì trên đời này sợ là chỉ có vài người mới có thể so được với hắn.

Linh đài khai, tốc độ tu hành đã có thể xa xa không phải mấy điểm linh lực mỗi giây như lúc trước!

Một khi tính thêm linh lực dự trữ phản hồi, bế quan vài ngày, tu vi sợ là phải trực tiếp cọ cọ cọ hướng lên trên mà trướng!

Đến lúc đó Thánh Vực e rằng còn chưa có luyện xong, thì Triều Dương Phong liền đã biến mất!

- Được rồi. . . . Vậy trên Tàn Kiếm Phong nhưng thật ra có rất nhiều binh khí. . . . Sư đệ có phải hay không. . . . .

- Cũng không dùng luôn.

Lý Nguyên Thần biết Tử Dong chân nhân muốn nói gì.

Tu hành giả một khi siêu việt Nhập Thánh, thì việc trọng yếu nhất liền chỉ có hai việc.

Tu luyện Thánh Vực.

Còn có cô đọng uẩn dưỡng Thánh Binh.

Chẳng qua đối thủ của hắn, cho tới bây giờ sẽ không phải là bất kỳ ai trên thế gian này.

Đối thủ của hắn chỉ có một.

Thượng thiên hạo hãn.

Vô thượng Thiên Kiếp.

Vô luận là Thánh Vực, Thánh Binh, thì chỉ cần ở trước mặt Thiên Kiếp đều vô ích.

Hết thảy đều là công vô dụng!

Cho dù có lại dành thêm nhiều thời giờ đi cô đọng uẩn dưỡng Thánh Binh, chống lại Thiên Kiếp, chỉ sợ cũng sẽ không có tác dụng gì. Một khi vượt qua Thiên Kiếp, tu vi từ nay về sau thuận buồm xuôi gió, cảnh giới đề thăng, tác dụng của Thánh Binh này nọ trong nháy mắt tất nhiên sẽ rơi rớt thảm hại.

Theo một ý nghĩa chính xác để nói, thì miễn là cái gì đó vô ích với độ kiếp, thì đều đối với hắn có công vô dụng!

Hắn phải theo đuổi chính là cực hạn của nhục thân.

Là nhục thân bất tử bất diệt!

Nhục thân của hắn chính là Thánh Binh!

Tử Dong chân nhân bắt đầu nhức đầu.

Đối với Nhập Thánh cường giả mà nói, ưu thế lớn nhất có hai cái.

Thánh Vực, Thánh Binh.

Mà hiện giờ xem ra, Lý Nguyên Thần đối với hai thứ đó tựa hồ là hoàn toàn không có hứng thú!

Một Nhập Thánh cường giả không có Thánh Vực, không có Thánh Binh, thật sự vẫn là Nhập Thánh cường giả sao?

Hắn không biết.

- Sư huynh không cần lo lắng, chỉ là một cái Thương Lan Thành, ta đi xong liền sẽ trở về. . . . .

- . . . . .

Tử Dong chân nhân sửng sốt.

Lời của hắn còn chưa kịp ra khỏi miệng, nháy mắt tiếp theo, Lý Nguyên Thần liền đã tiêu thất.

- Sư đệ!

Tử Dong chân nhân thân hình lướt một cái, đã cấp tốc lướt qua.

- Làm sao thế?

- Sư đệ. . . . Liền như vậy tính trực tiếp đi qua Thương Lan Thành sao??

Tử Dong chân nhân cả người ngây dại.

- Chẳng lẽ. . . . Còn cần cái gì đặc biệt sao?

Lý Nguyên Thần nhướng mày, có chút khó hiểu.

Lúc trước, Sở Nam Diễn liền đã cùng hắn giới thiệu qua.

Hiểu biết của hắn đối Thương Lan Thành cũng có đại khái.

- Sư đệ. . . Ngươi đây. . . . .

Ánh mắt Tử Dong chân nhân đều nhanh muốn xông ra rồi, sư đệ trước mắt hắn, thật sự là nhìn không thấu mà.

- Sư huynh ta đây vừa vặn có một chiếc thuyền Thái A Kiếm Chư, sư đệ nhưng thật ra có thể lấy đi thay vì phải đi bộ.

Nói xong, hắn tuỳ tay một chiêu, trước mắt tức thì hơn một điểm bảo quang.

Điểm bảo quang này to bằng đầu nắm tay, giống như một vầng sáng trong suốt vòng tròn.

Bên trong vầng sáng mơ hồ có thể thấy được một con thuyền, tinh xảo vô cùng, ẩn ẩn tựa như kiếm, xa hoa.

- . . . . . Hoá ra là còn có thứ này. . . . .

Lý Nguyên Thần nghĩ tới.

Trên đời này có rất nhiều khí cụ phi hành, các loại linh khí, đạo khí, đủ loại, kẻ khác nhìn hoa cả mắt. Chỉ là thật sự quá nhiều chủng loại, nên hắn cũng lười đi tra loại tư liệu về phương diện này.

Dĩ vãng tu vi của hắn cũng chỉ có Tẩy Tuỷ Cảnh, cơ hồ là hoàn toàn không có tiếp xúc.

Nhưng thật ra danh khí giống như loại danh kiếm Trấn Ngục trong truyền thuyết, thì hắn cực có hứng thú!

Thời điểm ở nam thư lâu, cũng có cố ý tra, đọc qua tư liệu về phương diện này.

- Sư đệ. . . . Ngươi mấy năm nay. . . . .

