- Chưởng môn, như vậy tiếp nữa sợ là không ổn a. . . . .
Sở Nam Diễn trên mặt lộ vẻ sầu lo.
Bên trong không khí, nồng hương cuồn cuộn, các loại hương thơm mê người từ xa truyền đến, lay động lòng người, càng ngày càng đậm. Cho dù chỉ là dùng mắt nhìn thoáng qua, cũng có thể cảm ứng được trên cây Long Hồn Thụ, đang lặng yên phát sinh biến hoá.
Trên cây nở rộ từng nụ hoa, lấy một loại tốc độ mà mắt thường có thể thấy được cấp tốc lớn dần.
Chỉ sợ rất nhanh sẽ đến thời cơ chín muồi.
Không ai biết đó là gì.
Hắn cũng chưa nghe qua Long Hồn Thụ có thể nở hoa kết quả.
Nhưng là không hề nghi ngờ, kia nhất định là thiên địa linh vật trọng đại!
Là thiên địa tạo hoá, đúng thời cơ mà sinh!
Cho dù đứng ở phía xa cảm ứng, hắn cũng có thể cảm ứng được linh lực mênh mông bàng bạc, nụ hoa như là bảo thạch kim sắc, bảo quang trong suốt, thần quang lóng lánh. Loại đồ vật tinh khiết này do thiên địa tạo hoá dựng dục mà thành, trời sinh địa trường, hiển nhiên cùng các linh đan diệu dược mà tu hành giả thường dùng là bất đồng.
Đối với bất luận tu hành giả nào mà nói, cơ hồ cũng không có tác dụng xấu nào.
Mỗi một mai tất nhiên đều quý trọng vô cùng!
Chỉ là trong lúc nói chuyện, cả Tiểu Vong Phong bốn phía càng thêm dồi dào linh khí.
Bên trong bầu trời, ngũ sắc mù mịt, ánh quang nhè nhẹ theo đám mây rụng xuống, quay chung quanh bốn phía Tiểu Vong Phong, lưu chuyển không ngừng.
Bên trong ngũ sắc, chim loan lượn vòng chung quanh, linh hạc thanh thanh.
-----------------------------------
Chim loan/ 鸾 : là một loại chim phượng
-----------------------------------
Chính là đã bị loại hương thơm này dụ dỗ, trên Thập Nhị Chư Phong nuôi dưỡng các loại phi hành linh điểu, liền đã từ phía xa bay đến.
Vài đạo kiếm quang cũng là lướt đến đây.
Là vài vị kiếm chủ của Thập Nhị Chư Phong.
Đi đầu chính là phong chủ Tử Đức chân nhân của Đắc Vân Phong.
- Chưởng môn sư huynh, Tử Diễn sư đệ.
- Chưởng môn sư huynh.
- Tử Diễn a, Tiểu Vong Phong của ngươi động tĩnh cũng quá lớn a.
Tử Đức chân nhân đức cao vọng trọng, thần sắc trong lúc đó hơi bất đắc dĩ.
- Ta còn nói không biết con Linh Hạc Thải Loan trên Đắc Vân Phong xảy ra chuyện gì, không nghĩ tới. . . . Đều chạy đến nơi này của ngươi a.
- Thiên Dương Phong của ta cũng là. . . . Chỉ kém là không có bạo động a. . . . . .
Tử Vũ chân nhân cũng là bất đắc dĩ.
Thiên Dương Phong bọn họ ở bên trong Thập Nhị Chư Phong, chủ yếu là phụ trách nuôi dưỡng các loại dị thú phi cầm, làm cho một ít đệ tử có tu vi thấp cũng có thể tự do đi tới đi lui qua Thập Nhị Chư Phong, "Vũ" của hắn là khởi nguyên.
Chưa từng nghĩ đến, cái mùi thơm lạ lùng này thật sự là quá mê người, liền ngay cả linh điểu của hắn cũng gần như muốn bạo động.
Nếu không phải là có một ít thủ đoạn áp chế, thì chỉ sợ đều đã bị hấp dẫn đến Tiểu Vong Phong rồi.
