Ngươi rất mạnh. . . .
Một câu này, Lý Nguyên Thần nói chính là lời nói thật lòng.
Đối phương rất mạnh mẽ.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp được một sinh vật cường đại như thế!
Lấy thực lực của hắn, thiên địa giao cảm, thần thông mênh mông, thần thông cường đại chọc thẳng mây xanh ngàn dặm, chỉ cần hắn bất chấp, thì phạm vi bao trùm của thần thông có thể gần như là cả trời đất vô biên vô hạn.
Chỉ là cho dù có như thế, thì hắn thậm chí ngay cả bóng người của đối phương cũng không mò đến được.
Ngay cả một tia khí tức chân thân cũng đều không thể tóm.
Cái loại cảm giác vô lực này, đây đã không phải là lần đầu tiên hắn gặp.
Lần đầu tiên mà hắn gặp được là thời điểm ở thác nước huyết thần, hắn cảm thấy được sự hư vô mờ mịt. Sau lại ở Hoá Long Trì, gặp được trì thuỷ hư vô, hắn lại sinh ra cảm giác vô lực vì chính bản thân hắn đường đường là Bán Thánh, thế nhưng ngay cả một giọt nước cũng không bằng.
Hiện tại, đây dĩ nhiên là lần thứ ba.
Không hề nghi ngờ, đối phương đến từ một địa phương mà hắn không thể lý giải.
Sớm không phải là một cái Bán Thánh có thể bằng!
Điểm này đã không thể sai vào đâu được.
Ở trong mắt đối phương, cho dù là hắn của hiện tại, cũng bất quá chỉ là một con kiến! Đó là sự coi thường tuyệt đối, tựa như hắn thời còn nhỏ, nhìn chằm chằm trên đám kiến đi tới đi lại trên mặt đất, dù rằng nhìn chòng chọc cả buổi sáng cũng sẽ không nói một câu.
Tối đa là vào lúc cao hứng sẽ lấy một nhánh cây gẩy một cái.
Vừa rồi khi đạo ánh mắt kia phóng xuống, có lẽ cũng bất quá là nhất thời cao hứng.
Gẩy một gẩy thế thôi.
Tầng thứ sinh mệnh của đối phương rất cao!
Tuy rằng hắn không muốn thừa nhận, nhưng đây là thế giới tu hành, đích xác chân thực!
Sau đó, hắn theo bản năng đánh giá tay trái của bản thân.
Tất cả huyết nhục gân cốt của cánh tay trái dĩ nhiên tiêu thất không thấy nữa.
Bên trong không khí, chỉ còn lại những đốm lửa nhỏ, những mảnh vụn của Thiên Địa Kiếp Hoả trôi nổi.
Hết thảy hoàn toàn như sở liệu của hắn, đối phương thật sự rất mạnh, nhưng dù rằng như thế, cũng không đủ để huỷ diệt hoàn toàn Thiên Địa Kiếp Hoả trên người hắn! Cho nên hắn vừa rồi chỉ là hơi nghiêng người một chút, tránh đi điểm yếu hại là trái tim!
Nháy mắt tiếp theo, hắn dứt khoát ngẩng đầu, ánh mắt quyết tuyệt.
- Ngươi rất mạnh, chỉ có điều là ta không hay để người khác ở trên cao nhìn ta! Đó là lí do mà. . . . Ngươi phải chết!
Hắn chán ghét ánh mắt coi thường này, chán ghét cái cảm giác bị người gẩy một gẩy này.
Chán ghét chính mình bị đối xử như một con kiến!
Dù cho đây đích thực là thế giới chân thực, đúng là quy tắc của thế giới này!
Hắn cũng tuyệt đối sẽ không khuất phục!
Nháy mắt tiếp theo, những điểm Kiếp Hoả trôi nổi bên trong không trung cùng hắn hô ứng, theo phương hướng cánh tay trái của hắn mà bắt đầu lưu động, giống như sinh gốc, nẩy mầm, bắt đầu một chút một chút một sinh trưởng.
Mỗi một điểm Kiếp Hoả mỏng manh đều giống như thành huyết nhục, không ngừng nhúc nhích, trọng sinh, khép lại.
Làn da, huyết nhục, gân cốt, giờ khắc này lại một lần nữa sinh ra!
