Chương 76: Ồ, công ty mới mua cái cây biết phát nhạc à

Những ngày tiếp theo sau chuyến đi team building, không khí làm việc tại Truyền Thông Minh Bảo có phần trùng xuống. Sự hưởng thụ và thư giãn giữa tuần khiến nhiều nhân viên chểnh mảng.

Mọi người dường như vẫn còn đắm chìm trong dư âm của chuyến đi và những kỷ niệm vui vẻ. Cả bên Vy Vy lẫn hai anh em sinh đôi Thành Phát và Thành Đạt đều không có biến chuyển đáng kể về số liệu.

Điều này khiến ngài giám đốc thật vui vẻ yên tâm tạm "bế quan" tại phòng làm việc để xem loạt hoạt hình chuyển thể “Tạp hóa Lão Bản” yêu thích.

Tuy nhiên, một số nhân viên kỳ cựu tại công ty vẫn giữ được cái đầu tỉnh táo. Tổ dự án phụ trách các hoạt động trên kênh YouTube của Minh Bảo, đặc biệt là dự án liên quan đến video quảng cáo thứ hai của Samsung, đã bắt đầu lo lắng.

Ngày phải đăng tải video đang cận kề, nhưng ý tưởng mới vẫn bế tắc. Họ ngồi trong phòng họp, vẻ mặt đăm chiêu.

Giữa lúc bí bách, Khải Trường bỗng nhớ lại những lời sếp Bảo từng nói trong lần trước. Lời nói đầy ẩn ý: "Cho iPhone vào video, hãy cho nó đóng vai phản diện!" lúc này Khải Trường nhận ra ý nghĩa sâu xa trong lời đó.

Đột nhiên, như thể nhận được "tín hiệu từ vũ trụ" Khải Trường đứng phắt dậy, khiến cả phòng họp trố mắt nhìn. Anh nở nụ cười tươi rói, đôi mắt sáng bừng:

“Nghĩ ra rồi! Ha ha ha! Quả là không thể bỏ sót điều gì từ giám đốc được, đúng là đi nghỉ dưỡng về đầu óc thông suốt ngay mà!”

Cả phòng nhìn Khải Trường, tò mò không biết anh vừa nghĩ ra ý tưởng gì mà khiến anh trở nên phấn khích đến thế.

Vài hôm sau, Son Yun Kim ngồi trong văn phòng rộng lớn, với ánh đèn thành phố Đảo Quốc Sư Tử lấp lánh bên ngoài cửa sổ.

Hắn cảm thấy lo lắng và không hài lòng. Video đầu tiên mà Minh Bảo Media thực hiện đã vượt qua con số KPI trong hợp đồng quảng cáo với Samsung, nhưng điều đó không làm hắn thấy yên tâm.

Lượng người xem tăng đột biến chỉ vì một trào lưu bất ngờ, chứ không phải nhờ sản phẩm của Samsung. Đây là một dấu hiệu xấu.

Tập đoàn Samsung ở Sâm Quốc đã gửi yêu cầu theo dõi sát sao và điều chỉnh mọi sai sót có thể gặp phải từ Minh Bảo Media, công ty nhỏ bé tại Nam Quốc này không thể luôn dắt mũi Samsung như vậy được.

Son Yun Kim thở dài, mở chiếc laptop lên và nhấn play video quảng cáo mới nhất của Minh Bảo media vừa đăng tải lên youtube ít phút.

Đầu video sảnh của tòa nhà Imperial Tower hiện ra. Phó giám đốc Đặng Hữu Thành xuất hiện một cách đầy hào nhoáng.

Thành bước xuống từ một chiếc BMW, hai người trợ lý trong bộ đồ đen và kính râm theo sau. Với dáng vẻ như một "độc tài" chính hiệu, nhưng thay vì xì gà, trên miệng anh lại ngậm một cây kẹo mút đỏ chót.

Mỗi bước chân vang lên đều đều, toát ra vẻ uy quyền. Trên cổ, sợi xích vàng lấp lánh dưới ánh đèn, phát ra những tia sáng rực rỡ như một vị lãnh chúa chuẩn bị đi thị sát vùng đất của mình.

Tay Thành cầm chiếc iPhone đời mới nhất, xoay xoay như một món đồ chơi đắt giá, mắt liếc ngang dọc đầy phán xét.

Tiêu đề hiện lên màn hình: “Thành Thon Thả - Tư lệnh độc tài iPhờ, nhân dân còn gọi là Độc tài chống Samsung”.

Son Yun Kim tròn mắt, gần như muốn đập tan màn hình. Cái gì đây? Làm sao iPhone lại xuất hiện trong video quảng cáo Samsung?

Hắn cố nén cơn giận và ý nghĩ muốn gọi bộ phận pháp lý kiện Minh Bảo media. Quyết định xem tiếp để xem đám Minh Bảo Media này đang định dở trò gì.

Trong bầu không khí căng thẳng như một bộ phim hành động gián điệp, Khải Trường xuất hiện trong video bước nhanh về phía góc khuất của sảnh, rút chiếc điện thoại Samsung flagship mới nhất ra.

Ánh mắt lấp lóe vẻ quyết đoán, anh gõ nhanh số và ghé sát vào micro như thể đang chuẩn bị truyền đi một mệnh lệnh tuyệt mật. Bàn tay siết chặt lấy điện thoại, anh thì thầm qua hơi thở gấp gáp.

