Chương 48: Đây là lý do mà chúng ta bại bởi Tiểu Vong Phong?

- Như vậy. . . Thật sự được chứ?

Lục Dã ngơ tại chỗ.

Phân phó của Lý Nguyên Thần, hắn mỗi một cái đều nghe rành mạch.

Chỉ là lại hoàn toàn hồ đồ.

- Bọn họ được thường sở vọng, ta cũng phải thường sở vọng, rất tốt, song thắng! Nhiều người, mọi người cùng ghé vào nhau cho náo nhiệt, bất quá địa phương thì. . . .

Lý Nguyên Thần đi tới cửa sổ, hướng ra phía ngoài xa xa tìm, các nơi đều là một vẻ mây khói mờ mịt.

Bên trong vân vụ, cách đó không xa, một ngọn núi phong kỳ phong tuấn tú.

Bên trong Thập Nhị Chư Phong, chỉ có ngọn núi kia, rất lùn, thấp nhất.

- Đó là Tiểu Vong Phong.

Lục Dã cũng đi đến bên cạnh, đưa mắt dò xét phía xa.

- Đó chính là Tiểu Vong Phong sao?

Lý Nguyên Thần "Ah" một tiếng.

Hắn nhưng thật ra nghe nói Trường Ly Kiếm Tông có Thập Nhị Chư Phong, từ trước đến nay cũng chỉ có mười hai vị kiếm chủ.

Lúc trước lão giả trước khi đi đã cùng hắn đề cập qua.

Thậm chí là hỏi ý kiến của hắn.

Chỉ là Thập Nhị Chư Phong này, hắn ngay cả tên cũng không có biết.

Chỉ duy nhất có một chút ấn tượng, cũng chỉ có một cái Tiểu Vong Phong mà thôi.

- Liền nơi đó đi.

Lý Nguyên Thần nghĩ nghĩ, rất nhanh ra quyết đoán.

Lúc trước khi ở Thanh Châu Thành, hắn chỉ mới thấy qua phong chủ của Tiểu Vong Phong.

Xem như có chút ấn tượng.

. . . . . .

Triều Dương đại điện.

Ngoại trừ Bích Ẩn Phong kiếm chủ đang dạo chơi bên ngoài, còn có Tiểu Vong Phong, thì Thập Nhị Kiếm Chủ, tới đủ mười vị.

Một đám kiếm chủ, như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, rất là không có tư vị.

Ngoài nam thư lâu, không biết tụ tập bao nhiêu người.

Có quan minh chính đại, có bí mật lén lút.

Có tò mò, cũng có bụng dạ khó lường.

Cơ hồ là tu hành giả, đều có thể sẽ đi đến trước Thượng Dương Phong mà đứng.

Mà đám Thập Nhị Kiếm Chủ bọn họ, như thế mà ngược lại bị đưa ra minh lệnh cấm, không được đi quấy rầy Lý Nguyên Thần.

Kỳ thật một đám người trong lòng đều rất rõ ràng, Trường Ly Kiếm Tông những năm gần đây, luôn luôn bị Ngũ Đại Thánh Địa đè, cho dù tại thế gian này, bài danh cũng chỉ miễn cưỡng đứng thứ bảy. Lúc này đây, Trường Ly Kiếm Tông mở rộng cánh cửa phương tiện, ai đến cũng không - cự tuyệt.

Hiển nhiên cũng không phải là hào phóng đơn thuần.

Mà là phải lấy một cái phương thức khác, nói cho mỗi người trên đời này.

Trường Ly Kiếm Tông bọn họ ra một đứa Kiếp Thánh đã vạn năm chưa xuất a!

Ngũ Đại Thánh Địa, dù cho có lại nở mày nở mặt được ngàn năm đi chăng nữa, thì sau này cũng chỉ làm nền mà thôi!

Trong lúc nói chuyện, Tử Dong chân nhân từ trong điện đi ra.

- Chưởng môn.

- Chưởng môn.

Một đám người đều đứng dậy.

- Có hai cái tin tức. . . . .

Tử Dong chân nhân trên mặt hiện ra một tia khó xử.

Lý Nguyên Thần hiện giờ, Thập Nhị Kiếm Phong, một đám chỉ kém không có quýnh đít đỏ mắt.

Nếu không phải người của Thái Hư Kiếm Cảnh ban minh lệnh, một đám người không được đi quấy rầy Lý Nguyên Thần, thì nhóm người này e rằng tuỳ thời đều là sẽ tiến lên cướp người.

Vô luận Lý Nguyên Thần nhập phong nào, chuyện này đều làm cho hắn, một cái chưởng môn thực khó xử.

- Trước tiên là nói về tin tức tốt đi, là về Lý Nguyên Thần a?

