Chương 18: Cảm Thán

Chu Thành cũng không truy hỏi, tiếp tục nói:

“Nhưng về chuyện Chí Cao Mẫu Hà, chờ ngươi đạt đến Hoàng Kim linh tính rồi tính, ta muốn nói về một năng lực khác của ghép hình linh tính, đó là cân bằng.”

"Ngươi nên biết, nhân loại hấp thu linh tính sẽ dẫn phát dị biến, trên thực tế chính là bởi vì nhân loại quá mức tiếp cận Chí Cao Mẫu Hà mà dẫn đến.”

“Hấp thu quá nhiều tri thức không cách nào lý giải, dù sủng thú tương đương với một cái bộ lọc, nhưng coi như là bộ lọc thì cũng có cực hạn, giống như máy lọc nước có thể lọc nước tinh khiết, nhưng một ngày nào đó bộ lọc hoàn toàn ô nhiễm, dù là lọc xong cũng là nước bẩn.”

“Sử dụng sủng thú cũng là đạo lý này, bình thường chăn nuôi sử dụng hằng ngày thì không có việc gì, giống như là hồ nước sẽ tự mình tinh lọc. Nhưng một khi chiến đấu liên tục ở tần suất cao, tiêu hao nhiều linh tính, tích lũy từng ngày sẽ làm cho bộ lọc bị yếu và bị ô nhiễm, cuối cùng ô nhiễm cả sủng thú. Nhẹ thì tính tình đại biến, nặng thì phát sinh dị biến cắn trả nhân loại, nhưng sủng thú lại không thể bị vứt bỏ giống bộ lọc yếu bình thường, vậy khi đó chúng ta nên làm cái gì?"

Lục Vũ suy tư, Xích Nguyệt Mộng bên cạnh đưa ra đáp án: "Thăng cấp cho nó!"

Chu Thành hài lòng gật đầu, tiếp tục nói: "Không sai, chính là thăng cấp cho nó. Nếu bộ lọc nguyên bản không dùng được, vậy thì liền dùng sủng thú mạnh hơn đến gánh vác, kiến tạo cân bằng mới. Hơn nữa đây cũng không phải tùy tiện chọn, cần phù hợp thuộc tính của sủng thú thứ nhất.”

“Ví dụ như sủng thú thứ nhất của tiểu bạn gái ngươi chỉ là Hệ Thâm Uyên, như vậy nàng cũng sẽ lựa chọn sủng thú tiếp theo là các thuộc tính tiêu cực như Hệ Thâm Uyên hoặc là hệ Hắc Ám, hệ Vong Linh.”

“Nếu như nàng mạnh mẽ lựa chọn sủng thú hệ Thánh Quang, rất có thể sẽ tạo ra xung đột, không ngừng bài xích, cuối cùng dẫn đến ống nước nổ tung. Đương nhiên cũng có người thành công chọn ngược, khống chế nhiều loại thuộc tính cực đoan, hơn nữa còn trở thành cường giả, nhưng chung quy chỉ là một ít ví dụ.”

“Một số thiên tài đại gia tộc ghép hình linh tính đều đã trải qua vô số năm thí nghiệm rồi mới truyền thừa xuống. Hơn nữa việc lũng đoạn sự tương quan giữa các sủng thú này không chỉ không ảnh hưởng tinh thần các sủng thú, hơn nữa các sủng thú còn hoàn mỹ phối hợp để cho chiến lực đại tăng. Thậm chí có kẻ yêu nghiệt có thể ngay lúc sủng thú mang thai tạo ra pháp tắc.”

“Thôi quên đi, nói xa quá rồi. Nếu như ngươi lựa chọn Hệ Mộng Cảnh, vậy sủng thú kế tiếp ngươi liền muốn chọn thuộc tính không xung đột Hệ Mộng Cảnh, chú ý để cho linh tính của các sủng thú lẫn nhau đạt thành sự cân bằng."