Tử Dong chân nhân rất muốn nói "Sư đệ. . . . Ngươi mấy năm nay làm sao mà tu luyện tới đây", chỉ là hắn thật sự nói không nên lời.

Loại bảo cụ phi hành này, trên cơ bản Bão Thần Cảnh trở lên, đều có thể thoải mái khống chế.

Tới Nhập Thần Cảnh, Hợp Thần Cảnh, cho dù là các bảo cụ phi hành loại đại hình cũng đều có thể thoải mái khống chế.

Mà Lý Nguyên Thần, hiện giờ đường đường chính là Nhập Thánh cường giả!

Thấy thế nào, đều giống như là hoàn toàn không có gặp qua hay dùng qua loại đồ vật này.

- Xem ra đem đi chơi một chút cũng không tồi.

Lý Nguyên Thần khẽ gật đầu, Tử Dong chân nhân chỉ là giới thiệu một chút, hắn liền đã ngầm hiểu ra.

Lấy thần thông pháp lực mênh mông của hắn hiện tại, muốn thao tác thì rất dễ dàng.

Thuận buồm xuôi gió.

Đem đi chơi một chút?

Sở Nam Diễn cùng Tử Dong chân nhân hai người nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều nhìn nhau không nói gì. Đây chính là bảo cụ phi hành cao cấp nhất ở Trường Ly Kiếm Tông, từ trước đến nay cũng chỉ có chưởng môn chân nhân mới có tư cách giữ.

Một thế hệ một đời truyền thừa!

Hiện giờ tới Lý Nguyên Thần, thì trực tiếp lại thành đem đi chơi!!

Không hề nghi ngờ, Lý Nguyên Thần đối với hiểu biết về bảo cụ phi hành chỉ sợ thật sự chính là con số không!

Trong nháy mắt, trong lòng hai người đồng thời nổi lên nghi vấn--

Sư đệ mấy năm nay là như thế nào đần đến vậy a.

Loại đồ vật này cơ bản chỉ cần là Bão Thần Cảnh thì sẽ biết!

Ngay tại lúc nội tâm hai người phun tào, thì Lý Nguyên Thần đưa tay một chiêu, không trung tức thì vang lên một tiếng sưu thật lớn như tàu cao tốc, kiếm quang lưu động, nháy mắt tiếp theo, đạo kiếm quang kia liền đã xa xa hướng phía tây, cấp tốc chạy đi.

- Sư đệ. . . . Liền như vậy đi rồi. . . . . ?

- Đúng vậy. . . . .

- Ai. . . . .

Thật lâu sau, Tử Dong thở dài một tiếng.

Lý Nguyên Thần nói đi là đi, hắn còn có rất nhiều chuyện còn chưa có dặn dò xong.

- Đúng rồi, Tử Diễn a, ngươi nói với hắn sự tình Thương Lan Thành chưa?

Tử Dong chân nhân giống như thuận miệng hỏi, trong lúc nói chuyện.

- Ta nhớ rõ Hoả Vũ mấy năm nay một mực ở Thương Lan Thành đi, Trạm Lam Hải Tinh ở Tây Hải quả thật rất thích hợp với luyện khí Bích Ẩn Phong nàng.

- Đúng, nàng một mực ở đó, trở về ta lại gọi Xích Diễm gửi cho nàng một lá thư qua.

Sở Nam Diễn gật gật đầu.

- Cái đó thật không cần, trở về ta sẽ gửi cho nàng lá thư là được rồi.

Tử Dong chân nhân trực tiếp xua tay.

Hắn tự nhiên là biết Xích Diễm cùng Hoả Vũ có quen biết, có một lần, lúc hắn đi qua Bích Ẩn Phong, vừa vặn thấy Xích Diễm ở đó, Hoả Vũ ở trước mặt Xích Diễm, mà một hơi liền "tiểu Tử Dong a", "tiểu Xích Diễm a".

Hiện giờ hắn tưởng tượng đến, da đầu liền phát run.

- Chưởng môn chân nhân. . . . . .

Sở Nam Diễm trong lòng ẩn ẩn một tia không ổn.

Bên trong cả Thập Nhị Kiếm Phong, đại khái thì Bích Ẩn Phong là có địa vị cao nhất. Bất quá đây cũng không có biện pháp nào, Hoả Vũ kia là người từ Thái Hư Kiếm Cảnh đi ra, bối phận quá lớn, cả Trường Ly Kiếm Tông nói đến là đến, nói đi là đi.

Cho dù Triều Dương Kiếm Hội, cũng là không tham gia.

Bày đặt sự tình của Bích Ẩn Phong cũng không quản, ở Tây Hải ngẩn ngơ đã được vài năm.

. . . . . .

Cực xa xa.

- Nhìn không ra nha, vật nhỏ này thật đúng là không tồi a, ít nhất có thể để mấy chục người cưỡi, hẳn là tiền không ít. Chỉ là tốc độ, có chút quá chậm. . . .

Phía trên kiếm chu, Lý Nguyên Thần đứng ở đầu thuyền, suy tư.

Chỉ là một sợi tâm thần, liền có thể dễ dàng thao tác.

Lấy nhục thân của hắn, sớm đã không biết siêu việt Nhập Thánh cường giả tầm thường gấp bao nhiêu lần.

Toàn lực mà chạy, chỉ sợ là phải so với thuyền nhỏ này nhanh gấp mấy lần.

Chẳng qua là nó từ trên tay Tử Dong chân nhân chưởng môn xuất ra, thì hẳn là sẽ không quá kém.