Nhưng quyết tâm được vài giây Bảo lại xoắn xuýt nghĩ, "Nhưng là 530i, trời ơi, BMW 530i, ước mơ sở hữu của bao thanh niên. Dù là xe công ty nhưng mình là giám đốc chả lẽ không được sử dụng sao.
Còn nữa không có tiền lấy gì mà ăn đây? Hệ thống không cho phép lấy tiền công ty tự phát lương cho chính mình. Dù còn chút tiền trước kia gia đình để lại nhưng cũng không thể không có thu nhập chứ."
Thành nghe Bảo nói "không được" liền cảm thấy rất bất ngờ. Trong đầu hắn đã tính toán rằng thời cơ đã chín muồi, nếu không nắm bắt, có thể khiến khách hàng cảm thấy phản cảm, mất cơ hội tốt. Không kìm được sự lo lắng, Thành nhìn Bảo với vẻ đầy nghi ngờ, thận trọng hỏi lại:
"Giám đốc, cái này bây giờ vẫn không được sao?
Nghe Thành hỏi lại, Bảo ban đầu còn lưỡng lự, nhưng khi nghĩ đến phần thưởng là chiếc BMW 530i cùng 20 triệu đồng tiền cá nhân, hắn ngay lập tức "quay xe" 180 độ. Với một giọng điệu dứt khoát, Bảo nói to dõng dạc:
"Cái này không được... trì hoãn! Cậu ra đốc thúc nhân viên bên ngoài, chiều nay có khách quý đến, phải nghiêm túc và chuyên nghiệp trong tác phong làm việc cho tôi. Báo Linh bên hành chính chuẩn bị công tác đón tiếp, không được để xảy ra sơ suất gì!"
Sau khi chỉ đạo xong, Bảo cố gắng giữ vẻ nghiêm túc nhưng trong lòng đã cảm thấy vui như hoa nở, nhất là khi nghĩ về chiếc 530i sắp tới.
Thành thoáng ngạc nhiên, không hiểu nổi sự thay đổi biểu cảm đột ngột của Bảo, nhưng vẫn gật đầu rồi ra ngoài thông báo cho các nhân viên. Trong lúc đi, hắn tự hỏi: "Đồng ý gặp khách thì nói đồng ý, sao trước đấy lại biểu hiện kỳ lạ như vậy nhỉ?"
Vừa suy nghĩ, Thành vừa nhún vai, rồi quyết định không để tâm nhiều, tập trung vào việc chuẩn bị cho cuộc gặp quan trọng sắp tới.
Khi nghe thông báo chính thức từ Thành, dù đã biết trước qua những lời rỉ tai, các nhân viên vẫn cảm thấy vô cùng phấn khởi. Đây không chỉ là một bước tiến lớn, mà còn là cơ hội quý báu khi đích thân SamSung, một tập đoàn tầm cỡ, muốn tới bàn chuyện hợp tác với công ty.
Chị gái thảo mai nịnh hót, bắt đầu phát huy khả năng bằng cách tâng bốc không ngớt về việc công ty đang ngày càng lớn mạnh, nào là "Giám đốc quả là thiên tài, Công ty mình đã đạt đến tầm cỡ quốc tế rồi!" hay "Chỉ có những thương hiệu lớn mới tìm đến chúng ta!"
Khải Trường thì bận rộn với việc chuẩn bị tài liệu, vừa làm vừa tự cười một mình, nghĩ đến viễn cảnh công ty ngày càng phát đạt.
F4 phòng kinh doanh thì, không ngừng đi qua đi lại, uốn éo luyện tập những bước đi tiêu sái, mà họ tự gọi là "Long hành hổ bộ," để thể hiện khí chất của những nhân viên thuộc một công ty ưu tú. Họ tin rằng đây là cách để tạo ấn tượng mạnh mẽ và chuyên nghiệp khi đón tiếp đối tác quan trọng như SamSung.
Một số nhân viên khác thì nghiêm túc tập luyện cách chào hỏi bằng tiếng Sâm Quốc, làm dáng trước gương để tạo ấn tượng tốt nhất với đối tác.
Còn Linh thì đang luống cuống khi không biết cách nào để chuẩn bị đón tiếp khách hàng lớn, một công việc mà cô chưa từng làm trước đây. Cô chỉ mới phụ trách lễ tân hành chính được một tháng, sau khi chuyển từ quán photocopy sang, nên nhiệm vụ này khiến cô khá căng thẳng.
Linh tự hỏi liệu giám đốc Bảo có giao việc này quá sức với mình không. May mắn thay, Thành đã nhìn ra khó khăn của cô và nhanh chóng đến hỗ trợ.
Với kinh nghiệm đã chứng kiến mẹ mình làm công tác đón tiếp khách quý hàng trăm lần, Thành tự tin rằng mình có thể tư vấn và giúp Linh hoàn thành tốt nhiệm vụ này.
Nhờ sự hỗ trợ của Thành, Linh nhanh chóng hoàn thành một tờ trình kế hoạch chuẩn bị đón tiếp. Sau đó, cô gõ cửa và tiến vào phòng giám đốc để xin ý kiến chỉ đạo trước khi thực hiện.
