"Đây là. . . Sủng thú sao?" Kỳ Uy hơi nghi hoặc, hỏi.
Những người còn lại cũng đã thấy được Tiểu Tri Chu, bị ngoại hình của nó kinh diễm đồng thời cũng cảm thấy hiếu kì.
"Thiếu nữ nửa người nửa nhện! Đây là Tri Chu Nữ Yêu sao?"
"Không phải, Tri Chu Nữ Yêu nào có xinh đẹp như vậy! Đây chính là Huyễn Mộng Chu, ta từng ở trên mạng nhìn thấy một cái video về sủng thú hệ mộng cảnh, có thể giúp Ngự thú sư bện ra mộng lưới, điều trị tinh thần, cũng không am hiểu chiến đấu, tướng mạo luôn luôn vui vẻ, bởi vậy ưa thích khế ước sủng thú loại này bình thường đều là các thiếu nữ quý tộc."
"Không nghĩ tới Lục Vũ vậy mà có thiếu nữ chi tâm như thế, tuy nhiên tiểu gia hỏa này lớn lên thật xinh đẹp a!"
"Hắn thật là khiến cho người ta đố kỵ… Phi, hắn làm cho người ta khinh thường mới đúng! Hắn vậy àm đem hoàng kim huân chương trân quý như vậy dùng để hối đoái loại sủng thú chỉ có tính thưởng thức này!"
"Đây là sủng thú điều trị tinh thần, mà lại nó tựa hồ còn bị mù, khó trách tại sao Lục Vũ không dám ứng chiến."
"Nó có dáng dấp xinh đẹp như vậy, về sau nó có thể đi làm idol giới trẻ, Lục Vũ livestream một hồi liền có một đống tiền a!"
". . ."
Tất cả mọi người không còn kỳ vọng sẽ có một trận đại chiến, dù sao bọn hắn đều là tâm tính thiếu niên, mặc dù khinh bỉ Lục Vũ e sợ không chiến, nhưng cũng không đành lòng để một vị nhền nhện thiếu nữ đáng yêu như thế ra sân bị đập thành bánh thịt.
Nghe đám người nghị luận, Kỳ Uy liền biết Lục Vũ đã lãng phí hoàng kim huân chương trân quý, lựa chọn một con sủng thú nhỏ yếu chỉ có tính thưởng thức.
Mặc dù tướng mạo của nó rất đẹp, nhưng nó nhìn qua rất yếu, lại còn bị mù, Đồng Giáp Phí Phí tiện tay liền có thể nghiền chết nó.
Con đường Ngự thú sư như là đi ngược dòng nước, sủng thú thứ nhất càng là quan trọng nhất, một bước đi sai thì về sau cũng đi sai.
Kẻ điên phối hợp sủng thú mù lòa quả thực là ngu xuẩn a!
Chẳng lẽ tên này thật sự bị cực khổ đánh sụp ý chí sao?
Nếu thật sự là như thế thì hắn cũng không xứng trở thành đối thủ của ta!
Giờ khắc này, tảng đá lớn trong lòng Kỳ Uy đã rơi xuống, bóng ma tâm lý một mực bao phủ hắn cũng triệt để tán đi.
Lục Vũ không gì hơn cái này!
Về phần tia sát ý cổ quái vừa rồi hẳn là ảo giác đi!
"Được rồi, ngươi bây giờ quá yếu, chờ thực lực của ngươi mạnh lên ta sẽ cho ngươi một cơ hội tới khiêu chiến ta và ta sẽ..."
Kỳ Uy còn chưa nói xong liền bị Lục Vũ đánh gãy: "Không cần, trận chiến đã kết thúc!"
"Ngay cả dũng khí khiêu chiến mà ngươi cũng đánh mất sao?" Kỳ Uy thất vọng cực độ, hỏi.
Hắn vừa định quay người rời đi thì lại phát hiện bầu không khí đột nhiên trở nên quỷ dị, chu vi yên tĩnh đến đáng sợ.
Tất cả mọi người đều lộ ra thần sắc sợ hãi, không hẹn mà cùng há hốc mồm nhìn về phía phía sau Kỳ Uy.
Bởi vì quá chấn kinh mà không ai phát ra được bất kỳ âm thanh gì, phảng phất như thấy được đại khủng bố không thể diễn tả.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Kỳ Uy trăm mối không có cách giải, hỏi.
Hắn quay đầu lại và nhìn thấy cảnh tượng làm cho hắn hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngồi bệt xuống đất, giọng nói bởi vì sợ hãi mà run rẩy: "Không. . . Không có khả năng!"
Lúc này ở phía sau Kỳ Uy đã nứt ra mấy đạo khe hở không gian màu tím, trong đó lan tràn ra vô số tơ nhện quấn quanh Đồng Giáp Phí Phí, đem Đồng Giáp Phí Phí trói buộc treo ngược giữa không trung, ngay cả phản kháng đều làm không được, liền lâm vào bên trong vĩnh hằng mộng cảnh, như là một cái nghi thức hiến tế.
Mà tại phía trên Đồng Giáp Phí Phí, chủ nhân của khe hở không gian đang nghênh đón nghi thức, nhền nhện thiếu nữ tuyệt mỹ từ trong đường hầm không gian tĩnh mịch dạo bước đi ra, sau lưng nó hiện ra hư không chi nhãn tựa như Tử Nguyệt treo trên bầu trời quan sát đại địa.
Tiểu Tri Chu cao cao tại thượng!
"Ta không phải đang nằm mơ chứ?” Dưới lôi đài, một nam sinh thì thào hỏi.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, hắn hoàn toàn không cách nào tưởng tượng Tiểu Tri Chu trước đó yếu đuối đáng thương cùng với ma vật kinh khủng đi bộ trong không gian, bện ra mộng lưới lại là cùng một sinh vật.
"Anh!"
Tiểu Tri Chu đứng trên đỉnh đầu Đồng Giáp Phí Phí kêu to, hư không chi nhãn sau lưng nó nhúc nhích, tràn ngập sát ý, để cho nhiệt độ không khí đều bất chợt hạ xuống.
Tiểu Tri Chu không quan tâm những người còn lại trào phúng giễu cợt, bởi vì ở trong mắt nó Lục Vũ chính là tất cả, chỉ cần nó được ở bên người Lục Vũ là đã thỏa mãn.
Bò sát chế giễu không cách nào làm cho voi lớn động dung!
Nhưng nếu như ai có ý đồ làm ô nhiễm bảo vật mà nó quý trọng, vậy hắn sẽ bị cự thú phẫn nộ giẫm thành vụn thịt!
Mà Kỳ Uy nhục mạ Lục Vũ chính là chạm đến vảy ngược của Tiểu Tri Chu, cho dù nó có vảu che mắt ổn định linh tính cũng đều không cách nào làm cho nó tỉnh táo lại, cho nên nó đã trực tiếp xuất thủ.
Bên trong hư không lan tràn ra tơ nhện trong nháy mắt đã trói buộc Đồng Giáp Phí Phí, thông qua sợi tơ tản ra ảo giác trực tiếp làm cho nó hôn mê, nhốt nó vào một cái mộng ngục cỡ nhỏ.
Dù đang ở trong trạng thái đói khát hư nhược, nhưng Tiểu Tri Chu là con non tiềm lực bá chủ, hơn nữa còn có năng lực bug hệ không gian, đối mặt với một con sủng thú mãng phu chỉ am hiểu lực lượng thì nó cũng không hao phí bao nhiêu công phu để giải quyết.