Chương 17: Chí Cao Mẫu Hà

Nghĩ tới đây, trong mắt Chu Thành hiện lên một tia lo lắng, nhưng rất nhanh đã bị che giấu, an ủi Lục Vũ:

"Có đạo lý, hơn nữa đây chính là di vật cuối cùng trước khi Thực Mộng giáo diệt vong ngàn năm, nói không chừng ngươi chính là thánh thú do bọn họ thúc đẩy, chẳng qua linh tính của Hệ Mộng Cảnh được cấu tạo rất tốt."

“Tốt lắm, lý do này ta nhận!” Lục Vũ gãi gãi đầu, mang theo một tia "Thiếu niên" ngại ngùng nói.

Trong lòng hắn cũng là chờ mở khóa bí thực truyền thừa về sau, Huyễn Mộng Chu hết thảy biến hóa đều có thể để cho Thực Mộng giáo cùng với "Vĩnh Hằng Mộng Đẹp Chi Chủ" đến chịu tiếng xấu.

Vì sự trở nên mạnh mẽ mà chôn xuống một vòng khép kín logic hợp lý. Dù sao cũng không ai có thể giằng co với hắn.

Nhưng mà Lục Vũ cũng không có vội vã đi lấy Huyễn Mộng Chu, mà là hỏi ngược lại: “Chu thúc, ghép hình linh tính là cái gì?”

Chu Thành thường xuyên nhắc tới từ ngữ này, mang theo hàm ý ám chỉ, nói rõ nó rất quan trọng.

“Ngươi rốt cục chịu hỏi về nó rồi sao?” Chu Thành lộ ra nụ cười gian trá, ngôn từ chính nghĩa nói: "Bình thường mà nói, ghép hình linh tính là cơ mật chỉ khi ngươi trở thành Ngự Thú Sư Hoàng Kim mới có thể biết được. Nhưng mà ngươi tới trao đổi Hoàng Kim huân chương, cho nên quản ngục trưởng nhất định phải trả lời mọi vấn đề của ngươi, cũng coi như là phù hợp quy định."

Tất cả những thứ này tự nhiên là Chu Thành cố ý dẫn dắt, nhiều lần cường điệu ghép hình linh tính vì muốn tiết lộ cho Lục Vũ một ít tri thức bí ẩn.

Chẳng qua hắn chỉ làm quản ngục trưởng tạm thời, dựa theo quy củ hắn không thể chủ động tiết lộ, nhưng lại có thể bị động trả lời.

Chu Thành hỏi Lục Vũ: "Ngươi có biết vì sao Ngự Thú không gian có thể tăng tốc sủng thú trưởng thành không?”

"Bởi vì Chí Cao Mẫu Hà! Ngự thú không gian của nhân loại nối liền với Chí Cao Mẫu Hà, có thể hấp thu linh tính nguyên thủy, cũng đem nó chuyển hóa và nuôi dưỡng sủng thú. Thực lực càng mạnh thì hiệu suất chuyển hóa càng nhanh, đây là thiên phú chỉ thuộc về nhân loại chúng ta."

Lục Vũ không cần nghĩ ngợi mà liền trả lời, vì đây là nội dung cơ bản của chương trình học làm Ngự Thú Sư.

"Đúng vậy, chính là vì Chí Cao Mẫu Hà mà vô số thế giới, quy tắc của ức vạn duy độ đều là một hạt cát bên trong Chí Cao Mẫu Hà, chẳng qua là kích thước bất đồng mà thôi.”

“Hết thảy linh tính và ngự thú không gian của nhân loại chúng ta đều là kỳ tích mà Chí Cao Mẫu Hà ban cho."

Chu Thành tổ chức lại ngôn ngữ, tiếp tục nói:

"Nếu đem Chí Cao Mẫu Hà so sánh với đại dương, nhân loại chúng ta giống như là một hòn đảo nhỏ tên là Vô Tri nằm bên trên đại dương u ám. Đại dương này mênh mông vô ngần, ẩn chứa vô tận bí mật, nhưng lại có vô vàn nguy hiểm, nếu trực tiếp xuống nước thì chờ đợi ngươi chỉ có chết đuối, cho nên ngươi cần một chiếc thuyền trợ giúp đi lại."

Lục Vũ tựa hồ nghĩ tới cái gì, kinh ngạc hỏi: "Chẳng lẽ nhân loại có thể tiến vào Chí Cao Mẫu Hà?"

“Ngươi rất thông minh!” Chu Thành ra hiệu trẻ con dễ dạy, liếc mắt nhìn Xích Nguyệt Mộng đang không chút kinh ngạc, tiếp tục nói:

"Ta có thể nói cho ngươi biết, muốn tấn thăng cấp Thần Tinh nhất định phải tiến vào Chí Cao Mẫu Hà. Mà ghép hình linh tính liền tương đương với một chiếc thuyền giúp ngươi đi lại. Ghép hình tốt xấu ra sao sẽ quyết định khoảng cách ngươi đi được, mấu chốt nhất là giúp ngươi che giấu bản thân, phòng ngừa bị một ít tồn tại không biết phát hiện."

Lục Vũ nghe vậy mà lẩm bẩm nói: "Pháp tắc của Hắc Ám Sâm Lâm…”

Chu Thành nghi hoặc hỏi: "Hắc Ám Sâm Lâm? Ngươi có ý gì?”

"Là ta tình cờ nhìn thấy trên một quyển sách viết ra."

Lục Vũ cũng không tàng tư, dù sao trên vòm trời của thế giới này cũng là tinh không, mặc dù hắn không biết có tồn tại vũ trụ hay không, nhưng đều xưng hô giống nhau, bởi vậy cũng không khó lý giải.

Xích Nguyệt Mộng mang thần sắc lạnh nhạt, nhưng gợn sóng trong mắt nàng đã chứng minh nàng cũng không có bình tĩnh như vậy.

Chu Thành nghe xong trên mặt liền lộ ra một tia kinh ngạc, không khỏi tán thưởng: "Vị tác giả này không đơn giản, vậy mà đem vũ trụ ví như là một tòa rừng rậm hắc ám, mỗi nên văn minh đều là thợ săn mang súng, tựa như u linh tiềm hành ở trong rừng, nhẹ nhàng đi ra chặn đường, tận lực không cho bước chân phát ra một chút âm thanh, ngay cả hô hấp cũng đều cẩn thận từng li từng tí."

“Nhìn như đang nói về săn bắn, nhưng trên thực tế là cướp đoạt tài nguyên giữa các nên văn minh. Vị tác giả này thật sự là có trí tưởng tượng bay xa, khẳng định là cường giả đỉnh cấp đã tiến sâu vào Chí Cao Mẫu Hà.”

“Ta cũng nhịn không được muốn đi xem quyển sách này, nó tên là gì?"

“Ta quên tên rồi, chờ ta trở về tìm xem tên sách rồi lần sau lại nói cho ngươi biết.”

Lục Vũ thuận miệng nói ra, nếu thật sự muốn dựa vào một ít chi tiết vụn vặt mà nhớ ra tên sách thì hắn cũng làm không được.