Chương 52: Phiền phức phí đền bù

Những người khác trong đoàn cũng gật đầu đồng tình, thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối vào quyết định của giám đốc.

Vy Vy thấy niềm vui tràn ngập trong lòng, nhưng sau đó cô bỗng nhớ tới hợp đồng cũ với công ty trước. Nét mặt cô chùng xuống, cô nói chậm rãi.

"Nhưng… em đang gặp rắc rối với công ty cũ. Họ yêu cầu em bồi thường 3 tỷ vì vi phạm hợp đồng và đang chuẩn bị đưa đơn ra tòa, với lại danh tiếng của em hiện tại đang rất xấu..."

Đúng rồi, không phải danh tiếng em tệ vậy, tính cách lại kiêu căng, chơi bời, luộm thuộm thì tôi đã không tìm đến em đâu - Bảo thầm nghĩ

Nhưng vấn đề là tiền đền bù hợp đồng sao lại lớn như vậy?

“ Hệ thống, bỏ ra 3 tỷ để đền bù hợp đồng cho Vy Vy về công ty có vi phạm +999 điều hạn chế không?”

“ Bíp Bíp, mức đền bù tối đa là 500 triệu, mời ký chủ cân nhắc kỹ lưỡng, tránh vi phạm dẫn đến hủy nhiệm vụ” - Hệ thống hồi đáp.

500 triệu sao? Có hơi chút rắc rối rồi đây.

Bảo lặng lẽ suy nghĩ. Hắn hiểu rằng đây là một rào cản lớn, nhưng đồng thời cũng thấy đây là cơ hội để công ty mình giành lấy một tài năng có thể đem lại "thua lỗ" như mong muốn.

Sau một lúc, Bảo nói:

"Vy Vy, nếu em đồng ý gia nhập Truyền Thông Minh Bảo, chúng tôi sẽ cùng em đối phó với vấn đề này. Không chỉ là một công ty, chúng tôi sẽ là đối tác, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, có thể cho chúng tôi xem hợp đồng đó được không?"

Vy Vy không khỏi xúc động, cô đang ở bước đường cùng lại có người đưa tay ra giúp đỡ. Cô nhìn Bảo với ánh mắt đầy cảm kích. Khuôn mặt hơi ửng hồng, trong đầu thoáng qua suy nghĩ:

"Có khi nào anh trai này coi trọng mình rồi không? Làm thế nào bây giờ? Nhưng mà anh ấy đẹp trai quá, mình lại không thấy phản cảm chút nào."

Nhìn thấy biểu hiện của Vy Vy, Khải Trường, Thảo và Linh không khỏi liếc nhìn nhau rồi quay sang Bảo với ánh mắt hài hước.

Rõ ràng, sự tự tin và ngoại hình của giám đốc luôn mang lại lợi thế trong mọi tình huống, chỉ cần một chút quan tâm đã khiến cô gái trẻ trước mặt suy nghĩ mông lung như thể sống chết muốn theo giám đốc rồi.

Vy Vy nhanh chóng lục lại email và tìm thấy bản hợp đồng cũ đã scan. Cô gửi ngay cho Bảo để anh xem xét. Bảo nhận được email, mở ra xem kỹ từng điều khoản.

Hợp đồng này rõ ràng được soạn thảo rất chặt chẽ, với các điều khoản không có kẽ hở nào. Giấy trắng mực đen, ký kết, đóng dấu, và điểm chỉ đầy đủ.

Mọi thứ đều rõ ràng, không để lại bất kỳ cơ hội nào cho việc tranh cãi hoặc né tránh trách nhiệm.

Nhưng chẳng lẽ lại từ bỏ, kiện tụng thì quá tốn thời gian, để trôi qua mất thời gian nhiệm vụ, lại còn phải thuê luật sư nữa.

Đúng rồi luật sư, chú Thuần chồng cô Hà chả phải là một luật sư sao. Nghĩ vậy Bảo đứng dậy ra ngoài gọi điện thoại, đầu dây bên kia cũng nhanh chóng trả lời.

“Thế nào nhóc con, vào Sài Thành rồi chứ? Xong việc chưa? Cô Hà cháu hôm nay còn nghỉ cả việc để chuẩn bị cơm nước chờ đón hai đứa rồi đấy.”

Bảo cười đáp lại, cảm thấy ấm lòng vì sự quan tâm của vợ chồng cô chú. Trước khi vào Sài Thành, Bảo đã báo với cô Hà rằng sẽ đến thăm hai vợ chồng, mang theo cả Linh.

Gia đình cô chú là bạn học từ nhỏ tới lớn với bố mẹ Bảo, và sau khi bố mẹ Bảo qua đời, vợ chồng cô Hà vẫn quan tâm Bảo như con cháu trong nhà, thậm chí còn hỗ trợ trong công việc kinh doanh của gia đình.

Tuy nhiên, giọng Bảo hơi do dự khi tiếp lời:

“Cháu vào từ sáng rồi chú ạ. Chỉ là... ngại quá, cháu có việc muốn nhờ chú xem xét giúp.”

Chú Thuần lập tức nghiêm túc hỏi:

“Có việc gì vậy? Cứ nói đi, đừng ngại.”