Đối với một tiếng trêu chọc tiểu bạn gái nhỏ của Lục Vũ này, con ngươi Xích Nguyệt Mộng lặng lẽ hiện lên sự yêu thương, xuất hiện cảm xúc vui mừng.

Lục Vũ không có chú ý tới thiếu nữ bên cạnh phản ứng, hắn giống như một khối bọt biển không gián đoạn hấp thu những tri thức trân quý này, trong lòng cũng không khỏi cảm thán.

Một câu chân truyền bằng vạn quyển kinh giả truyền a!

Chỉ cần những lời này đã có thể làm cho Lục Vũ bớt đi vô số đường vòng.

Nghĩ tới đây, Lục Vũ thật lòng cảm kích nói: "Chu thúc, cám ơn ngươi!”

"Cút xa ta một chút, đại nam nhân đừng làm ra hành động buồn nôn này!" Chu Thành cười mắng một câu.

Sau đó hắn thao túng rễ cây của Quỷ Ngục Yêu Hoa từ trong sơn động lấy ra trứng Huyễn Mộng Chu giao cho Lục Vũ.

Cũng không có cảm giác dính như trong tưởng tượng, trứng Huyễn Mộng Chu ngược lại giống như là đỉnh cấp tơ lụa, nhu thuận vô cùng, mơ hồ có thể cảm nhận được sinh mệnh thai động yếu ớt trong đó.

Trước khi đi Chu Thành còn ý vị thâm trường nói một câu: "Ngươi đừng cảm thấy mình điên rồi, vì sau này ngươi sẽ biết Ngự Thú Sư chính là một đám người điên!"

Nói xong hắn để lại một tờ giấy viết phương thức liên lạc, tiêu sái rời đi.

Lục Vũ bật cười, lão nam nhân thích đùa giỡn đẹp trai này cũng không lạc quan như thoạt nhìn.

Nếu đã không còn đường lui hắn liền không ngại đạp nát bụi gai, đi xem phong cảnh đỉnh núi.

Sau khi đăng ký xong tin tức sủng thú, bởi vì vội vã hoàn thành 【 Chân Lý Chi Môn 】 mở khóa truyền thừa mới, cho nên Lục Vũ đề nghị hai ngày nữa sẽ mời Xích Nguyệt Mộng ăn cơm làm nàng trầm mặc.

Lục Vũ còn tưởng rằng là Xích Nguyệt Mộng chướng mắt bữa ăn này của mình, vừa định nói quên đi thì kết quả liền nghe nàng đáp ứng.

“Ta thích ăn bánh bao!”

Tuy rằng thần sắc của nàng vẫn bình tĩnh, nhưng lại có một loại cảm xúc chờ mong.

Lục Vũ không rõ vì sao Xích Nguyệt Mộng làm đại tiểu thư mà lại thích loại mỹ thực bên đường này, nhưng nếu như nàng thích thì hắn cũng có thể bỏ ra chút tiền, cớ sao mà không làm chứ.

“Được!”

Lục Vũ gật đầu đáp ứng, lúc này xe buýt cũng tới, hắn quẹt thẻ tháng lên xe, vẫy tay tạm biệt.

Xích Nguyệt Mộng lẳng lặng nhìn theo Lục Vũ, dung mạo gần như hoàn mỹ của nàng khiến cho tất cả hành khách trên xe đều đưa mắt nhìn nàng.

Thẳng đến khi xe buýt biến mất ở trong tầm mắt, Xích Nguyệt Mộng mới thu hồi ánh mắt, lấy điện thoại di động ra chụp màn hình một cái ghi chép nói chuyện phiếm.

[Mộ Nha: Bánh bao hấp trước cửa nhà ta ăn rất ngon, có rảnh mời ngươi nếm thử.]

Ánh mắt Xích Nguyệt Mộng thâm thúy, trả lời: “Oke!”