Thần thông pháp lực của hắn là chí thuần chí tịnh, tốc độ đúc lại huyết nhục hơn xa thường nhân, vào lần đầu tiên hắn độ Thiên Kiếp Lôi Hoả, liền đã biểu hiện rõ ràng, trải qua vài lần độ kiếp, hiện giờ thi triển ra lại thuận buồn xuôi gió!
Hơn nữa trên người còn có một cái buff hồi huyết!
Một cái pháp trận trung cấp mang theo thuộc tính phụ là Bất Lão Thánh Tuyền.
Nhưng mà, còn không chỉ vẻn vẹn như thế.
Trên người hắn đích xác là tu vi đang một mực dâng lên, thân thể mỗi thời mỗi khắc đều đang phục hồi!
【Trải qua việc vượt mọi khó khăn gian khổ để chiến đấu, ngài đã thành công chiến thắng một Bão Thần tam trọng cường giả! 】
. . . . . .
【Tình trạng thắng liên tục : 50. 】
【Trải qua việc vượt mọi khó khăn gian khổ để chiến đấu, ngài đã thành công chiến thắng một Bão Thần tứ trọng cường giả! 】
【Do được nhận được điểm kinh nghiệm thông qua thắng lợi là 113 000 linh lực. Trong đó bao gồm linh lực nhận được thông qua thắng lợi là 5500 cộng với điểm linh lực dự trữ phản hồi là 7500 ( Hiện tại linh lực dự trữ phản hồi lớn nhất là 7500 ), thêm vào đó là thưởng thêm cho việc liên tiếp thắng lợi là 100 000. 】
【Tình trạng thắng liên tục : 200. 】
【Cảnh giới tu hành của ngài đã được đề thăng cực lớn!】
【Thông qua liên tục cố gắng, ngài đã tấn thăng cảnh giới tu hành của ngài lên Hợp Thần thất trọng cảnh! 】
Xem ra điểm kinh nghiệm cần để thăng tam giai. . . . . So với tưởng tượng của ta phải nhiều hơn!
Hắn trong lòng suy tư.
Ngay tại ban nãy, khi Kinh Lôi Trận hạ xuống trong nháy mắt, linh lực của hắn sớm đã tăng không biết bao nhiêu!
Một ngàn vạn đều tính thiếu!
Vốn trong ước đoán của hắn, tam giai này cần linh lực đại khái là trên năm trăm vạn. Vì không cho nhóm người phía dưới ảnh hưởng đến Thiên Kiếp của bản thân, cho nên hắn cũng ý thức được là không nên đi công kích những người tu vi thấp.
Hiện tại xem ra, sau Hợp Thần tứ giai, mỗi lần thăng một giai, đều cần điểm linh lực gần như là nhân gấp đôi!
Loại chuyện này ở trong game cũng không có kỳ quái.
Chỉ là ngắn ngủi mấy cái hô hấp, cánh tay trái của hắn liền đã sinh ra cái mới!
Ẩn ẩn trong đó, da thịt lại sáng bóng lấp lánh, tản ra kim mang nhàn nhạt!
- Cái này. . . . .
Xa xa, vô số người xem đến ngây người.
Tu hành cường giả, thần thông khống chế nhục thể, khống chế sinh mệnh, mạch máu tiếp nối, đúc lại thân thể, điều đó chẳng có gì lạ. Bất quá những điều đó thường thường đều cần thời gian, mà Lý Nguyên Thần như thế như vậy, trong nháy mắt đúc lại nhục thể, dĩ nhiên không thuộc về mình!
Lạc Thanh Dao không nói gì.
Ánh mắt của nàng hướng về đạo thân ảnh trên cao, trong ánh mắt nhiều thêm sự mê ly.
Từ nhỏ đến lớn, bởi vì có liên quan đến dị tộc, nên trước kia không có gặp được tiểu thư nhà nàng, mà nàng cũng từng vô số lần gặp được những ánh mắt hờ hững như vậy. Cho tới nay, bọn họ đều là yên lặng thừa nhận.
Lý Nguyên Thần rõ ràng là cùng nàng bất đồng.
Nàng xem ra đã hiểu, lúc này đây, Lý Nguyên Thần là thật động sát tâm.