Bảo liền tóm tắt nhanh tình hình hiện tại với Vy Vy, về việc hợp đồng cũ của cô với công ty trước đang yêu cầu bồi thường 3 tỷ, và khả năng xảy ra kiện tụng nếu không giải quyết ổn thỏa.

Bảo nhấn mạnh việc thời gian gấp rút và sự quan ngại về việc phải thuê luật sư kéo dài thời gian.

Nghe xong, chú Thuần bình tĩnh nói:

“Không phải chỉ là tranh chấp đền bù hợp đồng sao? Mấy đứa cứ đến đây, mang hợp đồng và các giấy tờ liên quan cho chú xem có giúp được gì không.”

Bảo cảm thấy nhẹ nhõm hẳn, biết rằng với sự hỗ trợ của chú Thuần, một luật sư dày dặn kinh nghiệm, vấn đề này có thể sẽ có phương án phù hợp để giải quyết.

Bảo lập tức quay vào quán café, báo cho mọi người chuẩn bị đến văn phòng luật để nhờ chú Thuần hỗ trợ.

Cả đoàn nhanh chóng lên xe di chuyển đến địa chỉ văn phòng luật của chú Thuần, nằm ngay tại trung tâm thành phố Sài Thành.

Đây là chi nhánh phía Nam của một trong những công ty luật hàng đầu Nam Quốc, nơi chú Thuần vừa mới được điều chuyển vào để làm người phụ trách.

Sau khi thông báo lễ tân, họ nhanh chóng được dẫn tới phòng làm việc của chú Thuần.

Phòng làm việc riêng của chú Thuần nằm ở phía trong, một căn phòng rộng rãi với nội thất tối màu, mang phong cách vừa cổ điển vừa hiện đại.

Trên bàn làm việc là một chồng tài liệu dày cộp, chứng tỏ đây là nơi giải quyết rất nhiều vụ việc phức tạp.

Ngay khi nhìn thấy Bảo, chú Thuần vui mừng đứng dậy, bước tới vỗ vai Bảo liên tục, giọng điệu hài hước:

"Trời ơi, thằng cháu của chú càng lớn càng đẹp trai thế này! Có bạn gái chưa? Ra dáng giám đốc rồi đấy, mày lấy vợ đi để chú còn có cớ ra ngoài Hà Đô chứ!"

Bảo cười ngượng, đáp lời chú:

"Dạ, cháu vẫn chưa đâu chú. Cũng bận rộn với công việc quá nên chưa có thời gian."

Cả hai cười đùa vui vẻ một lúc, nhưng khi chú Thuần quay lại nhìn thấy đoàn nhân viên phía sau Bảo, ông có chút ngại ngùng, nhận ra mình vừa hơi quá trớn. Ông cười gượng:

"Lâu lắm rồi không gặp thằng cháu, tôi đùa chút thôi. Mời mọi người ngồi, chúng ta vào việc luôn nhé."

Mọi người nhanh chóng ngồi xuống, bản hợp đồng scan đã được in ra và đặt trên bàn. Chú Thuần nghiêm túc bắt đầu đọc tài liệu, thỉnh thoảng lại dùng bút tô vào những điểm quan trọng.

Ông là người có chuyên môn cao, nên rất nhanh chóng nhận ra những điều khoản bất hợp lý và những điểm không rõ ràng trong hợp đồng.

Sau một lúc, chú Thuần ngẩng đầu lên với nụ cười tự tin:

"Chuyện này không có vấn đề gì lớn cả. Trong hồ sơ của bên chú cũng đã từng xử lý qua một vài vụ việc liên quan đến Jackie Entertainment. Dù vẫn phải đền bù, nhưng số tiền 3 tỷ là quá cao.

Bên phía Jackie thường phô trương và dọa dẫm thôi. Họ biết nhiều KOL không thể chi trả nổi số tiền đó, mà thiệt hại thực tế không đến mức 3 tỷ. Thường thì họ chỉ dùng áp lực để thương lượng đền bù hợp lý.

Đôi khi họ còn yêu cầu ký một biên bản không tiết lộ thông tin để giữ kín chuyện này, nên không nhiều người biết rõ tình hình thực tế. Thực chất, số tiền bồi thường thường không cao đến vậy đâu."

Bảo và các thành viên trong đoàn đều thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy lời khẳng định của chú Thuần. Việc này khiến họ cảm thấy lạc quan hơn về khả năng giải quyết vấn đề.

"Cứ để lại hồ sơ ở đây. Chú sẽ cử nhân viên đến Jackie Entertainment để hòa giải. Yên tâm, việc này sẽ được giải quyết nhanh chóng thôi."

Bảo lắng nghe, sau đó liền đề nghị:

"Chú Thuần, cháu muốn ký hợp đồng hỗ trợ pháp lý cho việc này. Dù sao cũng phải có một chút thù lao cho chú và công ty luật, không nên làm miễn phí được."

Chú Thuần lắc đầu, cười nhẹ:

"Không cần đâu, Bảo. Đây chỉ là việc nhỏ thôi, chú làm giúp cháu là chính. Mà chuyện gia đình, giúp đỡ nhau là điều bình thường, không cần phải khách sáo."