- Cái này. . . . .
Tử Diễn thần sắc hơi xấu hổ.
Từ đầu tới cuối, hắn cùng chưởng môn chân nhân chính là xem hết cả quá trình.
Nhưng là lại xem không hiểu.
Hàng vạn hàng nghìn cây rừng này, chỉ là ngay lập tức, liền dễ dàng trở thành một khu rừng sum xuê.
- Cả Trường Ly Kiếm Tông, có thể làm được cái bút tích lớn như thế. . . . Nghĩ đến cũng chỉ có người của Tiểu Vong Phong ngươi.
- Trừ người của Tiểu Vong Phong của bọn họ ra, thì cũng là không có người khác.
- Đúng vậy, cũng chỉ có người của Tiểu Vong Phong các ngươi a.
Mọi người đều thở dài.
Một đám người tựa như đang oán giận, chỉ là nhìn về phía Tiểu Vong Phong lại dùng một cái ánh mắt lộ ra vẻ cực kỳ hâm mộ.
Nếu không có lý do quái lạ lúc ấy, Lý Nguyên Thần vô luận là gia nhập phong nào của bọn họ, thì hiện giờ cái màn tiên cảnh, tạo hoá này chỉ sợ cũng sẽ phát sinh ở phong nào đó của bọn họ.
- Hắn thì. . . . .
Sở Nam Diễn khụ khụ vài tiếng, trong lòng không hiểu sao sung sướng một trận.
Dĩ vãng, cho tới bây giờ đều là Tiểu Vong Phong bọn họ đều là đi chua xót, thương tâm cho người khác, không nghĩ tới hiện giờ Thập Nhị Chư Phong, một đám người toàn bộ đều là đến đây bắt đầu chua xót Tiểu Vong Phong hắn.
Chính là hiện giờ tình huống liền thay đổi trong nháy mắt, không khỏi thật sự làm cho hắn lo lắng.
Hắn dừng một chút, lại nói :
- Sư đệ vốn chính là định ngay tại Tiểu Kiếm Phong này để ước đấu đám đệ tử kia. . . . . Hiện giờ nơi này có động tĩnh lớn như vậy, chỉ sợ là sẽ hấp dẫn rất nhiều người tới!
- Quả thật, cái động tĩnh này quả thực lớn a. . . .
Trong lúc nói chuyện, mọi người đều lộ vè sầu lo.
Thác nước huyết thần cách đó không xa, hai ngày này đã bắt đầu chậm rãi yếu bớt, hồng quang tiêu tán.
Hiện giờ, Tiểu Vong Phong bên này lại là thanh thế càng ngày càng thậm.
Thác nước huyết thần đối với người qua ba mươi tuổi, liền cơ hồ không có tác dụng quá lớn. Mà cái thứ sinh trưởng trên Long Hồn Thụ, liền ngay cả bọn họ cũng là ẩn ẩn tâm động. Động tĩnh lớn như thế, không chỉ hấp dẫn đám người trẻ tuổi phía dưới thác nước huyết thần, dù cho nhóm trưởng lão kia đi theo mà đến, chỉ sợ đều có thể tâm động.
Đến lúc đó phát sinh cái gì, liền thật sự khó nói.
Trường Ly Kiếm Tông bọn họ lúc này đây đang mở rộng cánh cửa phương tiện, hiện giờ tựa hồ có chút thất sách.
Một lát sau, một đám người nhìn về phía Tử Dong chưởng môn.
- Chưởng môn sư huynh. . . .
- Chưởng môn sư huynh?
Bên cạnh, Tử Dong chân nhân ngóng nhìn phía xa, nửa ngày không nói gì.
Chỉ là ngóng nhìn về phương xa, nhìn về phương hướng của Tiểu Vong Phong.
Ánh mắt càng ngày càng khuấy động.