Tử Vũ chân nhân sớm đã gấp lắm rồi, Trường Ly Kiếm Tông bọn họ hiện giờ xuất ra một đại nhân vật kinh thiên vĩ địa như vậy, thanh thế nhất thời vô song, cho dù thực sự tin tức xấu gì, thì còn có đám người Thái Hư Kiếm Cảnh tại, thật sự là không hại đến đại thể.

- Đúng, Lý Nguyên Thần đã đưa về Thái Hư Kiếm Cảnh.

Tử Dong chân nhân khoát tay áo, ý bảo mọi người ngồi xuống.

Phía dưới một mảnh tĩnh lặng.

Mọi người một chút cũng không có ngoài ý muốn.

Không chỉ nói Thập Nhị Kiếm Chủ bọn họ, cho dù là Tử Dong chưởng môn, chỉ sợ cũng không có tư cách thu Lý Nguyên Thần nhập sư môn.

Lý Nguyên Thần đưa về Thái Hư Kiếm Cảnh là một sự tình đã được dự liệu.

Tử Dong chân nhân dừng một chút, tiếp tục nói :

- Tuy rắng hắn vào Thái Hư Kiếm Cảnh, bất qua địa phương kia hiện tại còn chưa có thích hợp với hắn, dựa theo quy củ, trước hắn không có tiến vào Thái Hư Kiếm Cảnh, mà sẽ phải tiến vào Thập Nhị Chư Phong tu hành. . . . .

Vừa mới dứt lời, Tử Vũ chân nhân phía dưới, đã trực tiếp nhảy dựng lên.

Thần sắc nghiêm túc, gằn từng chữ một, âm vang hùng hồn.

- Chưởng môn, lão phu đã già rồi, Thiên Dương Phong ta cũng quả thật nên thay người. . . . .

Già rồi?

Trong nháy mắt, vô số ánh mắt chọt tới.

Cho dù là người bình thường, một khi đạt thành tựu Bán Thánh, thọ nguyên sẽ là bằng ba trăm năm!

Lấy tu vi của Tử Vũ đạo nhân hiện tại, cho dù là có sống thêm cả ngàn tám trăm năm, cũng là dư dả!

Cư nhiên lại già!?

Nhớ tới lúc trước ở ngoài Xích Vũ Sơn, Tử Vũ đạo nhân ngay cả sự tình vi phạm lệnh cấm đi vụng trộm tiếp xúc Hư Không Chúc Long, hắn đều dám một mình gánh chịu. Một đám người liên tục lắc đầu, than thở, người trước mắt này, da mặt thật sự là quá dày rồi.

Bất quá hiện tại, Lý Nguyên Thần tương lai vô luận là tiến vào phong nào, phong đó tất nhiên sẽ là chư phong có 102.

Tương lai chỉ sợ cũng sẽ được lưu danh sử sách trong Trường Ly Kiếm Tông.

- Tử Vũ, phải lui thì tựa hồ cũng không tới phiên ngươi chứ.

Thanh âm hơi già nua, kiếm chủ Đắc Vân Phong - Tử Đức chân nhân cũng đứng lên.

Bên trong Thập Nhị Kiếm Chủ, niên kỉ hắn là lớn nhất.

- Dựa theo quy củ, hắn nếu vào Trường Ly sư môn chúng ta, liền cũng nên có một cái sư thừa. Bất quá nói vậy chư vị cũng đã nhìn ra, e rằng sẽ không có ai có đủ tư cách này, cho nên cũng chỉ có Sơ Đại chưởng môn Thái Hư Kiếm Cảnh thu hắn làm đồ đệ được.

Tử Dong chân nhân lại nói.

- Sơ Đại chưởng môn. . . . . ?

Vừa mới dứt lời, một đám người đều lộ vẻ kinh ngạc.

Một đám ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

Dựa theo ý nghĩ vốn có của bọn họ, Lý Nguyên Thần cho dù là có vào Thái Hư Kiếm Cảnh, thì dù sao tuổi vẫn còn trẻ, nên sẽ được đi ra bên ngoài cùng bọn họ một nhóm người đại khái cũng chỉ là ngang hàng nhau. Đến lúc đó gọi Lý Nguyên Thần một câu sư đệ, mọi người còn có thể nắm chặt quan hệ rồi gần lại thêm gần.

Có một vị sư đệ như vậy, nói ra ngoài đúng là một vinh quang quá mẹ lớn lao.

Chẳng qua là hiện tại, một khi được Sơ Đại chưởng môn nhận làm đệ tử.

Cái bối phận này trong nháy mắt liền giương cao không biết bao nhiêu lần!

Cho dù là đám kiếm chủ bọn họ, bối phận cũng ước chừng thấp hơn mười bối.