Tiêu đề màn hình giới thiệu lại hiện lên:

“Đặng Đông Khải Trường - Phó chỉ huy phong trào cách mạng lâm thời Samsung.”

"Alo, Trụ sở cách mạng? Nghe rõ không?"

Đầu dây bên kia phát ra một giọng khẽ khàng nhưng quyết liệt:

"Nghe rõ. Chúng tôi đây."

Khải Trường quay người lại, nhìn qua cửa kính, thấy bóng dáng tư lệnh Thành "độc tài" đang tiến về phía tòa nhà. Anh vội vàng tiếp tục:

"Báo cáo: Tư lệnh độc tài đang tiến lên thang máy. Đang đổ bộ vào trụ sở chính. Chỉ còn vài phút nữa thôi. Đề nghị các đồng chí giữ vững trận địa, che giấu tất cả cán bộ... Bằng mọi giá!"

Giọng anh trầm xuống, ngập tràn căng thẳng như thể đang chuẩn bị cho một trận chiến sinh tử.

"Lặp lại, bảo vệ cán bộ. Tuyệt đối không được để hắn phát hiện."

Âm thanh bên kia điện thoại nhanh chóng phản hồi:

"Đã rõ. Chuẩn bị cho trận chiến. Cán bộ sẽ được an toàn."

Khải Trường cúp máy, gương mặt đổ đầy mồ hôi, ánh mắt kiên định nhìn về phía thang máy đang từ từ mở ra.

Những giây phút sinh tử đang cận kề, cuộc chiến đấu ngầm giữa quân cách mạng Samsung và “Tư lệnh độc tài ” đã chính thức bắt đầu.

Sau khi Khải Trường truyền lệnh "che giấu cán bộ" video chuyển lên văn phòng truyền thông Minh Bảo lộn xộn với những màn giấu giếm đầy "tinh vi":

Một anh nhân viên hớt hải nhét chiếc Samsung Galaxy vào giữa chồng hồ sơ dày cộp, rồi dán nhãn to đùng bên ngoài: "Biên bản họp bí mật - Cấm đụng vào!".

Cậu khác thì mở hộp đựng kính ra, nhét đôi tai nghe Buds vào trong, đặt vào hộp kính, tay cầm khăn lau kính rất chăm chú.

Có một cô lại táo bạo hơn, lấy dây treo cho chiếc Galaxy Z Flip đeo như thể nó là... phụ kiện túi xách hàng hiệu, rồi thản nhiên đeo lên vai bước đi khắp văn phòng.

Một anh chàng khác quá hoảng loạn, vội vã dán chiếc điện thoại Samsung lên mặt sau màn hình máy tính, hi vọng "Độc tài" sẽ không bao giờ lật máy lên kiểm tra.

Trong văn phòng Minh Bảo, bầu không khí căng thẳng đến nghẹt thở. Tiếng thang máy “tinh tinh” vọng lên từ phía cuối hành lang khiến mọi người giật mình, vội vàng tăng tốc.

Tiếng bước chân chậm rãi và quyền uy của Thành Thon Thả - Tư lệnh Độc tài chống Samsung - vang vọng, mỗi bước như áp lực vô hình đè nặng lên tất cả.

Đến cửa, Thành nhíu mày, dừng lại một chút, cảm nhận bầu không khí. Cả văn phòng bỗng nhiên... rất bình thường. Không còn sự hỗn loạn hay vội vã của nhân viên như lúc trước khi hắn tới.

Nhân viên ngồi im lặng với những chiếc iPhone và iPad đời cũ đến mới, nói chuyện về công việc, hợp đồng và đối tác. Ai nấy đều bình tĩnh, không một dấu hiệu khả nghi.

Thành ngậm kẹo mút, đứng ở cửa, lặng lẽ quan sát một lúc. Đôi mắt sắc bén của hắn liếc nhanh khắp phòng, nhưng mọi thứ trông có vẻ... quá bình thường. Càng nhìn, hắn càng thấy có điều gì đó không ổn.

Bỗng tiếng nhạc chuông Samsung vang lên từ một chậu hoa gần cửa sổ. Thành chớp mắt, quay phắt về phía phát ra âm thanh.

Nhìn kỹ, hắn nhận ra, chiếc Galaxy S đang được vùi dưới lớp đất của chậu hoa. Mặt hắn tối sầm lại.

Hắn cười nhạt, lấy cái bút khều khều lớp đất, rút ra chiếc điện thoại bọc ni lông:

"Ồ, công ty mới mua cái cây biết phát nhạc à? Các người nghĩ thế này mà qua mắt được tôi sao?"

Mọi người trong phòng bắt đầu toát mồ hôi hột. Nhưng chưa dừng lại ở đó, một chiếc hộp đựng kính trên bàn bất ngờ rơi xuống bật mở, lộ ra một đôi tai nghe không dây của Samsung.

Một nhân viên khác cố gắng cười, nhặt lên và giải thích yếu ớt: “Sếp đây chỉ là phụ kiện nút bịt tai chống ồn đi kèm kính mà thôi...”

“Tai nghe giấu trong hộp kính à? Nghĩ tôi ngốc chắc?”