Chương 35: Cảnh Cáo

Cảm thấy ở đây quá không thú vị Lục Vũ liền quay người rời đi, khi đi ngang qua Kỳ Uy hắn đột nhiên dừng lại, nhìn xem Kỳ Uy đang cúi đầu run rẩy.

Hành động này của Lục Vũ làm cho tất ‌ cả mọi người hô hấp trì trệ.

Tên Ma Vương này muốn làm gì?

Trọng tài cũng là thần sắc khẩn trương, phảng phất như hắn không phải đang đối mặt với học sinh, mà là một vị đối thủ cùng cấp bậc.

Nhưng mà Lục Vũ biết mặc dù Kỳ Uy bản tính không xấu, nhưng phát sinh việc này về sau đoán chừng Kỳ Uy và hắn sẽ biến thành tử địch.

Lục Vũ hi vọng Kỳ Uy có thể nhận rõ hiện thực, nếu như Kỳ Uy còn tiếp tục chấp mê bất ngộ tìm đến hắn gây phiền toái, vậy hắn cũng chỉ có thể để cho Kỳ Uy nhập thổ vi an.

Lục Vũ thản nhiên nói: "Lần sau không thể có chuyện ta chiếu theo lệ này nữa đâu!"

Lời nói của Lục Vũ tuy bình thản mà lại mang theo ý vị cảnh cáo.

Nói xong Lục Vũ liền tiêu sái rời đi.

Mà Kỳ Uy vẫn đứng yên tại chỗ, trọng tài tưởng rằng Kỳ Uy bị đả kích quá lớn nên đi tới an ủi: "Tạm thời thất bại không tính là gì, ngươi không nên quá khó chịu..."

Nhưng hắn còn chưa nói hết thì liền bị Kỳ Uy đánh gãy: "Khó chịu sao? Ta tại sao ta lại phải khó chịu?"

Kỳ Uy ngẩng đầu lên, trên mặt hắn không chỉ không có thất hồn lạc phách, ngược lại còn lộ ra sự hưng phấn khó nói lên lời, thân thể hắn bởi vì kích động mà run rẩy,

"Ngươi không thấy sao? Tơ nhện treo ngược kia quá huyễn khốc, đó căn bản không phải là Huyễn Mộng Chu, hẳn là một loại sủng thú hệ không gian nào đó. Ta liền biết rõ hắn là kẻ kiêu ‌ngạo như vậy thì sẽ không tự cam đọa lạc."

Bộ dáng này của Kỳ Uy tựa như một fan cuồng truy đuổi idol vậy.

Đồng Giáp Phí Phí ở một bên tiếp nhận trị liệu nghệ vậy mà chấn động.

". . ."

Đối phương huyễn khốc nhưng người bị đánh là ta a!

Chủ nhân vậy mà đều không chịu đến quan tâm ta một chút!

Nó ủy khuất vô cùng.

Trọng tài có chút trợn tròn con mắt, cảm giác học sinh trước mắt có trạng thái tinh thần có chút không đúng, cẩn thận nghiêm túc hỏi: "Hắn đối với ngươi như vậy mà ngươi cũng không tức giận sao?"

"Ta tức giận làm gì chứ? Lục Vũ nhìn như ra tay hung ác, nhưng ta vừa mới nhìn liền biết Đồng Giáp Phí Phí của ta chỉ là bị thương ngoài da. Ta sớm nên kịp phản ứng, hắn là loại người thông minh nên sẽ không làm ra loại chuyện ngu xuẩn, ta chỉ là bị máu chảy hù dọa."

Kỳ Uy thờ ơ khoát tay áo, đột nhiên vỗ trán một cái, giống như là nhớ ra cái gì mà vội vàng hỏi: "Ta còn nhớ ngươi có tùy thân ký lục a! Ta đã bị quay video rồi đúng không? Nhất là câu nói lãnh khốc lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa của Lục Vũ! Ngươi nhanh thêm tài khoản gửi video cho ta, đợi lát nữa ta sẽ gửi nó cho các bằng hữu!"

Đám người ở đây đều nhìn trợn tròn mắt, cái kịch bản này cùng nhân vật phản diện đánh con thì cha tới trong tiểu thuyết hoàn toàn không giống a!

Trọng tài nghe Kỳ Uy nói liên miên lải nhải mà trong đầu chỉ còn lại có một cái ý niệm: "Ngươi câm miệng cho ta!"

Cuối cùng trọng tài cũng không có gửi video cho Kỳ Uy, dù là Kỳ Uy muốn đưa tiền hối lộ hắn cũng quả quyết cự tuyệt.

Không chỉ bởi vì trường học có quy định không thể tùy ý tiết lộ ‌tin tức sủng thú của các học sinh, mà càng là vì hắn không cảm thấy trên thế giới này lại có người kỳ lạ như Kỳ Uy.

Hắn cho rằng Kỳ Uy muốn mua video không phải là vì hâm mộ Lục Vũ, mà rất có thể là vì nghiên cứu nhược điểm của Lục Vũ để tìm cơ hội đánh bại Lục Vũ.

Đối chiến lần này dính đến Lục Vũ cùng Kỳ Uy là hai nhân vật phong vân trong trường, tất nhiên sẽ gây nên oanh động, nếu trọng tài bán video cho Kỳ Uy thì đại khái sẽ bị điều tra ra.

Đến lúc đó hắn không chỉ có ném đi công việc, nói không chừng còn ‌phải đi tù, được không bù mất.

Cho nên trọng tài cũng là quả quyết làm ra quyết định đó là nộp video cho lãnh đạo trường học xử lý.

Vua trong thiên tài từng ngã xuống nay đã trở về, hắn đoán chừng lãnh đạo trường học sẽ kinh ngạc đến ngây người. ‌

Mà theo trọng tài rời đi, Kỳ Uy cũng mang ‌theo Đồng Giáp Phí Phí đi tới phòng y tế, những người còn lại đều nhiệt nghị rời đi, không kịp chờ đợi muốn chia sẻ loại tin tức kình bạo này, rất nhanh chỉ để lại Phương Vân, Phương Ngọc cùng Ngu Tịch Nhan.

Phương Vân nhìn về thân ảnh cao lớn đang đi về phía rừng đào, lộ ra ánh mắt ước mơ nói: "Đại trượng phu nên như vậy!"

Đồng Giáp Phí Phí trong mắt Phương Vân như là chiến thần mà tại trong tay Lục Vũ chỉ là sâu kiến tiện tay bóp chết.

Nhưng trong lòng Phương Vân đều không sinh ra một tia ghen ghét, chỉ có sự hướng tới và sự sùng bái.

Bởi vậy Phương Vân lập tức đấu chí tràn đầy nói ra: "Ta cũng không thể từ bỏ, ta phải học tập Lục ca lắng đọng bản thân, làm tiềm long thăng thiên!"

Người thành công thì hết thảy hành vi của hắn dù là đánh rắm cũng đều có ý nghĩa dạy làm giàu.

Cho nên Phương Vân và rất nhiều người ở đây nhận thấy Lục Vũ trước đó tự cam đọa lạc trên thực tế là đang lắng đọng bản thân, chờ đến một ngày hắn sẽ bay cao chín vạn dặm, lên nhanh như diều gặp gió!