Chương 37: Tiểu Tri Chu Bị Ép Làm Chuyện Xấu

Sau khi ghi ra thông tin cá nhân, Lục Vũ đi qua cửa chắn do hợp kim đặc thù chế thành, tiến vào khu sinh thái rừng đào.

Theo hắn không ngừng xâm nhập, không khí bốn phía liền nhiều thêm mùi thơm hoa đào ngọt ngào, trên mặt đất cũng xuất hiện số lượng lớn vết tích giẫm đạp.

Đi được một đoạn đường, đập vào mi mắt Lục Vũ là một dãy núi nhỏ liên miên chập trùng, phía trên sinh trưởng rừng đào như vân hà màu hồng.

Dòng suối từ đỉnh của dãy núi nhỏ chảy róc rách xuyên qua toàn bộ rừng đào.

Trong khe nước thanh tịnh sinh hoạt số lượng lớn ếch xanh có hoa văn cánh hoa đào lấm tấm trên lưng, lấy hình thức tộc quần tụ tập tại lại đẻ trứng hay là ăn trùng dưới nước.

Bọn chúng ăn uống no đủ liền bắt đầu phình bụng phát ra tiếng kêu khàn khàn trầm thấp, cảm xúc có chút uể oải buồn ngủ.

Mà trên bờ sông là số lượng lớn Đào Trư to lớn có làn da màu xanh lam, lưng gù lên cao tới hai mét, người chúng mọc ra bộ lông tơ màu hồng bóng loáng, chúng đang thi nhau uống nước suối.

Trong những con Đào Trư này có một con Đào Trư siêu to khổng lồ cao tới 3 mét, dài tận 5 mét, mọc ra răng nanh bén nhọn, lông tơ màu hồng đều đã biến cứng như kim châm, từ xa nhìn lại nó tựa như một cỗ xe tăng màu hồng vậy.

Một khi va chạm nó có thể đem hết thảy sinh vật ngăn cản trước mặt nghiền cho vỡ nát.

Đây chính là Đại Đào Trư Vương tinh anh giai, là "Vương thú" bên trong tộc quần Đào Trư.

"Đi, ta dẫn ngươi đi nhìn xem tâm huyết của ta!" Lục Vũ cười nói với Tiểu Tri Chu, trong mắt hắn có một tia tự hào.

Đây là khu sinh thái do hắn lợi dụng Chân Lý Chi Nhãn để dựng ra, mặc dù nó chỉ tồn tại ba tháng nhưng đã đủ vượt qua người khác làm mấy chục năm khổ công.

Rất nhiều người chỉ nhìn thấy ngự thú thế giới ầm ầm sóng dậy, nhưng lại quên đi sủng thú dần dần cường đại sẽ cần số lượng tài nguyên tăng lên gấp bội.

Tài nguyên cao cấp thì không nói, một chút sủng thú ăn thịt mỗi ngày đều cần số lượng lớn huyết nhục ẩn chứa linh tính để nuôi dưỡng, nếu như không có đầy đủ dinh dưỡng chúng tất nhiên sẽ dẫn phát hỗn loạn, nhưng chúng lại không có khả năng mỗi ngày đều xâm nhập hoang dã kiếm ăn.

Bởi vậy phía sau mỗi một vị Ngự Thú sư cường đại đều sẽ có thế lực khổng lồ hoặc là con đường cung cấp chống đỡ.

Mỗi một con đường đều đại biểu có thể từ trên thân Ngự Thú sư kiếm được số lượng lớn tài phú.

Do đó Lục Vũ tự nhiên có tư cách vì thế mà kiêu ngạo.

Tiểu Tri Chu khéo léo đứng trên bờ vai Lục Vũ, thông qua tâm nhãn quan sát cảm xúc của chủ nhân, nó đối với thế giới này tràn đầy hiếu kỳ.

Sau khi phát hiện Lục Vũ đến, không ít Đào Trư mẹ đã chủ động chạy tới dùng đầu cọ vào chân hắn, bộ dáng rất thân cận.

Bởi vì Lục Vũ từng trường kỳ chiếu cố đám Đào Trư mẹ lúc mang thai, thông qua kích thích tố bài tiết mà chúng liền có ấn tượng tốt với hắn, bởi vậy hắn cũng được xưng là người bạn tốt của đám Đào Trư mẹ, cũng có thể xưng là Thuần Ái Chiến Thần.

Nếu như không có Lục Vũ tận lực khống chế đám Đào Trư mẹ, để chúng hoàn toàn xem hắn như người bạn tốt, nếu không chúng sẽ có thể để cho bất luận nhân viên chăn lợn nào tới gần ngã xuống đất bỏ mình.

Nhưng cũng vì đám Đào Trư mẹ có hảo cảm với Lục Vũ mà đám Đào Trư đực cũng không thể không kính sợ hắn, cho dù là Đại Đào Trư Vương cũng tỏ thái độ ôn hòa, gật đầu ra hiệu với hắn.

"Anh!"

Tiểu Tri Chu nhìn xem một màn này cũng muốn gia nhập chơi đùa, thu liễm khí tức xong nó chỉ còn là một cô bé thiên chân khả ái.

Sau khi bồi tiếp đám Đào Trư chơi đùa vui vẻ một hồi, Lục Vũ cũng là mệt thở hồng hộc, mồ hôi nhễ nhại.

Hắn và Tiểu Tri Chu vui vẻ vẫy tay từ biệt đám Đào Trư, sau đó đi lên đầu nguồn con suối.

Một vòi nước không ngừng phun nước thành ao, nhưng đây là nước sạch cho nên Lục Vũ liền không khách khí chút nào mà múc lên uống một hớp.

Rất không tệ!

Mát mẻ ngọt lành!

Ngay lúc Tiểu Tri Chu coi là chủ nhân chuẩn bị nghỉ ngơi một hồi, nó đột nhiên nghe được Lục Vũ nói ra: "Chất lượng nước hôm nay không tệ, Tiểu Tri Chu, ngươi tới hạ độc đi!"

Tiểu Tri Chu: (=°Д°=)?!!

Ta là ai?

Ta đang ở đâu?

Ta muốn làm gì?

Tiểu Tri Chu cực kỳ mơ hồ!

Không phải chúng ta vừa mới cùng đám Đào Trư chơi đùa thật vui vẻ sao, vì sao chỉ trong chớp mắt liền biến thành hạ độc a?

Chẳng lẽ mình vừa mới trải qua hết thảy đều là huyễn cảnh sao, hiện tại mới chính là hiện thực?

Nghĩ tới đây, Tiểu Tri Chu nhịn không được véo mặt mình một cái.

Ây da! Đau quá!

o (╥﹏╥)o

Nó là một con sủng thú tiểu bá chủ mà đều không tự tin là mình đang mơ hay đang tỉnh.