Cho dù đó là sinh vật cấm kỵ mà ngay cả Nhập Thánh cường giả cũng thật sâu sợ hãi, nhưng Lý Nguyên Thần lại nổi lên chiến ý nghiêm nghị, không chịu khuất phục, chỉ bằng phần này dũng khí, phần này khí thế, liền đủ xứng được với hai chữ cường giả!
- Ah. . . . ?
Hư không vang lên một tiếng thì thầm thì thào, tựa như nói mớ, không giống tiếng người, quỷ dị.
- Không cần ah. . . . Ngươi đã sắp chết rồi!
Ánh mắt Lý Nguyên Thần lạnh lẽo, ngẩng đầu nhìn vào đối phương.
-Ha ha ha ha. . . . .
Tiếng cười quỷ dị của đối phương khe khẽ, chỉ có thể mơ hồ nghe ra mấy nốt ngắn.
Tiếng cười còn chưa dứt, con mắt kia liền giống như bị phục chế vô hạn, một sinh hai, hai sinh bốn, bốn sinh vạn vật, thiên biến vạn hoá. Chỉ là thở dốc ngắn ngủi, cả hư không đã bị ánh mắt to lớn kia che kín.
Mỗi một con đều là hào quang nhiếp nhân, thẳng thấu hư không ngàn dặm, chỉ là ánh mắt liền đủ để xé rách thiên địa, kinh sợ thế gian!
Nháy mắt tiếp theo, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
Vừa rồi chỉ là một đạo ánh mắt theo trong hư không phóng xuống, liền đã làm cho Tiểu Vong Phong trở thành vực sâu vạn trượng!
Hiện giờ là cả bầu trời, ánh mắt to lớn này sớm đã không đếm được!
Ngàn vạn!
Một khi mấy vạn đạo ánh mắt phóng xuống, cả Trường Ly Kiếm Tông, cả Hoả Vũ sơn mạch, trong nháy mắt tất nhiên đều không còn sót lại chút gì!
Khí tức khủng bố theo hư không tràn ngập xuống dưới, cả thời không phảng phất như đọng lại.
Mọi người đứng ở tại chỗ, cước bộ giống như nặng hơn vạn quân!
Ngắn ngủi qua đi, thanh âm quỷ dị lại vang vọng hư không.
- Sinh mệnh ngu xuẩn kia, tiếp theo, các ngươi sẽ hoàn toàn hoá bụi. . . . . !
- Không có tiếp theo, theo ta thấy ngươi chưa đến một phút, ngươi cũng đã chết.
Ánh mắt Lý Nguyên Thần vắng lặng tựa như khe núi thanh tuyền, thản nhiên nhẹ nói.
- Người chết. . . Là không có tiếp theo!
- Ha ha ha ha. . . . .
Tiếng cười quỷ dị lại vang lên.
Sắc mặt Lạc Thanh dao tái mét.
Ánh mắt của nàng ném về hướng Lý Nguyên Thần đang đứng giữa không trung.
Cho dù không có quay đầu lại, nàng cũng biết, người hiện tại bên người nàng, Hình Phương Thư, Liễu Tẫn Không, thậm chí là những người hoảng loạn trên núi, mỗi một người chỉ sợ sắc mặt đều như thiết.
Mà người giữa không trung kia, sắc mặt vẫn tĩnh lặng như nước, ung dung bất định.
Hắn có muốn động thủ không?
Nàng không biết Lý Nguyên Thần sẽ động thủ như thế nào, nhưng là nàng biết Lý Nguyên Thần nhất định sẽ ra tay.
Người kia nói ra tất làm được!
Lý Nguyên Thần đứng ở nơi đó, ngay cả nửa điểm ý tứ động thủ cũng không có, chỉ là kim mang trên người lại loé lên, lưu động sáng bóng, nhè nhẹ từng đợt.
Đột nhiên, nàng dường như cảm ứng được gì đó, theo bản năng mà ngẩng đầu.
Tiếng cười quỷ dị vang vọng trong hư không, trong nháy mắt, giống như líu lo mà ngừng.
Trong nháy mắt ngẩng đầu, trong mắt của nàng đâu đâu cũng đều là sự sợ hãi.