Chương 28: Tìm Kiếm Tài Nguyên

"Anh!"

Tiểu Tri Chu cũng cảm nhận được chủ nhân phiền não, tiện tay lấy ra một cái mộng cảnh bong bóng tràn ngập thức ăn ngon rồi một ngụm nuốt vào, trên mặt lộ ra biểu lộ hài lòng, sau đó phất tay biểu thị chính mình không đói bụng.

Thời xưa có Tào Tháo vẽ mơ giải khát, thời nay có Tiểu Tri Chu lấy mộng dừng đói, nhưng sắc mặt nó vẫn như cũ tái nhợt.

Tiểu Tri Chu hiểu chuyện như vậy để cho Lục Vũ càng thêm áy náy, an ủi: "Không có việc gì, ta sẽ đi kiếm cho ngươi một bữa ăn lớn!"

Hắn nghĩ đến chính mình có thiên phú 【 sáng tạo 】, chỉ cần làm ra đồ ăn có phẩm chất tốt đẹp trở lên, đản sinh hiệu quả đặc biệt hẳn là cũng có thể cho Tiểu Tri Chu ăn no.

Sau đó qua hai giờ. . .

Lục Vũ nhìn xem trên bàn một đống thức ăn mà cảm giác chúng đang im lặng trào phúng hắn.

Lục Vũ đánh giá rất cao tài nấu nướng của mình, thường ngày hắn không có việc gì liền nghĩ tới việc thu hoạch được hiệu quả đặc biệt, nhưng quả thật hắn ccòn kém xa.

Ta nên đi đâu để tìm ra số lượng lớn mộng cảnh đây?

Nhân loại không được, chỉ còn lại sinh vật trí tuệ!

Lục Vũ ánh mắt ngưng tụ.

Có biện pháp rồi!

Mặt trời lặn dần dần quy về sơn hải, ráng chiều nhuộm đỏ bầu trời.

Trên đường xe cộ qua lại, người đi đường vội vã trở về ăn bữa tối.

"Đào Hoa thôn, Hoàng Đế của các ngươi đã trở về!"

Trước cổng trường cấp 3 ngự thú Đại Uyên, Lục Vũ từ trên xe buýt đi xuống, mặc một thân áo jacket cao bồi màu đen phối hợp với quần tây, nhìn qua nhẹ nhàng khoan khoái, cộng thêm vóc dáng 1m8, đeo kính râm nhếch miệng cười, trông rất có khí chất của cặn bã nam.

Nhưng trên thực tế hắn muốn học theo Long Vương miệng méo, kết quả hắn phát hiện mặt mình xém bị co rút.

Tiểu Tri mặc một thân váy áo cũng học theo hắn, nó vừa định méo miệng liền bị Lục Vũ gõ đầu, mắng: "Trẻ con không được phép học cái xấu!"

"Anh!"

Tiểu Tri Chu ủy khuất vô cùng.

Rõ ràng là ta học theo chủ nhân, sao ta lại học cái xấu?

Bởi vì đi ra kiếm ăn, cho nên Lục Vũ không có đem Tiểu Tri Chu thu vào ngự thú không gian, mà hắn đem nó bỏ vào bên trong túi áo, thuận tiện mang theo.

Lục Vũ đi vào cổng trường học, nhìn xem bảo vệ cổng trường hói đầu một mắt đang nhàn nhã nghe nhạc, hắn đưa tặng một gói thuốc lá, chào hỏi: "Bác Tần, hỗ trợ mở cửa nhé!"

Lục Vũ không hút thuốc, nhưng kiếp trước hắn có kinh nghiệm làm ăn nên hắn minh bạch, thêm một vị bằng hữu sẽ có nhiều thêm một con đường.

Bảo vệ cổng trường họ Tần, hơn sáu mươi tuổi, tính cách cứng nhắc, học sinh muốn chạy ra ngoài chơi đều sẽ bị hắn ngăn lại, thậm chí hắn còn chủ động đi vào bụi cây nhỏ đuổi ra một chút tiểu tình lữ, không biết hắn đã bị bao nhiêu học sinh nguyền rủa sau lưng.

Lục Vũ vì ra vào thuận tiện nên tự nhiên phải cùng lão Tần giao hảo, đưa tặng mấy bao thuốc lá.

Ngay từ đầu lão Tần còn ra vẻ tịch thu, vể sau không chịu nổi vì thu quá nhiều, cộng thêm Lục Vũ chủ động tìm chủ đề nói chuyện phiếm với hắn, một tới hai đi cả hai cũng đã thành bằng hữu.

Lúc này Lục Vũ mới biết rõ, lão Tần bảo vệ cổng trường này nhìn như không đáng chú ý, nhưng trước kia hắn lại là một vị lính trinh sát mạo hiểm, còn là bà con xa của vợ hiệu trưởng, là một vị Ngự Thú Sư bạch ngân linh tính, nuôi dưỡng một con chó bốn tai có thính giác nhạy cảm tên là Đường Bạch Hổ.

Mặc dù lão Tần không phải là nhân vật lão tăng quét rác, nhưng trường học có một điểm gió thổi cỏ lay hay sự tình bát quái thì hắn là người rõ ràng nhất.

Trước đó Lục Vũ xin hạng mục đi Đào Hoa thôn cũng là lão Tần làm người trung gian giới thiệu.

Trường cấp 3 ngự thú Đại Uyên là trường công chính thức, nó phụ thuộc vào căn cứ sủng thú, nó tự nhiên là nơi bồi dưỡng sủng thú hàng đầu toàn thành phố, có tài nguyên sung túc và thiết bị tiên tiến.

Bên trong trường quy hoạch ra các loại sinh thái hoàn cảnh như rừng hoa đào, hồ tinh quang, vùng đất đông cứng sương lạnh,… Tất cả đều là mô phỏng sinh thái bí cảnh nằm phụ cận thành phố Đại Uyên.

Đào Hoa thôn là hạng mục nửa đường thất bại, thuộc về nửa cái thể chế, nhưng nếu như Lục Vũ không phải học sinh trong trường, cộng thêm lão Tần giới thiệu, hắn cũng nhất định có thể đi vào.

Nếu như không có Ác Mộng Thú uy hiếp, Lục Vũ chỉ dựa vào hạng mục này cũng đủ để ăn cả đời, lui thì hắn gia nhập thể chế, tiến thì hắn trở thành Đại Vương chăn heo nổi danh.

Con đường cuối cùng chính là vào biên chế a!