Chương 50: Chân Lý Chi Môn Cảnh Báo

Lục Vũ nghe những lời này tâm tình lại chìm xuống dưới, nghĩ đến một vấn đề.

Đó là một khi phản chiếu thời gian, bí mật hắn có thể rút ra tài liệu có khả năng sẽ bị lộ ra ánh sáng hay không?

Nghĩ đến khả năng này, trong lòng Lục Vũ hiện lên một chút suy nghĩ tiêu cực, sát ý tràn ngập, như là dã thú gặp nguy hiểm tính mạng mà phản ứng theo bản năng, nhưng thoáng qua liền biến mất.

Một là bởi vì Lục Vũ đánh không lại Lạc Thanh Nguyệt, hai là bởi vì hắn cũng không phải là kẻ lạm sát người, vô luận đối phương là người yêu vui nhưng cơ bản đều là đang giúp hắn.

Vả lại suy nghĩ kỹ một chút, vấn đề cũng không nhất định nghiêm trọng như vậy. Khi Lục Vũ rút ra tài liệu thì bạch quang chiếu xạ không rõ ràng, do đó liền nhìn không rõ ràng, vấn đề duy nhất chính là thân thể Quỷ Kiểm Chú Ếch biến mất không thấy gì nữa.

Liền xem như bị phát hiện ra, Lục Vũ cũng có thể giải thích là hắn thu nhập Tiểu Tri Chu vào không gian ngự thú, vừa vặn Tiểu Tri Chu nắm giữ một kỹ năng không gian chứa đựng là hư không bảo tàng, đây là logic vòng kín hoàn mỹ.

Có vấn đề thì liền giải quyết vấn đề!

Nghĩ tới đây, Lục Vũ nới lỏng một hơi, nhưng cũng âu sầu trong lòng, thầm nghĩ về sau phải càng thêm cẩn thận, tốt nhất tìm nuôi một con sủng thú hệ thời gian hay hệ vận mệnh để có thể che đậy người khác nhìn trộm.

Dù sao hắn xác thực cũng không nghĩ tới hắn có thể xui xẻo như vậy, vừa vặn gặp phải một người có được lịch sử chi linh.

Lục Vũ nếm thử khuyên nhủ: "Tỷ tỷ à, sủng thú có năng lực trân quý như vậy ngươi không cần lãng phí trên người ta, nếu không ta đều không biết rõ làm như thế nào báo đáp ngươi a. . ."

"Không cần, kỳ thật ta cũng là học sinh tốt nghiệp trường này, ta cũng coi như là học tỷ của ngươi, trợ giúp một vị học đệ có sao đâu!"

Lạc Thanh Nguyệt hào sảng nói ra, sau đó lấy ra ký lục loại nhỏ quay video: "Về phần báo đáp thì chờ sau này ngươi mạnh lên rồi nói sau, nói không chừng về sau ta sẽ tìm ngươi giúp đỡ cùng một chỗ thăm dò cổ di tích.”

“Được rồi, Cổ Thư Trùng, sử dụng Tạc Nhật Chi Hoa!"

Cổ Thư Trùng dựng thẳng lên một nửa thân thể, hoa cúc trên đầu nó lấp lánh rồi bắt đầu từ từ tàn lụi, hóa thành từng sợi cổ lão quang huy bay ra đan vào một chỗ, hóa thành một cái màn sáng.

Bởi vì Cổ Thư Trùng chỉ có thể phản chiếu một giờ, mà lúc ấy Tiểu Tri Chu đã sớm ăn xong mộng cảnh chi lực, cho nên trực tiếp hiện lên tràng diện giao chiến cùng Quỷ Kiểm Chú Oa.

Nhìn xem Tiểu Tri Chu thao túng hư không chi nhãn, dưới sự chỉ huy của Lục Vũ nhẹ nhõm đánh giết chú thi, tơ nhện lan tràn phá nát hết thảy như là Ma Vương hàng thế.

"Lại là sủng thú hệ không gian, khó trách tại sao các ngươi có thể nhẹ nhõm áp chế Quỷ Kiểm Chú Oa." Lạc Thanh Nguyệt nhìn xem Tiểu Tri Chu, ánh mắt nhiều thêm một tia cuồng nhiệt, kích động hỏi Lục Vũ: "Nó có kỹ năng không gian chứa đựng không?"