Tựa như qua thật lâu, hắn đưa một ngón tay ra chỉ phía xa xa, phương xa linh khí ngũ sắc rực rỡ, quanh hoa lưu chuyển, ẩn ẩn trong đó có từng trận long ngâm, thanh âm kích động nói :
- Đó là. . . . Phúc Địa Thông Linh. . . . !
Phúc Địa Thông Linh?
Khi nghe thấy bốn chữ "Phúc Địa Thông Linh", trong nháy mắt, ánh mắt của một đám người đều lộ vẻ nóng bỏng.
Không ai không biết nó đại biểu cho cái gì.
Thế gian phúc địa thiên vô số, tông môn hàng vạn hàng nghìn. Mà Ngũ Đại Thánh Địa sỡ dĩ có thể trấn áp hàng vạn hàng nghìn tông môn, đó là bởi vì bốn chữ này.
Phúc Địa Thông Linh!
Dù cho tu hành trong động thiên phúc địa, cho dù linh lực có lại sung túc, cũng chung quy chỉ là một khối tử địa, cuối cùng rồi sẽ có một ngày linh lực sẽ hội tán. Tựa như một vật phẩm xài một lần, đem ra dùng, thì cuối cùng cũng có lúc hao hết.
Vạn vật có linh, tụ linh mà sinh, linh tán tắc vong.
Nhân là thế, vật cũng là thế.
Đại địa cũng là thế.
Một khi một mảnh phúc địa có linh của chính mình, kia liền không phải là một mảnh tử địa nữa.
Chúng nó sẽ trở thành một loại khác tương tự như tu hành giả!
Nó có được tư tưởng của chính mình, có được linh hồn của chính mình, thực lực cường đại thông thiên, bảo hộ một phương, gần như là thần!
Mà đến lúc đó, phiến thổ địa này sẽ chân chính trở thành thánh địa tu hành!
Trường Ly Kiếm Tông bọn họ mấy ngàn năm qua, cùng Ngũ Đại Thánh địa không khác gì nhau, mà thiếu thì cũng chỉ có thiếu bốn chữ này--
Phúc Địa Thông Linh!
- Long Hồn Mộc, nơi long hồn kí thác. . . . Đó là Tổ Long Chi Hồn. . . . !!
Sở Nam Diễn xúc động, rốt cục cũng hiểu được, vì cái gì hắn lại cảm thấy được bên tai có từng trận long ngâm.
Trường Ly Kiếm Tông cùng Hư Không Chúc Long nhất tộc có mối quan hệ sâu xa hiển nhiên không chỉ mấy ngàn năm.
Từ trước khi Trường Ly Kiếm Tông khai sơn lập phái, nơi này đã từng chính là một mảnh đất phì nhiêu, kéo dài ngàn dặm, trong truyền thuyết nói là bởi vì trong lúc đó có long huyết xâm sái đại địa, trong một đêm, ngàn dặm đất phì nhiêu đều hoá liệt diễm.
Từ nay về sau mới có một mảnh chích diễm liệt thổ - Hoả Vũ sơn mạch.
Lại sau này, mới có Trường Ly Kiếm Tông bọn họ!
Phiến diễm thổ này rốt cục cũng chỉ còn lại một cái Hoả Vũ Phong.
- Phúc Đại Thông Linh, Trường Ly Kiếm Tông chúng ta ngàn năm có hi vọng phục hưng!!!
Tử Dong chân nhân cảm khái một tiếng.
- Chưởng môn, ngươi cũng quá khiêm tốn rồi đó!
Tử Vũ chân nhân liên tục lắc đầu.
Trường Ly Kiếm Tông bọn họ bất quá chỉ vừa mới Phúc Địa Thông Linh, cho dù là quả thực tân sinh của Long Hồn, thì cũng chỉ là mới bắt đầu mà thôi. Rất nhanh, Tiểu Vong Phong sẽ biến hoá một cách cấp tốc, khuếch tán đển cả Trường Ly sơn mạch.
Không cần mấy ngày, chỉ sợ cả Trường Ly Kiếm Tông sẽ long trời lỡ đất, thương hải tang điền!
- Đúng vậy, chưởng môn chân nhân cũng quá khiêm tốn rồi.