- Cái này không thể được, hắn phải vào Thiên Dương Phong ta, ta đây về sau còn làm sao đây. . . Làm sao mà dạy bảo đám tiểu nhân kiaaaa. . . . . Không được. . . . Không được đâu. . . .

Tử Vũ chân nhân lại đứng dậy, ngữ khí xúc động ,liên tục xua tay cùng cự tuyệt.

- Nói đến vậy đấy. . . .

Trong lúc nói chuyện, một đám người đều lộ vẻ ngập ngừng, hai mặt nhìn nhau.

Nếu là Lý Nguyên Thần vào mạch của bọn họ, đám kiếm chủ bọn họ, chỉ sợ sẽ mỗi ngày còn muốn đi thăm hỏi các kiểu.

Dù sao cái bối phận này cũng quá cao đi.

Kém suốt tận hơn mười bối!!

- Như thế nào. . . Chư vị xem ra cũng là không thích ý a.

Tử Dong chân nhân nhìn quanh tứ phía, trên mặt hiểu ngầm mà cười.

Một đám người đều là người đứng đầu một phong, tuổi so với Lý Nguyên Thần lớn không biết bao nhiêu.

Nhất thời có chút trở ngại mặt mũi cũng là bên trong dự kiến.

Thực ra hắn ngay từ đầu, cũng không biết nên xử lý như nào.

Mà hiện giờ như này, không hề nghi ngờ là vừa hảo.

Sự tình giải quyết hoàn hảo!

Trong nháy mắt, cả đại sảnh đều tĩnh lặng.

Hắn vừa định nói, đột nhiên, Tử Vũ chân nhân lại nói :

- Chưởng môn. . . . Nếu bọn họ không nguyện ý, cũng đừng làm khó bọn họ. Ta cũng đã già rồi, Lý Nguyên Thần cứ vào mạch của chúng ta đi, lão hủ cũng là được vui vẻ thanh thản.

Hả?

Tử Dong chân nhân mở to hai mắt ra mà nhìn.

Tình huống gì đây?

Bên cạnh, một đám người từng người một đều ngây cả người.

Vô số ánh mắt ngu ngơ nhìn về phía Tử Vũ chân nhân.

Bọn họ quả nhiên là vẫn non a.

Nghe Tử Vũ nói mấy câu một phát liền bắt đầu ngộ ra.

- Chưởng môn, chúng ta không nói không muốn. . . . .

- Đúng vậy, chưởng môn, chúng ta cho tới bây giờ cũng chưa từng nói như vậy qua.

Một đám người tức thì phản ứng dữ dội.

- Kỳ thật. . . Mọi người cũng không cần cãi, thật ra. . . Lý Nguyên Thần vốn đã định.

Tử Dong chân nhân thần sắc bất đắc dĩ.

Cái kết cục này cho dù là hắn, cũng là rất ngoài ý muốn.

- Ah? Là phong nào?

Một đàm người tức thì hứng thú.

- Là Tiểu Vong Phong.

- Tiểu Phong Vong? Quả nhiên a. . . . .

Tử Vũ chân nhân thở dài một tiếng, dường như tuyệt không ngoài ý muốn, Xích Diễm tại Tiểu Vong Phong, nhạ hoả xinh đẹp, gần nhất mấy ngày nay vẫn cùng Lý Nguyên Thần đợi một chỗ

- Sớm biết vậy thì ta đã bồi dưỡng mấy cái nữ đồ đệ như vậy rồi. . . . . .

Một đám người buồn bả nhược thất, coi đó như là lẽ phải.

Dù sao thì đoạn thời gian gần nhất, Lý Nguyên Thần quả thật là có cùng với nữ đệ tử đó của Tiểu Vong Phong chung một chỗ.

Sau đó mọi người đều liếc mắt về chỗ trống bên cạnh góc tối.

Người còn chưa có tới, hiện giờ đây con mẹ nó là đã có lòng tin nắm chắc rồi.

Đây gọi là "Quyết định sách lược tác chiến ở hậu phương".

- Cái đó thật không phải, kỳ thật hắn sở dĩ lựa chọn Tiểu Vong Phong, cũng gần chỉ là bởi vì, bên trong Thập Nhị Chư Phong, hắn chỉ biết đến. . . . Cũng liền một cái Tiểu Vong Phong mà thôi.

Tử Dong chân nhân cười cười

- . . . . . . .

- Này. . . . . . ?

- Chưởng môn, đây là. . . . Cái lý do mà các chư phong khác bại bởi Tiểu Vong Phong?

- Không sai.

Tử Dong chân nhân còn nghiêm tục thật thà gật gật đầu.

Cái lý do này cho dù là hắn cũng không biết phải làm sao.