Bảo cầm tờ kế hoạch, nhìn lướt qua và nhận thấy mọi thứ khá tiêu chuẩn, rất chỉn chu và bài bản. Tuy nhiên, khi nghĩ đến việc phải thực hiện nhiệm vụ thua lỗ trong tương lai, Bảo đắn đo. Sau một thoáng suy nghĩ, anh kêu Linh ra ngoài đợi và sẽ sửa một số nội dung trước khi cho phép thực hiện.
Cần cho nhân viên làm quen với sáo lộ của mình để nhiệm vụ lần sau sẽ diễn ra trôi chảy và ít biến cố hơn. Nghĩ vậy Bảo liền bắt tay ngay vào lên mạng nghiên cứu, dựa vào những kế hoạch đề ra trước đó của Linh nhưng thay đổi chút nội dung.
Chỉ sau 15 phút, bản kế hoạch đã được sửa đổi và gửi lại cho Linh, Bảo còn dặn photo ra gửi mỗi bộ phận một bản. Khi đọc qua, cô không khỏi choáng váng vì có rất nhiều điều chỉnh mà cô chưa từng biết đến hay nghĩ tới trước đây.
Giám đốc Bảo còn ghi chú ở đầu kế hoạch: "Toàn lực triển khai, các bộ phận khác hỗ trợ, tiền nong không thành vấn đề." Những lời phê duyệt đầy quyết đoán của giám đốc càng làm cho Linh cảm thấy trọng trách lần này lớn lao hơn bao giờ hết.
Thành nhận được bản kế hoạch vừa được photo cũng không khỏi choáng váng trước quyết định của Bảo. Chỉ là cuộc thương thảo bàn chuyện hợp tác thôi, mà giám đốc lại quyết định "chơi lớn" đến vậy sao?
Hiểu rằng Linh khó có thể tự mình đảm đương toàn bộ công việc này, Thành nhanh chóng tập hợp toàn bộ nhân viên lại để phân công nhiệm vụ.
Những phần quá khó hoặc phức tạp thì hắn liên hệ ngay với các dịch vụ chuyên nghiệp bên ngoài để hỗ trợ. Chỉ còn vài giờ nữa là đến giờ hẹn, thời gian đã trở nên vô cùng gấp gáp rồi.
….
Chẳng mấy chốc, thời gian buổi chiều đã đến. Vào lúc 14:50, Son Yun Kim cùng một trợ lý và hai nhân viên của mình bước xuống từ chiếc Hyundai Palisade đen bóng, nổi bật giữa không gian sầm uất của khu tổ hợp cao ốc Imperial Tower.
Son Yun Kim xuất hiện đầy khí thế khi mặc bộ vest của thương hiệu Brioni, đôi giày da John Lobb và tay đeo chiếc đồng hồ Audemars Piguet. Mỗi món đồ đều thể hiện sự tinh tế và đẳng cấp của một quản lý cấp cao đến từ Tập đoàn hàng đầu thế giới.
Ông hơi nheo mắt đánh giá, cảm giác khu tổ hợp cao ốc này không tệ. Cùng đội ngũ của mình, Son Yun Kim nhanh chóng tiến vào sảnh, đi theo lối chỉ dành cho V.I.P. và thẳng tiến lên tầng 68.
Khi thang máy mở ra ở tầng 68, Son Yun Kim bước ra ngay lập tức nhìn thấy một thanh niên mập mạp đứng đợi sẵn. Người này đang mỉm cười thân thiện với đôi mắt híp lại.
Son có thể nhận ra, đây chính là thanh niên đã thực hiện bài test chiếc đồng hồ Patek Philippe Calatrava trong tập 5 của seri "Rơi cho đã, đập cho xả" mà ông vừa xem để giết thời gian di chuyển trên xe đến đây.
Thành mỉm cười chân thành, đưa tay ra chào đón Son Yun Kim bằng tiếng Anh tiêu chuẩn:
“Good afternoon, Mr. Son. I’m Thành, the Senior Manager at Minh Bảo Media. It’s a pleasure to welcome you. Allow me to take you on a tour of our office and discuss our potential collaboration. Our Director, Mr. Bảo, is eagerly waiting for you in his office.”
(Chào buổi chiều, ông Son. Tôi là Thành, Quản lý cấp cao tại Truyền thông Minh Bảo. Rất hân hạnh được đón tiếp ông. Xin phép tôi được dẫn ông tham quan văn phòng của chúng tôi và bàn về khả năng hợp tác trong tương lai. Giám đốc của chúng tôi, ông Bảo, đang háo hức chờ đón ông tại văn phòng.)
Son Yun Kim có chút nhíu mày. Là người luôn cảm nhận sự ưu việt của các tập đoàn lớn so với các công ty nhỏ, việc giám đốc của Truyền thông Minh Bảo không trực tiếp ra ngoài đón ông khiến ông cảm thấy khó chấp nhận.
Tuy nhiên, để giữ phép lịch sự và duy trì một hình ảnh hòa nhã, ông chỉ nắm nhẹ tay của Thành, gật đầu và ra dấu dẫn đường.