- Danh đầu trong Ngũ Đại Thánh Địa, cũng nên động động thôi.
Một đám người đều dâng trào cảm xúc
Trường Ly Kiếm Tông bởi vì bốn chữ này, chính là bị đè ép mấy ngàn năm nay. Hiện giờ Trường Ly Kiếm Tông bọn họ Phúc Địa Thông Linh, Tổ Long sống lại, ngày nào đó tất sẽ lên như diều gặp gió, mây xanh ngàn dặm, thế không thể đỡ.
- Sơ Đại chưởng môn nếu là biết lão nhân gia hắn có một cái đệ tử như vậy, chắc chắn trong lòng sẽ thoải mái a.
- Đáng tiếc. . . . Sơ Đại chưởng môn lúc này không tại a.
Một đám người ngóng nhìn, cảm xúc phập phồng.
Cho dù chưa đi qua, một đám người bọn hắn cũng là rõ ràng trong lòng. Những tạo hoá phát sinh hôm nay, trên cái thế gian mênh mông này, cũng chỉ có một người.
Lý Nguyên Thần!
- Chưởng môn sư huynh, chúng ta. . . . Thật sự mặc kệ sao?
Một đám người nhìn về phía xa xa, chỉ là một trận ngắn ngủi, phía dưới Tiểu Vong Phong liền đã có đủ loại bóng người quơ quơ chộp tới.
- Trước nhìn xem đi. . . . .
Tử Dong chân nhân cau mày, lấy thực lực của Lý Nguyên Thần, hiển nhiên là đã sớm chú ý tới nhóm người này, chắc hẳn cũng sẽ có trù tính của chính hắn.
Tiểu Kiếm Phong, đỉnh núi.
- Sư huynh. . . .Những thứ kia. . . . Người khác sẽ đến đoạt a. . . .
Chu Đồng Vũ ánh mắt nhìn chằm chằm vào nụ hoa đang từng chút từng chút một biến hoá.
Vô luận thấy như thế nào cũng không phải là nụ hoa tầm thường.
- Hoàn hảo.
Lý Nguyên Thần rất nghiêm túc gật gật đầu.
- Cái này. . . .Hoàn hảo?
Ánh mắt Xích Diễm chấn động.
Chỉ là khi nàng hướng về phía chân núi tuỳ tiện liếc một cái, liền có thể phát hiện có không ít người đang lén lút vọt lên, mục đích không cần nói cũng biết.
Nàng vừa định nói, thì chỉ cảm thấy đột nhiên, bốn phía dường như đột ngột thay đổi, cả người như là bị bưng đến nơi nào đó, mà bốn phía có các loại áng mây lưu chuyển, mây trôi dày đặc, một mảnh sương mù mênh mông.
Nháy mắt tiếp theo, nàng tâm sinh cảnh giác, đột nhiên quay đầu lại.
Lý Nguyên Thần bên người dĩ nhiên là đã biến mất.
【Chu Đồng Vũ không cẩn thận đã lầm lỡ nhập Hãm Vân Trận ngài bày ra | Hiện đã bị lạc trong trận. 】
【Độ thuần thục của ngài đối với Hãm Vân Trận đã được tăng lên | Kỹ năng thuần thục + 1. 】
. . . . . .
【Thải Dực Loan Điểu không cẩn thận đã lầm lỡ nhập Hãm Vân Trận ngài bày ra | Hiện đã bị lạc trong trận. 】
【Độ thuần thục của ngài đối với Hãm Vân Trận đã được tăng lên | Kỹ năng thuần thục + 1. 】
. . . . . .
【Đường Tử Diên không cẩn thận đã lầm lỡ nhập Hãm Vân Trận ngài bày ra | Hiện đã bị lạc trong trận. 】
【Độ thuần thục của ngài đối với Hãm Vân Trận đã được tăng lên | Kỹ năng thuần thục + 1. 】
. . . . . .
--------------------
**Cho những ai không nhớ thì Đường Tử Diên chính là Xích Diễm.
--------------------