Lục Vũ không rõ ràng cho lắm mà gật đầu.

Đạt được khẳng định này, Lạc Thanh Nguyệt càng thêm hâm mộ, lẩm bẩm nói: "Kỳ thật mơ ước lớn nhất của ta chính là muốn có một con sủng thú hệ không gian, nhất là kỹ năng không gian chứa đựng, như vậy ta có thể chứa đựng càng nhiều vũ khí, thậm chí còn chứa đựng một chút đạn pháo cỡ lớn hay chiến xa cũng có thể an trí."

Đây là loại ước mơ Ác Ma gì vậy?

Lục Vũ nghe mà tê cả da đầu, nàng có nhiều súng đạn như vậy còn chưa đủ sao, lại còn nghĩ trang bị thêm càng nhiều vũ khí, ngay cả chiến xa cũng đều nghĩ đến, vậy bước kế tiếp có phải nàng sẽ muốn chứa đựng luôn chiến cơ hay không?

Nữ nhân này có chứng bệnh sợ hỏa lực không đủ sao?

Nàng đã quán triệt câu nói "Đường kính tức chính nghĩa, tầm bắn tức chân lý”, nàng thật sự không nên ở tại ngự thú thế giới, nàng nên đi chiến chùy thế giới hay máy móc thế giới mới đúng.

Lạc Thanh Nguyệt tán thưởng xong liền lưu luyến không rời Tiểu Tri Chu, lẩm bẩm nói: "Nhưng mà ta cuối cùng một con sủng thú hệ không gian cũng không có. Chờ về sau ta sẽ để cho ngươi kiến thức một chút binh khí chiến tranh mà ta lấy làm kiêu ngạo!"

Lục Vũ có chút hiếu kỳ dạng sủng thú gì lại có thể được nữ nhân trước mắt này này xưng là binh khí chiến tranh.

Chỉ tiếc là nàng lại mang bộ dáng ngươi cầu ta thì ta sẽ nói cho ngươi biết, do đó Lục Vũ quả quyết giả bộ không nhìn thấy, để cho Lạc Thanh Nguyệt có chút nghiến răng nghiến lợi.

Màn sáng tiếp tục chiếu phim, rất nhanh liền đến lúc Quỷ Kiểm Chú Oa điên cuồng ra tay, thông qua chú thi tạo cơ hội đánh ra một kích trí mạng.

Cho dù là Lạc Thanh Nguyệt cũng đều lộ ra ánh mắt ngưng trọng, cảm giác Quỷ Kiểm Chú Oa quá xảo trá cùng âm hiểm, cũng hiếu kì tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì.

Sau một lát, thế cục nghịch chuyển, Lục Vũ lấy thân làm mồi, bố cục hoàn mỹ để cho Tiểu Tri Chu thu được cơ hội tới gần xuất kiếm trảm trúng Quỷ Kiểm Chú Oa.

Kiếm quang quét ngang, chặt đứt yêu tà!

Tóc bạc bay múa, như là Ưu Nhã Kiếm Cơ dạo bước chiến trường!

"Làm cho gọn gàng vào!" Lạc Thanh Nguyệt vỗ tay hô lên.

Nàng âm thầm tán thưởng Lục Vũ mặc dù tu vi không cao, nhưng lại làm được chỉ huy giống như sách giáo khoa, đã có hình dáng ban đầu của chiến thuật đại sư.

Người niên đệ này quả thật rất có tiềm lực!

Lạc Thanh Nguyệt tò mò nhìn xem rốt cục Lục Vũ sẽ xử trí Quỷ Kiểm Chú Oa như thế nào.

Lục Vũ cũng là híp mắt lại, vô thức nắm chặt bàn tay, trong lòng có chút khẩn trương.

Hình ảnh tiếp tục thay đổi, đột nhiên xảy ra dị biến.

Tại chỗ sâu linh hồn của Lục Vũ, Chân Lý Chi Môn đột nhiên khẽ run lên, truyền ra một cỗ tin tức.

"Phàm nhân nhìn trộm cấm kỵ phải chăng có phản phệ?"